Chương 5 Lười đặt

Phong Trần Đa Tình Đạo

Chương 5 Lười đặt

Số phút sau.

Trần Cảnh cùng Triệu Đình Đình đám người rốt cuộc đi tới Tây An Thành quảng trường.

Lúc này Tây An Thành quảng trường đã bị bọc kín bởi một vòng hộ tráo, cao cấp trận pháp hộ tráo.

Chỉ có duy nhất một cánh cổng đi vào, hai người gác cổng tu vi cũng là sâu không lường được.

Có thể nói là quản lý rất rất chặt chẽ. Không phải người nào cũng có thể đi vào bên trong nhìn nhìn.

Trần Cảnh đi cùng Thiên Nữ Kiếm Phái thiên kiêu đệ tử, nên mới được vào. Đương nhiên, hai cái thị nữ của hắn cũng ngoan ngoãn theo sau.

Trần Cảnh đi vào bên trong, nhìn qua một lượt, ánh mắt không che dấu sự kinh ngạc.

Bên trong quảng trường lúc này đã mọc lên vô số đấu võ đài, mỗi cái đấu võ đài đều có hộ tráo trận pháp.

Có thể nói thủ bút cực lớn.

Trần Cảnh đi theo Triệu Đình Đình đám người tiến đến chỗ Thiên Nữ Kiếm Phái vị trí.

Mấy cái Thiên Nữ Kiếm Phái cao tầng nghiêm trang ngồi phía trên, nhìn qua rất trẻ, bất quá cũng không phải trẻ như bề ngoài, đều là ngoài 50 mặt hàng.

Triệu Đình Đình mang hắn đến giới thiệu, mấy con hàng cũng chỉ gật đầu nhẹ, không có biểu hiện gì nhiều.

Mọi người tiến vào chỗ ngồi, Trần Cảnh ngồi bên cạnh Triệu Đình Đình.

Số phút sau, tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, chỉ đợi mỗi hoàng đế.

Thật lâu sau đó.

Hoàng đế mới ngáp dài ngáp ngắn đi ra.

Trần Cảnh nhìn lên, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hoàng đế.

Hoàng đế rất trẻ, nhìn qua đại chỉ khoảng 20 tuổi, thân cao khoảng 1m65, nhìn qua không có chút khí khái đế vương, mà càng giống một cái bất cần đời lười nhát thanh niên.

" Tiếp tục đi! " Hoàng đế ngồi xuống bảo toạ, giọng ngáy ngủ nói.

" Thi đấu tiếp tục!!! " Tên thái giám bên cạnh liền vận công, âm thanh vang vọng khắp quảng trường.

Mỗi cái đấu võ đài trọng tài cũng lớn tiếng gọi thí sinh lên đài.

Theo sau đó là một đám vô danh tiểu tốt cổ vũ kêu gào.

Xen lẫn tiếng cổ vũ là những lời bình luận.

Nào là cái này Tô Nhiên không hổ là Tô gia đệ nhất thiên tài, một thân khinh công Phù Quang Lượt Ảnh luyện đến đăng phong tạo cực các kiểu

Rồi đến cái kia Hồng gia Hồng Thương Hải kiếm pháp siêu phàm lĩnh ngộ hai thành kiếm ý gì gì đó.

Cho đến Mạc gia Mạc Khinh Sầu dáng dấp thật đã quá, thật đẹp nữ khuôn mặt, nếu có thể để lão tử ngủ một đêm, sống ít đi mười năm lão tử đều nguyện ý gì gì đó.

Rồi đến đám nữ nhân kêu gào ta muốn cho ngươi sinh hài tử gì gì đó.

Thậm chí làm ấm giường kêu gào cũng có.

Trần Cảnh lỗ tai chính là bị loạn thất bát tao thanh âm giày vò một trận khốn khổ.

Có lẽ an ủi nhất lúc này chính là thanh âm cộng điểm tích lũy của hệ thống.

Trần Cảnh nhìn quanh một hồi, hắn phát hiện một bóng dáng quen thuộc, là đệ đệ hắn bóng dáng.

Đệ đệ hắn Trần Nhật Tân lúc này đang giao chiến cùng một đao khách, hắn cũng không biết người nào.

Đang giao chiến, Trần Nhật Tân bổng nhiên tung người lui lại, giọng trầm trầm nói: " Đường Nhất Đao, một chiêu định thắng thua đi, đừng dây dưa nữa! "

" Được, như ngươi mong muốn! "

Một cỗ khí thế đáng sợ theo Đường Nhất Đao trên người bộc phát ra, không khí xung quanh bị Phong hệ đao ý đao khí khuấy động, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.

Mà lúc này Trần Nhật Tân khí thế cũng bộc phát, Xuất thủ liền là chiêu mạnh nhất Kinh Lôi kiếm ý, kinh khủng kiếm quang trong hư không lôi kéo đến mang theo lôi đình lực lượng tạo nên thanh âm xoẹt xoẹt.

Hai người cùng lúc chém ra, kinh khủng đao kiếm chiêu thức va chạm vào nhau.

Oanh một tiếng.

Phong lôi lực lượng nổ tung bốn phía.

Đường Nhất Đao cùng Trần Nhật Tân đều bị phản chấn bay ra hai bên, va vào đấu võ đài hộ tráo màn chắn, mồm hộc máu rơi xuống.

Đồng thời triệt để mất sức chiến đấu.

Hai người không thể đấu tiếp, chỉ có thể chờ ban giám khảo chấm điểm phân định thắng thua.

...

Xài người ta thân thể, cũng nên nhiều chiếu cố người ta thân nhân.

Trần Cảnh đứng dậy, hướng về Trần gia đám người bước đi.

Thấy Trần Cảnh rời đi.

Triệu Đình Đình hỏi: " Ngươi đi đâu? "

Trần Cảnh đáp: " Đệ đệ ta bị thương, ta đi qua xem nó! "

Triệu Đình Đình nói: " Ta đi cùng ngươi! "

Trần Cảnh không nhịn thêm được nữa, hắn dừng chân hỏi: " Rốt cuộc cô muốn gì? Một cái phế vật như ta dường như không có giá trị gì để lợi dụng đi? "

" Muốn gì? Ngươi đẹp trai như vậy, ta đương nhiên là muốn ngươi! "

Triệu Đình Đình nói, vẻ mặt rất chân thật, không nhìn ra cái gì.

Tin cô ta chính là con bò!

Mắng to trong lòng, Trần Cảnh tiếp tục bước về phía Trần gia chỗ.

" Trần Cảnh? "

Trần Vân Tiêu kinh ngạc hô, đám người Trần gia liền nhìn qua.

Khi nhìn thấy Trần Cảnh, bọn hắn cũng kinh ngạc không kém.

Nhưng là khi nhìn qua Triệu Đình Đình, bọn hắn liền trợn đến lồi cả mắt.

Đây nhưng là Thiên Nữ Kiếm Phái thánh nữ à, nói cách khác chính là chưởng phái tương lai.

Nàng làm sao cùng cái kia Trần Cảnh đi cùng? Hơn nữa còn ôm lấy hắn cánh tay, tựa như tiểu tình nhân một dạng???

Trần Cảnh chính là một cái tâm không ở võ đạo, cả ngày chỉ biết ăn chơi gái gú.

Nhìn qua không có sức sống, tựa như một con ma bệnh.

Thậm chí mười mấy hôm trước còn dùng thuốc chơi gái, dẫn đến tinh lực kiệt quệ, hôn mê mấy ngày liền.

Cuối cùng bị lão cha ném ra ngoài muốn làm gì thì làm, không thèm quản tới.

Một cái kém cỏi như vậy làm sao lại cưa được cái kia Yêu Diễm thánh nữ?

" Phụ thân, nhị thúc, tam thúc... "

Trần Cảnh tiếng chào hỏi kéo bọn hắn ra khỏi mộng bức.

Trần Đông Lăng vừa thấy Trần Cảnh đã tức giận, hiển nhiên là vì chuyện xấu hổ hắn đã gây ra mười ngày trước.

Bất quá hiện tại có Thiên Nữ Kiếm Phái thánh nữ ở đây, hắn không biểu hiện thái độ gì.