Chương 4: Sơ Ngộ Ophis

Phong Lưu Tiêu Dao Kí

Chương 4: Sơ Ngộ Ophis

Uỳnh….

Chưa kịp nói gì Akira đã bị đá bay ra khỏi chỗ đó, đập cả người xuống đất, hộc máu, Tà Long Kiếm cũng tan biến.

-Khụ…

Lần này tới lược cậu ho ra máu.

-Khí tức thật quen thuộc….này nhóc ngươi gia nhập với bọn ta đi….

Chưa kịp suy nghĩ, trước mặt cậu xuất hiện một con nhóc với mái tóc đen dài, bộ trang phục gothic lolita màu đen nhánh làm nỗi bật lên làn da trắng ngần đó của cô nhóc.

-Ophis, hân hạnh gặp mặt, tuy cô rất mạnh hiện giờ tôi chưa thể tiêu diệt cô được nhưng…..

Akira dừng một chút rồi nói tiếp.

-Cô chưa chắc có thể thắng được tôi!

Grào!….

Hai cánh khẽ vỗ, cậu phi thẳng lên trời, hống lên một tiếng, hắc ám long uy vô hạn tỏa ra đè ép tất cả.

-Cái…. Uy lực bức nhân này thật quen thuộc, giọng nói này không lẽ….

Ophis khi nãy còn dương dương tự đắc, giờ đây khuôn mặc trắng bệch quỳ xuống.

Đây chính là áp bức huyết mạch của một loài, khi sinh vật đó có huyết mạch yếu hơn huyết mạch của sinh vật khác cùng chung một loài thì cho dù sinh vật đó mạnh bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng bị huyết mạch lực của sinh vật có huyết mạch cao cấp hơn chèn ép, nhưng cũng không gây được thương tích cho sinh vật đó mà chỉ là chèn ép tinh thần mà thôi.

Vô Cực Thiên Ma Tà Long là thần long thượng cổ, một thần long được khai sinh cùng lúc với thiên đạo, nó là con rồng duy nhất hình thành từ cõi hư vô, người tạo ra chủng tộc hắc long thượng cổ, cho dù bây giờ Akira không thể mạnh bằng 1/10 của Tà Long nhưng thứ hắn sở hữu lại là thứ đáng sợ nhất, huyết mạch. Khi sở hữu huyết mạch của Tà Long tất cả chủng loài hắc long không loài nào có thể thoát được áp bức huyết mạch, đây là tiên thiên năng lực của Tà Long Hư Vô độc nhất.

Cho nên tuy rằng cậu không thể cùng Ophis đánh một trận nhưng với áp bức huyết mạch cũng đủ để dọa Ophis, nhưng khi cậu liên tục sử dụng balance break toàn thân cậu phải dùng tinh thần lực của chính mình để duy trì cùng với sử dụng Tà Long Kiếm nên có thể nói là thân thể của cậu bây giờ không còn chút sức lực, mà tinh thần lực cũng gần như cạn kiệt mất.

Viu….

Balance Break biến mất, Akira hai mắt nhắm chặt, thân thể ngã ra sau, rơi xuống.

-Vali, đi thôi cậu không phải đối thủ của hắn.

Ophis đứng dậy, đôi mắt lóe lên tinh tinh lạnh nhạt nói với Vali vẫn còn đang ngơ ngát rồi sau đó biên mất như không hề tồn tại.

-Albion…. Nếu ta sử dụng "cái đó" có thể thắng được hắn không?

Vali tỉnh lại cười khổ nói.

-Không, ngay cả Ophis khi nãy...nếu hắn sử dụng thanh kiếm khi nãy hẳn là chúng ta tạch từ đầu rồi….

Tiếng nói của Albion trong cơ thể hắn vang lên.

Lần đầu tiên một trong hai thiên long không là bạch long của tham vọng lại run sợ như vậy.

-Được, gác chuyện đó qua một bên….có lẽ ta nên bắt đầu cuộc hành trình của mình….

Vali trong mắt lóe lên một ngọn lửa vô hình, một ngọn lửa đã biến mất từ rất lâu rồi trong tâm hắn.

…………………………………………………………………....


Ở một nơi nào đó….

-Tiểu tử, ngươi tại sao còn không rời đi?

Trên ngọn núi đầy băng tuyết, một thân ảnh già nua cả người trắng như tuyết nhìn thiếu niên trước mặt nói.

-Lão già….ông còn chưa đưa "Cửu Hồn Thiên Diệp Mộc" cho ta thì ta sẽ không đi.

Giọng của thiếu niên đó hơi run, cả thân hình cậu run lên.

-"Cửu Hồn Thiên Diệp Mộc", cái cây đó ngươi không thể mang đi được, tiểu tử ngươi rất đáng để ta khâm phục, tuổi còn nhỏ mà đã có ý chí như thế này, ngươi đã ở trên này 1 năm rồi, người bình thưởng không ai được như ngươi, ngươi là nhân tài, đến từ đâu, về nơi đó đi…

Giọng nói già nua của lão nghe như đang ca ngợi thiếu niên đó, nhưng lại là từng nhát búa đập tan mọi hi vọng của hắn.

-Bớt nhảm đi, lão keo kiệt ta chỉ xin một nhánh thôi, không mang theo cả cây đâu, ta cần nó để cứu người….

Vừa nói lời cuối, thiếu niên ngã quỵ trên nề tuyết lạnh băng, khuôn mặt trắng bệch vì lạnh.

-Haizz…. Vương, ngài thử thách hắn hơi quá rồi,.... Tội nghiệp tên nhóc, mà ý chí của hắn đúng là thật dữ dội, tuy chưa phải tu nguyên giả nhưng lại có tu nguyên tâm…. Sau này, nếu đủ cơ duyên, hắn sẽ có thể trở thành một thần đế….

Lão giả thở dài nói.

-Hồng Trần…. Hồng Trần…. Muội hãy chờ ta….

Thiếu niên nói mớ.

-Bất Thành trưởng lão, ta giao hắn cho ngươi, hắn đã vượt qua thử thách, ngươi thay ta dạy dỗ cho hắn, sau này hắn chính là đệ tử thân truyền của ta, mang theo "Cửu Hồn Thiên Diệp Mộc" cho hắn đi, cái cây đó không có chút gì tác dụng ở đây nữa….

Một giọng nói trầm ấm lạnh lùng vang lên.

-Tuân lệnh, Vương.

Lão giả được gọi là Bất thành trưởng lão mừng rỡ, phất tay cả hai cùng biến mất.

-Minh Phong, ta thấy được hình bóng của đệ trong hắn, hắn cũng giống đệ vậy, đều là một tên ngốc chỉ thích sống vì người khác….

Giọng nói đó lại vang lên, nhưng lần này lại mang vô tận ôn nhu.

Một chiếc vương tọa màu vàng xuất hiện tại nơi đó, trên đó là một nam tử với bộ hắc bào, điều đáng nói là khuôn mặt của hắn lại giống hệt với Akira, mái tóc màu trắng dài ngang lưng, đôi mắt odd-eyes hai màu đỏ, xanh lá, khuôn mặt giống với Akira nhưng lại nhiều thêm nét trưởng thành, một tia sát khí, khí chất lạnh lùng càng khiến hắc bao nhân này thêm nguy hiểm.

Nếu Akira có ở đây, cậu ta sẽ rất là kích động vì người trước mặt không ai khác chính là anh trai của cậu. Phạm Thiên Quân. Người anh trai hiền lành không màn thế sự, luôn luôn là thần tượng của cậu, người đã mất tích từ khi cậu bước vào trung học, người đã biến mất cách đây mười năm.

………………………………………………………………….

-Minh Phong, đệ mau trở về đi….

Trở về? Trở về đâu? Mà ai đang nói? Ai!

-ha……….

Akira ngồi bật dậy, trán và lưng cậu đã ướt đẫm mồ hôi.

-Nhức đầu quá…. Đây là đâu?.....

Buyong…

Bạch….

Tay phải xoa đầu, tay trái quơ loạn, tay trái của cậu chạm vào vật gì đó mềm mềm….

-Mềm thật,.... Ôi xúc cảm…

Cậu bóp thêm vài phát….

Đê mê như con tê tê thì bỗng…

Ah~

Một tiếng rên khẽ lôi cậu ra khỏi xúc cảm….

Mặt cậu ửng đỏ, trán túa mồ hôi.

Tay cậu đang bóp ngực của Rias Gremory.

Nhìn thân hình mĩ mều trước mắt, cậu không khỏi nuốt nước bọt.

Mặc dù cậu đã sống hai đời nhưng hoàn cảnh trước mặt chính là lần đầu tiên a…. Vẫn còn ngượng nha~

-Hử… Akira à,... cưng dậy rồi?

Rias dụi dụi mắt nói.

Cô lười biếng ngồi dậy ngáp dà.

-Hội- Hội trưởng sao, sao chị ở đây?

Akira lắp bắp hỏi.

-Chăm sóc, chiếu cố cho đàn em là điều mà các đàn chị phải làm…. Cơ mà, ôm cưng ngủ thật thoải mái….

Nói xong, cô ôm lấy Akira vùi đầu cậu vào song phong to lớn của cô.

"Ting~
Chúc mừng kí chủ, độ hảo cảm với Rias Gremory tăng lên 70/100 "

_Thông tin cá nhân.

Mặt cho thân thể đang bị vùi lấp, Akira tiến vào hệ thống.

"Kí chủ: Phạm Minh Phong (Akira Masamune).

Thân Phận: Học sinh nghiêm túc của học viện Kuoh, quỷ cấp thắp của gia tộc Gremory (Quân mã).

Level:1(10/100).

Huyết Mạch: Vô Cực Thiên Ma Tà Long Huyết Mạch.

HP: 500/2000.

Lực Công Kích: 700.

Sức Phòng Ngự: 1200.

Tốc Độ: 1100.

May Mắn: 50%.


IQ: 250.

Crit: 30%.

Kĩ Năng: Trọn bộ kĩ năng của Vô Cực Thiên Ma Tà Long (Lv1).

Đánh Giá Lực Chiến: Hạ cấp.

Độ hảo cảm:
+Rias Gremory: 70/100

+Himejima Akeno: 50/100

+Ophis Ouruborus: 100/100

Điểm hệ thống:0."

_WTF? Ophis độ hảo cảm 100/100? Vê nồi thế…. Lão tác chém quá đà CMNR….

Cậu kinh hãi nghĩ thầm.





Team Việt Truyện Thiên Quốc -TruyệnCv

Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.

P/s2: Ngày mai sẽ không có c mới,, mỗi ngày 1 c mà thứ tư sẽ ko có c.

Cuối cùng.....

Mamoru nghiêm cấm troll vote!!!!!