Chương 24: Lịch sử đã viết như vậy... (p2)

Phản Địa Đàng

Chương 24: Lịch sử đã viết như vậy... (p2)

Chương 24: Lịch sử đã viết như vậy... (p2)

Hoa Linh Lục Địa, tầng giữa tại một địa điểm được cách ly hoàn toàn nghiêm ngặt khỏi thế giới xung quanh.

Nơi đây là ngọn núi bao quanh bởi tầng tầng lớp lớp sương mù dày đặc.

Trên thân ngọn núi theo hình xoăn ốc là các bậc thang dẫn lên tới đỉnh núi và trên đỉnh núi là một hàng rào lớn bằng kẽm gai.

Phía xung quanh các hàng rào kẽm gai là vô số chiếc hố có cắm trên đó bảng cảnh báo "không phận sự miễn làm phiền".

Tiến vào sâu hơn nữa chính là dãy tường cao gần 10m với đầy đủ ngóc ngách chứa đầy camera quan sát.

Chúng xoay theo góc gần như 180 độ từ phải qua trái như ánh mắt loài diều hâu khi tập trung vào con mồi phía bên dưới mặt đất.

Dường như chỉ cần một cử động nhỏ từ một kẻ xâm nhập nào đấy cũng sẽ không thể thoát khỏi sự "kìm kẹp" đến từ vô số camera an ninh này.

Đây gần như là toà nhà có sự bảo mật nghiêm chỉnh nhất tại Hoa Linh Lục Địa.

Ta có thể tiến sâu vào hơn nữa toà nhà nghiêm mật này.

Phía đằng sau những bức tường là tầng tầng lớp lớp các vệ sĩ, những kẻ mang cho mình vũ khí cùng bộ đồng phục của sự kỉ luật.

Gương mặt họ không lúc nào không căng ra khi luôn mang cho mình vẻ ngoài của sự tập trung cao độ. Họ là những lính gác tại khu vực này.

Toà nhà có chính xác sáu đơn vị phòng ốc.

Hầu hết các đơn vị phòng ốc đều mang cho mình vẻ ngoài không quá phô trương.

Đây chỉ đơn giản là các loại phòng ốc có kích cỡ bằng một nửa hoặc hơn một nửa một sân vận động bóng chày.

Nơi sự kiện đang diễn ra nằm tại một trong sáu toà nhà được nêu trên.

Và đây là nơi làm việc của đội giải mã của gia tộc Camillia.

Tách cà phê nóng trên tay, Camillia Van De Bjerg nhấp môi một ngụm tuy nhiên ông lại không đặt hẳn nó xuống bàn, động tác sau đó ông đã giữ chiếc cốc tại vị trí đặt môi và đôi mắt của ông nhìn xuyên qua chiếc cốc kia thẳng hướng tới màn hình trước mặt.

Đồng tử trong cặp mắt không hề nhúc nhích, một ánh nhìn tập trung hoàn toàn vào những gì đang xảy ra phía trên cái màn hình kia.

Trên màn hình hiển thị một cái buồng chứa kích cỡ nhỏ.

Trong cái buồng chứa đó lại có vô số sự chuyển động qua lại lên xuống của nhiều vật thể nhỏ chưa biết tên.

Chúng cứ di chuyển khắp nơi và tán loạn trong cái buồng chứa đó.

Chúng có thể va chạm vào nhau, hoặc va chạm vào thành trì các bức tường xung quanh – thứ đang giam cầm chúng.

Tốc độ di chuyển của chúng tương đối nhanh, điều này làm cho mắt thường của chúng ta nếu không tập trung sẽ không thể quan sát được một cách rõ ràng.

Tách cà phê trong tay lúc này được buông hẳn xuống.

Ông De Bjerg đã đặt nó xuống chiếc bàn làm việc.

Sau đó vẫn ánh mắt ban nãy, vẫn sự tập trung ban nãy, tuy nhiên lần này ông đã điểm ngón tay trỏ của mình vào màn hình.

Ông "bốc" ra một điểm nhỏ.

Cái điểm nhỏ được "bốc" ra từ cái màn hình kia phát ra ánh sáng tựa như con đom đóm. Đó là một màu xanh lục pha lẫn vàng chanh.

Tiếp đến ông đưa tay và ném nó về phía một cái màn hình lớn, chiếc màn hình lớn này được đặt tại trung tâm của căn phòng này, và nó nằm chếch về phía tay phải của ông De Bjerg chừng vài thước.

Hiển thị ngay lập tức tại màn hình trung tâm là con đom đóm kia. Thứ ánh sáng toả ra từ nó vẫn rất đẹp và trong trẻo.

Sau khi hoàn tất quá trình trên, ông De Bjerg tháo đôi găng tay mà ông đang mang đặt nó xuống bàn làm việc một cách cẩn trọng.

Tiếp đến ông từng bước từng bước khoan thai hướng về phía màn hình lớn.

Hai tay chắp sau lưng và thẳng người nhìn về màn hình trung tâm.

"Có thể bắt đầu được chứ ạ ngài Bjerg?"

Một giọng nữ có độ tuổi tầm 20 cất lên.

Đây chính là một trong ba thành viên của đội giải mã, một cô gái có tên là Camillia Samantha.

Cô gái này đứng tại một góc phòng và trước mặt cô là hàng loạt biểu độ theo dõi một thứ gì đấy.

Trong tay vô đang cầm một quyển sổ tay nhỏ ghi chép cùng một chiếc bút máy.

Khoảnh khắc cô nói với ngài Bjerg, cô đã ngước lên và nhìn về phía người đàn ông lớn tuổi kia.

Ngài Bjerg có một mái đầu bạc trắng và nó rất là rối nùi. Phải nói là tóc của ngài rối như canh hẹ vậy.

Đeo trên khuôn mặt là cặp kính LAB chuyên dụng cho các thành viên tại tổ Kĩ Sư, chiếc kính mắt trông có vẻ cũ kĩ nhưng nó không hề giảm đi độ trí thức mà người đeo nó mang lại.

Ngài Bjerg thoáng gật đầu. Ông đang hơi ngẩn đầu chú tâm về phía chiếc màn hình lớn kia.

Quý cô Samantha thấy vậy cũng tỏ ra cử chỉ đồng ý và cô hướng mắt về phía người còn lại trong căn phòng: Camillia Martin.

Đây là một thành viên trong đại đội Fly mà Orange lúc còn sống từng trực thuộc.

Dẫu vậy ông cũng là một thành viên khá quan trọng tại phòng thí nghiệm giải mã này.

Điều đó nhờ vào Class của ông là Trinh Sát cùng cái tên "Người Bẻ Khoá".

Không có bất kì một chướng ngại nào hay một loại "khoá" nào trên thế giới có thể ngăn cản được ông.

Ông đã làm nhiệm vụ này với kinh nghiệm hơn 13 năm, và giờ đây ông phải đối mặt một bài toán thân thuộc và ông sẽ phải giải quyết nó sớm nhất có thể.

"Được." Người đàn ông trung niên này đồng thuận.

Ông ta tiến về phía trước, hai cánh tay vươn thẳng lên.

Đôi bàn tay của ông gần như chạm vào màn hình lớn kia.

Lúc này ta nên hướng mắt về phía của con đom đóm kia.

Thứ ánh sáng lục vàng mà nó toả ra vẫn vậy, thậm chí không có điều gì đổi khác.

Tuy nhiên, khi mà bàn tay của ngài Martin rực sáng ánh Tím thì theo nhịp chuyển động của ngài, vẻ rực sáng của con đom đóm cũng thay đổi.

Nói cách khác, ngài Martin đang có phản ứng tác động vào con đom đóm.

Như cái tên Sub Class mà ngài mang, ngài đang cố "bẻ khoá".

Con đom đóm, đây là cách mà tôi gọi vui mà thôi.

Thực chất nó ở trong ngành nghiên cứu về Thần Bí Học và Giải Mã Học có một tên gọi khá là chuyên ngành: hạt lượng tử sống.

Trước khi đi vào cụm-từ-có-vẻ-chuyên-ngành này, chúng ta có thể sẽ phải hít vào và thở ra một vài hơi để thực sự tập trung tưởng tượng ra một lý thuyết được áp dụng rộng rãi tại thế giới này.

Lý thuyết đó mang tên: học thuyết về lượng tử sống.

Học thuyết nói rằng: tất cả những ký ức, cảm xúc, cảm nhận, từng trải, khoảnh khắc dấu ấn in sâu của mỗi một con người đều được ghi lại và rồi lưu trữ dưới dạng bộ nhớ phân tử.

Các bộ nhớ phân tử này chính là các hạt nhỏ li ti không thể quan sát được bằng ánh mắt bình thường.

Toàn bộ những hạt phân tử nhỏ này đều được sắp xếp và nhét vào trong một chiếc "lồng" và chiếc "lồng" này có cấu tạo như một hình lục giác.

Chiếc "lồng" lục giác này nằm ở một vị trí trong cơ thể con người. Ta có thể gọi chiếc "lồng" này là buồng chứa.

Hạt phân tử lưu trữ không nằm yên một chỗ trong buồng chứa.

Chúng luôn luôn di chuyển không phương hướng, di chuyển tự do và có khi còn va chạm vào nhau tại bên trong buồng chứa.

Khoảnh khắc mà một người ngừng hoàn toàn sự sống, hay tim anh ta dần ngừng đập, não anh ta ngừng dần chết và hô hấp trở nên loãng dần thì buồng chứa sẽ vỡ tung.

Các hạt còn chứa bên trong đấy sẽ thoát ra ngoài thông qua tất cả mọi cửa khẩu mà nó có thể tìm thấy.

Thậm chí lượng Ki cuối cùng mà một người khi đang hấp hối phát ra cũng sẽ chứa đựng những loại hạt này.

Đây gần giống khái niệm "linh hồn" mà chúng ta từng được nghe qua.

Có thể hiểu các hạt phân tử lưu trữ khi di chuyển, khi chuyển động, khi va đập vào nhau chính là hành trình của chúng, hay ta còn có thể gọi đó là "nhật kí" của hạt phân tử lưu trữ.

Phân tích hay giải mã học thực chất chính là đi tìm hiểu về "nhật kí" của hạt phân tử lưu trữ.

Chính vì việc một hạt nho nhỏ có thể vừa lưu trữ vừa chuyển động và vừa có nhân sinh của riêng nó, các nhà nghiên cứu tại thế giới này đã gọi chúng bằng cái tên: hạt lượng tử sống.

Quá trình phân tích một hạt lượng tử sống chính là quá trình đọc "nhật kí" hành trình của chúng từ lúc chúng sinh ra cho đến thời điểm người chủ của chúng chết đi.

Mỗi hạt lượng tử sống sẽ mang trong mình một câu chuyện, hoặc một hình ảnh, một âm thanh, …

Đọc một hạt lượng tử sống chính là nhìn qua toàn bộ đời người của một người đã khuất.

Đó là ý nghĩa của việc phân tích, giải mã của đội nhóm ba người này.

Tuy vậy không có nghĩa đây là một công việc dễ dàng.

Trong cái buồng chứa trên màn hình máy tính mà ngài Bjerg đã xem qua có hàng ngàn hàng vạn các hạt lượng tử sống.

Sẽ rất mất thời gian nếu như xem hết tất cả chúng để tìm ra được kí ức cần tìm.

Do đó, để giới hạn những hạt lượng tử sống mang trong mình đúng kí ức cần tìm, chúng ta có một phương pháp đặc biệt.

Thậm chí là việc để "bắt" được hạt lượng tử sống cũng là một điều hết sức khó khăn, và cũng cần một phương thức đặc biệt đi kèm.

Vì kích cỡ siêu vi cùng đó là quy mô quá khổng lồ, do đó để "đọc" được các hạt này, con người cần đến sự hỗ trợ đặc biệt từ những công cụ chuyên ngành.

Những công cụ mà được sáng tạo riêng chỉ để "bắt" hoặc "đọc" hoặc "sao lưu" các hạt lượng tử sống.

Cặp găng tay mà ngài Bjerg đeo khi nãy là một loại công cụ dùng để "bắt" hạt lượng tử sống.

Chúng ta hãy trở lại một chút với chiếc bàn làm việc của ngài Bjerg.

Trên bàn ngoài nhiều sổ sách, ghi chú, bút máy, tách cà phê đang nóng, thì còn đó là một chiếc lồng bằng kính.

Bên trong lồng kính là một rừng sương mù được phun lên từ phía dưới.

Treo lơ lửng trên không trung trong chiếc lồng kính là một chiếc nhẫn.

Đó là chiếc nhẫn nhiệm vụ mà Orange đã đeo khi bắt đầu làm nhiệm vụ cũng như khoảnh khắc hy sinh anh vẫn đeo trên tay.

Nó đã được chuyển lên ngài Alex và rồi luân chuyển ngay tức khắc tới nơi này – trụ sở phòng thí nghiệm giải mã.

Chiếc nhẫn kia là công cụ "sao lưu" các hạt lượng tử sống.

Có thể nói toàn bộ những dữ kiện từ lúc nhận chiếc nhẫn cho tới lúc Orange chiến đấu liều mình tẩu thoát cho tới lúc anh hy sinh, tất cả đều đã được chiếc nhẫn "sao lưu" lại.

Và ngay thời khắc này, nó mang thêm một sứ mạng nữa là phơi bày sự thật cho toàn bộ nhân viên phòng thí nghiệm giải mã cũng như gia tộc Camillia, cũng như toàn bộ người dân trên khắp Hoa Linh Lục Địa.

Camillia Martin tập trung vận Ki vào đôi tay của ngài.

Tất cả những gì còn sót lại từ ổ khoá của hạt lượng tử đang phát sáng kia đang dần dần bị nguội đi.

Chỉ vài khoảnh khắc nữa thôi, toàn bộ thông tin mà nó mang trong mình sẽ được minh bạch và được ghi chép báo cáo lại.

"Rẹt rẹt"

Là thứ âm thanh phát ra từ chiếc bút máy của quý cô Samantha. Cô đang ghi chép lại những gì xảy ra trên chiếc màn hình lớn.

Màn hình lớn hiển thị:
Khung cảnh khi Orange bị choáng váng sau khi nhận lấy hai quả Rocket từ địch thủ.

Vị trí của anh ta đã bị bại lộ. Anh đang đối diện một tình cảnh hiểm nghèo. Bất kì một hành động chững lại nào cũng sẽ khiến anh phải trả bằng cái mạng sống của mình.

Trên màn hình, một cảnh hồi ức hiện lên. Đây là một cô gái có mái tóc đen dài. Cô đang nhìn về phía người đối diện bằng một ánh nhìn đầy trìu mến và yêu thương.

Rồi khoảnh khắc sau, ánh nhìn từ vị trí của chúng ta tối đen lại và rồi khi ánh sáng quay trở lại, ta thấy mình đang nửa quỳ xuống và tay ta xoa vào bụng trắng ngần của cô gái đối diện.

Ta ngước mắt lên và nhìn về phía khuôn mặt ửng đỏ của cô.

Hai đôi mắt chạm vào nhau, nụ cười hiển thị trên môi cô gái và ta phát ra tín hiệu hạnh phúc ngập tràn.

Đôi môi ta đang mỉm cười, nụ cười của sự thăng hoa hạnh phúc tột cùng.

Khung cảnh chuyển, ta đến trở lại hình ảnh choáng váng sau hai quả Rocket.

Ánh nhìn lúc này thấy rõ mồn một quả cầu lửa khổng lồ bay về phía ta, tức tốc ta như chuyển động toàn bộ giác quan sang một phía khác.

Rồi khi khung hình ổn định trở lại, trước mắt ta là hai vật thể bén nhọn được bắn ra.

Ta như vừa ném một cái gì đó ra ngoài. Và rồi khoảnh khắc ngắn ngủi xảy đến tiếp theo ta mở miệng hét lớn "Thuật đảo ảnh!".

Một tiếng thét từ phía đằng trước mặt kèm theo một thứ như cái bánh xe lăn về phía ta.

Ta thuận tay chạm vào một vật gì đó và rồi hình ảnh kết thúc …
******
Những gì được ghi chép bên trên là hồi ức được lưu trữ trong một hạt lượng tử sống của Orange.

Nó kể về giai đoạn nhỏ trong việc chiến đầu của anh ta cũng như các kí ức sống động thời điểm đấy.

Tất cả, tất cả được ghi lại nhanh chóng qua ngòi bút máy từ quý cô Samantha.

Class Kĩ Sư, Sub Class "Bút tả sư" là một phân lớp đặc biệt.

Khi là một thành viên ở Sub Class này bản thân có thể sở hữu khả năng ghi nhớ và sao chép toàn bộ thông tin khi chỉ nhìn qua một lần.

Có thể nói đặc chất của Sub Class này không dùng nhiều trong chiến đấu, tuy nhiên một "Bút tả sư" lại có tác dụng cực kì lớn trong thu thập tình báo, vẽ bản đồ chiến dịch hoặc đơn giản là báo cáo thông tin một cách chính xác.

Ngập tràn chữ là chữ trong quyển sổ bé nhỏ kia là toàn bộ những hồi ức, kí ức mà Orange mang theo.

Thông qua con chữ thì chúng chỉ là những vật vô nghĩa nếu như người đọc không thể hình dung.

Nhưng những gì đã và đang diễn ra trước mắt cô, đây là những điều quý giá nhất mà một người khi còn sống mang theo bên mình.

Ký ức, cũng tương tự lịch sử, chính là hai khái niệm gần như ảo tưởng, dẫu thực tế chúng đã hoặc đang diễn ra ở mọi lúc và mọi nơi.

Chúng ta có thể lãng quên chúng theo thời gian.

Nhưng điều đó không có nghĩa chúng sẽ mãi mãi biến mất.

Chúng sẽ luôn được lưu trữ bằng cách này hay cách khác.

Và khi ta "đọc" hoặc ta "phân tích" về chúng, có thể ta không thể cảm nhận rõ được độ hấp dẫn mà chúng mang lại.

Với chủ nhân của ký ức hay lịch sử, chúng to tác hơn cả độ hấp dẫn, bởi chúng chính là bằng chứng sống cho một giai đoạn rực rỡ mà chủ nhân sở hữu chúng mang lại.

Tương tự ánh sáng từ con đom đóm, có thể rực rỡ nhưng đằng sau cái hào quang ấy luôn mang lại một câu chuyện nào đó.

Ánh sáng lục vàng chanh từ con đom đóm chợt dần tắt. Nó đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.

Một mảnh kí ức nữa lại được phơi bày.

Sớm thôi tất cả những mảnh ghép còn sót lại từ bức tranh mà Orange đã vẽ nên sẽ được tụ hội.

Và khi đấy, ký ức của anh sẽ mãi sống.

Và anh dù cho ở bất kì thời điểm nào cũng sẽ được biết tới như một người hy sinh bản thân vì niềm tin hoà bình cho toàn bộ Lục Địa Hoa Linh.

Chớp chớp rồi dần đứt quãng, ánh lục vàng chanh nhen nhóm thêm vài khoảnh khắc, nó như muốn được sống thêm một chút nữa, một chút nữa để chạm tay hẳn vào khung hình mà nó mang theo.

Thế nhưng rồi cũng không thể thành hiện thực.

Ánh lục vàng chanh tắt ngủm.

Màn hình trung tâm không còn bất kì hình ảnh nào cũng như ánh sáng nào.

Ngài Bjerf vẫn ngước nhìn và suy tư.

Ngài đưa tay tháo chiếc mắt kính LAB xuống và rồi hai ngón tay kẹp vào mũi của mình xoa xoa.

Song song động tác ấy là lần khế cổ chuyển động lên xuống.

Ngài đeo lại cặp kính LAB và xoay người về phía chiếc bàn làm việc.

Một lần nữa chiếc găng tay đặc thù nằm trên đôi tay, ngài hướng đôi mắt chăm chú vào màn hình máy tính.

Samantha sau khi dừng bút ghi chép thì đọc lại một lần nữa đoạn mà cô vừa viết.

Đôi mắt đẹp của cô gần như nhoà đi, cô hít thở thật sâu một hơi và mang lại ánh nhìn kiên định về hướng màn hình trung tâm.

Ngài Martin chắc chắn sẽ không biết điều gì đã diễn ra trên màn hình trung tâm vừa rồi bởi vì ngài phải tập trung nhắm mắt để "bẻ khoá".

Quan sát vẻ mặt cũng như các cử chỉ của hai đồng nghiệp cùng với đó là sự thay đổi trong bầu không khí từ các lần hoạt động tương tự trước đây, ngài Martin cảm thấy trong lồng ngực một điều gì đó đang bóp nghẹn.

Khế cổ của ngài cũng chuyển động lên xuống một lần. Tiếp ngài khoanh đôi tay lại và mắt hướng về phía màn hình lớn.

"Ký ức thật ra là gì?"

Suy nghĩ trong ngài lúc này là như vậy.

Một câu hỏi thậm chí cho tới tận thời điểm khoa học có thể phát triển vượt bậc cũng chưa chắc đã có câu trả lời.

Một vấn đề tương đối lớn hoặc tương đương tới Triết học.

Suy nghĩ này chắc chắn sẽ không có lời giải đáp.

Tuy nhiên, bằng việc có thể "đọc" được các hạt lượng tử sống, chúng ta phần nào có thể tái hiện lại một khoảnh khắc hay nhiều khoảnh khắc mà ta "bắt" được để làm rõ cho bức tranh mang tên lịch sử.

Công việc lại một lần nữa tiếp tục.