Chương 50: Ngươi nói quá nhiều!!!

One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 50: Ngươi nói quá nhiều!!!

- Báo cáo trung uý! Phát hiện đám hải tặc kia xuất hiện trên bến cảng. Theo sau còn có... Thật nhiều người dân đi theo???

- Báo cáo trung uý! Phát hiện có hai người lái thuyền ra ngoài khơi. Đám hải tặc vẫn như cũ đứng xem ở trên bờ.

- Báo cáo trung uý! Đám...

- Câm mồm đi! Mặc kệ đám hải tặc đó làm gì thì làm. Khi nào tất cả bọn chúng rời khỏi hòn đảo này thì hãy thông báo ta.

Liên tục bị đánh thức giấc, Nezumi vẻ mặt cực kì bức bối ra lệnh.

- Đã... Đã rõ thưa trung uý!

Tên sĩ quan hải quân chạy tới báo cáo lập tức héo, trở về vị trí quan sát. Tất cả đám tàu chiến hải quân bởi vậy vẫn cứ như cũ từ một nơi thật xa dùng ống nhòm quan sát mọi chuyện trên đảo mà không dám tới gần.

Cùng lúc đó...

- Bellemere, anh Ruby có đánh thắng được tên quái vật kia không? Anh ấy có 8000 thủ hạ ở trên biển cơ mà. Mẹ bảo anh ấy gọi đến những người kia đuổi đi đám quái vật kia được không?

Nami dắt lấy tay mẹ Bellemere nhỏ giọng hỏi lấy.

- Ngốc Nami! Anh ấy nói thế mà em cũng tin thật à? Hơn nữa người bình thường thì làm sao mà đánh lại quái vật được!

Nojiko giọng buồn buồn quở mắng.

- Thế nhưng...

- Được rồi hai đứa! Bất kể lát nữa sẽ có chuyện gì xảy ra. Mẹ đảm bảo hai đứa sẽ được an toàn mà được không?

- Đừng quá lo lắng! Tất cả đã có mẹ ở đây rồi!!!

Bellemere vừa nói vừa ôm lấy hai đứa con gái cưng vào lòng. Hiện tại giống như trong nguyên tác bởi vì Arlong đột nhiên đòi gia tăng gấp đôi tiền cống nạp của mỗi người, thế cho nên dù cho đã nhận được không ít tiền từ chỗ của Lăng, ba mẹ con Bellemere vẫn như cũ không có đủ tiền để giao nộp phí cho cả ba người. Nếu như lát nữa Lăng thật sự bị Arlong giết chết, như vậy Bellemere cũng chỉ có thể chấp nhận hi sinh chính bản thân để giữ được tính mạng cho hai cô con gái của mình.

- Hu hu hu...~ Mẹ Bellemere ơi, con sợ!!!

Cả người được ôm vào trong lòng mẹ Bellemere, Nami đã không nhịn được nữa khóc lên.

- Ngu ngốc Nami! Em không được khóc! Huhu...~

Nojiko miệng thì nói như vậy thế nhưng nước mắt trước đó liền đã đảo kín hai con mắt. Chưa bao giờ hai cô bé lại sợ hãi sẽ mất mẹ như thế này. Nhất là khi vừa rồi mẹ Bellemere bị tên thủ lĩnh người cá cao to kia giẫm đạp dưới chân.

Người ta thường nói trẻ con đối với tương lai chuyện xấu sắp xảy ra rất là nhạy cảm. Dù cho không biết rõ ý định tự hi sinh chính mình của Bellemere, thế nhưng biết rõ hoàn cảnh nghèo khó của gia đình mình, Nami và Nojiko hiện tại vẫn đang rất sợ hãi.

- Đừng sợ! Ngoan...! Tất cả sẽ có mẹ lo! Mẹ nhất định sẽ đảm bảo hai đứa an toàn.

Giọng Bellemere nhu hoà mà tràn đầy kiên định. Một đôi bàn tay nhẹ nhàng vỗ về làm cho hai cô bé cảm xúc cũng ổn định phần nào.

Phía ngoài biển xa, bác Gen chèo lấy chiếc thuyền nhỏ chở theo Lăng ra khơi đã dừng lại.

Tất cả mọi người ánh mắt giờ đồng loạt đều nhìn về phía Arlong còn đang ở trên bờ.

- Arlong ca, tại sao anh lại phải đáp ứng yêu cầu của hắn?

- Chỉ cần anh ra lệnh một tiếng. Người của chúng ta có lập tức chế phục lại hắn ngay.

Một tên người cá vẻ mặt khó hiểu lên tiếng hỏi.

- Hừ! Cái đó không cần thiết!

- Một tên ngu ngốc loài người mà thôi. Lần này ta muốn cho tất cả lũ người hạ đẳng kia biết rõ chúng và người cá chúng ta chênh lệch lớn tới mức như thế nào.

Miệng cười gằn trả lời. Arlong đương nhiên sẽ không nói ra rằng hắn càng tò mò hơn với bí mật mà Lăng trước đó đề cập tới. Hơn nữa trực tiếp trước mặt mọi người dân trong làng xử lý kẻ dám chống đối như Lăng cũng có thể chấn nhiếp đám người kia giúp hắn dễ dàng cai quản ngày sau. Lại càng chưa nói tới địa điểm tiến hành còn ở ngay tại trên biển, người cá như hắn quả thực không có lý do nào lại sẽ thua cả. Một mũi tên có thể trúng nhiều đích như vậy hắn tại sao lại có thể không làm.

- Các ngươi cứ đợi ở đây xem ta xử lý thằng ngu kia... Tùm!!!

Nói lấy một câu rồi Arlong cả người nhảy tùm xuống nước. Cơ thể bơi nhanh thoăn thoắn hướng về phía vị trí chiếc thuyền mà Lăng và Gen đang đứng. Chiếc vây cá mập trên sống lưng lộ liễu trên mặt nước lao nhanh càng là minh chứng cho tốc độ cùng sự nguy hiểm cực kì của hắn ta.

Người cá ở dưới nước là vô địch không chỉ là nói nói không thôi đâu!!!

Mà ở một bên phải đối mặt với tất cả những chuyện này, Lăng ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy Arlong bơi nhanh tới gần. Khoé miệng hít sâu lấy một hơi giống như đang lấy chuẩn bị.

- Cậu có nắm chắc chống lại được hắn không đấy?

Đây đã không biết là lần thứ mấy bác Gen đặt ra câu hỏi kiểu này.

Lăng cũng là giống như tần ấy lần trước đó quay đầu lại nhìn bác ta, mỉm cười thật tươi tắn đáp lại.

- Nắm chắc 100%!!!... Tùm!!!

Mang theo kính bơi để nhìn dưới nước. Miệng bịt lấy ống thở được nối bằng đường ống kéo thật dài gắn chặt trên mạn thuyền. Dáng vẻ rất là không đáng tin cậy Lăng trong con mắt của bác Gen nói xong câu đó liền mang lên ống thở rồi nhảy tùm xuống biển.

Nơi không xa! Vây cá mập đại diện cho Arlong cũng đã tới gần. Cuộc chiến sẽ bùng nổ ngay trong tích tắc.

...

1 giây... 3 giây... 10 giây... 20 giây... 30 giây... 1 phút...!!!

- Roạc!!!

Có cái gì đó đột ngột trồi lên trên mặt nước.

- SHahahahaha... Ha ha ha ha ha...~

- Quá dễ dàng!!! Quá dễ dàng rồi!!!

- Đây chính là sức mạnh để ngươi yêu cầu quyết đấu sinh tử với ta ư? Hạ đẳng loài người???

- Shahahahahahaha... Lúc này đây thì ngươi còn có gì để nói.

- Người cá là vô địch! Người cá là giống loài cao quý nhất, ngươi hiểu chưa???

"Quá... Quá nhanh!!! Vừa mới đó mà đã bị tên quái vật kia đánh bại rồi!!!" Gen tâm thần chìm xuống đáy cốc tuyệt vọng nghĩ.

Chỉ thấy nơi vừa nổi lên khỏi mặt nước lúc này chính đang diễn ra tình cảnh Arlong một tay bóp lấy cổ họng Lăng và nhấc lên giữa không trung giống như giơ một khối bù nhìn rơm nhẹ bẫng. Ống thở cùng kính mắt trên người Lăng đều đã bị xé nát. Một mảnh kính lớn còn cắm vào một bên da mặt cậu ta làm máu chảy ròng ròng không ngừng. Một bên cánh tay cậu càng là buông thõng xuống giống như vừa bị bẻ gãy. Cánh tay còn lại tóm lấy cánh tay khổng lồ đang bóp lấy cổ họng cậu của Arlong cố giãy dụa. Tình cảnh bết bát như vây nhưng đó cũng chỉ là đối phương còn không có muốn cậu chết ngay mà thôi, nếu không thảm trạng của Lăng sẽ còn thê thảm hơn thật nhiều.

Đứng quan sát ở trên bờ đám người dân giờ đây triệt để tuyệt vọng. Vốn dĩ trong lòng còn từng hi vọng Lăng có thể đánh bại tên người cá thủ lĩnh đảm bảo an toàn cho ngôi là, giờ đây những ta nghĩ ấy đã triệt để bay.

Kì tích không có xuất hiện!!! Tồi tệ hơn là sự xuất hiện của Lăng càng làm cho yêu cầu cống nạp của mỗi người tăng lên gấp đôi. Nếu như y theo những lời mà đám hải tặc người cá kia yêu cầu. Như vậy thì trong làng không biết sẽ phải chết đi mất bao nhiêu người chỉ vì không đủ tiền giao nộp vậy.

- Đánh chết lũ người cá này đi!!! Chúng ta không thể để cho chúng như vậy đàn áp!!!

- Đúng!!! Đằng nào thì cũng không thể đủ tiền nộp!!! Nếu như kiểu gì cũng chết! Vậy tất cả mọi người chúng ta cùng tiến lên đánh chết chúng! Chúng ta đông người hơn bọn họ.

- Xông lên!!! Đánh chết bọn hải tặc đáng ghét này!!!

- Xông aaaa!!!

- $^}%*[email protected](|^*#~~$##%*[email protected]&

Tất cả mọi người dân trong làng tay gậy tay chuỳ, dao búa các thể loại đồng loạt xông về phía đám người cá còn đang đứng ở trên bờ kia. Kết quả thế nhưng là...

- Một lũ ngu ngốc...!

- Rầm!!! Bốp! Binh!! Bốp!!! Binh!!! Binh!! Binh!!!!

Bảy tám mươi người, hơn trăm người dân thường thanh niên trai tráng cầm đủ mọi loại vũ khí xông lên. Kết quả thế nhưng là chỉ trong một khoảnh khắc liền bị bảy tám tên người cá giơ tay nhấc chân đấm đá tan tác hết. Tiếng gào thét thảm thiết cùng tiếng người bị thương rên rỉ đau đớn vang vọng khắp nơi trên bờ biển. Một loại thảm cảnh tựa như nhân gian luyện ngục vậy.

- Shahahahahaha...~ Lũ người hạ đẳng các ngươi cuối cùng đã hiểu sức mạnh của người cá chúng ta chưa? Tất cả những kẻ dám chống lại chúng ta kết cục chính là như vậy đấy!!! Shahahaha... Hahahahaha...~

Arlong từ bên ngoài biển nhìn thấy tất cả những cảnh tượng diễn ra trên bờ, tiếng cười tuỳ theo càng trở nên táo tợn hơn.

Cười to xong! Hắn ta liền kéo thấp xuống cơ thể của Lăng tới gần khuôn mặt mình. Vẻ mặt cười khủng bố lên tiếng.

- Như vậy hiện tại đã đến lúc ngươi nên nói cho ta biết thứ bí mật mà ngươi nhắc tới kia đi.

- Nếu nó thật sự đáng giá... ta thậm chí có thể tha cho ngươi tiếp tục còn sống đấy!

Nghe xong những lời này của Arlong, đang nhắm chặt hai mắt Lăng đột nhiên mắt trợn chừng. Cánh tay phải trước đó vốn dĩ đã bị bẻ gãy phải buông thõng xuống đột nhiên giống như chưa từng có bất cứ chuyện gì thật nhanh thật nhanh đâm đi lên.

Một con dao găm sắc lẹm được cậu chàng nắm chặt trong lòng bàn tay đâm tới thẳng mặt đối thủ.

- Vô ích thôi!!! C-rắc...!

Một cú cắn răng! Thanh dao găm từng bao lần lập công trong chiến đấu của Lăng lập tức bị hàm răng sắc bén cùng lực quai hàm không thể tưởng tượng nổi của Arlong cắn nát bét. Cánh tay phải của Lăng cũng bị Arlong một lần nữa bắt chặt và bóp vỡ ra như bóp nát một khối bơ tươi. Đau đớn tái tê người khiến Lăng xanh cả mặt.

- Ta đã nói rồi! Lũ người hạ đẳng các ngươi không thể nào chống...

- Ngươi nói quá nhiều!!!

Lăng lần đầu tiên mở miệng kể từ đầu cuộc chiến tới giờ. Cùng lúc ấy, bên trong lòng bàn tay phải cũng chợt hiển hiện lên một thứ gì đó giống như nải chuối tiêu. Không cho Arlong bất kì cơ hội kịp phản ứng. Chuối tiêu cả nải nằm trong tay Lăng bị cậu thật nhanh ném thẳng vào trong mồm tên thủ lĩnh người cá đáng ghét.

-... Ực! Ngươi....

Cảm giác vô lực đột nhiên lan tràn khắp tứ chi Arlong khiến hắn không tài nào hoạt động nổi.

Ánh mắt co chặt lại đầy kinh hoàng. Arlong cho tới giờ phút này mới chợt nhiên phát hiện mình thế mà bị trúng kế vậy.

- Ta đã nói rồi thôi!!!

- Ngươi nói quá nhiều!!!

Nhe răng nhếch miệng âm trầm cười, Lăng cơ thể mạnh mẽ tách ra trói buộc của Arlong. Cánh tay phải vốn bị bóp vỡ như bún đã theo thời gian hồi phục lại y như bình thường. Cậu chàng trái lại với tình cảnh bị bắt ban đầu bắt đầu khống chế lấy cả cơ thể của Arlong bơi về phía mạn thuyền nơi Gen còn đang ở.

Chiến đấu đã kết thúc!!!

Arlong vs Will O. Ruby

Chiến thắng cuối cùng cũng thuộc về Trọng Lăng ca. Giờ liền là lúc bắt đầu xử lý hậu quả vậy.

...

Kết thúc chương 50.