Chương 47: Hải tặc đến!!!

One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 47: Hải tặc đến!!!

- Ồ? Ba mẹ con có chuyện gì vui hay sao mà cười tươi quá vậy.

Cánh cửa chính mở ra, Lăng vừa xuất hiện liền không khỏi nghi hoặc lên tiếng hỏi.

- Cũng không có gì. Chỉ là đang nói về ước mơ trong tương lai của Nami thôi. Ừ? Mà chuyện cậu cần làm đã hoàn thành xong chưa?

Bellemere vẻ mặt tươi tắn nói chuyện.

- Ước mơ của Nami cơ à? Nghe cũng thú vị đấy nhỉ.

- Chuyện cần làm thì chưa xong. Thế nhưng những điều cần thiết phải chuẩn bị thì tôi đều đã làm xong xuôi cả rồi. Giờ thì chỉ cần ngồi đợi thời gian đến nữa là được thôi. Nhìn trái nhìn phải cũng không có việc gì thế nên muốn về nhà nghỉ ngơi một chút.

Cũng không có hỏi cặn kẽ ước mơ của Nami là gì, Lăng cười cười tiến đến bên ghế ngồi, vừa đi vừa nói.

- Uhm! Vậy thì cậu cứ ngồi nghỉ ngơi trước đi. Để tôi đi xem xét làm bữa trưa sớm một chút.

Thông qua buổi nói chuyện tối hôm qua, thái độ của Bellemere đối với Lăng hiện tại cũng đã trở nên quen thuộc hơn. Bắt gặp cậu và cả hai cô bé đều đã về nhà vì vậy cô ấy liền quyết định sớm khởi động làm cơm trưa.

Cũng còn tốt lần này Bellemere cũng không giống như tối hôm qua bắt Lăng phải vào trong bếp trợ giúp. Kết quả là trong lúc ba mẹ con Bellemere loay hoay chuẩn bị đồ ăn ở trong bếp. Nằm trên ghế dài trong phòng khách lâu lâu, Lăng thoáng cái liền ngủ thiếp đi lúc nào mà không hay.

Tối hôm qua thức đêm lo lắng suy nghĩ quá nhiều, sáng sớm hôm nay lại vội vàng chạy đi chuẩn bị mọi chuyện cho tới bây giờ mới xong, Lăng hiện tại thật đúng là buồn ngủ rũ rượi vậy.

Cũng là ở tại thời điểm không lâu sau đó, nơi bến cảng nhỏ trên đảo, thứ mà Lăng đang chờ đợi cũng đã tiến đến gần.

...

Bên trong ngôi làng Cocoyashi...

- MỌI NGƯỜI ƠI NGUY RỒI!!! HẢI TẶC!... HẢI TẶC ĐANG ĐẾN!!! HẢI TẶC ĐANG ĐẾN RỒI...!!!

Một người đàn ông bỗng vừa chạy vừa la lớn hoảng hốt. Phương hướng mà anh ta vừa rời khỏi là bến cảng. Nơi đó hiện tại đang tiến tới lấy một chiếc tàu lớn nguy nga với nhiều cánh buồm thật to. Bên trên cột cờ chiếc tàu ấy còn treo lấy thật bắt mắt một lá cờ khắc hình một con cá lưỡi kiếm màu đỏ chói, có hai thanh xương sườn cắt chéo qua. Màu cờ đen hắc ám của lũ hải tặc. Trông nó lúc này cứ y như là một con quái vật hung tợn đang lao đến muốn nuốt chửng ngôi làng vậy

- Đó là băng hải tặc Arlong?

- Arlong??? Không thể nào!!! Tại sao lũ người cá từ Đại Hải Trình lại đến đây??

- Tin đồn về lũ hải tặc người cá đang hoành hành trở lại là thật sao?

- &^#%[email protected](^#$~\%#*^[email protected]

Mọi người ai nấy đều hoảng hốt không thể tin vào mắt mình. Lũ hải tặc người cá hung ác ở đại hải trình này sao bỗng dưng lại tới đây. Chúng ta hiện giờ phải làm sao??? Ai có thể chống lại nổi chúng...vv. Một đám lo lắng suy nghĩ nổi lên trong lòng. Thế nhưng còn chưa đợi cho mọi người suy nghĩ rõ ràng. Đám người cá ấy cũng đã lên đến bờ. Chúng hung hăng đi vào làng. Tên nào tên nấy thân hình to lớn và dị hợm. Tên thì hồng, xanh, đỏ, tím... Tên thì có sáu tay. Tên thì có màng dưới cánh tay. Tên thì mỏ nhọn hoắc và chu ra trông thật đáng ghét lại có phần hơi buồn cười.

Duy chỉ có 1 tên đi trước đám dị hợm đó. Hắn ta thân hình to lớn vạm vỡ đáng sợ. Làn da màu xanh dương đậm. Ngực phía bên trái có xăm hình mặt trời đỏ. Đỉnh đầu hắn đội một cái mũ thẫm. Đặc biệt bởi cái mũi dài và có hình mũi tên răng cưa, ánh mắt và nụ cười của hắn nhìn gian xảo và tàn ác. Hắn ta cũng chính là thuyền trưởng của băng hải tặc người cá này- hải tặc người cá Arlong!!!

...

- Chào toàn thể lũ người hạ đẳng. Bắt đầu từ lúc này, ngôi làng này…không, cả hòn đảo này đều sẽ thuộc về quyền sở hữu của ta.

Arlong vừa tiến vào trong làng liền tự đắc cười to và dang tay la lớn.

- Hãy nghe cho kĩ đây! Từ bây giờ trở đi vào ngày này mỗi tháng, bọn ngươi sẽ phải cống nạp một khoảng tiền cho ta. Người lớn là 100.000 Beli, trẻ con là 50.000 Beli. Những ai không cống nạp sẽ bị giết!

- Giống như ngôi nhà này!!!

- Roạc... Roạc... Roạc...!!

Nói và hắn dùng một tay ung dung xé toạc và nâng lên cả một ngôi nhà bằng gỗ lớn ở bên đường. Sức mạnh của hắn thật kinh khủng.

Tất cả mọi người tức khắc bị sức mạnh của hắn doạ sợ run. Tên người cá thủ lĩnh thấy vậy càng cười đầy khoái trá hơn. Cùng lúc đó, những tên người cá khác cũng đã đứng dàn hàng ra hai bên, khoanh tay lần lượt thu lấy tiền của từng người dân làng. Mọi người không ai dám nói gì và cũng không ai dám chống lại chúng. Một người cá trưởng thành bình thường cũng đã sở hữu lấy sức mạnh gấp 10 lần một người đàn ông nam giới trưởng thành thông thường chứ nói chi là đám hải tặc người cá hung ác đến từ đại hải trình này. Tất cả mọi người bởi vậy chỉ có thể giận mà không nói gì làm theo yêu cầu của đám hải tặc người cá này mà thôi.

Aiiii...~ Mỗi tháng ngày sau nếu đều phải nộp một số tiền lớn như vậy vậy thì làm sao mà sống được. Ai ai trong lòng cũng đều lo lắng cuống cuồng lên. Tất cả ánh mắt giờ đều nhìn về phía bác Gen cảnh sát duy nhất trong làng chờ đợi bác ta quyết định. Thế nhưng biết rõ đám người cá lợi hại bác Gen làm sao có thể lỗ mãng để cho mọi người hành động đi chịu chết. Tình thế trước mắt tạm thời chỉ có thể nhân nhượng bọn hải tặc này sau đó lại tìm cách mà thôi.

Đây hầu như cũng là cách làm thường thấy nhất của người bình thường trong thế giới này khi đối mặt với hải tặc. Chỉ cần không bị ép tới cùng đường vậy thì cố nhẫn nhịn chút cho qua đi. Chỉ là vừa rồi nghe xong lời tuyên bố của Arlong, tất cả mọi người đều biết rõ đám hải tặc này sợ rằng sẽ không giống như cánh hải tặc bình thường, sẽ chỉ đến quấy phá một lần rồi rời đi nơi khác. Việc này quả thực là tồi tệ hết mức.

- Được bao nhiêu rồi, người anh em?

Tên thủ lĩnh gian ác hỏi mấy tên người cá đi thu tiền. Đặc biệt là một tên giống như bạch tuộc có sáu cánh tay đang cầm túi tiền. Nếu như Lăng hiện tại có mặt ở đây vậy nhất định liền sẽ nhận ra đối phương chính là Hachi từng xuất hiện khá nhiều trong nguyên tác.

- Khoảng hơn 25 triệu beri rồi.

Hachi nghe hỏi liền ngẩng đầu lên trả lời.

- Tuyệt lắm! Shehehehe....~

Arlong cười ầm lên giống như khoái trá lắm. Kế hoạch của hắn tiến hành thật sự quá thuận lợi.

- Từ bây giờ, chúng ta phải trả 100.000 beri mỗi tháng cho chính mạng sống của chúng ta thật sao?

- 100.000 beri??? Nhiều tiền như vậy thì chúng ta làm sao mà sống được?

Từ đầu tới cuối đều không gặp được bác Gen tổ chức phản kháng, có hai người đàn ông không khỏi bức xúc thì thầm nói nhỏ.

- Chúng ta chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng mà thôi. Tối thiểu cũng không có ai bị chúng giết. Nếu chúng ta dùng tiền để giải quyết chuyện này thì nó chỉ là một cuộc giao kèo công bằng.

Nói chuyện chính là ông bác sĩ duy nhất ở trong làng. Lời của ông ấy nói thật ra thì cũng không sai. Ít nhất đám hải tặc lần này cũng không có trắng trợn lung tung giết người mà không có lý do như nhiều băng hải tặc độc ác khác trong quá khứ. Biển Đông nói cho cùng vẫn là vùng biển yên bình nhất trong bốn biển.

"Hi vọng bọn chúng sẽ đi..mà không tìm thấy nhà của Bellemere. Một người lớn cùng cả 2 đứa trẻ, nó sẽ là 200.000 Beli, cô ấy không thể nào có nhiều tiền đến thế‘’ bác Gen từ đầu tới cuối đều giữ lấy im lặng. Trong lòng thế nhưng không ngừng lo lắng cho ba mẹ con Bellemere. Cũng còn tốt nhà của họ nằmg tít phía sau rừng cây bên ngoài làng. Đám hải tặc người cá này nếu không có ý định lục soát toàn đảo vậy nhất định sẽ không phát hiện được.

- Tốt rồi! Chúng ta đi thôi các anh em.

Cuối cùng thì bọn chúng cũng đã chịu rút đi. Dù mỗi người đều mất không ít tiền thế nhưng ai nấy cũng đều thở phào nhẹ nhõm. Người bình thường chống lại hải tặc cái gì chung quy hành hành động không khôn ngoan. Bác Gen nghe được đám hải tặc người cá này chính mình mở miệng muốn đi trong lòng cũng là thở phào lấy một hơi. May mà chúng không phát hiện ra nhà Bellemere. Thật may quá…!!!

- Arlong ca! Có cột khói bốc lên từ phía ngoài làng kìa!!! Nơi đấy có thể còn có người!

Bỗng dưng một giọng nói đáng ghét của một tên thuộc hạ nào đó vang lên. Cánh tay của hắn đúng lúc này cũng đang chỉ về hướng ngôi nhà của Bellemere toạ lạc. Thứ cột khói đen kia nhìn qua hiển nhiên chính là khói bếp chứ không phải gì khác.

- Chết tiệt thật!!! Bọn chúng đã thấy nhà mẹ Bellemere. Giời ạ! Làm sao mà cô nàng này hôm nay nấu ăn sớm thế không biết!!!

Bác Gen trong lòng không khỏi hoảng hốt lên.

- Ồ, suýt nữa thì sót một nhà. Đi thôi! Đi lấy tiền của chúng ta nào anh em!

Arlong nhe hàm răng sắc nhọn của mình cười cợt rồi đi trước dẫn đường. Bọn người cá nghe vậy liền bắt đầu lũ lượt kéo nhau theo sau đi đến nhà Bellemere.

- Thật tồi tệ! Bọn hải tặc đang…đến nhà của Bellemere! Nhà cô ấy thì lấy đâu ra tiền mà nộp!!!

Mọi người đều lo lắng hoảng hốt, điều này thật kinh khủng. Hoàn cảnh của gia đình Bellemere hầu như trong làng chả ai lạ lùng gì. Tất cả mọi người dường như đều nhìn thấy kết cục thê thảm có thể sắp xảy ra tới.

Cùng lúc đó, Bellemere cùng Nami và Nojiko vẫn đang vui vẻ loay hoay trong bếp. Lăng thì vẫn như cũ ngủ trên ghế dài.

Hải tặc thế nhưng chẳng mấy chốc liền tới vậy.

Thời gian nhiệm vụ đếm ngược kết thúc đã chỉ còn 6 tiếng đồng hồ.

....

Kết thúc chương 47.