Chương 1: Trọng sinh trở về

Ôm Con Trai, Con Gái Chơi Đùa Mạt Thế

Chương 1: Trọng sinh trở về

Sáng sớm tia nắng mặt trời chiếu xuống, chiếu tại Lam Khánh Vũ trên mặt.

Từ trong mộng tỉnh lại, lại từ trên giường nhảy dựng lên.

" Nơi này là đâu?! "

" Đây không phải là nhà của mình trước kia sao! "

Trong lúc nhất thời, một người chừng hai mươi ba tuổi thanh niên, lâm vào khó có thể tin ngốc trệ.

Vội vội vàng vàng rời giường, chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh, nhìn trong tấm gương một gương mặt đẹp trai, tuấn tú vô cùng, anh liền tin tưởng mình trở lại trước tận thế bảy năm kia, anh vẻn vẹn mới có hơn hai mươi ba tuổi một chút.

Lấy điện thoại di động ra, nhìn thời gian.

" Tận thế liền bảy năm sau mới phát sinh. " Anh thở phào nhẹ nhõm, trầm giọng nói.

Ngày 25 tháng 8 năm 2023 giữa trưa 12 giờ, bầu trời bỗng dưng tối sầm, màn đêm bao phủ toàn cầu, bão tố gió lốc mưa đá lần lượt kéo đến. Thiên tai ập tới bất ngờ kéo dài suốt 24 giờ.

Tại thời điểm ấy, mọi phương tiện giao thông đều bị trì trệ, rất nhiều thành thị, làng mạc bị phá huỷ nặng nề, người chết vô số. Sau đó thiên tai dần lui con người chưa kịp vui mừng thì tiếp tục phải gánh chịu một nguy hiểm vô cùng nghiêm trọng, thứ chân chính đẩy con người vào con đường diệt vong - virut bệnh độc.

Nguồn gốc của loại virut này không ai có thể tìm ra, chỉ biết là nó xuất hiện ngay sau khi thiên tai kết thúc.

Virut bệnh độc phát tán trong không khí, nhanh chóng lây lan. Những người có thể chất yếu, người bệnh, người già và trẻ nhỏ đều bị nhiễm phải. Những người bị nhiễm phải lập tức trở thành những cái xác sống không có ý thức thích cắn nuốt máu thịt con người. Chúng không biết đau, không có cảm xúc, có sức mạnh lớn hơn con người rất nhiều. Muốn giết được chúng, chỉ có một cách đó là phá hủy đầu của chúng. Mọi người gọi chúng là Zombie.

Zombie xuất hiện, đồng thời cũng là bước ngoặt lịch sử, mở ra một thời kì mới - kỷ nguyên mạt thế.

Mạt thế bắt đầu, con người vừa phải tìm cách để sống sót vừa phải chiến đấu với Zombie. Tại kỷ nguyên mạt thế, không có đạo đức tồn tại, quyền lực, tiền tài chỉ là phù du. Mọi quy luật đều bị phá vỡ, chỉ có một luật lệ duy nhất kẻ mạnh luôn là kẻ đúng.

Tại mạt thế không chỉ con người mới bị nhiễm mà còn cả động vật nữa, chúng hung mãnh, khát máu và tàn bạo vô cùng.

Kiếp trước anh chết không phải bị Zombie giết mà là bị đồng đội phản bội mà chết. Bọn họ tham lam, ích kỉ đẩy anh vào con đường cùng. Nghĩ tới kiếp trước của mình lòng anh tràn ngập sự hận thù, oán hận. May mắn anh đã sống lại, anh sẽ khiến những kẻ đã phản bội anh, hãm hại anh phải trả giá đắt.

Mặc dù thời gian của anh rất dài, nhưng anh không được phép buông lỏng, anh cần lập một kế hoạch chuẩn cho mạt thế sắp xảy ra. Trước tiên là anh cần rèn luyện lại thân thể của mình đã, sức khỏe thân thể của anh trước đây đã bị rượu, gái hao mòn nhiều rồi không còn tốt nữa. Sau đó anh cần học những thứ cần thiết để sinh tồn trong thế giới tàn khốc đó, anh cần học bắn súng, lái xe, cách sử dụng các loại vũ khí lạnh như: đao, kiếm, thương, cung tên,... Cuối cùng là chuẩn bị vật tư, đồ dùng hàng ngày thật sung túc.

Nghĩ xong mọi thứ hắn liền đi xuống dưới nhà, anh liền cảm thấy hơi đói bụng liền định kiếm chút gì để ăn thì đã thấy lão quản gia chờ sẵn ở bên dưới rồi.

" Thiếu gia, buổi sáng tốt lành. " Lão quản gia nói.

" Ừm. Từ quản gia buổi sáng tốt lành. " Lam Khánh Vũ cười nói.

" Thiếu gia, ngài đói bụng chưa, để lão gọi người chuẩn bị. " Lão quản gia hiền lành nói.

Lão đã làm việc ở đây từ khi cha mẹ Lam Khánh Vũ còn sống, lão nhìn Lam Khánh Vũ lớn lên, coi anh như con đẻ đối đãi.

" Ừm, cảm ơn Từ quản gia con quả thật cũng có chút đói. " Lam Khánh Vũ nói.

Đối với lão quản gia đã chăm bẵm anh khi còn nhỏ, anh vẫn là rất kính trọng.

" Vậy được, thiếu gia chờ một lát. " Lão quản gia nói, sau đó gọi người chuẩn bị đồ ăn sáng cho Lam Khánh Vũ.

" À... Từ quản gia đợi một chút. " Lam Khánh Vũ thấy lão quản gia đang định lui ra liền gọi lại.

" Vâng, thiếu gia ngài còn có gì muốn nói? " Lão quản gia nghi hoặc hỏi.

" Chả là con... muốn học tập ít đồ nên con muốn nhờ Từ quản gia mời về cho con vài người thầy. " Lam Khánh Vũ có chút lúng túng nói.

" Ra là vậy, vậy thiếu gia ngài muốn học những cái gì? " Lão quản gia có chút vui mừng nói.

Từ sau khi ông bà chủ qua đời khiến Lam Khánh Vũ gặp đả kích, cả ngày chỉ chìm đắm trong gái gú, rượu chè. Khiến cho lão quản gia rất lo lắng.

" Con muốn học lái xe, bắn súng và kiếm thuật. " Lam Khánh Vũ nói.

" Ừm, vậy được để lão đi chuẩn bị. " Dù có nghi hoặc trong lòng nhưng lão quản gia không hỏi, liền đồng ý với yêu cầu của Lam Khánh Vũ.

Gia đình của Lam Khánh Vũ thuộc dạng giàu có vô cùng. Cha anh trước đây là một doanh nhân rất có tiếng tăm trên thế giới, mẹ anh là một người mẫu nổi tiếng nên anh được thừa hưởng tất cả các tố chất tốt đẹp của cha mẹ. Cuộc sống trước đây của anh rất tốt, là con một nên rất được cha mẹ cưng chiều, nhưng ba năm trước đây cha mẹ anh qua đời do một chuyến tai nạn máy bay, nên anh được thừa hưởng một gia tài khổng lồ vô cùng. Sau khi cha mẹ qua đời, anh gặp phải đả kích nặng nề cả ngày chỉ chìm đắm trong gái gú.

" Ừm, cảm ơn Từ quản gia. " Lam Khánh Vũ Cười nói.

Đang lúc này, người hầu tiến đến nói bữa sáng đã làm xong. Lam Khánh Vũ liền xoay người đi vào phòng bếp ăn sáng. Vừa ăn anh vừa nghĩ, ăn xong một lúc nữa sẽ tập chạy bộ để rèn luyện thân thể của mình. Anh nghĩ mình nên bán công ty của cha đi để dành tiền mua vật tư, đồ dùng hàng ngày.