Chương 2. Vô tình trở thành tên Yêu Rau Xanh.

Ninja Phong Lưu

Chương 2. Vô tình trở thành tên Yêu Rau Xanh.

"Hắc hắc, Long Nguyệt Nhi công chúa điện hạ cao quý của ta, nàng không nghĩ rằng sẽ có một ngày như thế này đúng không." Thanh niên mặc y phục hoa lệ cười nham hiểm, mục quang của hắn nhìn thiếu nữ sung mãn sự tàn nhẫn và dục vọng.

Long Nguyệt Nhi không tự chủ được bỗng rùng mình. Nàng bình thường là công chúa cao cao tại thượng nhưng cũng chỉ là một thiếu nữ mới có mười sáu tuổi. Đối diện với vận mệnh bi thảm sắp tới không thể giữ bình tĩnh được, nội tâm vô cùng khủng hoảng.

"Tây Môn Vũ, ngươi to gan dám vô lễ với ta, phụ hoàng của ta nhất định sẽ giết ngươi." Long Nguyệt Nhi vô lực uy hiếp.

"Long Ngạo Thiên lão bất tử làm sao mà biết được việc này, nàng nghĩ xem vì sao ta lại phải cất công đưa nàng đến tận khu rừng này? Nàng bình thường tự cho mình là thanh cao nhưng đó cũng chỉ là vẻ bề ngoài thôi, để ta thưởng thức qua xem mùi vị nàng thế nào, hắc hắc hắc." Tây Môn Vũ mê loạn nhìn chòng chọc vào thân thể thanh tú của Long Nguyệt Nhi, ở dưới hạ thân, thằng em của hắn đột nhiên dựng thẳng lên.

Long Nguyệt Nhi nhìn vào vẻ mặt Dâm Đãng của Tây Môn Vũ, lúc này này chỉ biết tuyệt vọng nhắm đôi mắt lại. Nàng biết rằng đêm nay sẽ bị tên cầm thú này làm nhục sau đó hủy thi diệt tích. Nàng không sợ chết nhưng sợ tấm thân băng thanh ngọc khiết của mình bị ô nhục.

Tây Môn Vũ nhìn thấy nàng tựa hồ như đã chấp nhận số mệnh liền cười dâm đãng rồi xuất ra một bình ngọc, đổ ra một hoàn đan dược màu hồng rồi uống vào. Thứ đan dược này gọi là Kim thương bất đảo đan do hắn dùng tiền mua với giá cực cao. Tối nay hắn đã không ngại sinh mệnh nguy hiểm dùng Nhuyễn cốt tán đối phó với đại ma pháp sư Long Nguyệt Nhi, nếu không tận dụng cơ hội để chơi đùa với nàng một phen cho thỏa thích thì thật không phải với bản thân.

Cảm thụ dược lực đang từ đan điền tăng lên, Tây Môn Vũ như một con sói đói chầm chậm tiến tới chỗ Long Nguyệt Nhi, ánh mắt tựa hồ như đã cưỡng gian thiếu nữ đáng thương này vô số lần. Hắn từ từ ngồi xuống bên cạnh Long Nguyệt Nhi, bàn tay mê luyến vuốt lên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của nàng. Hắn thèm muốn Long Nguyệt Nhi đã từ rất lâu rồi. Và cho tới tận hôm nay rốt cuộc cũng đã đạt được sở nguyện.

Tây Môn Vũ đôi tay từ từ trượt xuống, đột nhiên cuồng bạo xé rách y phục của Long Nguyệt Nhi để lộ ra nội y màu bạc và một phần da thịt trắng như tuyết. Tây Môn Vũ hai mắt mở lớn yết hầu không ngừng hoạt động lên xuống, vang lên tiếng nuốt nước bọt ừng ực.

Cảm thụ được da thịt của bản thân lộ trong không khí, hai hàng nước mằ từ đôi mắt đẹp của Long Nguyệt Nhi chận rãi tuôn rơi, trong lòng nàng thầm phát thệ nếu hôm nay chết đi thì sau này tại chín tầng u minh nhất định sẽ không bỏ qua cho tên súc sinh này.

Nhìn thấy thân thể của Long Nguyệt Nhi, cộng thêm việc lại ngửi thấy mùi u hương toát ra từ thân thể của nàng dược lực của Kim thương bất đảo đan do Tây Môn Vũ phục dụng lúc trước bắt đầu phát huy tác dụng khiến hắn hô hấp khó khăn lập tức thô bạo xé rách y phục của Long Nguyệt Nhi. Không quản Long Nguyệt Nhi lúc này vẫn chưa hoàn toàn khỏa thân trước mắt hắn, Tây Môn Vũ nhìn thấy ngọc thể tuyệt mĩ đó dục hỏa đã bạo phát liền nhanh chóng thoát y phục của bản thân, nhấc hai chân của Long Nguyệt Nhi lên tưởng muốn đưa thằng em thám hiểm hắc động.

Nhưng lúc đó dị tượng đột ngột xuất hiện, trên bầu trời đầy sao đột nhiên vang lên một tiếng sét, một đạo lôi điện tựa như xé rách trời đêm như muốn phân bầu trời thành hai mảnh. Một lỗ đen từ không gian đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện phía sau thân của Tây Môn Vũ tựa như quái thú đang lựa chọn người để thôn phệ.

Tây Môn Vũ phía trước động tác đột ngột dừng lại, tựa như tại thời khắc đó thời gian đã dừng lại. Thân thể của Tây Môn Vũ đột nhiên chấn động trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ thống khổ, sắc mặt đột nhiên xuất hiện tia ngân sắc điện quang.

Thân thể của Tây Môn Vũ từ từ ngừng chấn động, khuôn mặt đã dần bình tĩnh trở lại. Ngân sắc điện quang trên mặt đã nhập vào nội thể.

Long Nguyệt Nhi nhắm mắt nên hoàn toàn không biết những việc vừa xảy ra, nội tâm của nàng đang bị sự khủng hoảng và tuyệt vọng bao phủ nhưng chờ một lúc lâu vẫn không thấy sự tình phát sinh nàng liền mở mắt, trong mắt nàng hiện lên sự kì vọng. Đập vào mắt nàng là một đôi mắt đỏ ngầu đang nhìn nàng, trong đôi mắt đó tràn ngập sự thống khổ.

Lâm Hàn không thể tin rằng mình đã hoàn hồn trở lại với cuộc sống, đối tượng không ngờ lại đang cưỡng gian một thiếu nữ, ý thức của hắn đã bị bản thân Lâm Hàn hoàn toàn thôn phệ. Trải qua một trận đấu tranh kịch liệt, ý chí của hắn thập phần hư nhược, thân thể không thể chống lại dược lực của Kim thương bất đảo đan còn ý chí của bản thân hắn khó mà chế trụ được dục vọng bản năng của thân thể.

Trong lúc Lâm Hàn đang khổ sở tranh đấu, Long Nguyệt Nhi đột nhiên mở mắt, đôi mắt đó tựa như mặt nước hồ thu, tựa như ánh sao sáng trên bầu trời khiến cho ý chí của Hắn không trụ được nữa hoàn toàn hãm nhập vào trong dục hải.

Lâm Hàn cuồng loạn giữ tay và hông của Long Nguyệt Nhi, trong sự tuyệt vọng của cô nàng. Thằng em của Lâm Vũ đã xuyên qua rào cản cuối cùng tiến nhập vào đào nguyệt động. Lúc này trên khuôn mặt của Long Nguyệt Nhi,hàng mĩ lệ chậm rãi tuôn rơi, một cảm giác vô cùng thê lương đã bao trùm cả tâm trí của nàng.

Long Nguyệt Nhi tất nhiên không thể tiêu thụ được trường thương to lớn như vậy, thân thể mỏng manh của nàng như con thuyền nhỏ bị vùi dập trong bão tố. Cặp bưởi tinh khiết đã bị hai tay của Lâm Hàn nhào nặm, biến hóa thành các hình khác nhau.

Kim thương bất đảo đan dược lực quả nhiên mạnh mẽ phi thường. Long Nguyệt Nhi bị Lâm Hàn vùi dập đến chết đi sống lại rồi ngất đi. Cho đến khi những ánh nắng ban mai đầu tiên chiếu qua làn sương mờ Lâm Hàn hét lên một tiếng, một dòng sữa " ông thọ" mà nước gạo phun xuất ra, toàn thân của hắn hiện tại chỉ vô lực nằm trên thân của Long Nguyệt Nhi.

Dần dần ý thức cũng quay trở lại với Lâm Hàn. Sự việc mà hắn làm với thiếu nữ đó khiến hắn hối tiếc vô cùng mặc dù hắn biết rằng đó là do tác dụng của dược lực. Không cần biết lý do gì, trọng điểm là hắn là phạm vào tội " Hấp Diêm".

Lâm Hàn từ trên thân của Long Nguyệt Nhi ngồi dậy, hắn lặng lẽ mặc y phục vào người. Lúc này, một dọt máu đỏ từ hạ thể của Long Nguyệt Nhi như đang vô thanh vô tức tố cáo tội ác của hắn.

Long Nhất nhặt lấy y phục lặng lẽ phủ lên người Long Nguyệt Nhi và ngồi lặng bên thân nàng hồi lâu. Từng dòng ý ức phức tạp không thuộc về bản thân không ngừng kích vào não hắn, khiến cho hắn thống khổ khôn nguôi.

Long Nguyệt Nhi từ hôn mê tỉnh lại, thâm tâm thống khổ suốt đêm qua đã khiến cho tinh thần nàng đóng băng. Nàng vốn là thiên tài ma pháp sư, mười lăm tuổi đã đạt đến cảnh giới đại ma pháp sư, tinh thần lực tự nhiên mạnh hơn phàm nhân rất nhiều. Nàng nhìn sang Tây Môn Vũ đang ngồi bên cạnh, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ tựa hồ như rất hối hận. Đương nhiên tâm lý phẫn hận của nằng bạo phát một cách tự nhiên nhưng sau đó lại bình tĩnh một cách kì quái. Nàng mang tâm lí cừu hận trong lòng không muốn nhìn thấy nhãn thần dương dương tự đắc của súc sinh nhưng vì sao hiện tại hắn lại mang vẻ mặt thống khổ vậy? Chẳng lẽ hắn lại hối hận?

"Ngươi còn không hủy thi diệt tích? Hiện tại có thể bắt đầu động thủ." Thanh âm của Long Nguyệt Nhi tựa hồ như từ không linh tiên cảnh vang lên không hề có chút điểm nào hơi ấm của nhân gian, không hề có chút cảm tình nào của nhân loại.

Lâm Hàn bị tiếng nói của Long Nguyệt Nhi khiến cho tỉnh lại. Hắn quay đầu nhìn sang vẻ mặt vô cảm của Long Nguyệt Nhi tâm lý tự nhiên phát lạnh. Một thiếu nữ sau khi bị cưỡng gian xuất hiện biểu tình như vậy đấy tuyệt đối là sự tình khủng bố hãi nhân. Lâm Hàn mặc dù chưa từng trải qua chuyện này trước đây, nhưng với kinh nghiệm xem Anime của hắn. Hắn hiểu rất rõ rằng khi nào Long Nguyệt Nhi còn sống thì sau này gặp lại chắc chắn hắn sẽ gặp nhiều phiền muộn.

"Giết cô ta, nhanh giết cô ta." Không hiểu tại sao, đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ trong tâm trí của Lâm Hàn. Mặc dù suy nghĩ này đã dần bao trùm tâm trí của Lâm Hàn, nhưng khi hắn nhìn tới nữ nhân đã có quan hệ với hắn làm sao hắn có thể thực hiện biện pháp độc ác đó được?

Lâm Hàn phức tạp nhìn lại thiếu nữ không muốn xuất thủ vì vậy hắn quyết định rời khỏi đó. Hiện tại điều tối khẩn yếu là phải hiểu rõ bản thân hắn đã rơi vào thế giới nào. Nhìn trang phục của hai người thì đây tuyệt đối không phải là thế giới trước kia của hắn.

"Nàng là nữ nhân của ta, vì vậy ta sẽ không giết nàng." Lâm Hàn nhìn vào ánh mắt sung mãn thù hận của Long Nguyệt Nhi rồi nói. Một ngày là nữ nhân của hắn thì vĩnh viễn là nữ nhân của hắn cho dù nữ nhân đó có hận hắn như thế nào, hắn cũng sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm. Dù không phải hoàn toàn là do hắn, nhưng hắn cũng sẽ chịu toàn bộ mọi sự hận thù của Long Nguyệt Nhi.

Trong ánh mắt thất thần của Long Nguyệt Nhi, Lâm Hàn từ từ hướng ra bìa rừng rời khỏi. Nhưng vừa đi được vài bước đột nhiến hắn cảm thấy hoa mắt chóng mặt rồi ngã sấp xuống. Lúc này bên ngoài bìa rừng truyền lại những âm thanh huyên nào, hắn tựa hồ như nghe thấy có người nói: "Nhanh lên tìm đi, phải tìm thấy công chúa điện hạ bằng mọi giá".