Chương 553: Hành trình đấu giải đáng nhớ của cô bạn gái xinh xắn dễ thương siêu đáng yêu Thảo My (5)

Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 553: Hành trình đấu giải đáng nhớ của cô bạn gái xinh xắn dễ thương siêu đáng yêu Thảo My (5)

Chương 553: Hành trình đấu giải đáng nhớ của cô bạn gái xinh xắn dễ thương siêu đáng yêu Thảo My (5)

"Ermmm…. Quân của em đang trên đường ra, chị Hân chịu khó cầm cự thêm chút nữa nhé chị."

Khác với sự tự tin mười phần thể hiện nơi Thảo My, Thùy Linh hướng về phía đàn chị thông báo tình hình bằng một giọng điệu không có tý gì gọi là chắc chắn hết. Bất quá Thảo Hân chắc là đã gặp nhiều tình huống tương tự rồi, thế nên vừa nghe xong cô lập tức điều khiển quân đội đang giao tranh tạm thời lui lại, chủ động ngắt nhịp tiến công sau đó quay sang hỏi thăm: "Bị chậm ở đâu hả em? Chưa xây thêm trại lính hay là thiếu tài nguyên?"

"À, trại lính em xây thêm rồi nhưng mà em đang bị hết vàng. Thành ra có nhà ra được quân có nhà không."

"Hết vàng? Chiêu mộ thêm dân khai thác đi em, giờ em đang có bao nhiêu nông dân rồi?"

"... 33 chị ạ."

"33? Sao lại ít thế, từ lúc lên đời rồi bắt đầu đánh nhau đến giờ cũng phải chục phút rồi đấy. Từng ấy thời gian em không chiêu mộ thêm dân hả Linh?"

Vẻ khó tin dần xuất hiện trên gương mặt mộc mạc của đàn chị càng khiến cho Thùy Linh thêm phần lúng túng. Cô nhăn nhó đôi hồi rồi thú tội: "Vâng em quên mất chị ạ. Căn bản, em mải xây nhà với cả đẩy lính lên đánh nhau quá nên không để ý đến nông dân."

"... Chậc, này thì khó rồi. Chị tưởng lên đời xong em vẫn nhớ là phải tiếp tục chiêu mộ nông dân mới theo thời gian chứ… Mà em cũng giỏi thật đấy Linh, vỏn vẹn có ba chục nông dân khai thác tài nguyên mà vẫn chèo chống được từ lúc bắt đầu đánh nhau tới giờ. Đáng sợ!"

"Này thì có gì đâu chị Hân. Chị Linh cầm Aztec có lợi thế khai thác tài nguyên mà, lúc đầu gỗ gần vàng gần nên ưu thế tích lũy từ đó đến bây giờ mới hết thôi."

Ngồi bên cạnh Thảo My lên tiếng đáp thay, bàn tay nhỏ nhắn cầm chuột không ngừng lắc qua lắc lại liên hồi. Nhân lúc Thảo Hân còn đang bận bịu hỏi thăm tình hình nơi Thùy Linh, cô đã đánh giết thành công tiểu đội Long Swordsman chi viện bằng vào dàn nỏ thủ Crossbowman trong tay. Chỉ có vài ba tên lính địch đi cuối hàng là may mắn quay đầu chạy thoát, đồng thời quân đội của cô chẳng phải chịu bất cứ thiệt hại nào hết. Chắc hẳn tuyển thủ cầm tộc Celts bên phía NorthWind hoàn toàn không ngờ rằng trên đường hành quân lại có mai phục nên cứ thả quân di chuyển một mạch, đợi đến khi tiếng chuông cảnh báo vang lên mới tìm đến điều khiển thì cả đám đã phơi thây đầy đất với mũi tên cắm chi chít xung quanh.

Có thể cứu vớt chút quân lực còn sót lại đã là giỏi lắm rồi, chuyện phản kích nghĩ cũng đừng nghĩ!

Chiến tích tuyệt vời là vậy, song Thảo My vẫn không tài nào cao hứng nổi vì bản thân chơi hay bao nhiêu thì đồng đội ngồi cạnh lại gây thất vọng bấy nhiêu. Lòng chán chường tột độ, bất quá như đã nói lúc trước một khi đã bắt đầu thi đấu phải lấy đại cục làm trọng nên cô cố gắng kìm nén không biểu lộ sự chán chường ấy ra bên ngoài. Thay vào đó cô lựa lời chỉ bảo Thùy Linh phương án xử lý vấn đề trước mắt, nội dung lẫn ngữ khí khác biệt một trời một vực so với lúc sửa soạn so tài:

"Chị tạm thời đổi bớt gỗ ra vàng đi chị Linh. Em thấy dàn ruộng nhà chị trước mắt vẫn ổn, chưa "héo" ngay được đâu nên không cần tích trữ gỗ làm gì. Tập trung chiêu mộ dò đại bàng đẩy lên chọc cung thủ cho quân chị Hân chị Cúc khỏi bị "thả diều"."

"Với cả, bao giờ chiêu mộ lính xong chị cho mấy con nông dân lại gần nhà Ethiopians. Chỗ này này. (nhấn chuột đánh dấu) Lát nữa em sẽ chuyển hết đá cho chị, chị cắm một tòa thành ngay tại chỗ đó cho em."

"Xây thành? Sao lại xây xa thế? Với cả em có đá sao không tự xây đi chuyển qua cho chị làm gì, tốn thuế!" Quá đỗi bất ngờ trước lòng tốt đột xuất đến từ đối phương, Thùy Linh quay mặt về phía Thảo My thắc mắc với đôi mắt mở to hết cỡ. Cứ việc giúp đỡ đùm bọc lẫn nhau trong các trận so tài đã không còn là chuyện gì mới mẻ trong nội bộ LadyNinja, song hào phóng tới mức không màng mức phí "cắt cổ" hỗ trợ đồng đội xây thành tại đời 3 thế này lại là lần đầu tiên.

Thường thì tài nguyên đá là tài nguyên đắt đỏ khó kiếm nên thành chòi các thành viên toàn tự khai thác tự xây lấy thôi mà, mình dùng còn thiếu có ai đem cho người khác đâu. Hơn nữa bảo đàn chị Thảo Hân, hay là Kim Cúc giúp đỡ Thùy Linh cô nghe còn hợp lý, chứ bảo đứa em "xung khắc" toàn tập ngồi cạnh cô đây giúp đỡ hình như có gì đấy sai sai?

"Không sao, tốn chút đá không là gì cả."

Trong lòng gào thét nghìn lần câu không muốn, ngoài mặt Thảo My vẫn bình thản giải thích: "Cái quan trọng là một khi chị có thành rồi sẽ giúp ích cho đồng đội nhiều hơn là không có. Tòa thành xây ở chỗ em bảo sẽ là điểm tựa cho quân ta dựa lưng đẩy mạnh công kích, hơn nữa chị còn có thể chiêu mộ quân da báo (Jaguar Warrior) trong thành để chơi luôn. Phe kia cứ spam kiếm dài liên tục nên quân da báo nhà chị là lựa chọn khắc chế cực tốt."

"Chờ bao giờ chị có da báo các loại quân còn lại có thể không cần lên nữa. Chị không nâng cấp chúng theo thời gian nên chúng bắt đầu yếu dần rồi, cơ sở làm ăn ở nhà lại ít dân không thể tiếp tục lãng phí tài nguyên vào chúng được."

"... Được. Đổi gỗ mua lính và cho nông dân lên xây thành sát nhà Ethiopians, có ngay đây."

"Ô thế cho đi hết đá tức là không định chơi Samurai nữa hả My em? Lại thay đổi kế hoạch?" Mất vài giây tiêu hóa thông tin, Thùy Linh ôm trăm mối ngổn ngang làm theo lời dặn của Thảo My. Cùng lúc đó Kim Cúc bất chợt xen vào hỏi thăm, giọng điệu ngạc nhiên chẳng kém gì đàn em.

"... Để em xem đã rồi tính. Nếu cần chắc em vẫn chơi được, vì sau nhà em vẫn còn một mỏ đá to. Cắt dân khai thác mấy hồi." Dứt lời Thảo My ngậm chặt miệng không nói nữa, toàn bộ tinh thần đầu nhập vào công cuộc điều động dàn nỏ thủ chuyển sang chiến trường chính giúp đỡ đồng minh. Những người khác thấy cô đã quyết ý "từ thiện" số đá quý giá cũng không bày tỏ gì thêm, cứ việc trong thân tâm ai nấy đều không đánh giá cao hành động có phần rườm rà lãng phí ấy.

"... Vâng, một toán nỏ thủ nhà Nhật Bản đã được đẩy lên tham chiến. Khá muộn, liên quân LadyNinja phải tạm thời lui về chỉnh đốn hết rồi mới góp mặt…. Trong khi nhà Aztec thì có lẽ là đang "tịt ngòi", quân chi viện vô cùng thưa thớt!"

Phía bên ngoài, Nhật Phong tiếp tục thực hiện công việc của mình dựa trên những diễn biến mới nhất. Phong thái rất chuyên nghiệp, không vì những người đang thi đấu trong buồng kính là đồng nghiệp gặp mặt hàng ngày tại cơ quan mà e ngại va chạm: "Tôi đánh giá pha giao tranh vừa rồi là một pha thi đấu lỗi nhịp hoàn toàn. Có vẻ các cô gái LadyNinja đang không hiểu ý nhau, trong khi hai tuyển thủ Hani và Yurin nỗ lực tìm kiếm điểm đột phá thì đồng đội của họ lại đủng đà đủng đỉnh như thể đang dạo mát hồ Đông vậy. Nếu trận đấu cứ tiếp tục diễn ra thế này thì khả năng rất cao NorthWind sẽ chớp lấy cơ hội thở dốc sau đó tiến hành phản công. Khi ấy khả năng thua của LadyNinja sẽ rất lớn, do họ đã chơi "tất tay" vào bài công sớm rồi."

"Trường hợp nhà Nhật Bản có thể thông cảm được thưa anh Phong. Pha bắt quân dọc đường của tuyển thủ Sóc Bông thực sự giúp ích cho đồng đội nhiều hơn là anh tưởng đấy, vừa giảm tải gánh nặng cho đồng minh nơi tiền tuyến vừa gây được áp lực vô hình lên đối phương. Rằng quân đội các nhà xa chiến trường cứ thử đi đứng bất cẩn xem, một loạt mưa tên đưa em về đất mẹ ngay."

Khách mời Hạnh Đào biểu thị nửa đồng tình nửa không đồng tình với Nhật Phong: "Mấu chốt vẫn nằm ở nhà Aztec của thành viên bị đánh giá yếu nhất đội LadyNinja là KupyLinh. Tôi một mực để ý rằng kể từ lúc "chạm" đời 3 tới giờ nhà Aztec hầu như không lên thêm dân để khai thác tài nguyên, một sai lầm sơ đẳng trong mắt người chơi "Đế chế" nói chung. Và điều đó đã trực tiếp dẫn đến hệ quả là giờ đây tốc độ ra quân nhà Aztec giảm sút không phanh do không đủ tài nguyên cần thiết. Ưu thế dần mất đi khiến cho hai tuyển thủ nơi tiền tuyến không thể không tạm thời lui quân."

"Tóm lại, bằng mắt thường ta cũng có thể thấy nhịp tấn công bên phía LadyNinja đang bị chùng xuống. Và chúng ta sẽ chờ xem liệu họ sẽ xoay sở như thế nào trong những phút tiếp theo…. Chuyển qua màn hình đội NorthWind, trước mặt các khán giả đây đang là căn cứ địa nhà Teutons. Rất từ tốn "vẽ" thêm ruộng tại góc 12 giờ, vâng ngoài tiền tuyến cứ đánh nhau thoải mái hậu phương chúng tôi đăng tăng gia sản xuất đây rồi. Tý nữa chúng tôi mang thóc lúa ra đè chết người luôn! (cười)"

"Hai tuyển thủ cầm tộc Celts và tộc Indians cũng đang xây thêm nhà "đẻ" thêm dân. Ngoại trừ nhà Ethiopians phải căng mình chống đỡ xâm lược ra thì cả ba nhà còn lại đều đang ung dung phát triển "tay to". Thành thực mà nói thì, nhìn NorthWind thi đấu tôi loáng thoáng thấy được bóng dáng của các đội tuyển Trung Quốc anh Phong ạ. Họ chơi bất kỳ trò chơi chiến thuật thời gian thực nào cũng đều đặt yếu tố chắc chắn lên hàng đầu. Đối phương chơi chiêu gì mặc họ mình cứ áp dụng lối chơi bài bản sở trường là được, như ông cha ta hay gọi là lấy bất biến ứng vạn biến ấy."

"Tóm lại là không có nhiều tính đột biến phải không anh Hạnh Đào?"

"Chính xác. Về cơ bản thì điều này không xấu, thế nhưng trong thân tâm tôi vẫn hy vọng NorthWind có thể tinh quái lên một chút. Giống như đối thủ Mythic nhiều duyên nợ của họ vậy, một chút tinh quái đặt đúng lúc đúng chỗ có thể đem lại những hiệu quả vô cùng ấn tượng đấy."

"Vấn đề là phải đặt đúng chỗ kia, chứ lại "tự hủy" như Cây Khế Gaming hai hôm trước thì toi!"

Tiết mục buôn chuyện ngắn kết thúc bằng nụ cười có phần giễu cợt đến từ Nhật Phong. Kế đó anh quay ra đào sâu phân tích tình hình phát triển kinh tế tổng thể bên phe NorthWind, và nhân lúc anh không để ý một tình huống lạ thường đột nhiên xuất hiện. Chỉ thấy tuyển thủ cầm tộc Indians - người bị coi là không có nhiều tiếng nói trong mắt hai bình luận viên tại trận thi đấu này bất chợt gom toàn bộ số nông dân đang khai thác gỗ lại, nộp hết tài nguyên về căn cứ sau đó cho chạy ra khu vực giữa bản đồ để xây chuồng ngựa Stable.

"Này Poko, định làm gì mà dâng nhà cao thế?"

Hành động này nhanh chóng bị các thành viên đội NorthWind phát giác. Một người hướng về phía Nhật Anh - người chơi cầm tộc Indians lên tiếng thắc mắc, được thể chàng trai đeo kính lập tức quay ra khịt mũi: "Đi chém nhà đối phương chết hẳn chứ còn gì nữa. Các ông chỉ được cái quân tử rởm, không đánh tử tế đi thua bây giờ."

"(Nhíu mày) Sao không tử tế? Đang thủ nhà tử tế đến vãi cả *** ra đây rồi còn gì?"

"Thật không? Sao trong mắt tôi chỉ thấy các ông chủ quan nương tay với đối phương hết á. Bảo đầu tư chơi kỵ binh hay xe pháo không chơi, cứ cố ý chơi quân yếu như Long Swordsman xong đẩy lên đánh đôi công. Ba ông như một chán không thèm để đâu hết chán."

Đồng đội không phản bác thì thôi, phản bác một cái là Nhật Anh thuận thế vạch trần cái sự lươn lẹo luôn: "Đá kiếm được hàng mấy nghìn đơn vị rồi nhưng cũng không thèm xây thành, bảo là game dễ không xây không chơi quân đặc trưng cho nó cân. À còn cả đội trưởng Hữu của chúng ta nữa, điều khiển bất cẩn bị bắt nguyên cả một đạo quân vẫn cười đùa như không. Hỏi thật vé sớm vào vòng trong mọi người không muốn à, mà cứ hơi tý lại throw ngầm thế?"

"Được rồi Nhật Anh. Vé sớm vào vòng trong đương nhiên là ai cũng muốn rồi, cơ mà cứ chơi đùa thoải mái một tý đi đừng lo lắng quá. Đối phương cũng yếu chứ mạnh mẽ gì đâu cho cam." Thấy đồng đội làm căng thành viên tên Hữu vội vàng đứng ra nói mấy câu xuề xòa cho qua chuyện. Trong mắt anh thành viên mới gia nhập đội ngũ này cái gì cũng tốt, mỗi tội tính cách hơi bị lo xa thái quá. Thế trận trước mắt thoạt nhìn bất lợi cho họ thế thôi chứ thực ra họ vẫn nắm quyền định đoạt trong tay mà, có cái quái gì đâu mà phải cuống quýt.