Chương 57: Học võ để làm gì?

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 57: Học võ để làm gì?

"Các ngươi là ai? Vì sao đến nơi đây?" Chàng thanh niên mở miệng liền nghiêm khắc hỏi.

"Xin chào người Namekian, tớ là GoMinh, còn đây là Bulma." GoMinh chỉ vào mình và Bulma.

"Chúng tớ tới đây là muốn gặp Grand Elder. Chúng tớ có một số việc muốn nói với ngài ấy và có một việc muốn cầu ngài ấy." GoMinh từ tốn nói.

"Grand Elder đang không được khỏe. Việc gì? Ngươi có thể nói với ta." Chàng thanh niên người Namekian nghiêm túc nói.

"Tớ chỉ có thể nói là việc này liên quan tới tương lai tồn vong của hành tinh Namek. Tớ cần gặp mặt Grand Elder để nói rõ tất cả." GoMinh cũng nghiêm nghị nói.

"Không.... " Chàng thanh niên đang định nói không được thì bên trong vang lên âm thanh của uể oải của một ông lão: "Không sao, Nail, để bọn họ vào đi."

"Nhưng...." Nail định nói nhưng tiếng của ông lão lại vang lên: "Ta cảm thấy bọn họ là người lương thiện nên chắc là sẽ không sao đâu."

"Được rồi." Nail gật đầu, sau đó quay sang hai người Bulma và GoMinh nghiêm khắc nói: "Cấm không được làm gì quấy rầy tới Grand Elder nghỉ ngơi đấy."

GoMinh gật gù đồng ý, sau đó Bulma thoát khỏi chiến giáp, lại thu nó trở về viên con nhộng. Hai người liền bước vào ngôi nhà.

Trong ngôi nhà cũng rất trống trải, chỉ có ở giữa phòng là một người khổng lồ ngồi trên một cái ghế cũng khổng lồ không kém.

GoMinh liền tiến lên trước, đặt tay nơi trái tim, cúi đầu nói: "Kính chào Grand Elder, con và Bulma tới từ Địa Cầu, nơi có một vị Thần đang bảo vệ, mà vị Thần đó cũng là một Namekian."

"Ồ? Lại là một người Namekian?" Grand Elder kích động hỏi: "Tên của cậu ấy là gì?"

GoMinh do dự một chút rồi nói: "Thần từ một chia ra làm hai, cho nên một người là Kami, một người là Piccolo ạ."

Grand Elder sửng sốt hỏi: "Tại sao lại chia ra làm hai? Chuyện gì đã xảy ra?"

"Rất lâu trước đây Kami và Piccolo là một người. Có điều Kami vì muốn tiếp quản Thần điện nên chia một phần xấu từ trong cơ thể ra ngoài. Người này chính là Piccolo ạ." GoMinh giải thích.

"Ai, đứa nhỏ này thật là ngu ngốc. Bất quá nghe đến nó còn sống thật đúng là một tin mừng." Grand Elder dừng một chút rồi nói: "Rất lâu trước đây, khi chuyển đổi khí hậu xảy ra, một đứa con của Katas đã ngồi lên phi thuyền thoát đi khỏi hành tinh Namek. Ta cứ nghĩ nó không còn sống sót được. Ai ngờ là vẫn sống, thật là một điều đáng mừng."

GoMinh cười nói: "Cũng nhờ Kami tạo phúc mà nhân loại cũng được sở hữu sức mạnh kỳ diệu của những Dragon Balls ạ, cho nên con thay mặt nhân loại cảm ơn người Namek."

Grand Elder cười nói: "Ha ha đứa trẻ này, cũng không cần nịnh nọt lão già sắp xuống mồ này. Nói đi, có chuyện gì mà các con phải đi một khoảng cách xa như thế để đến đây?"

"Là thế này. Con có một khả năng có thể nhìn thấy tương lai. Bất quá con nghĩ là cái con thấy là một thời không khác, vì cũng có rất nhiều sự khác biệt." GoMinh nghiêm giọng nói: "Một trong những điều con thấy đó chính là hành tinh Namek nhất định sẽ gặp sự xâm lược của Frieza."

"Frieza?" Lần này không chỉ là Grand Elder, ngay cả Nail cũng kinh hãi.

"Đúng vậy, Frieza không biết làm sao biết được sự tồn tại của những viên Ngọc rồng. Hắn sẽ tới đây và tìm kiếm nó để ước đạt được trường sinh bất tử." GoMinh dừng một chút rồi nói: "Nếu để hắn thực sự đạt được trường sinh bất tử, vũ trụ này thì xong rồi. Hắn nhất định sẽ xâm lược hết tất cả các dân tộc trong vũ trụ này. Rồi mọi người sẽ trở thành nô lệ của hắn."

Không khí dường như tĩnh lặng lại.

Grand Elder trầm mặc một chút rồi phá tan sự yên tĩnh: "Tuy rằng ta không biết tương lai con nói có xảy ra không, nhưng trực giác nói cho ta con không nói dối. Hơn nữa Ngọc rồng quả thực có thể dẫn tới kẻ tham lam. Vậy con có cách nào không? Con đi đường xa xôi như thế nhất định phải có cách chứ?"

GoMinh suy nghĩ một chút rồi nói: "Lúc ở Địa Cầu, con đã ước để biết người mạnh nhất vũ trụ là ai. Shen Long đã cho con một đáp án. Ngài ấy nói tên người mạnh nhất vũ trụ không phải Frieza mà là một người tên là Whis."

"Whis?" Grand Elder trầm ngâm, dường như nhớ lại: "Ta nhớ được, trong sách cổ xưa từng ghi chép Whis là một vị hầu cận của Thần. Không nghĩ tới Shen Long cũng biết chuyện này."

"Shen Long chỉ nói tên ông ấy là Whis mà không nói thêm gì nữa ạ." GoMinh cười nói.

"Vậy con muốn tìm Whis để làm gì? Sẽ không phải là muốn nhờ ông ấy giải quyết Frieza chứ?" Grand Elder tò mò hỏi.

"Không ạ." GoMinh cười đáp: "Con sẽ giải quyết hắn bằng chính đôi tay của mình. Con có mối thù với hắn mà. Hắn đã giết cha mẹ con. Con muốn tìm được Whis để bái ông ấy làm thầy. Hy vọng ông ấy có thể dạy võ cho con."

Đột nhiên Grand Elder lại hỏi một câu chả liên quan gì: "Vậy con học võ để làm gì?"

GoMinh suy nghĩ rồi nói: "Để bảo vệ thân nhân của mình, cùng với truy tìm chân lý trong võ đạo."

Grand Elder gật gù cười: "Xem ra con không bị lòng căm thù che mờ đôi mắt. Trái tim con sáng sủa cùng sở hữu một cái tâm võ đạo cực mạnh. Đến đây, để ta tăng lên sức mạnh của con. Con xem tương lai cũng biết ta có khả năng này chứ?"

GoMinh nhíu mày rồi nói: "Cảm tạ Grand Elder, con cũng biết khả năng của người. Có điều con muốn một bước một cái dấu chân đạt đến đỉnh cao mà không phải nhờ sự giúp đỡ của người khác."

"Thật là một sự lựa chọn thông minh." Grand Elder tán thưởng nói: "Ta vẫn luôn không làm như vậy với Nail chính là để cậu ấy có thể từng bước một mạnh lên. Như vậy mới thực sự sở hữu sức mạnh của mình và hiểu được khó khăn và ý nghĩa của việc luyện võ."

GoMinh hơi xấu hổ, đột nhiên ho khan một tiếng: "Cảm tạ Grand Elder đã khen ngợi, bất quá có thể xin ngài tăng sức mạnh cho bạn gái con được không ạ? Việc này là để phục vụ cho khoa học."

"Ồ? Khoa học? Làm sao việc tăng sức mạnh lại có liên quan đến khoa học?" Grand Elder tò mò hỏi.

"Chúng con muốn chế tạo một cái máy móc có thể quan sát được dòng khí di chuyển trong người sinh vật khác. Nhưng điều này cần con hiểu rõ khí là cái gì, phải tự thân cảm nhận được nó thì mới chế tạo được ạ." Lần này đến phiên Bulma trả lời.

"Ồ, đó hẳn sẽ là một máy móc thú vị." Grand Elder cười nói: "Cũng được, lại đây, ta sẽ tăng sức mạnh cho con."

"Nhưng thưa Grand Elder, ngài đang rất mệt mỏi rồi, làm sao có thể tiếp tục tăng lên năng lực của người khác?" Nail vội vàng ngăn cản.

"Không sao, không sao! Năng lực này cũng chẳng ảnh hưởng gì tới tuổi thọ hay thể lực của ta cả. Nó chỉ đơn giản dẫn ra tiềm lực của một người mà thôi." Grand Elder không sao cả lắc lắc tay nói.

Bulma thấy vậy liền đi tới bên cạnh Grand Elder. Grand Elder đặt bàn tay lên đỉnh đầu Bulma, chợt một luồng ánh sáng loé lên rồi biến mất.

GoMinh định thần cảm ứng liền thấy sức mạnh của Bulma tăng lên vùn vụt, chưa gì đã đột phá ngưỡng cửa 800.

Bulma cảm nhận cơ thể mình một chút, vui sướng nói: "Hoá ra có sức mạnh cũng là một điều vui sướng như vậy. Cám ơn ngài nhé, Grand Elder."

"Ha ha không vấn đề gì, không vấn đề gì." Có vẻ như Grand Elder đã rất đơn giản đi ra khỏi bóng tối mà Frieza đã mang đến. Hơn nữa tin tức về người Namekian còn sống ở Địa Cầu cũng khiến ngài vui vẻ.

"Thưa Grand Elder, vậy còn Ngọc rồng?" GoMinh liền hỏi.

"Ừm, ta có thể cho phép con sử dụng viên Ngọc của ta. Con đã thông qua ta về vấn đề nhân phẩm. Nhưng con cũng cần thông qua cả thử thách về trí tuệ và sức mạnh." Grand Elder Guru ngẫm nghĩ rồi nói: "Ta có thể cảm giác được sự mạnh mẽ của con, mặc dù con đã che đậy rất khá. Đoán chừng trên hành tinh này chỉ có Nail là đối thủ của con."

"Vậy đi, con chiến đấu với Nail một trận, để ta xem sức mạnh và khả năng chiến đấu của con đến đâu." Grand Elder cười nói.

"Rất sẵn lòng, thưa Grand Elder." GoMinh sung sướng nói. Chiến đấu vốn là một trong những niềm vui thú của hắn.

GoMinh, Bulma cùng Nail liền ra khỏi nhà, bay tới một khoảng đất trống.

"Grand Elder không theo tới sao? Không tới thì làm sao quan sát trận đấu?" Bulma tò mò hỏi.

"Không cần lo lắng." Nail cười nói: "Grand Elder có thể thông qua đôi mắt của ta để quan sát trận đấu này."

Nail đối mặt GoMinh một chút, Nail nói: "Cậu còn nhỏ, cho dù mạnh thế nào cũng không thể bằng tớ được, cho nên tớ sẽ áp chế sức mạnh để đấu với cậu."

"Không cần, Nail, cứ mở hết toàn lực đi." GoMinh cười hắc hắc nói: "Nếu không cậu sẽ chịu thiệt."

Nail nhìn GoMinh một chút, hiển nhiên không tin tưởng lắm, có điều lại nghe thấy Grand Elder nói: "Cứ dùng toàn lực đi."

Nail liền lao tới GoMinh với tốc độ khủng khiếp. Một đấm liền nhắm ngay bụng GoMinh. Chợt Nail cảm thấy lạ kỳ, GoMinh nghiêng người với tốc độ khá chậm nhưng lại kỳ diệu tránh thoát của đấm của hắn, sau đó một đấm nhắm ngay mặt Nail. Nail dễ dàng lấy tay cản lại, lại tung cước đã vào bên hông GoMinh. Lần này cũng thế, GoMinh lại có thể lên gối cản lại. Động tác của GoMinh chậm hơn Nail nhiều nhưng chính là như có thể tiên đoán trước đòn tấn công của Nail vậy.

Ví dụ như Nail hiện tại lại tung ra một cú đấm vào mặt GoMinh, nhưng GoMinh lại trước đó đã xoay người né tránh. Mặc dù cái phản ứng đó cũng lúc linh lúc mất linh, khiến cho GoMinh vẫn thường xuyên ăn đấm của Nail, nhưng chính là như vậy mới khiến Nail sợ hãi không thôi.

Nail liền dừng lại, hỏi: "Có thể nói cho tớ biết khả năng né tránh và đón đỡ đấy của cậu không, GoMinh?"

"Không có gì không thể nói." GoMinh cười nói: "Cái đấy gọi là Human Instinct, bản năng của con người, nó sẽ hình thành khi cậu luyện quyền và luyện phản ứng nhiều đến mức độ nào đó."

"Bản năng? Như kiểu có thể đoán trước nguy hiểm mà né tránh?" Nail suy nghĩ rồi nói: "Thật là lợi hại, nếu nó sinh ra bởi như vậy thì thật không thể tin nổi."