Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 54: Vũ trụ

"Ái chà, nói vậy hiện tại GoMinh phải mạnh lắm!" Krillin cười nói.

Bulma nói thật: "Anh ấy hiện tại chính xác là mạnh hơn cậu 33 lần."

"33 lần? Cũng không mạnh lắm mà...." Krillin không chắc chắn nói.

"Nói cách khác, hiện tại sức chiến đấu của cậu là 150, công anh ấy là... 5000." Bulma nói lời không chết người không thôi.

"5.... 5000!" Hôm nay mọi người có vẻ bị kinh ngạc nhiều lắm.

"Chờ một chút, sao cấu biết chính xác như thế? Số liệu từ đâu ra?" Yamcha kinh ngạc nói.

"Nhờ cái này." Bulma lấy từ trong túi ra một cái kính: "Đeo vào liền có thể thấy rõ sức chiến đấu của các cậu."

"Thật sự?" Krillin kinh ngạc, sau đó cầm lấy kính liền soi: "Ồ! Thật được này. Bulma sức chiến đấu có 5, sư phụ có tới 139 kìa."

"Ha ha, ta mạnh mà." Quy lão đắc ý nói.

"Yamcha là 160, Launch cũng chỉ có 5, Chiaotzu là 140, Tien Shinhan ồ, có tới 230.... GoMinh? Làm sao sức chiến đấu có 10 thôi?" Krillin kinh ngạc nói, dỡ ra kính: "Kính này không phải hỏng rồi chứ?"

"Ta đã nói mà, kính hỏng rồi, nếu không sức chiến đấu của ta làm sao chỉ như thế." Quy lão dương dương đắc ý nói.

GoMinh lúc này cười nói: "Kính không hỏng đâu, chẳng qua tớ biết thuật liễm khí mà thôi."

"Thuật liễm khí?" Mọi người lại ồ lên.

"Ừ, đây cũng là thứ mà tớ muốn dạy cho các cậu, và cả thuật cảm thấy khí của người khác nữa. Các cậu muốn đánh bại anh Goku thì phải học đó. Đoán chừng anh ấy hiện tại cũng đang học thuật này." GoMinh thành thật nói.

"Như thế nào? Mau dạy bọn tớ đi!" Krillin vội vàng nói. Hắn rất không muốn bị Goku cách quá xa.

"Muốn nói đến các thuật này liền phải nói đến tâm tĩnh, khí tĩnh...." GoMinh bắt đầu êm tai giảng giải những điều hắn biết về tâm tĩnh, khí tĩnh, kể cả phương pháp mà Thần mèo Korin truyền cho. Hắn chân thành hy vọng các Z Fighters có thể mau trưởng thành lên, nếu không tương lai chỉ sợ phải chết mấy lần.

Kết thúc buổi truyền công, GoMinh lại nói với Tien Shinhan: "Lần Tenkaichi Budokai tới cậu cũng không cần mang phụ trọng. Anh Goku cũng có phòng trọng lực rồi."

"Vậy càng tốt. Tớ sẽ dùng hết sức đánh bại Goku... và cả cậu." Tien Shinhan nghiêm nghị nói.

"Vậy cậu phải cố gắng lên, vì tớ chỉ đấu với người mạnh nhất." GoMinh cười nói.

"Chính cậu nói đấy nhé." Tien Shinhan nghiêm túc nói.

"Ừ." GoMinh cũng nghiêm túc gật đầu.

"Được rồi mọi người. Hôm nay chúng ta cùng ăn một bữa nhé, sau đó ngày mai tớ và Bulma sẽ khởi hành." GoMinh cười nói.

"Đi gì mà sớm thế!" Mọi người không bỏ nói.

"Không có cách, chúng tớ đã chuẩn bị từ trước rồi." Bulma cười nói.

Thế là đoàn người có một bữa tối ngon miệng tại nhà Bulma. Trong bữa tối Dr Brief lại thể hiện ra khả năng uống rượu của mình khi đánh bại tất cả những người có mặt. Cuối cùng mọi người phải để Robot khiêng vào trong phòng.

Điều này khiến cho chuyến đi của GoMinh phải dời đến buổi chiều, vì buổi sáng không một ai thức dậy được cả.

Cuối cùng cũng đến giây phút đó. Mọi người lau nước mắt tạm biệt GoMinh cùng Bulma.

Hai người chui vào trong phi thuyền. Phi thuyền phóng lên tận trời.

Mọi người hô to: "Tạm biệt!!!!!"

..........

Vũ trụ tinh không có rất nhiều điều kỳ thú.

Nếu một lần bạn nhìn ngắm bầu trời đêm, không phải những đêm đầy mây mù che kín mà là một đêm đầy sao, không phải một giây lát mà thật chăm chú, bạn sẽ thấy nó thật là đẹp và còn biết bao nhiêu bí ẩn thú vị trong nó. Nếu dành thêm một ngày để tìm hiểu về bầu trời phía trên cao đó mà ngày nay ta biết là vũ trụ với hàng tỷ tỷ những ngôi sao, những hành tinh và vô vàn loại thiên thể khác cùng những hiện tượng quanh chúng, bạn sẽ nhận ra rằng vũ trụ thật là kì diệu.

Vũ trụ cũng có thật nhiều chủng tộc với nhiều loại ăn mặc kì quái khác nhau.

Có những kẻ trông như những con nhím, trên người mọc đầy gai nhọn, có những kẻ có làn da vàng khè như chết đói lâu năm. Lại có những kẻ đầu đội mũ sừng hươu, trên trán lại mọc ra cái sừng cao vút.

Lại giống như hiện tại, trước mặt GoMinh xuất hiện một tên trông rất giống chủng tộc Hopkinsville Goblins mà GoMinh từng xem qua mạng ở kiếp trước.

"Xin hỏi, hai vị tới đánh lôi đài ạ?" Con quỷ với đôi tai nhọn nịnh nọt nói.

"Đúng đấy, chúng ta là tới đánh lôi đài." GoMinh mỉm cười nói. Có thể nghe hiểu và nói được thứ tiếng ở đây là do Bulma đã mất nhiều ngày mới thiết kế được phần mềm dịch tiếng thông dụng trong vũ trụ. Lúc mới đến đây, bọn họ quả thực là hai tai như bị điếc, phải ra sức ra dấu bằng đôi tay mới khiến người ta hiểu được và dạy tiếng thông dụng cho bọn họ.

Các hành tinh trong vũ trụ tuy rằng khác nhau rất nhiều nhưng lại thường thường lại có một điểm chung. Đó chính là lôi đài.

Trong vũ trụ, thường thường có sức chiến đấu rất cao. Điều này khiến cho vũ trụ rất thượng võ. Những tên có sức chiến đấu cao kia thường thường không có chuyện gì làm, hết ăn lại luyện tập, thế là tổ chức lôi đài để khoe khoang vũ lực của mình.

Một hành tinh có thể có rất nhiều lôi đài. Từ vũ lực thấp đến vũ lực cao, phân bố trải rộng cả hành tinh.

GoMinh lúc này đến là một lôi đài cỡ trung. Từ khi ra khỏi hệ ngân hà, hắn vẫn không dừng việc luyện tập. Cộng thêm với việc phòng trọng lực của hắn đã được thay đổi thành mức cao nhất là 100 lần, sức chiến đấu của hắn cũng đang nhanh chóng đề thăng. Hiện tại nếu hắn bộc phát toàn bộ, sức chiến đấu thì có 8000.

Bất quá hắn luyện tập từ từ, làm gì chắc nấy, nên sức chiến đấu cũng không tăng nhanh đột biến như Goku trong nguyên tác, từ 10 nghìn đến 90 nghìn chỉ trong 6 ngày. Đây là Goku còn sử dụng phương pháp tự ngược, khiến cho mình gần chết sau đó ăn Đậu thần.

GoMinh cũng không có áp lực như Goku nên hắn thích làm gì chắc nấy hơn.

"Xin hỏi, sức chiến đấu của cậu là bao nhiêu?" Con quỷ tai nhọn hỏi. Hắn cũng không sợ GoMinh lừa dối, lên đài thì sẽ có người dùng máy dò xét phát hiện sức chiến đấu.

"8000." GoMinh cũng không dấu diếm, hắn đến đây là để nghiệm chứng phong cách chiến đấu của mình và học tập người khác. Tiền thưởng chỉ là phụ.

Đúng đấy, còn có tiền thưởng. Chỉ cần đấu thắng một trong ba người thủ lôi là có tiền thưởng, tuy nhiên, lúc mới vào lại phải giao ra một khoản tiền. Đây là quy tắc của các lôi đài, như vậy chính là tạo thành một việc làm ăn có lời.

May mà GoMinh cùng Bulma lúc ra đi có mang theo rất nhiều vàng và kim cương. Ở trong vũ trụ cũng đổi được một khoản tiền. Dù sao vàng và kim cương ở đâu cũng là thứ tốt, hấp dẫn lòng người.

"Chỉ số sức chiến đấu của cậu phù hợp với lôi đài này." Con quỷ tai nhọn dẫn GoMinh cùng Bulma vào tới bên trong lôi đài. Lúc này đang có hai người ở phía trên, một người đầu trâu, một người đầu lợn. Bọn họ đang đánh nhau chí choé.

"Thực sự là hay tuyệt. Những chiêu thức kia đều là chiêu chiêu trí mạng." Bulma nhận xét, với việc từng quan sát nhiều lần các giải thi đấu võ trên Trái Đất, Bulma hiện tại cũng sở hữu một đôi mắt độc đáo.

"Đúng đấy!" GoMinh gật đầu nói: "Vũ trụ thật là không thiếu đối thủ mạnh, từ xưa đến nay qua không biết bao nhiêu năm đã đúc kết ra phong cách chiến đấu của riêng mình."

Lúc này chỉ thấy người đầu trâu hung hăng lao vào người đầu lợn, dùng sừng của mình muốn đâm vào thân con lợn. Con lợn sợ hãi, vội vã hai tay nắm chặt sừng của con trâu, cố sức đẩy con trâu trở lại. Hai người cứ như thế liền đọ sức. Cuối cùng con lợn kiệt sức trước, bị húc bay ra ngoài lôi đài. May mà da dày thịt béo nên không sao.

"Người thủ lôi chiến thắng!" Trọng tài hô hoán.

"Oa Ha ha ha ha!!!! Thật là một đám cặn bã!!!!! Không ai có thể chiến thắng Bộ ba trâu rừng chúng ta cả!" Con trâu ngửa mặt lên trời cười ha hả.

"Bộ ba trâu rừng?" Bulma kinh ngạc kêu lên.

"Đúng đất cô bé!" Hai con trâu khác từ dưới đài đi lên, thế là ba con trâu giang tay ra làm một cái đặc tả Pose:

"Ta là Trâu Rừng!"

"Ta là Trâu Đồng!"

"Ta là Trâu Núi!"

"Anh em nhà chúng ta chính là vô địch!!!"

GoMinh vuốt huyệt thái dương một cái, chỗ đó có gân xanh nổi lên. Cậu bé phi thân lên võ đài, hỏi: "Ta là người đá lôi đài đây, hiện tại vị Trâu nào lên đấu nào?"

Ba con Trâu nhìn vào GoMinh, chợt cười lên ha hả: "Một thằng oắt con cũng đòi đấu với chúng ta sao? Trở về bú sữa mẹ đi."

GoMinh ho nhẹ một tiếng: "Nhưng ta đã đưa tiền rồi, điều đó có nghĩa là một trong ba người các ngươi phải đấu với ta."

"Cũng được, để chúng ta dạy ngươi một bài học." Ba con trâu đồng thanh nói.

Sau đó Trâu Rừng nói: "Trâu Đồng vừa đấu xong rồi, Trâu Núi quá mạnh không cần thiết đấu với một đứa trẻ. Lần này để ta lên."

"Khỏi đi, chỉ là một đứa trẻ mà thôi, để ta đi." Trâu Đồng không cho là đúng.

"Để ta lên, bảo đảm giải quyết hắn trong một phút." Trâu Núi không chịu hô.

Thế là ba con Trâu đồng thanh nói: "Uyn nào!"

"Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này...."

GoMinh lại vuốt huyệt thái dương cái nữa.

Cuối cùng Trâu Núi chiến thắng, giọng ồm ồm hô: "Mấy tên thất bại, tránh ra nào, xem ta xử lý hắn."

Nói xong liền nhảy thẳng lên lôi đài. Lôi đài bị giẫm rung lên ầm ầm.

"Oắt con, ta sẽ giải quyết ngươi trong một phút." Trâu Núi giọng ồm ồm tuyên bố.

"Đến đây đi." GoMinh ngưng trọng nói.

Trọng tài hô: "Bắt đầu."

Trâu Núi xông về phía GoMinh như một cơn lốc, một đấm nhắm ngay mặt hắn. GoMinh nghiêng người, gạt tay, lại tiến thêm một bước, cùi chỏ nhắm ngay xương sườn của Trâu Núi. Trâu Núi không thèm né tránh, tay còn lại dự định túm lấy đầu GoMinh.

Có điều tiên phát chế nhân. Cùi chỏ GoMinh đến trước, lập tức xô Trâu Núi ngã chỏng vó.

"Trấu Núi, ngươi làm sao vậy? Ha ha ha ha!!!" Bên dưới Trâu Đồng cùng Trâu Rừng cười ha hả hô hoán.

"Ngươi nếu muốn thắng thì phải chăm chú lên." GoMinh nghiêm mặt nói.

Trâu Núi hừ lạnh một tiếng, từ dưới đất bò dậy, thu hồi lòng khinh thị, bắt đầu di chuyển xung quanh GoMinh để tìm kiếm điểm vào.

GoMinh cũng không nhàn rỗi, học Lý Tiểu Long liên tục nhảy lên nhảy xuống.