Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 46: Master Shen

Ông già đi đầu cười nói: "Ai đây nhỉ? À là lão Rùa, ta không nhận ra lão đấy."

"Hả? Là lão cò sao? Vẫn còn sống hả?" Quy lão quay đầu hỏi lại.

"Lão vẫn xấu xí và ti bỉ như xưa." Người được Quy lão xưng là lão Cò khinh thường nói: "Ta nghe đồn là lão có một đệ tử vào được tận trận chung kết của giải lần trước đúng không? Còn có một tên gọi lão là Sư tổ cũng vô địch nữa. Thế nói lên rằng chất lượng của cái giải đấu này chả đâu vào đâu cả... May mắn mắn là năm nay có đám môn đồ của ta tham gia, để cho mọi người thấy võ công thực sự phải như thế nào!"

"Tiếc cho lão quá!" Lão Cò nhấn mạnh: "Năm nay lão chả có hi vọng nào đâu."

"Đấy là truyện cười lão soạn trong quá trình dạy lũ nhóc hả?" Quy lão cười lên ha hả.

"Nói lại coi nào, cái đồ đầu quả trứng!!" Lão Cò hét toáng lên.

"Ngươi hơn ta chắc! Con khỉ mặt chó!" Quy lão cũng không cam lòng yếu thế.

"Tranh cãi mệt người, lên võ đài sẽ nói lên tất cả." Lão Cò chắp tay sau mông, nghênh ngang rời đi cùng với hai tên có vẻ như là đồ đệ của lão.

"Lão già khó chịu đó là ai thế sư phụ?" Yamcha ghét bỏ hỏi.

"Là đối thủ truyền kiếp, ngoài hiệu Thần Cò." Quy lão nghiến răng nói.

"Một phút nữa là hết hạn đăng kí rồi!" Oolong kêu lên: "Goku đang làm gì thế?"

"Puerh, biến thành Goku đi đăng kí hộ nó đi." Yamcha nói.

Puerh đang định đồng ý thì Launch tóc vàng hô: "Khỏi đi, nó đến rồi!!!"

Chỉ thấy nơi xa xa có một đứa bé khoác lên mình da hổ, chạy vội mà tới.

"Goku!!!" Mọi người hô to.

Quy lão liền nói: "Để ta đi đăng kí cho Goku."

Lúc này mọi người vui sướng bắt tay với Goku, GoMinh lại cho Goku một cái ôm nhanh chóng, lại vỗ vỗ vai cậu bé: "Anh cao hơn một chút rồi, có điều vẫn không cao bằng em."

Kết quả này là do các bài tập về chiều cao của thể hình mà GoMinh đã tập.

"À? Đúng rồi, anh cũng cao hơn hay sao ấy." Lúc này Goku mới nhận ra.

Krillin căm tức: "Tớ cũng cao lên đó."

Lúc này Quy lão đã đăng kí xong cho Goku, quay trở lại: "Con đi đâu mà lâu thế, sao không dùng Kintoun?"

"Con chạy bộ mà, không phải sư phụ đã nói rồi sao?" Goku rất tự nhiên nói.

"Thế cậu chạy từ đâu tới đây?" Oolong hỏi.

"Yahoi á." Goku đáp.

"Y... Yahoi? Ở tận mặt kia của Trái Đất hả?" Mọi người kinh hãi kêu lên, lại chú ý tới trên người GoMinh còn có thứ gì đó: "Hơn nữa còn là đeo phụ trọng thì phải..."

Bỗng nhiên lại có người bắc loa kêu to: "Các đấu thủ chú ý, xin mời tập trung ở nhà thi đấu trung tâm! Cảm ơn!"

Mọi người tiến vào, Goku chuẩn bị thay quần áo, lúc này GoMinh nói: "Anh Goku, em sẽ không tham gia giải đấu lần này!"

"Em không tham gia? Vậy anh tham gia còn có ý nghĩa gì?" Goku nhíu mày nói, không có GoMinh tham gia thì thật chán, không có đối thủ rồi.

"Ha ha, trong đó sẽ có đối thủ với anh, anh phải coi chừng đấy." GoMinh dừng một chút rồi nói: "Tuy nhiên, nếu anh muốn đấu với em cũng được, nhưng anh phải vô địch cái giải này đã!"

"Vô địch? Quá dễ dàng!" Goku cười dài nói.

"Em chưa nói xong." GoMinh cười nói: "Anh phải vô địch trong khi mặc bộ phụ trọng này."

GoMinh từ trong viên con nhộng lấy ra một bộ phụ trọng đưa cho Goku: "Cẩn thận nhé, nặng lắm đấy!"

Goku mặc bộ phụ trọng mới, lập tức liền cảm giác khác biệt: "Hay quá, hiện tại anh chỉ mạnh gần như một nửa lúc trước."

"Thế nhé!" GoMinh cười, lại khích tướng một câu: "Gắng sức đi, nếu không em sẽ không đấu với anh, vì em không muốn bắt nạt kẻ yếu."

"Vậy anh sẽ chiến thắng để đấu với em!" Goku quơ nắm đấm nói: "Em chờ đấy!!!"

"Được thôi!" GoMinh cười nói, sau đó quay sang mọi người: "Mọi người, chúng ta chiếm trước chỗ tốt nào, ai có cách không?"

"Để đó cho ta!" Launch rút súng, sau đó chỉ vào đám người mắng: "Tránh ra! Không ta bắn vỡ sọ hết!" Lại nổ súng đoàng đoàng mấy phát.

Đoàn người lập tức theo đuôi tiến vào. Dr Brief nhận xét: "Thật là một cô gái tốt!"

"Không kém hơn Bulma nhà ta đâu!" Mẹ Bulma cũng nói.

"Grrr.... Grrrr..." Bulma cắn răng nghiến lợi, sắp điên lên.

"Ok, chúng ta sẽ chiếm chỗ này, gần khán đài, có thể quan sát trận đấu tốt hơn." GoMinh chỉ vào một chỗ. Launch lại bắn phá liên tục, cuối cùng cũng chiếm được chỗ ngay trước sân thi đấu.

Mọi người chờ một lúc thì Goku, Yamcha cùng Krillin đi ra.

Yamcha mừng rỡ nói: "Tất cả đều qua rồi, vui quá!"

"Thế thì hay quá." GoMinh cùng Bulma đồng thời nói.

"Sư phụ đâu rồi?" Krillin hỏi.

"Chắc lại đi hãm hại em nào chứ gì?" Bulma đương nhiên nói.

"Ai nói xấu gì ta đấy?" Đằng sau đoàn người lại vang lên tiếng của Quy lão: "Con bé cứ bôi nhọ thanh danh của ta, ta vừa ở trong nhà thi đấu ra chứ."

"Sư phụ xem tụi con ạ?" Krillin vui sướng nói.

"Giỏi lắm! Kiểu gì thì chứ vô địch cũng thuộc về mấy đứa!" Quy lão chắp tay sau lưng nói.

Lúc này lại có người bắc loa kêu to: "Xin mời 8 đấu thủ của vòng đấu chính tập hợp!!!"

"Các cậu chọn chỗ tốt nhỉ?" Goku cười nói.

"Lại chả, vì có Launch đó." Bulma cười đáp.

"Thôi, chúng tớ phải vào đây." Krillin nói, sau đó cùng Goku, Yamcha tạm biệt mọi người.

Mọi người lại chờ một lúc, sau đó thì thấy trọng tài tóc vàng đi ra:

"Thưa quý vị khán giả! Chúng tôi không làm các vị phải đợi lâu nữa! Vòng đấu chính thức Tenkaichi Budokai sẽ bắt đầu ngay sau đây!"

"Sau đây sẽ là 8 người mạnh nhất giải đấu năm nay!!! Liệu các vị có thể đoán được ai sẽ là nhà vô địch và ẵm đi số tiền thưởng trị giá 500.000 Zenni hay không?"

"Và đây là trận đấu thứ nhất! Yamcha vs Tien Shinhan!!!" Trọng tài hô to.

"Thưa quý vị, đây là đấu thủ Yamcha, một trong ba đệ tử của Kame Sennin đã lọt vào vòng đấu chính này."

"Còn đối thủ của cậu ta là Tien Shinhan, một môn đồ khác của Tsuru Sennin cũng đã vào tới vòng đấu này!"

"Trận này chắc hấp dẫn lắm đây." Khán giả bên dưới bàn tán xì xào.

"Yamcha cố lên!" Nhóm người GoMinh hô.

"Tien Shinhan cố lên!" Đây là Launch tóc vàng hô to, xem ra đã trúng xuân dược.

"Cậu hô cái gì vậy, Launch?" Bulma kinh ngạc hỏi.

"Hừ! Tien Shinhan trông mới càng giống đàn ông, nhất định sẽ thắng Yamcha!" Launch tóc vàng cười ha hả.

"Nhưng cậu rõ ràng thích Yamcha cơ mà?" Puerh ngơ ngác nói.

"Cái gì? Ta mà sẽ thích tên thư sinh kia?" Launch tóc vàng giận dữ.

"Thôi xong Yamcha rồi." GoMinh che mặt buồn bực nói.

"Chuyện gì vậy?" Dr Brief tò mò hỏi.

Bulma vội vàng giải thích cho Dr Brief: "Launch có hai nhân cách.... xì xào... xì xào...."

Nghe xong Dr Brief cùng Mẹ Bulma cũng đều đồng tình nhìn về phía Yamcha: "Thật là một cậu bé tội nghiệp!"

Lúc này Yamcha cùng Tien Shinhan vẫn còn chửi bới nhau:

"Thằng tép riu!"

"Giờ chết của ngươi đã điểm!"

Yamcha đối mặt Tien Shinhan, cùng bày ra tư thế.

Yamcha nói: "Cơ hội cuối cho ngươi bỏ cuộc đấy!"

Tien Shinhan khinh thường nói: "Ngươi chỉ được cái sủa to thôi!"

Tien Shinhan cùng Yamcha đồng thời lao vào nhau, thể hiện ra các loại thế võ. Tien Shinhan có võ của lão Thần Cò, nhưng Yamcha thì khác. Lão Rùa chỉ dạy cơ sở, cho nên võ công của Yamcha phần lớn là tự sáng tạo hoặc tham khảo từ các phái khác.

Vì Yamcha sớm hơn trong truyện được Quy lão chỉ điểm, cho nên hiện tại cũng mạnh hơn trong truyện nhiều, đánh với Tien Shinhan có đi có lại.

Ngay cả khi trúng đòn trên không của Tien Shinhan sau khi bắn ngược Kamehameha, Yamcha cũng chưa gục ngay, mà chiến đấu tới khi thở hồng hộc.

Tien Shinhan thấy phiền quá, liền sử xuất Taiyoken, sau đó đánh lén, lên gối vào lưng Yamcha khiến hắn gãy lưng.

Yamcha đau quá, ngã xuống sàn đấu liền không gượng dậy nổi.

"Sao ngươi hạ thủ tàn nhẫn như vậy?" Goku tức giận kêu lên, vội vàng vọt vào, nhét một viên đậu vào miệng Yamcha. Puerh biến thành tấm thảm chở Yamcha ra ngoài.

"Hắn vẫn sống nhăn đó thôi, ngươi muốn phàn nàn gì?" Tien Shinhan cười ha hả nói.

"Ngươi sẽ không yên đâu! Ta sẽ cho ngươi biết tay!" Goku bình tĩnh nói.

"Vào trận chung kết hẵng to mồm!" Tien Shinhan không thèm nhìn, trực tiếp đi vào nơi nghỉ ngơi: "Hiện tại ngươi chả là gì với ta cả, biến đi!"

"Trận thứ hai! Jackie Chun đấu với Pamput!!!" Trọng tài hô to.

"Hiện Pamput đang giữ trong tay hai chức vô địch! Anh đang hướng tới danh hiệu vô địch lần thứ 3!!!" Trọng tài chỉ vào Pamput, một đấu thủ có đầu tóc xoăn, chân tay đều quấn đầy băng vải, hô: "Đối thủ của anh là Jackie Chun!!!!!!"

"Tuy ông là một người già cả nhưng lần trước cũng đã lọt vào trận bán kết!!!!!"

"Và bây giờ là trận đấu giữa hai đấu thủ đầy tài năng!!!"

Còn chưa chờ trọng tài hô bắt đầu, Pamput đã đấm một cú đấm hờ vào trước mặt Jackie Chun. Có điều hiển nhiên Jackie Chun chính là không thèm phản ứng.

"Lão không sợ? Có phải là không phản ứng kịp không?" Pamput chậc chậc nói.

"Đang làm cái gì vậy?" Jackie Chun trợn cả mắt hỏi lại.

"Xem chừng lão vẫn chưa rõ là đang đối đầu với ai rồi." Pamput cười nói: "Để ta cho lão chứng kiến một chút."

Lại quay sang nói với trọng tài: "Cho tôi một phút nhé."

Trọng tài gật đầu: "Được."

Pamputt lại vừa đấm vừa đá một chút, xem chừng là chuẩn bị thứ gì đó, lại thực hiện một cú lộn tới gần tường. Sau đó dùng cùi chỏ đập mạnh vào tường. Chỉ nghe ầm một tiếng, bức tường đã sụp xuống.

"Thật là ghê gớm!" Khán giả bàn tán.

"Bức tường vừa mới xây xong!" Trọng tài sợ hãi nói.

"Ta sẽ đo ván lão trong 30 giây!" Pamput giơ ba ngón tay quơ quơ trước mặt Quy lão.

Sắc mặt Quy lão bình thản, đối với trọng tài nói: "Bắt đầu đi!"

Trọng tài quay về phía khán giả hô: "Trận đấu giữa Pamput và Jackie chun: Bắt đầu!!!!!"

Vừa vào trận, Pamput liền xông thẳng tới Jackie Chun. Jackie Chun vẫn chắp tay sau lưng, nhảy lên một cái liền đạp thẳng vào đầu Pamput khiến hắn nhào một cái xuống đất.

"Hừ!" Xoa đầu Pamput đứng lên, giận dữ lại xông về phía ông lão. Chỉ thấy ông lão rất đơn giản liền né tránh các cú đánh của Pamput.

Cuối cùng Jackie Chun chỉ dùng một cú vẩy tay, Pamput liền bay ra ngoài, ngã khỏi khán đài.

Ngã dưới khán đài, Pamput vẫn còn ngơ ngác: "Không.... không thể nào!!!!"

"Và đấu sĩ Pamput đã ra khỏi khán đài, người thắng trận là Jackie Chun!!!!!" Trọng tài hô hoán.