Chapter 9: Rắc Rối Của Sakura.

My Brother Is A Dragon

Chapter 9: Rắc Rối Của Sakura.

Dưới bóng cây trong khuôn viên trường, 1 nhóm các cô cậu bé đang nói chuyện vui vẻ:

"Tiếc thật đó!Chúng ta bị phân thành 3 lớp khác nhau rồi!"Sakura.

"Ừ, Harlaown-kun và Li-kun vào lớp 1-3, Chiharu-chan, Sakura-chan và tớ thì vào 1-1, Yamazaki-kun và Naoko-chan thì là 1-2!"Tomoyo
"Đời mà, sao như mơ được!"Chiharu nhún vai.

"Mà Harlaown-kun cũng đến từ Anh à?Cậu có quen với Hiragizawa ko?"Naoko tò mò.

Chrono lắc đầu"Ko hề, tớ cũng chỉ nghe Syaoran kể về cậu ấy thôi!"

"Sao cậu lúc nào cũng cầm theo cái khẩu trang thế?"Yamazaki chỉ trên tay Chrono

Syaoran cười châm chọc"Cậu ấy còn có cả mớ trong túi kìa!Haizzzz......đẹp trai mà bị dị ứng với phấn hoa thì làm ăn được gì!!!"

"Chả liên quan cái méo gì cả!!!!Còn hơn cái thằng cuồng hoa anh đào như cậu, cái gì mà 'Vì nó trùng tên với người tớ yêu!' đó nhỉ!!!"Chrono cũng ko chịu thua.
Sakura và Syaoran mặt đỏ như trái cà chua, Tomoyo có thời cơ chụp hình quay phim lia lịa"Kyaaaaa!Sakura-chan và Li-kun dễ thương quá à!!"

"Tomoyo-chan/Daidouji!!!!!!" Cặp đôi đồng thanh.

"Kyaaaa!!!Nói chuyện cũng cùng một lúc lun kìa!!!!!!Toẹt vời ông mặt trời!!"Tomoyo vẻ mặt ko còn gì tiếc nuối.

Chrono ngồi một bên cười khổ"Daidouji có bệnh ko hề nhẹ nhỉ?"

"Từ hồi tiểu học đã vậy rồi!"Chiharu lắc đầu.

"Cuồng hoa anh đào còn nặng hơn Li-kun đấy!"Naoko nhún vai.

"Mà này!Nói tới chuyện tình yêu thì tớ có nghe qua 1 truyền thuyết đô thị hay lắm!"Yamazaki đổi đề tài, Tomoyo, Chiharu, Naoko giật giật khóe môi"Lại nữa rồi!".Cậu nói tiếp"Người ta đồn rằng nếu 2 người viết thư tình và bỏ vào 1 hòm thư công cộng màu xanh thì sẽ bên nhau mãi mãi đó!"

Chrono vẻ mặt khó tin"Hòm thư công cộng thì làm gì có màu xanh, chỉ có màu đỏ thôi!Nghe nhảm quá!"

Naoko lắc đầu chỉ tay"Thế mà vẫn có mấy người tin sái cổ đó thôi!", Chrono nhìn qua thì thấy Sakura và Syaoran ánh mắt sáng như sao, hoàn toàn tin tưởng, hắn kinh dị"Cái quái gì??"

Tomoyo thở dài"Cặp đôi ngu ngốc nhất năm đó!"

Chiharu nắm cổ Yamazaki"Tại cậu mà 2 cậu ấy như thế đó!!", Chrono bẻ bẻ ngón tay"Cho tớ tham gia với nhé!", Chiharu vẻ mặt ko sao cả"Cứ tự nhiên!". Và thế là Yamazaki tội nghiệp bị hành 1 trận lên bờ xuống ruộng.

"Được rồi, chuyện có thật này!Các cậu có nghe thấy những hiện tượng kỳ lạ ở thành phố Uminari kế bên ko?"Naoko.

"Ah!Tớ biết này, có phải là một số nơi xuất hiện dấu vết bị phá hoại ko?"Tomoyo
"Hình như cảnh sát vào cuộc mà ko tìm thấy dấu vết gì, trông giống như có 1 trận chiến xảy ra vậy!"Chiharu.

"Theo khả năng phán đoán thần sầu của tớ thì...................................."Naoko sờ cằm, mọi người vểnh tai lắng nghe, cô bé sáng mắt lên "CÓ MA!"
"HOEEEEEEEE!!"Sakura nhảy dựng lên"Đừng dọa tớ mà Naoko-chan!"

"Nhưng mà đó là dự đoán khả thi nhất bây giờ rồi, chả phải 2 năm trước ở Tomoeda của chúng ta cũng có mấy vụ như thế sao?"Naoko vẫn kiên định.

Syaoran cười khổ, nói nhỏ với Chrono và Tomoyo"Nhưng mà hồi đó là do Thẻ bài Clow!"

"Vậy cậu có nghĩ tới trường hợp này chưa?"Yamazaki xen vào, Chiharu nắm lỗ tai cậu"Lại gì nữa đây???".

Yamazaki í ới"Ai da đau!Tớ cũng chỉ dự đoán thôi mà!!Có khi là người ngoài hành tinh cũng nên!"

Tomoyo xua tay"Ko có chuyện đó đâu mà!!"
Naoko đẩy gọng kính chắc chắn"Tớ nói có ma ko sai!Mọi người tin tớ đi!"

Mọi người"Tin được mới là chuyện!!!"

"Tớ thấy người ngoài hành tinh khả thi hơn!"Yamazaki cãi lại

"Có ma!"

"Người ngoài hành tinh!"
"Có ma!"

"Người ngoài hành tinh!"
Lúc này ko ai để ý tới vẻ mặt của Chrono và Syaoran, Chrono nắm chặt góc áo"Người ngoài hành tinh.....à?"
Syaoran trấn an"Có dịp chúng ta đến điều tra 1 chuyến.Ko sao đâu!"

"Mong là thế!"

"AH!TỚ NHỚ RỒI!"Tomoyo giật mình"Nửa tháng nữa là tới kỳ đi chơi xuân, hình như năm nhất tụi mình sẽ đến Uminari đó!"

"Oa!Thật sao?Đúng là toẹt vời mà!"Naoko sung sướng.
"Hoeeee!!Ko đi có được ko?"Sakura hơi sợ sợ.
"Ko được, bắt buộc a!"Tomoyo.

"Rồi tớ sẽ cho cậu biết, phán đoán của tớ là đúng!"Yamazaki hừng hực khí thế.
"Để xem ai mới là người cười cuối cùng!"Naoko cũng ko chịu thua, 2 người đọ mắt kịch liệt.

"Trông họ đầy năng lượng thật!Tớ cũng phải cố gắng thôi!"Chrono mỉm cười, ánh mắt kiên định.

5 ngày sau, trước cổng trường, 2 chiếc limousine màu đen sang trọng dừng lại, 2 nhóm người bước xuống, 1 trong số đó là nhà họ Tô, Tô Thanh Long nói với ông lão nhóm bên kia"Trương huynh cần chi phải đến tận đây, để Tô gia của đệ rước Tiểu Cường đến là được rồi!"

"Tô đệ khách khí, vậy thì tại sao ko để Trương gia chúng ta đưa Tiểu Kiều tới, dù sao cũng là người 1 nhà cả mà!"Trương Đại Bác nói.
"Cháu thấy ở Hồng Kông cũng tốt, sao Trương gia gia lại cho Tiểu Cường tới cái xứ của bọn Nhật Bản này?"Tô Yến vẻ mặt chán ghét, cứ như đứng trên đất nước này sẽ làm bẩn chân cô ta vậy.
"Ta cũng có muốn đâu, nhưng Lí gia và Trương gia luôn đối địch nhau, nay đứa con trai duy nhất của Lí gia đến nơi này, Tiểu Cường ko thể chịu thua tiểu tử đó được!"Trương Đại Pháo hiếu chiến.
"Là Lí Tiểu Lang đúng ko? Ta nghe nói tiểu tử đó am hiểu kiếm thuật, võ thuật, phong thủy, đạo giáo, được coi là thiếu niên thiên tài của Hồng Kông."Tô Thanh Long vuốt râu.
Trương Đại Bác khinh thường"Thời nay chỉ có kinh tế và thương trường là nơi có thể phát triển, mấy thứ cổ lỗ sĩ đó thì làm được gì!Nó còn lâu mới so được với Tiểu Cường!"
"Cháu nhất định sẽ cho họ Lí quỳ rạp xin tha thứ!"Trương Tiểu Cường vẻ mặt hung tợn, Tô Kiều thấy vậy nhăn mày ko vui.Tô Yến trách móc" Sao vậy Tiểu Kiều, hôn phu của em có chí hướng như vậy em phải mừng chứ!!"
"Nhưng em ko thích ở nơi này!"Tô Kiều ghét bỏ.
"Con phải ở đây, bồi dưỡng cảm tình với Tiểu Cường!Ta nói ko được cãi!!"Tô Thanh Long nghiêm mặt.
Tô Kiều sợ hãi"Con.....con biết rồi!"
"Được rồi!Đi vào xử lí thủ tục nhập học thôi!"Trương Đại Pháo dẫn cả đám người vào.

"1, 2, 3, 4, đá chân lên nào các em!"Huấn luyện viên của câu lạc bộ cổ vũ đang hướng dẫn thì Tô Yến đi tới"Này cho tôi hỏi!".
Huấn Luyện Viên (HLV) mỉm cười đáp" Cô cần tôi giúp gì sao?"
Lúc này Sakura đi tới, cô bé đang cầm chai nước suối, bỗng bị vấp cục đá, nước văng hết vào đồ của Tô Yến, Sakura giữ được thăng bằng nên ko ngã xuống, cô bé rối rít"Em thực sự xin lỗi chị!Để em lấy khăn lau cho chị!"

Tô Yến đẩy Sakura"Ngươi có biết cái váy này bao nhiêu tiền ko!!Bọn quỷ tử như các ngươi thì làm sao đền nổi!!!!"

Chiharu đỡ Sakura"Chị quá đáng vừa thôi!Chỉ là nước suối thôi mà, để một lát là tự khô, có gì phải làm quá lên thế!!!"
Tomoyo từ xa chạy đến"Sakura-chan, cậu có sao ko?Có bị đau ở đâu ko?"

"Tớ ko sao Tomoyo-chan!"Sakura xua tay.

HLV vẻ mặt nghiêm nghị"Tôi thấy cô hơi quá đáng đấy!Con bé vẫn còn nhỏ mà!!"

Trương Đại Pháo đi tới, vẻ mặt khinh bỉ"Còn nhỏ đã ko gia giáo như vậy, lớn lên ko biết ở cái đầu đường xó chợ nào....................GAHHHHHHHHH!", lão đang nói thì từ đâu 1 thanh kiếm gỗ kề sát cổ lão.Trương Đại Pháo nhìn lại thì thấy Syaoran vẻ mặt đằng đằng sát khí"Ông đi quá xa rồi đó, Trương lão gia tử!"

"Syaoran-kun!"Sakura vui mừng

"Xin lỗi vì tớ tới trễ!"Syaoran nhìn cô bé dịu dàng.

Sakura lắc đầu"Ko sao!Mình cũng ko bị sao cả!"

Trương Tiểu Cường chỉ tay vào mặt Syaoran"Khôn hồn thì thả ông tao ra nhanh!Nếu ko hậu quả mày ko gánh nổi đâu!!!"

Syaoran tặc lưỡi trào phúng"Tsk!Hậu quả như thế nào?Trương gia có bao giờ đấu lại Lí gia sao?Với lại ở đây là Nhật Bản, ngươi nghĩ như thế nào?"

Tô Thanh Long to giọng nói"Tô gia và Trương gia có hợp đồng làm ăn với Tập đoàn Daidouji, con sâu cái kiến các ngươi bị xử cũng là vấn đề thời gian thôi!"

"Phụt!!!Hahahaha.......hahahaha.........".Bỗng 1 giọng cười êm tai như tiếng chuông bạc từ đằng sau truyền đến, mọi người nhìn lại, vô cùng sửng sốt bất ngờ.