Chapter 10: Hai Chàng Kỵ Sĩ.

My Brother Is A Dragon

Chapter 10: Hai Chàng Kỵ Sĩ.

"Phụt!!!Hahahaha.......hahahaha.........", từ đằng sau truyền tới giọng cười êm tai như tiếng chuông bạc, mọi người quay đầu lại nhìn thì thấy 1 cậu bé xinh đẹp, tóc bạch kim, mắt xanh, tay cầm kiếm gỗ đang ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Phe Trương gia kinh ngạc, Tô Yến che miệng"Sao trên đời còn có người đẹp đến như thế??Còn là 1 đứa bé nữa!!!"

"Chrono/Harlaown-kun!!!"Phe Syaoran bất ngờ.

"Ko phải cậu có trận đấu hôm nay sao?"Syaoran hỏi.

"Đối thủ yếu như sên ấy!Ko chịu nổi 1 đòn, nên tớ mới về sớm này!"Chrono lau khóe mắt, hỏi cậu bạn thân"Mà cậu biết mấy người này hả?"

"Họ là người của Trương gia luôn đối địch với Lí gia của tớ, còn bên kia là Tô gia, có hôn ước với Trương gia.AH!Cậu ở Hoa Đô đúng ko?Vậy Tô gia mà cậu nói là đây này!"

"Ừm, chỉ là ko ngờ tới tận đây vẫn bị bám đuôi!"Chrono vẻ mặt hài hước nhìn phe bên kia, Tô Kiều nghi ngờ hỏi"Cậu biết chúng tôi!"

Chrono cười híp mắt"Trí nhớ kém quá đó!Lớp-phó-đại-nhân!"

"Giọng nói này...............cậu là Hạ Khắc?????"Tô Kiều sửng sốt.
"Là tiểu tử đó????Sao có thể"Tô Yến vẻ mặt ko tin.

"Giờ hiểu ý tôi nói chưa?Đứng gần cậu chỉ tổ làm tôi xấu hổ!"Chrono đi đến bên cạnh Tomoyo"Cậu sẽ ko dễ tha thứ cho họ nhỉ?", hắn hỏi.

Tomoyo vẻ mặt nghiêm nghị gật đầu"Dám động đến Sakura-chan!Còn lâu tớ mới bỏ qua!!!!!"

HLV lau mồ hôi"Hình như từ nãy giờ mọi người quên cô thì phải??"

Chrono quay lại nở nụ cười tươi rói"Làm sao chúng em có thể quên 1 quý cô xinh đẹp như sensei chứ!Nhưng mấy người này quá đáng lắm rồi cô nhỉ?"

"Ừ ừ, Harlaown-kun nói đúng!Nói gì cũng đúng!"HLV mê mẩn.

"Vậy cô có thể tạm tránh đi ko?Chúng em muốn 'nói chuyện xã giao' với họ!Ko sao đâu cô, cô cứ yên tâm!"Chrono tiếp tục mê hoặc.

"Ừ ừ, các em cẩn thận nhé!"HLV ngơ ngác rời đi.

"Trình độ lừa tềnh của cậu vẫn thượng thừa như mọi khi nhỉ?"Syaoran bạn thân, bó tay nói.

"Cậu nghĩ mình là ai chứ!Giải quyết êm thắm trong hòa bình là cách tốt nhất!Còn nếu ko được á..............................ĐẬP CHẾT MẸ NÓ LUÔN ĐI!"Chrono vẻ mặt tỉnh hơn ruồi.

"Ko hổ là West Knight, bạo lực cũng có đẳng cấp!"Tomoyo sùng bái.

"Tomoyo-chan à!!"Sakura cười khổ.

Tomoyo như 1 con thiên nga cao ngạo nói"Mấy người nói Tập đoàn Daidouji?Vậy có nhớ tiểu thư của tập đoàn tên gì không?"

"Hả? Bọn ta thèm để ý làm gì!!!"Trương Tiểu Cường hùng hổ.
"Con nhớ hình như là Daidouji......To...To.."
"Daidouji Tomoyo!" Chrono thiện ý nhắc nhở
"Đúng rồi!Là nó!"Tô Kiều nhớ ra.
Tomoyo đưa thẻ hs ra"Tôi chính là Daidouji Tomoyo!Các người còn gì để nói?"
"CÁI GÌ??????"Phe bên kia kinh ngạc.
Tomoyo nói tiếp"Còn đây là Sakura-chan, em họ của tôi, chúng tôi là cháu gái của chủ tịch tập đoàn thời trang Amamiya, nếu tôi nhớ ko lầm thì cái váy đó là mẫu mới của Amamiya thì phải? Tôi từng lấy cả mớ về cắt xén hay sao ý?"

Sakura tò mò"Cậu cắt để làm gì?"
"Đương nhiên là may trang phục cho Sakura-chan rồi!!"Mắt Tomoyo sáng rực như 8 cái bóng dây tóc.
"Rầm!"3 người bạn té sml, Chrono che mặt" Nếu ko phải nhỏ là con gái thì cậu tiêu rồi Syaoran!Tình địch đáng gờm đó!"
"Bệnh cuồng 'Sakura', của cô ấy đạt tới cấp độ nan y rồi!Hình như do gen của mẹ Daidouji!" Syaoran cười khổ.
"Di truyền thật đáng sợ!" Sakura cảm thán.
Tomoyo trở lại trạng thái Đại tiểu thư" Mấy người có thể về chờ hợp đồng bị hủy được rồi!"
"Bọn.....bọn ta......." Trương Đại Bác cứng họng.
"Núp sau lưng con gái thì có gì là anh hùng!Mày giỏi đứng ra đánh đi!!!" Trương Tiểu Cường dữ tợn nói.
"Hể?Syaoran!Thằng này có bị não ko?Nó muốn đánh lộn kìa?"Chrono ngây thơ vô (số) tội.
"Tớ cũng thấy vậy, chắc ăn đập mấy lần nên bại não luôn rồi!"Syaoran lắc đầu ngao ngán.
"MÀY NÓI CÁI GÌ........... AHHHHHHH!!!!!" Trương Tiểu Cường định cãi thì bị 2 cây kiếm gỗ kề sát cổ.
"Hai lựa chọn, 1 là ăn đập, 2 cút đi cho bọn tao!" 2 chàng kiếm sĩ đồng thanh.
"Khốn khiếp!Đi!Rồi mấy đứa mày chờ đó!" Trương Đại Bác dẫn đám người rời đi.Tô Kiều quay đầu tiếc nuối nhìn Chrono và đương nhiên là bị ăn bơ ko thương tiếc.
"Sắp tới giờ rồi, chuyện hôm nay 2 cậu coi như ko có gì nhé!"Chrono bình tĩnh nói"Đây là chuyện riêng gia đình của tớ và Syaoran, thông cảm giúp!"
"Nếu cậu đã nói vậy thì bọn tớ cũng ko hỏi làm gì!"Sakura mỉm cười.
"Tới giờ rồi, về thôi!"Syaoran nhìn đồng hồ.
"Ok!"

3 ngày sau, lớp 1-3, cô giáo vào lớp"Hôm nay lớp chúng ta sẽ có 2 bạn mới đến từ Trung Quốc, các em nhớ giúp đỡ các bạn nhé!"
"Vâng!"Cả lớp dạ ran.Syaoran và Chrono trao đổi ánh mắt, thầm cười lạnh.
Tô Kiều, Trương Tiểu Cường đi vào, mọi người bên dưới xì xào bàn tán:
"Trông cũng bình thường, chả có gì lạ cả?"
"Cứ tưởng từ đất nước giống East Knight thì phải khá chút chứ!"
"Tui biết ngay mà!Làm gì còn ai qua được West-sama và East-sama!"
"Mọi người trật tự nào, để 2 bạn giới thiệu chứ!" Cô giáo đập bàn.
"Tôi là Tô Kiều, đến từ Thành phố Hoa Đô!"
"Trương Tiểu Cường, Hồng Kông."
"Được rồi, bây giờ là chỗ ngồi nhé, ây dà, lớp chúng ta hết chỗ rồi sao!"Cô giáo khó xử.
"Ơ, vẫn còn bàn trống kia mà!"Tô Kiều chỉ phía trước Chrono và Syaoran(2 chàng này ngồi dãy cuối, trước mặt còn 1 bàn trống), bỗng cô nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí của mọi người:
"Giết nó đừng cho nó đẻ trứng!"
"Muốn ngồi gần East và West?Nằm mơ nhé cưng!"
"Các bạn phản đối quá, thôi để cô kê cái bàn khác cho 2 em!"Cô giáo xoa mồ hôi.
"Bọn em muốn ngồi ở đây.Mắc mớ gì họ phản đối, cô là giáo viên mà ko quản được họ à?"Trương Tiểu Cường như con mèo dẫm phải đuôi nhảy dựng lên, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị coi thường như vậy.
"Ko phải cô ko quản được..........mà là 2 bạn đó ko thuộc khả năng quản lí của c...............Cái quái..........."Cô giáo cười khổ chỉ vào Chrono và Syaoran, cô giật mình suýt té sml"2 em cũng phải nghe cô nói chứ!!"
"Vâng, em vẫn nghe!Bọn em ko thuộc khả năng quản lí của cô đúng ko?" Chrono.
"Cô cứ kê bàn cho Con gián đi!Chết mẹ!Đi ngu rồi!" Syaoran.
"Chiếu tướng nghen cưng!Chừa cái tội dám thách cờ vua với anh mày!"Chrono đập mạnh quân cờ.
"Lại 1 ván!Bổn thiếu gia ko tin ko thắng được ngươi!!"Syaoran đập bàn.
"13 lần rồi đó.Chú ko chán chứ anh đây ngán rùi!"Chrono che miệng ngáp.
"2 đứa à!!Đừng lơ cô chứ!!"Cô giáo ngửa mặt khóc ròng.
Syaoran thở dài"Vâng!Sensei cứ nói tiếp đi!Bọn em nghe đây!".Chrono cũng ngồi lại đàng hoàng.
"Cô thấy nên cho 2 bạn ngồi chỗ đó thì hơn, chứ kê bàn thêm thì chật quá. Hai em ko phiền chứ!"
"No problem!"
"Sao cũng được ạ!"
"Quyết định vậy nhé!Các em vào chỗ đi!Chúng ta vào bài mới nào!"Cô giáo cầm sách giảng.

Trong giờ học, Tô Kiều liếc mắt nhìn Chrono ở đằng sau"Cậu ta thực sự nghiêm túc sao?Hồi ở trường cũ cà lơ phất phơ lắm mà!'.
Khác với lúc còn ở Trung Quốc, Chrono bây giờ chăm chú nghe giảng, thỉnh thoảng còn ghi chép bài, chịu khó học tập.
Tiếng chuông ra chơi reng, Syaoran gục mặt xuống bàn"Vãi cả lịch sử, vãi cả địa lý, vãi cả Ngữ Văn, sao hôm nay toàn mấy môn xã hội vậy trời????"
"Chú bớt kén cá chọn canh đê!Lát nữa 2 tiết Anh mới gọi là đau với chú!"Chrono châm chọc.
"Sao cậu học được hết hay vậy?Thiếu gia ta đây mới đọc qua đã xoắn não rồi!"
"Ai biết!Anh đây thông minh bẩm sinh!Chú muốn biết thì hỏi vợ chú ấy, nhỏ cũng giỏi xã hội mà!"
Syaoran suy nghĩ một lúc rồi"Ok, vậy đi!Tan học đánh 1 trận nhé!"
"Chả có cái méo gì liên quan cả!!!!!!" 2 người đấu khẩu kịch liệt bơ đẹp 2 bạn trẻ ngồi đằng trước.
Hs nam 1"Lại nữa rồi!Sắp có thánh chiến rồi đây!"
Hs nam 2"Từ đầu năm tới giờ thì đây là trận thứ 31 rồi nhỉ?"
Hs nữ 3"Ngày nào mà 2 chàng kỵ sĩ ko gây là ngày đó bão rầm trời!"
Hs nữ 4"Bây giờ tới thầy cô cũng sợ luôn mà.Nhớ lại hôm khai giảng á....................................."