Chương 34: Hiệu trưởng.

Minh!

Chương 34: Hiệu trưởng.

Thật ra thì việc Pháp sư Thủy hệ thua Lôi hệ phải được giải thích trên diện Ma lực mới chính xác, Minh không nói trong trường hợp này vì hắn cho rằng người nơi đây vẫn chưa đủ tầm cỡ để hiểu, ít nhất phải là Pháp Tông mới hiểu được.

- Ta đã xong, các ngươi có ý kiến thì cứ việc.

Minh dừng lại mà im lặng, mọi truyện kế tiếp cũng không cần nói đến, bên ngoài đã đứng khá nhiều người, nhất là một vị có chức danh Pháp Tông trực chờ từ lâu.

"Bốp bộp bộp"

Minh vừa kết thúc, cửa phòng bỗng chốc mở ra, một tràn pháo tay lập tức vang lên không ngừng biểu hiện như một loại tán thưởng nào đó.

- Rất hay cho một câu "tâm ngươi yếu, mọi thứ của ngươi đều yếu".

Một lão giả đã gần 70 tuổi với chòm râu được bó lại tiến vào trong lớp, tràn pháo tay là từ người này xuất ra.

- Hiệu trưởng.

Nhìn thấy lão già, ai cũng đều hô lên một tiếng đầy kính trọng, tất nhiên là không bao gồm Minh, hắn đâu biết mặt hiệu trưởng ra sao.

Chỉ mỉm cười với từng người bên trong

- Người bên trạm y tế vào đi, chở tên bị thương đi chữa trước rồi lại tính đến trừng phạt.

Hiệu trưởng hiền hòa quay người nói với bốn học sinh đang đứng bên ngoài chờ.

- Vâng.

Bốn người đều kính cẩn đáp, sau đó hai người liền tiến vào mang Vũ Bao đau đớn không còn khí lực đứng vững rời đi khỏi lớp.

- Hai ngươi cũng về nghỉ ngơi đi, lát ta lại mang trò Sở Minh đến.

Hiệu trưởng nói với hai người còn lại, hai người nhìn nhau rồi gật đầu thi lễ với lão giả liền nhanh bước rời đi.

Hiệu trưởng quay lại nhìn Minh.

- Lý thuyết về Thủy khắc Lôi của ngươi rất hay, rất thú vị, và nó hoàn toàn đúng.

Hiệu trưởng mỉm cười đưa ra kết luận về bài phân tích của Minh. Kiến thức Thủy khắc Lôi của Minh đối với một số pháp sư từ Pháp Linh trở xuống thì rất mới lạ, hiếm hoi, nhưng trong giới Pháp Tông như lão thì quả thật đã có từ lâu.

Tám đại gia tộc thuộc thành phố Phi Vũ có chức danh cao lắm cũng chỉ là vài "đứa trẻ" Pháp Linh mà thôi, kiến thức thiếu hụt rất nhiều.

Hiệu trưởng vừa nói ra câu này thì cả lớp đều trở nên cứng người, đôi mắt nhìn về Minh bình đạm một góc kia hoàn toàn là một sự không thể tin.

Tên mà ai cũng chê cười, ai cũng cho rằng là kẻ ngu đần lại được hiệu trưởng tán dương, khen rằng kiến thức "ngu ngốc" của hắn là đúng, vậy cuối cùng ai mới là kẻ ngu thật sư đây.

Tâm trạng các học sinh lúc này rất nhiều, người thì hâm mộ Minh, người thì tự chế giễu bản thân, người thì cho rằng hắn ăn may, người thì không cam lòng, người thì tựa hồ thích thú.

Khả Y giật mình rồi chợt lắc đầu với bản thân, là một giảng sư, kiến thức của nàng lại không bằng một tên học trò chỉ vừa 15 tuổi hơn.

Lang Văn Vĩ ngơ ngẩn một bên, cái tâm hận Minh chỉ càng tăng chứ không giảm bớt.

Đào Lệ Thủy nửa tự trách bản thân vì trách lầm Minh lúc đầu, nửa vui vì thu được cái kiến thức tốt đem về cho gia tộc, nửa…ánh mắt nàng có chút lén lúc nhìn Minh mà ửng đỏ gương mặt.

Lăng Ngọc Thiến chỉ là nhoẻn miệng cười nhìn Minh chằm chằm, nằm đang có một ý nghĩ gì đó rất tán bạo.

- Cảm tạ hiệu trưởng đã khen ngợi.

Tính toán diễn biến nơi đây, Minh đứng dậy mà kính cẩn nói với hiệu trưởng.

- Ta không khen gì, lý thuyết ngươi đưa ra đúng thì ta nói đúng, chỉ có vậy.

Hiệu trưởng xua tay, sau đó lại nói

- Theo ta ra ngoài nói chuyện một tiếng thế nào?

Lão già cuối cùng cũng lộ ra mục đích bản thân "dự kiến" đến đây và sau khi thấy Minh ở trạng thái Pháp sư cao cấp.

Hắn thật sự có rất nhiều vấn đề cần "tra khảo" Minh.

- Được.

Minh chỉ nhẹ thốt ra một tiếng rồi dưới sự dẫn dắt của Hiệu trưởng mà rời đi khỏi phòng học khối 1 – A.
……

Phòng Hiệu trưởng,

- Ngồi xuống đi.

Hiệu trưởng ngồi xuống chiếc ghế sang trọng của bản thân nói.

Minh cũng ngồi xuống rồi.

- Hiệu trưởng có thắc mắc gì cứ hỏi, ta không ngại trả lời.

Hắn nói ra điều mà Hiệu trưởng chuẩn bị nói khiến lão nhìn Minh chằm chằm khá lâu, chốc lát lão như thở dài nói.

- Liễu Như Yến có phải là em họ ngươi?

- Phải.

Hắn không có gì để giấu.

- Ngày hôm qua và hôm nay trò ta không đến trường, ngươi có biết nguyên nhân?

Kể tử khi Như Yến được kiểm định có độ tương thích với Pháp khí là 71%, lão hầu như lúc nào cũng để tâm đến nàng. Tối hôm qua đến giờ, lão vẫn mò mãi mà chưa tìm ra được thông tin gì thêm về Như Yến như nơi ở, trường cấp 1, cấp 2, gia thế,…nó như bị ai đó che giấu.

Thủ phạm thì chắc chắn không ai khác ngoài Minh, có điều là lão hiệu trưởng dù là một Pháp Tông cao cao tại thượng, người người kính trọng cũng sẽ không bao giờ biết nếu Minh không nói.

- Như Yến có lẽ sẽ không còn học tại nơi này, cho nên Hiệu trưởng không nên mong đợi quá sức.

Minh bình tĩnh nói trước mặt một vị Pháp Tông khiến lão chợt nhíu mày khó hiểu, Minh lại vội tiếp lời

- Ta nghĩ Hiệu trưởng tốt nhất đừng hỏi thêm gì về nàng, Cha nàng là một người rất khó tính, một vị Pháp Tông như Hiệu trưởng chắc không chịu được lửa giận của Cha nàng đâu.

- Hiệu trưởng hiểu ý ta nói chứ?

Lời nói của hắn có ý rất mập mờ nhưng vẫn đủ để một vị Pháp Tông sống vài trăm năm như lão giả trước mặt hiểu.

- Ý ngươi là…

Hiệu trưởng bất ngờ mà nghi hoặc, lão đã đoán ra được một hai ý vị của Minh

- Đúng, đó là lý do hiệu trưởng không thể tra ra được thân phận của nàng, ngay cả hôm kiểm định ngày trước dữ liệu về gia thế cũng không hiện.
Minh hiện lên vẻ mặt nghiệm trọng gật đầu.

Hiệu trưởng liên kết vấn đề trong thoáng chốc rồi chợt phiền muộn dựa lưng vào sát ghế thở dài.

"Thế là lại mất, nhân tài của ta lại mất"

Trong lòng lão sầu não vạn phần.

- Hiệu trưởng còn gì để hỏi chứ?

Đợi thêm vài giây, Minh lại bình đạm nói khiến Hiệu trưởng như nhớ ra gì đó, lão nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

- Ngươi là một cái Pháp sư cao cấp?

Mặc dù đã cảm nhận được ma lực trong Minh mạnh yếu nhưng lão vẫn không quá chắc chắn mà cần hỏi lại, ánh mắt cùng vẻ mặt của lão là rất mong chờ Minh gật đầu theo một cách nghĩ nào đó.

- Đúng, ta là một Pháp sư cao cấp.

Minh hiện tại không phải Minh quá khứ, nên cái vấn đề năng lực không cần giấu, vả lại hắn cũng không sợ sẽ xảy ra chuyện gì quái lạ.

Minh tự nhận bản thân là một Pháp sư cao cấp khiến Hiệu trưởng lập tức rung lên cơ thể một cái, ánh mắt hắn lần nữa quan sát Minh chằm chằm, nhưng mà lần này là rực lửa chứ không phải nghi ngờ.

Đối với Minh từ mấy ngày trước, lão không để ý, hôm nay dự tính đến gặp Minh hỏi chuyện Như Yến lại khiến hắn quá bất ngờ về học sinh này.

Minh lúc trước có độ thích ứng chỉ 34%, bản thân tự đưa vào hồ sơ là sở hữu Phong hệ, Pháp sư sơ cấp, có gia cảnh hoàn toàn bình thường (hôm kiểm định).

Minh lúc này, một thiếu niên chỉ 15 tuổi lại là một Pháp sư cao cấp, chuyện này thật khiến người khác không thể tin được.

- Không cần phải ngạc nhiên, ta ngoại trừ khai báo là Pháp sư sơ cấp thì tất cả đều đúng, ngay cả độ thích ứng 34% cũng vậy.

Giọng Minh chợt truyền đến khiến vị Hiệu trưởng tỉnh mắt rồi lập tức kinh nghi hỏi Minh

- Vậy là ngươi…

- Đúng.

Minh tựa lộ ra một cái nụ cười mỉm.

Độ thích ứng 34%, nếu tính theo lệ bình thường thì Pháp sư phải ở khoảng 50 đến 60 tuổi mới tăng lên được Pháp sư cao cấp khi chỉ hấp thụ pháp khí gia tăng ma lực.

Ở lứa tuổi 15 như Minh với độ thích ứng 34% mà là Pháp sư cao cấp thì chỉ có thể là ăn Ma dược tăng lên ma lực hoặc được ai đó từ Pháp Tôn trở lên phụ trợ giúp cơ thể hấp thụ một lượng lớn pháp khí mà tăng lên ma lực.

Người có độ thích ứng là 34% thì chắc chắn sẽ chẳng thể nào lên được Pháp Tông, dù cho ngay từ 4 tuổi đã là Pháp sư cao cấp, đây là một quy luật của thế giới này.

- Người phía sau ta, Hiệu trưởng cũng đừng nên nhắc đến, Hiệu trưởng chỉ cần biết bây giờ ta đang là một Ma học sinh bình thường của trường Trương Dương là được.

Minh nói vậy ý là ám chỉ có người phía sau trợ lực cho hắn, chứ hắn không có cơ duyên ăn Ma dược cực kì quý hiếm và đắt đỏ.

- Ra là vậy, ta đã hiểu.

Bình tĩnh lại cơ thể, trên mặt Hiệu trưởng vẫn có nụ cười vui mừng.

Không biết sau lưng Minh là vị đại năng nào, mạnh mẽ ra sao, Minh ở trong trường do lão quản lý thì mấy cái cuộc thi, giải đầu này nọ Minh phải tham gia, lão là đang nghĩ đến trường Trương Dương vang danh trên các bảng xếp hạng trường Ma pháp nên đơn nhiên là phải vui mừng.

Pháp sư cao cấp ở lứa tuổi 15 đến 18 thì có mấy người tồn tại trong trường Ma pháp? Có Pháp sư cao cấp, chức vô địch trong các giải đấu của trường sẽ được tăng cao. Cuộc hội tụ ở cấp thành phố không nói, nhưng cuộc hôi ngộ ở ba trường Ma pháp trong phạm vi thành phố Phi Vũ thì lão nắm chắc.

Minh tạo nên sự giả dối quả thật kinh người, mặt hắn nói không một chút biến sắc.

"Hình như ta chưa biết thực lực của tiểu tử này, lỡ hắn dù là Pháp sư cao cấp nhưng lại bại trong tay Pháp sư trung cấp thì rất nhục nhã"

Hiệu trưởng xém tí nữa thì quên điều cực kì quan trọng này.

Chương mới hơn