Chương 4 Rời Núi

Ma Viên Đại Đế

Chương 4 Rời Núi

Trình Viễn đứng từ xa nhìn vào bên trong hang động, hiện tại trở thành yêu quái khiến hắn có thể nhìn rất xa và rõ ràng.

Nghĩ muốn chơi đùa hai người này một chút, nhưng là hắn hiện tại là khỉ đột, nhở đâu bị phát hiện, sẽ phải giết người, nếu không liên lụy đám khỉ thì không tốt, bốn năm sống chung, không thể nói không có tình cảm được.

Hắn lấy ra phi kiếm, sử dụng Ngự Kiếm Thuật điều khiển phi kiếm lẳng lặng hướng hai túi trữ vật phóng đi.

Ngự Kiếm Thuật hồn nhiên thiên thành cảnh giới, điều khiển phi kiếm trộm đồ chỉ là chuyện dễ như ăn bánh mà thôi.

Không mất bao nhiêu công sức, hai túi trữ vật vào tay.

Xong việc, hắn đu cây lướt đi, mặc đôi nam nữ làm gì làm, xxx mà thôi, có gì đáng nhìn, cũng không phải hắn xxx.

Số phút sau...

Trình Viễn đi đến một nơi vắng vẻ, hắn ngồi trên cây kiểm tra đồ vừa trộm được.

Mục đích chủ yếu vẫn là tìm công pháp, bởi vì học được luyên khí quyết nhưng hai chữ đột phá vẫn chưa sáng lên, hẳn là cần học thêm nhiều công pháp.

Lục lọi một hồi, Trình Viễn tìm được mấy cuốn sổ chép tay cùng với hai quyển thư tịch.

Lại qua số phút...

Màn hình giao diện mở ra.

Phần công pháp nổi lên thêm 4 cột sáng. Đột Mộc Quyết, Ám Kim Quyết, Huyền Băng Quyết, Xích Hoả Quyết.

Phần Thuật pháp cũng nổi lên thêm 6 cột sáng, Hoả Cầu Thuật, Thanh Tẩy Thuật, Huyền Âm Chưởng Pháp, Thanh Liên Kiếm Pháp, Xích Diễm Chưởng Pháp, Phân Loạn Đằng Tiên Thuật Pháp.

Trình Viễn đem bốn môn công pháp đều học.

Đột Mộc Quyết mất 4200 EXP nhập môn.

Ám Kim Quyết mất 2400 EXP nhập môn.

Huyền Băng Quyết mất 3100 EXP nhập môn.

Xích Hoả Quyết mất 2600 EXP nhập môn.

Học xong bốn môn công pháp, cây kinh nghiệm từ 12300/4000 EXP rớt xuống còn 0/4000 EXP, kém chút liền rớt xuống một tầng lever.

Hai chữ đột phá vẫn xám xịt, có lẽ là do kinh nghiệm không đủ.

Trình Viễn lấy ra một lọ đan dược nắm trên tay, trong đầu niệm ý hỏi hệ thống:" Hệ thống, thứ này có phải đan dược? "

"... " Hệ thống.

Chờ một hồi không thấy trả lời, hắn sực nhớ hệ thống khí linh đã bị mình cấm ngôn.

Trong lòng niệm ý thao tác tắt cấm ngôn cho hệ thống khí linh.

Sau đó hỏi lại một lần.

Hệ thống khí linh giống như rất buồn bực, nhưng nó vẫn trả lời: " Đây là Tụ Khí Đan, ăn vào gia tăng 150 EXP "

Nhận được thông tin, Hắn đem lọ đan dược toàn bộ đổ vào miệng nhai nhai rồi nuốt.

Đan khí cuồng bạo oanh oanh trong thể nội, nhưng rất nhanh liền dịu xuống, dần dần bị chuyển hóa thành linh lực.

+1350 EXP.

Tu sĩ mà nhìn thấy Trình Viễn cắn thuốc hẳn là sẽ bị doạ mộng.

Tu sĩ khi nuốt vào đan dược phải đả toạ vận công, lấy nhanh nhất tốc độ hấp thu đan khí, tại thể nội vận hành một cái đại chu thiên, đan khí liền chuyển hóa làm linh lực, chứa đựng tại đan điền Khí Hải, thế nhưng là vẫn như cũ có 8 thành đan khí xói mòn.

Cho dù là Thiên tài thì cũng bị trôi đi hơn phân nửa đan khí.

Trình Viễn chính là một lần nuốt 9 viên, mà một chút đan khí cũng không trôi.

Trình Viễn lại lấy ra một lọ khác hỏi: " Cái này là đan dược gì? "

Hệ thống: " Bồi Khí Đan, ăn vào gia tăng 120 EXP! "

Trình Viễn đem lọ Bồi Khí Đan toàn bộ nuốt.

Số giây sau...

+ 960 EXP

Lục túi khác, lấy ra một lọ Tụ Khí Đan nuốt vào.

Số giây sau...

+1200 EXP

Lại thêm một lọ

+1050 EXP.

" Khà khà, rốt cuộc sáng lên... "

Hai chữ đột phá sáng lên khiến hắn rất là vui vẻ.

Chỉ cần đột phá Yêu Quái cấp hai, công năng biến hình liền mở ra, đến lúc đó hắn có thể biến trở lại hình người, cũng chính là có thể đến thế giới loài người để chơi.

Đến thế giới này bốn năm, hắn chỉ dám đứng từ xa nhìn cái kia thôn trang mà không dám đi vào.

Không chờ đợi thêm, Trình Viễn lập tức niệm ý ấn chọn đột phá.

Thể nội sôi trào, Thiên địa linh khí xung quanh tựa như nước lũ kéo đến, chui từ lỗ chân lông mà vào.

Số phút sau...

" Chúc mừng túc chủ đột phá Yêu Quái nhị giai, ban thưởng quyền pháp Viên Ma Quyền. "

Trình Viễn cảm nhận toàn thân tràn ngập lực lượng, nhưng là hắn không quan tâm thứ.

Hắn mở ra màn hình giao diện.

Vào công năng biến hình.

Công năng này hắn đã tìm hiểu kỹ, so với pháp biến hóa của Tề Thiên Đại Thánh còn trâu, hắn có thể biến thành bất cứ thứ gì hắn muốn, mà không hề tốn một chút pháp lực.

Bất quá còn tùy vào hắn cảnh giới, với cảnh giới của hắn hiện tại cũng không thể biến thành ruồi muỗi hay người khổng lồ bộ dáng, mà chỉ có thể hoá thành kích cỡ đồng dạng, cũng may, hắn thân thể này so với người không chênh lệch bao nhiêu.

Trong đầu niệm ý, hình dáng kiếp trước của hắn hiện lên trên màn hình giao diện.

Ấn chọn biến hình.

Ngay lập tức chuyện thần kỳ phát sinh.

Một đầu khỉ đột biến lớn, sau đó rụng lông.

Khoảng một phút sau, một đầu khỉ đột biến mất, thay vào đó chính là một nam tử trần như nhộng.

Ha ha ha ha...

Trình Viễn cuời.

Càng cười càng lớn, làm khỉ bốn năm rốt cuộc trở lại dáng người, không vui mới lạ.

Số phút sau....

Hắn rốt cuộc bình tĩnh lại.

Từ trong mấy túi trữ vật chọn ra bộ y phục vừa nhất, sử dụng Thanh Tẩy Thuật làm sạch lại một lần mới mặc vào.

Đứng trên cây, Trình Viễn nhìn về xa xăm, hắn quyết định bỏ lại bầy khỉ đi nhân loại thế giới lăn lộn.

Bầy khỉ không có khỉ đầu đàn tự nhiên sẽ chọn ra khỉ đầu đàn mới, hơn nữa nơi này yêu quái không còn, hắn cũng không quá lo, chờ hắn thành cường giả, sẽ quay lại bồi dưỡng sau.

Nghĩ liền làm, không chút lưu luyến, chính là như vậy quyết đoán.

Hắn lấy ra phi kiếm, niệm Ngự Kiếm Thuật. Nhảy lên phi kiếm phi hành mà đi.

" Ta bay... "

Trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn, đây chính là hắn tha thiết ước mơ thao tác.

" Ha ha ha... "

" Ta thật đang bay a."

Trên bầu trời, Trình Viễn bay thẳng lên tầng mây, Ngự Kiếm Thuật hồn nhiên thiên thành cảnh giới khiến hắn có thể bay ở không trung làm lấy các loại độ khó cao phi hành tư thế.

Đối đi tới nơi xa lạ thế giới đối với Trình Viễn mà nói, hắn không nghĩ tới thực sẽ có bay lên một ngày.

Trong đầu chính là nghĩ làm một đầu khỉ đột ngồi ăn chờ chết chính là.

Nhưng giờ đã khác, hệ thống đã thay đổi cuộc đời hắn, khiến cho suy nghĩ khác đi.

Chính là muốn bành trướng, có hack ma không bành trướng thì chết cmn đi cho xong.

" A a a a a... "

Trình Viễn bay ở không trung hò hét inh ỏi, bay đến không trung, thật sự là quá kích thích, đây là điều mà bất cứ tên nào ở địa cầu đều muốn.

Phi hành đến khô cả mắt, Trình Viễn mới khống chế phi kiếm bay xuống mặt đất, hắn đáp xuống gần một toà thành trì gọi Dung Nguyên Thành.

Đây là một toà vô cùng to lớn thành trì.

Tường thành cao đến hơn năm mươi mét, dài gần ngàn mét, một chút không nhìn thấy đầu.

Nghĩ nghĩ hẳn là do đám tu sĩ xây dựng.

Bên trong hẳn là có không ít tu sĩ.

Vẫn là nên điệu thấp.

Trình Viễn thu phi kiếm vào túi trữ vật, giấu vào trong người, tất cả các túi hắn đem bỏ vào một túi, nhỏ gọn rất dễ cất giâú.

Hắn bước vào trong thành, bên trong vô cùng phồn hoa, cảnh vật so với phim cổ trang tàu còn hoành tráng hơn không biết bao nhiêu lần.

Trình Viễn hoà vào dòng người dạo chơi đồng thời nghe ngóng tìm hiểu văn hóa nơi này thế giới.

Hắn không hề biết mình mình đi vào cái này Thành trì mà lại còn sống chính là vô cùng may mắn.

Bởi vì trên người hắn mặc chính là Linh Sơn Tông y phục, mà toà thành trì này lại nằm trong sự quản hạt cũa Xích Cương Tông, kẻ thù không đội trời chung của Linh Sơn Tông.

Nếu không phải Xích Cương Tông đại trưởng lão vô tình đi ngang, đồng thời chú ý đến hắn, thì hắn đã biến thành thi thể.