Chương 5: Đan Dược Tự Sáng

Lý Đại Tướng Trở Lại Đô Thị

Chương 5: Đan Dược Tự Sáng

Một đường ra khỏi ngọn núi, Lâm Phàm liền đi thẳng về nhà, trên đường cũng không gặp trở ngại gì

Đi một lúc sau cuối cùng cũng tới, tòa biệt thự màu trắng hiện ra trước mắt Lâm Phàm

Mặc dù nói là biệt thự nhưng nó có hơi nhỏ một chút, bên trong không có vườn cây như những ngôi biệt thự chân chính kia

Dù sao Tùng thúc cũng chỉ mở vài khách sạn nhỏ nhà thế này đã rất tốt

Đi đến phía trước thấy cửa khóa Lâm Phàm liền tiện tay ấn vào chuông cửa

Reng Reng

Đợi một hồi lâu cũng có người đi ra

Đó là một người phụ nữ trung niên, tuổi chắc cũng 30 hơn, đây hẳn là mẹ của Hạ Vũ, Hạ Nguyệt đi

-Lâm Phàm à, ngươi đi đâu cả ngày thế, nếu có lần sau thì nên báo trước một tiếng

Hạ Nguyệt cau có nói

Theo ký ức thì trước đây Hạ Nguyệt có vẻ không chào đón Lâm Phàm lắm nhưng nhờ Tùng thúc khuyên bảo nhiều lần mới cho hắn ở chung

Trong mắt Hạ Nguyệt thì Lâm Phàm cũng chỉ là một tiểu tử nghèo vậy mà nhiều lần để ý Hạ Vũ làm cho Hạ Nguyệt hết sức tức giận, nhiều lần còn chữi thẳng mặt Lâm Phàm, mỗi lần bị chữi như thế Lâm Phàm cũng chỉ cuối đầu

Nhưng Lâm Phàm bây giờ đã không còn như xưa, đường đường là tiên tôn vậy mà nhiều lần bị nhục mạ như thế vào tai người khác chắc chắn thành trò cười, nếu trước đó Hạ Nguyệt không cho Lâm Phàm ở nhờ thì bây giờ cô ta chỉ là cái xác

-Biết rồi

Lâm Phàm chỉ nhàn nhạt nói rồi đi vào trong nhà

Thấy như vậy một màn liền để Hạ Nguyệt há mồm, tiểu tử này ăn gan cọp hay sao mà gan như vậy, bình thường chỉ biết khép nép nghe chữi vậy mà hôm nay trấn tĩnh như vậy đã thế còn không bỏ mình vào mắt

Vốn nghĩ răn dạy Lâm Phàm mấy câu nhưng khi quay lưng lại Hạ Nguyệt đã không thấy thân ảnh của hắn nữa

Lâm Phàm vào nhà đi thẳng lên phòng mình

Vào đến trong phòng Lâm Phàm liền ngồi xuống giường suy nghĩ, bây giờ làm sao để tăng nhanh tu vi

Đây vẫn là vấn đề khiến Lâm Phàm nhức đầu, ở tu chân giới có hàng ngàn cách tăng lên tu vi, nào là thổ nạp, hấp thu thiên tài địa bảo, phục dụng đan dược,...

Đúng rồi là đan dược, nghĩ đến đây Lâm Phàm liền mừng rỡ, xem ra đây là cách duy nhất

Nhưng trước tiên là phải có tiền để mua dược liệu

Suy nghĩ một hồi hắn liền quyết định dùng lò đan đầu tiên để kiếm tiền trước kế tiếp mới nghĩ tăng tu vi được

Suy nghĩ xong xuôi kế hoạch của mình Lâm Phàm liền đi lại góc phòng, ngồi vào máy vi tính để lên mạng tìm kiếm thông tin về dược liệu, dù sao dược liệu ở trái đất cũng khác xa so với tu chân giới

Lướt vài trang web sau, Lâm Siêu liền thuộc tên và công dụng của hơn trăm chủng vật liệu

Sau đó hắn lại ngồi xuống đất nghĩ cách kết hợp các vật liệu này lại

Dù sao kiếp trước hắn trên luyện đan cũng có khá nhiều thành tựu, một số loại đan dược ở tu chân giới được mọi người ưa dùng đều do một tay hắn phát minh ra

Sau nửa canh giờ suy tư cuối cùng Lâm Phàm cũng mở mắt ra

Qua kinh nghiệm nhiều năm cuối cùng hắn kết hợp lại được 23 dược liệu ở trong, chỉ cần dung luyện lại liền có thể trị bách bệnh, nếu thêm vào linh khí của hắn thì bệnh ung thư tuổi gì

Tổng kết một chút chi phí sau một phần dược liệu để luyện đan như vậy vào khoảng 3 triệu đồng, bây giờ trên thân Lâm Phàm nhiều nhất chỉ có hai triệu, đây là tiền hắn để dành lúc trước

Cuối cùng Lâm Phàm đành phải đưa ra lựa chọn là mượn tiền

Tắt máy tính sau Lâm Phàm liền ra khỏi phòng vốn định mượn tiền của Tùng thúc nhưng vừa ra khỏi cửa hắn liền gặp Hạ Vũ, đã vậy thì mượn của cô ta đi

-Xin chào, ngươi có thể cho ta mượn 1 triệu được không

-Không cần lo lắng, sau này sẽ trả gấp đôi

Hạ Vũ nghe thấy vậy cũng hơi nghi hoặc, theo cô ta thì bình thường Lâm Phàm cũng không làm gì nhiều chỉ trốn chui ở trong phòng hẳn là phải để dành được ít tiền đi sao còn phải vay mình

Hạ Vũ còn tưởng rằng Lâm Phàm cố ý bắt chuyện mình nên mới nói vậy

-Xin lỗi, ta hết tiền

Thấy Hạ Vũ cự tuyệt Lâm Phàm cũng không nói gì thêm, hắn không phải hạng người hay đi xin người khác nếu đã không cho thì thôi

Không nói hai lời hắn liền quay lưng đi xuống cầu thang

Vốn nghĩ Lâm Phàm sẽ dây dưa với mình thêm tí nữa ai nghĩ hắn không nói gì liền quay đi

Lúc này Hạ Vũ cảm thấy hết kì lạ, cứ như là nếu mình cự tuyệt thì cũng không ổn lắm dù sao đã ở chung ít lâu, nàng cứ bị thứ cảm giác kì lạ kia dày vò một hồi cuối cùng cũng cắn răng nói ra

-Đước rồi, 1 triệu thì 1 triệu cho ngươi mượn là được nhưng nhớ là sau này phải trả gấp đôi

Hạ Vũ xuất ra 1 triệu đưa Lâm Phàm rồi đi nhanh vào phòng đóng cửa lại

Phản ứng này của Hạ Vũ làm Lâm Phàm cảm thấy rất kì lạ, vừa nói không cho quay lưng liền đưa

Đúng là câu nói "Nữ nhân là loại động vật không thể đoán được" là không sai tí nào

Lâm Phàm cũng không quản Hạ Vũ nữa liền đi ra ngoài mua dược

Thấy Lâm Phàm đi ra Tùng Sơn cũng không nhịn được hỏi một câu

-Muộn rồi còn đi đâu đấy

Bình thường Lâm Phàm rất hay chốn trong phòng vậy mà hôm nay lại chủ động ra ngoài

-Cháu đi mua ít đồ thôi

Thấy vậy Tùng Sơn cũng không hỏi nữa

Một bên Hạ Nguyệt lại dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Lâm Phàm, tiểu tử nghèo này bình thường không có tiền mới phải chốn trong phòng không ra ngoài để tránh mất mặt thôi chẳng có gì hay ho

Lâm Phàm không để ý hai người nữa liền đi ra ngoài, lòng vòng một hồi cuối cùng Lâm Phàm cũng tìm được một tiệm thuốc Đông Y

Đi vào cửa hàng Lâm Phàm liền có thể ngửi thấy mùi thuốc và dược liệu, dù sao đây cũng là đặc trưng của Đông Y tiệm

Lâm Phàm đi đến trước quầy xuất ra một tờ giấy đưa cho ông chủ xem

Ông ta xem một hồi cũng há hốc mồm, trong đây mỗi loại vật liệu liền hơn trăm nghìn vậy mà trực tiếp mua 23 loại, nhìn Lâm Phàm từ trên xuống dưới cũng không có khí chất hay đồ vật của một công tử, ngoại trừ đẹp trai ra thì cũng là một tên phá của

Nhưng lão cũng không để ý nhiều, hiếm lắm mới có khách vậy mà mua nhiều như vậy sao có thể từ chối, không đợi nữa lão bắt đầu đi bóc thuốc

Sau một hồi cuối cùng Lão cũng lấy xong 23 loại vật liệu đặt vào một trong cái hộp nhỏ

Lâm Siêu nhìn quét qua

Kiểm tra
________

Lộ Căn

Cây thuốc đông y, dược liệu trung hòa

3 năm tuổi
________




________

Sa Sâm

Cây thuốc đông y có thể tìm thấy trong vùng núi cao khí hậu mát mẻ, trị độc bài độc

2 năm tuổi
________

...

Nhìn xong hết thảy Lâm Phàm mới cảm thấy một trận bất đắc dĩ, cái này cũng quá phế đi

Hắn vốn nghĩ mỗi cây trung bình cũng phải 5 năm trở lên vậy mà trong đây nhiều nhất cũng mới 4 năm tuổi, xem ra phải thêm nhiều một chút linh khí để giải quyết vấn đề này

Toàn bộ chỗ này cũng rẻ hơn so với dự tính nên Lâm Phàm cũng không chần chừ lấy ra 2 triệu rưỡi đưa cho ông lão quay đầu liền đi, trước khi đi Lâm Phàm còn mua vài cái bình sứ đựng thuốc

Lâm Phàm cầm trên tay cái hộp đi thẳng về nhà

Lúc này trong nhà cũng khá vắng hình như mọi người đi đâu rồi, Lâm Phàm không đợi được nữa đi lên phòng

Sau bao nhiêu năm rốt cuộc lại trở về con đường đan đạo