Chương 1: có đứa bé tên là Lưu Vĩnh

Lưu Vĩnh Bản Kỷ

Chương 1: có đứa bé tên là Lưu Vĩnh

Xích Bích sơn thượng ma không, Tam Giang tam hạo vô cùng.

Núi cao chót vót bao quanh lưu vực các nhánh sông của Giang Đông, cuộc chiến năm đó chủ yếu là ở phần ngọn núi Đông phong.

Năm nay đã là Kiến An thứ 13 (năm 208).

Một năm này, Tào Tháo bình định phương bắc trở về Nghiệp Thành; một năm này, Tào Tháo ở Nghiệp Thành đào bới Huyền Vũ trì đại luyện thủy quân; một năm này, Tào Tháo phái Trương Liêu, Vu Cấm, Nhạc Tiến chúng tướng trú binh ở phía Nam Hứa Đô, chuẩn bị cho đại Nam chinh; một năm này, Tào Tháo yêu cầu Mã Đằng mang theo thân nhân dời tới Nghiệp Thành, trên thực tế tới làm con tin, để giảm bớt uy hiếp đến từ Tây Bắc ; một năm này, Tào Tháo "từ bỏ" chức vị Tam Công, tự phong làm đương nhiệm Thừa tướng, tiến thêm một bước để củng cố địa vị thống trị của hắn; một năm này, Tào Tháo lấy tội danh "Bất hiếu" giết Hí Khinh cùng với Khổng Dung vì dám đối nghịch với hắn, bảo vệ quyền uy của hắn...

Hết thảy các thứ này cũng mang 1 ý nghĩa: một trận chiến chia đại thế thiên hạ xắp sửa được kéo màn che. (CV: rạp kịch kéo màn che để bắt đầu diễn, bạn đọc hiểu chứ- sắp mở màn Xích Bích rồi)

Cùng lúc đó, một năm này, Lưu Bị đến 'nhờ cậy' Lưu Biểu đã được 8 năm. Một năm này, Lưu Bị bên người có Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân chúng mãnh tướng, lại mới có được tân nhiệm quân sư là Khổng Minh, chí lớn bùng lên; một năm này, Lưu Bị đúc kết lại kinh nghiệm mai phục đánh bại Hạ Hầu Đôn lần trước, ở Tương Phiền sẵn sàng ra trận, súc tích lực lượng.

Mà có một tiểu sinh mệnh là Lưu Vĩnh cũng ở một năm này 'giáng sinh' ở Phiền Thành. Thời điểm đứa bé này giáng sinh, trong phòng không có xuất hiện Hà Quang, trên phòng cũng không có thanh vân ngưng tụ, trong đôi mắt trong suốt cũng không có "Thần quang", trong lòng bàn tay non nớt cũng không có chữ "Vương". Nhìn thế nào cũng chỉ là một đứa trẻ bình thường, điểm không bình thường duy nhất khả năng là hắn lại là con trai ruột thứ 2 của Lưu Bị.

Cuộc sống hòa bình an hưởng vài năm ở Kinh Châu, ngay tại một năm trước, chính thê của Lưu Bị là Cam Phu Nhân người đã nửa đời phiêu bạc cùng với Lưu Bị đã đản sinh một cu cậu kháu khỉnh cho Lưu Bị (CV: ai cũng biết, phế đế Lưu Thiện, nổi danh chỉ sau anh bạn Tần nhị đại, Tần Nhị Thế Tổ), Lưu Bị đặt tên con là Lưu Thiện. Cùng với nghĩa tử Lưu Phong nhiều năm trước thu nhận, tên của 2 đứa con này đọc liền là "Phong Thiện". Như vậy có thể thấy, Lưu Bị mặc dù hao tổn nửa đời người thời gian nhưng tráng tâm vẫn không dứt.

Lưu Vĩnh là con trai ruột thứ 2 của Lưu Bị, theo tuổi tác thì xếp hạng chính là lão Tam. (ở Hán Mạt, nghĩa tử kết thân tử cũng được hưởng địa vị ngang hàng, theo pháp lý thì quyền thừa kế cũng giống như vậy). Không giống với Lưu Phong đã biểu lộ võ nghệ hơn người, cùng với Lưu Thiện là con trai trưởng của chính thê, Lưu Vĩnh xuất hiện càng giống như là một trận ngoài ý muốn: Ngày đó, sau khi Lưu Bị ở Phiền Thành uống rượu đã cùng thị nữ có một tối hoan hỉ, không nghĩ ra được lại châu thai ám kết, sau mười tháng mang thai đã đản sinh Lưu Vĩnh. Bởi vì mẹ của Lưu Vĩnh thân phận nhỏ, sau khi sinh ra Lưu Vĩnh cũng tạm thời không thể Phong là phu nhân, còn chưa được tận hưởng mấy ngày thanh phúc liền mắc bệnh mà chết.

Mặc dù không có dị tượng khi Đế Vương đản sinh, nhưng Lưu Vĩnh tự mình biết hắn không là người bình thường, hắn có một linh hồn của hai ngàn năm sau, còn được khuyến mãi thêm một cái "Siêu Thời Không chế phách" hệ thống.

"Chuyện gì đây a? Nguyên lai thị lực của trẻ sơ sinh kém như vậy, chắc phải qua một đoạn thời gian mới có thể nhìn được rõ đồ vật a." Tiểu Lưu Vĩnh nằm trong một cái nôi bằng tre lăn qua lăn lại rất là không ngoan ngoãn.

"Keng, Linh Hồn của ký chủ chuyển kiếp thành công. Độ dung hợp của thể xác đạt 98%, 99%, 100%. Keng, quá trình dung hợp với thể xác của ký chủ đã thành công. Siêu Thời Không chế phách hệ thống chính thức chạy..." trong đầu Lưu Vĩnh vang lên liên tiếp những tiếng máy móc không chút cảm tình của con người.

"Xem ra không phải là trọng sinh, mà là chuyển kiếp. Còn khuyến mãi thêm cả một cái hệ thống, tuy nhiên cái danh tự 'Siêu Thời Không chế phách hệ thống' này nghe thế nào cũng có cảm giác không được tốt lắm nhỉ." Lưu Vĩnh lẩm bẩm, miệng nhỏ mặc dù mấp máy mấy cái, cũng không có phát ra âm thanh, ngược lại phun ra mấy cái bong bóng bọt sữa.

"Hệ thống chạy thành công, đang tiến hành kiểm tra năng lực của kí chủ..."

Lưu Vĩnh có thể thấy một đường thẳng đang chạy dần qua (CV:giống như khi cài đặt phần mềm ý mà), nhưng mà cái này cũng không ảnh hưởng đến việc Lưu Vĩnh quan sát những vật khác, thật giống như chỉ xuất hiện ở trước mắt của mình Lưu Vĩnh. Thấy một bên bà vú đang dùng tay khẽ vuốt ve tóc mình, không có bất kỳ dị thường dáng vẻ, Lưu Vĩnh biết cái mặt tiếp xúc này đại khái chỉ có mình mới có thể thấy được.

"Năng lực của Kí chủ đã kiểm tra xong.
+ Lực lượng 1 (phái nam 'đương thời' khi trưởng thành giá trị trung bình là 20),
+ Bén nhạy 1 (phái nam 'đương thời' khi trưởng thành giá trị trung bình là 20),
+ Trí lực 50 (phái nam 'đương thời' khi trưởng thành giá trị trung bình là 20),
+ Danh vọng 5 (phái nam 'đương thời' khi trưởng thành giá trị trung bình là 3),
+ Sát khí 1 (phái nam 'đương thời' khi trưởng thành giá trị trung bình là 3).

Chú thích: Bởi vì hệ thống chỉ có thể lấy số chẵn,

Cho nên 1 là giá trị nhỏ nhất, lực lượng của kí chủ trước mặt cùng với chỉ số bén nhạy thực tế là ít hơn 1. Các hạng trị số này đều là trải qua phân tích của hệ thống mà định lượng được làm tròn lên, cận cung tham khảo. Tình huống cụ thể mời lấy tình huống thực tế làm chuẩn, hết thảy số liệu cuối cùng giải thích quyền quy bản hệ thống toàn bộ."

"Nhỏ nhất trị giá là 1, bây giờ lực lượng cùng bén nhạy cũng đều ít hơn 1." Suy nghĩ một chút lúc trước cực khổ rèn luyện ra được một thân cơ bắp, Lưu Vĩnh cảm giác vô lực xông lên đầu, "Còn có sát khí là cái gì đây?"

"Keng, thời gian trước mắt là Công Nguyên năm 208, mùa đông năm Kiến An thứ 13 theo niên hiệu của Hán Hiến Đế. Đối tượng mà kí chủ chuyển kiếp là con trai thứ 3 của Lưu Bị —— Lưu Vĩnh."

"Mùa đông năm Kiến An thứ 13? thế nào lại có chút quen tai như vậy? ta đi, đây không phải là Xích Bích Chi Chiến một năm kia sao" Lưu Vĩnh đột nhiên vừa tỉnh. Bà vú thấy tiểu gia hỏa trợn tròn cặp mắt, cho là muốn khóc. Bận rộn một cái ôm vào trong ngực trêu chọc một chút cho khỏi khóc nhè (CV: vãi nồi:v).

"Keng, kiến thức lịch sử của kí chủ không tệ, cái thời không này lịch sử cùng kí chủ trí nhớ hoàn toàn tương xứng. Bây giờ là tháng sáu năm Kiến An thứ 13, tọa độ của kí chủ là Kinh Châu - Phiền Thành."

"Tháng sáu năm Kiến An thứ 13 sao? Nói như vậy Lưu Biểu còn chưa có chết, Tào Tháo còn đang làm chuẩn bị cho Đại Nam Chinh, tiện nghi cha của ta, Lưu Hoàng Thúc cũng còn chưa bắt đầu kiếp sống 'vứt bỏ thê tử' trốn chối chết. Bất quá không ngoài dự liệu mà nói, lúc này Lưu Biểu đã bệnh nặng, chỉ cần Lưu Biểu vừa chết, tiếp theo vận xui Lưu Bị sẽ theo nhau mà đến. Mà chính hắn còn đang ở trong hình hài của một đứa trẻ sơ sinh quấn tã lót lại có cái sức tự vệ gì, nếu như không có mãn cấp may mắn giá trị như A Đấu, đoán chừng là sẽ chết ở trong loạn quân." Ý niệm tới đây, Lưu Vĩnh không lịch sự vì chính mình tiền đồ lo lắng, quả đấm nhỏ không tự chủ được liền siết chặt.

Bất quá một cái đại thủ rất nhanh gỡ ra Lưu Vĩnh quả đấm nhỏ "Tiểu công tử, không phải sợ, có nhũ mẫu đây, không cần sợ..." Bà vú cho là Lưu Vĩnh có cái gì không thoải mái, một bên gỡ ra Lưu Vĩnh quả đấm nhỏ, vừa lung lay Lưu Vĩnh dỗ hắn. Lưu Vĩnh bị lắc một trận hoa mắt váng đầu, mới vừa có chút ý nghĩ cũng cho rung quên.

"Keng, hàng năm hệ thống phát một gói quà ngẫu nhiên cho kí chủ, chỉ cần kí chủ đủ tuổi và còn sống, gói quà ngẫu nhiên sẽ tiếp tục được phát. Gói quà ngẫu nhiên của năm nay đã được phát, kí chủ có muốn kiểm tra?!?"

"Mở ra, dĩ nhiên là mở ra." Thời điểm Lưu Vĩnh đang mê mang về tiền đồ của mình, thanh âm của hệ thống để cho hắn có cảm giác như một loại đánh thức vậy.

Chỉ thấy trước mặt xuất hiện một cái bọc mang tới cảm giác tràn đầy khoa học kỹ thuật, cái này so với 'phong cách cổ điển' của hoàn cảnh chung quanh hoàn toàn xa lạ. Cái bọc rung rung một chút, thoáng qua một tia sáng tím, sau đó là một đoạn giảng giải của hệ thống kèm theo: "Keng, mở được một cái Tử Sắc ngẫu nhiên bọc. Bọc này là 'Dị năng' bọc. Chú thích: Cấp độ hiếm của "bọc" sẽ được phân chia từ cao đến thấp là Tử Sắc, màu cam, màu xanh da trời, màu trắng. Tử Sắc là hi hữu nhất, cũng tương ứng với vật phẩm mở ra sẽ tốt hơn."

"Dị năng gì đây?" nghe được dị năng loại siêu nhiên này, tâm tình của Lưu Vĩnh nhất thời dâng cao.

"Keng, phân tích dị năng bọc, dị năng là 'nhập mộng'. Năng lực mà kí chủ nắm giữ, có thể cho phép kí chủ ở trong tối ngày 15 của mỗi tháng, lẻn vào mộng cảnh của sinh thể phụ cận. Cũng sẽ cho phép tham dự vào tình tiết bên trong của sinh thể."