Chương 27: Giải cứu Boss thất tình 4

Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới

Chương 27: Giải cứu Boss thất tình 4

- Vút...

- Lạch cạch!

Đang đứng vắt vẻo trên chiếc đèn chùm trong gian phòng, Reborn nói xong liền bỗng ném xuống dưới đất một thứ gì đó đen xì xì ngay tại vị trí trung tâm giữa hai đám người. Ánh mắt theo bản năng nhìn sang, kết quả mọi người ngạc nhiên phát hiện đó lại là một khẩu súng lục với ổ quay đạn to tướng.

- Ừ??? Cái này đây là?

Đừng nói riêng là Tsuna bản thân không hiểu ra sao, tất cả mọi người ở đây cũng đều bị hàng động của Reborn làm cho hồ đồ vậy. Thật không biết hàng động vừa xong của Reborn là có ý gì. Cũng còn may cậu nhóc ta không có để đám người chờ lâu, lập tức chậm rãi lên tiếng giải khai nghi hoặc.

- Ở trong giới mafia, khi hai gia tộc hoặc bang phái lớn gặp phải xung đột không có thể đơn giản hoà giải đồng thời hai bên lại thực lực tương đương cách nhau không xa. Để khống chế quy mô xung đột xảy ra cùng giảm thiểu khả năng lưỡng bại câu thương tổn thất làm lợi cho kẻ khác, bọn họ thường sử dụng các loại trò chơi sinh tử hoặc các cuộc quyết đấu giữa những người được chọn để giải quyết mâu thuẫn...

- Rất thú vị cách làm! Như vậy ý kiến của nhóc ngươi là gì?

Furoko ánh mắt ngoạn vị bất ngờ lên tiếng cắt ngang. Reborn lại giống như không chút quan tâm, giọng bình tĩnh nói tiếp.

- Có một loại trò chơi sinh tử giới Mafia hay dùng có tên là Cò quay nga (hai bên lần lượt dùng một khẩu súng tự bắn vào đầu). Bên trong khẩu súng lục tôi vừa ném xuống dưới kia đã lắp sẵn 5 trên 6 viên đạn trong ổ. Để cho công bằng các ngươi có thể lựa chọn thứ tự nổ súng trước sau.

- Đương nhiên! Nếu như ai nửa chừng dám phá hoại quy củ...

Nói và nhóc ta hơi lung lay khẩu súng ngắm trên tay ý tứ không cần nói cũng biết.

- Được a! Chơi thì chơi! Có điều các ngươi phải chọn người tự nổ súng trước. Hơn nữa chúng ta không chơi một lần. Chúng ta muốn chơi cho đến khi hết viên đạn trong ổ quay mới thôi. Dám hỏi các ngươi có hay không dám?

Furoko cười mị mị trả lời. Nguyên bởi vì tên nhóc đứng trên đèn trùm kia cũng là kẻ cùng đi chung với đám nhóc con phía trước. Năng lực tay bắn súng của đối phương quả thực kinh thế hãi tục. Tuy rằng không biết khả năng kéo dài thế nào (đạn dược trong băng đạn số lượng), có điều bản thân Furoko cũng không dám lấy tính mạng của mình ra mạo hiểm. Còn có tuy rằng không rõ đối diện đã chiếm thế thượng phong vì sao còn muốn làm cái gì đồ bỏ sinh tử trò chơi vân vân thế nhưng chỉ cần bản thân hắn không có tiến lên đấu súng liền oke. Trái ngược lại nếu thật như vậy chơi hắn cũng không tin đám nhóc con kia còn có thể an toàn một viên đạn không trúng

- Rất tốt! Một bên đã đồng ý tham gia. Như vậy ý kiến của cậu đây Tsuna?

Reborn gật gù đầu sau đó quay về phía Tsuna hỏi thăm.

- Được! Bên tớ cũng đồng ý!

Không rõ Reborn đây là có ý gì có điều ít nhất đối phương sẽ không làm hại đám người mình là được.

- Rất tốt! Như vậy trong các cậu ai là người đấu súng đầu tiên?

Reborn nghe xong hài lòng tiếp tục hỏi.

- Ừm?

Tsuna nghe vậy mới giật nảy cả mình. Giờ mới nhớ ra tên Furoko đối diện kia vừa nãy yêu cầu đám người bên mình nổ súng trước. Chỉ có 1/6 khả năng đánh vào vị trí trống. Cái này thế nhưng mà không dễ chơi ồ. Ai dám cả gan bước lên chơi trước đây?

- Nghe vui quá nhỉ? Nếu không để tớ tiến lên cho.

Yamamoto cười ha ha đề nghị. Bước chân cũng đã tiến về phía trước một bước.

- Như vậy thú vị quyết đấu làm sao có thể không có anh! Để đó anh nếm thử đầu tiên cho.

Anh Ryohei cũng hùng hổ quát lên.

- Hừ! Nguy hiểm như vậy sự tình, làm cánh tay phải đắc lực của đệ thập giống như ta, tất nhiên là ta tới trước.

Gokudera giọng khó chịu lên tiếng.

- Lambo cũng tham gia có được không?

Lambo mít ướt mút ngón tay hỏi nhỏ. Đương nhiên là không ai quan tâm lời thằng nhóc nói ra.

- Nha nha nha nha...

I- Pin cái gì, trực tiếp lờ qua luôn á.

- Mọi người....

Kyoko vẻ mặt hoang mang.

- Được rồi được rồi. Tất cả im lặng đi! Lượt đấu súng đầu tiên này... Để mình tham gia trước!

Tsuna bất thình lình lên tiếng quyết định.

- Quả nhiên là đệ thập có khác! Ngài thật dũng cảm!

Gokudera vẻ mặt tràn đầy khâm phục nói chuyện.

- Nếu là Tsuna vậy mình không có ý kiến!

Yamamoto nhún nhún vai coi như thôi.

- Tuyệt lắm Tsuna! Em quả nhiên là đàn ông đích thực!!! Đáng mặt đấng mày râu chúng ta!

Anh Ryohei bước tới vỗ vai Tsuna, hồ hởi tỏ vẻ. Những người còn lại thấy vậy liền không nói thêm gì. Cuối cùng Tsuna hít một hơi thật sâu tiếp sau đó tiến thẳng về phía trước vị trí khẩu súng rơi xuống, đưa tay cầm lên. Cũng không có ý định xoay ổ đạn mà trực tiếp giơ lên muốn tự bắn. Trong lòng thì không ngừng cầu khẩn tên nhóc Reborn kia thế nhưng đừng có vào lúc này mà đứt dân đàn cái gì đó à! Như đã nói qua, Tsuna thật không tin Reborn sẽ hành động làm hại bọn họ. Mà nếu đã như vậy, kẻ đứng ra lựa chọn nổ súng chắc hẳn cũng sẽ không có vấn đề gì. Không nghĩ tới ngay lúc Tsuna định bóp cò.

- Khoan đã!

Furoko tiếng nói chuyện đột nhiên vang lên.

- Làm sao? Ngươi có ý kiến?

Tsuna giọng nói khó chịu, cau mày hỏi thăm. Furoko nghe vậy liền giọng âm trắc trắc nói lên.

- Hừ! Cũng không có gì to tát lắm. Chỉ là muốn nhắc nhở ngươi. Trước khi bắn súng nên quay ổ đạn trước tiên. Như thế mới công bằng không phải sao? Ai biết các ngươi có hay không xếp đặt sẵn viên đạn đầu tiên là trống không không cơ chứ!

- Đại ca uy vũ! Liệu địch tiên cơ ba trăm năm!!!

- Đại ca nói hay lắm! Nhóc con bọn bay trò mèo làm sao có thể thoát khỏi hoả nhãn kim tinh của đại ca chúng ta!!!

- Đại ca! Ngài thực thần!!!

- Đại ca.....

- Đại ca....

- Đại ca....

Tiếng ồn ào nịnh hót như nước thuỷ triều. Thế cho nên mặc dù Gokudera đám người cũng có lên tiếng phản bác khả năng âm thanh đều bị che kín hết. Furoko nghe xong hướng về một phía khen ngợi không khỏi dương dương đắc ý, tỏ vẻ không đáng là gì á...vv.

- Được rồi! Quay thì quay!

Tsuna giọng khó chịu nói lên. Trong lòng thế nhưng cũng thấp thỏm bất an lắm. Đẩy ra ổ đạn quay nhanh rồi lắp thẳng vào. Bởi vì khẩu súng được cấu tạo khá đặc biệt thế cho nên mọi người hoàn toàn không có thể xác định vị trí ổ quay hiện tại của khẩu súng có chứa viên đạn hay không.

- Ta bắn a!

Dí ngang súng ngay giữa đầu mà Tsuna giọng run run.

"Bắn đi! Bắn đi! Chỉ ngươi mè nheo nhiều!!!"

Mọi người trong lòng không khỏi đồng thời toát ra suy nghĩ.

- Ta bắn!

Tsuna hô lên rồi bóp cò.

- Cạch!

Chỉ có tiếng ổ đạn xoay qua một nấc mà không có tiếng nổ súng. Không nghĩ tới vận may vào đầu, Tsuna quay vào đúng vị trí viên đạn trống không.

- Hừ! Giờ đến lượt các ngươi!!!

Hú hồn hú vía một hơi. Tsuna không khỏi cười ha hả lắc lắc khẩu súng trên tay, như có ý chỉ cất tiếng gọi.

- Mẹ nó! Tinh tướng tương lai ắt bị sét đánh!!! Mayoka, ngươi đi lên đấu súng đi.

Furoko vẻ mặt khó chịu ra lệnh. Tiếng nói vừa ra xong, tất cả đám thanh niên đều thở phào nhẹ nhõm trong lòng trừ một người.

- Đại... Đại ca, em tự nhiên đau bụng quá. Muốn... Muốn đi vệ sinh!

Bị gọi tên Mayoka vẻ mặt tím đen hai tay ôm bụng cất tiếng bày tỏ.

- Đoàng!

Một tiếng súng bất ngờ nổ vang ngay trước mũi chân của Mayoka. Rõ ràng là Reborn nổ súng lên tiếng cảnh cáo. Mọi người thấy vậy tức thì im thin thít.

- Ngươi còn không đi!!!

Mẹ nó chứ! Đối phương đến lượt thì đua nhau nhận đi lên. Cho đến bên mình đông người như củi vậy mà còn túng! Thật là hàng so với hàng mới thấy kém, người so với người tức chết người mà. Cảm thấy thật mất mặt vì đám đàn em biểu hiện, Furoko hai mắt trừng trừng hô quát lên.

- Vâng.... Đại ca!

Mayoka nam thanh niên hai mắt rưng rưng chậm rãi bước lên. Đám thanh niên khác ánh mắt nhìn sang chan chứa tràn đầy đồng tình.

"Thật khảng khái một người anh em a! Đi tốt nhá!!!" Tất cả kích động nghĩ.

Ở phía trung tâm sàn, Tsuna cũng không có lo được nhiều như vậy. Thẳng thắn ném khẩu súng lục trong tay bay về phía được gọi là Mayoka người thanh niên.

- Hắc! Nhớ xoay ổ đạn trước khi bắn nhé!

Tsuna cười tủm tỉm nhắc nhở. Đương nhiên cho dù cậu không nói Mayoka cũng nhất định phải quay. Dù sao vị trí đạn trống không vừa vượt qua xong. Nếu Reborn nói không sai vậy lúc này ổ quay vị trí thế nhưng là có viên đạn á.

Đẩy ổ đạn! Xoay tròn! Lắp vào khi đang quay! Tiếp sau đó dưới sự giám sát bằng viên đạn của Reborn, trải qua hai lần ăn gian dùng mánh lới không thành công Mayoka đồng chí cuối cùng chỉ có thể thành thành thật thật công bình làm việc.

Giơ súng dí vô đầu, Mayoka trên trán thoáng cái đầm đìa mồ hôi. Ở trong vô số ánh mắt thúc giục của đám người... Bóp cò!

- Cạch!

- Đoàng!

Tiếng lẫy kêu nhỏ đi kèm theo một âm vang nổ lớn.

Máu tươi tung toé! Không khí trong gian phòng tức thì liền quỷ dị im lặng. Mayoka nam thanh niên... Xong phim!

-......

Khoé miệng giật giật! Nuốt nước bọt một cái! Tsuna đột nhiên cản thấy có lẽ mình đã lầm một cái gì. Có điều chưa đợi chính bản thân cậu suy nghĩ rõ ràng. Âm thanh lạnh lùng từ phía đối diện trước tiên truyền sang.

- Hiện tại đến lượt ngươi!

Furoko ánh mắt âm u nhìn chăm chú Tsuna nói chuyện.

- Đệ thập! Để tôi thay cho ngài!

Gokudera nhíu nhíu mày bước lên bày tỏ.

- Lần này đến lượt tớ đi!

Đây là Yamamoto vẻ mặt không cười tiếp lời.

- Không! Hiện tại đến phiên anh!

Anh Ryohei tiếng nói kiên quyết.

- Làm sao? Sợ???

Furoko khoé miệng âm trắc trắc cười đểu. Mọi người nghe xong không khỏi tĩnh lặng đồng thời dồn dập nhìn về phía nào đó cậu chàng.

Bí ẩn liếc nhìn Reborn một cái. Tsuna hít một hơi thật sâu, cũng không tiếp lời mà trực tiếp tiến lên hành động. Lấy ra khỏi tay đã trở thành người chết Mayoka khẩu súng lục. Tháo ổ! Quay tròn! Lắp vào! Thành thạo điêu luyện hoàn thành xong, Tsuna dí súng vô đầu. Không nói một lời..... bóp cò!

- Cạch!

Lại là một tiếng lẫy vang sau đó trống không. Gokudera đám người thấy vậy trong lòng thở phào đồng thời hô to may mắn. Đám người Furoko thế nhưng mặt mày âm trầm chảy ra nước. Không ít thanh niên quá khích còn hô tô Mả ** nó! Không thể nào...vv.

"Hừ! Hiện giờ là 2/6 tỉ lệ rơi vào trống không vị trí. May mắn một chút thoát khỏi vậy cũng không có gì." Furoko như thế tự an ủi mình. Hơn nữa quan trọng nhất chính là bên bọn chúng nhiều người a. Có điều lần này Furoko cũng học ngoan không có gọi tên người mà là tuỳ ý chỉ một tên xui xẻo lưu manh có mặt trong quán tiến đến. Thấy cảnh này một đám lưu manh đứng trước tiên mặt ngoài trong lòng thở phào đồng thời cũng âm thầm kêu khổ. Chỉ sợ lần sau bởi vì đứng ló mặt ra mà bị Furoko tuỳ ý tuyển thì xui. Ai nấy mỗi người bởi vậy đều âm thầm rút lui xuống phía sau muốn lặn mất tích. Đáng tiếc đám người núp đằng sau như thế nào có thể cho bọn họ toại nguyện, tất nhiên là đồng loạt lùi theo khiến cho vòng vây cũng bởi thế trong âm thầm không ngừng mở rộng.

Lại nói tới nam thanh niên xui xẻo bị Furoko tuỳ ý chỉ, dưới sự giám sát của Reborn mướt mồ hôi tiến lên nhận lấy khẩu súng lục Tsuna ném tới. Quay ổ đạn, lắp vào xong. Run run rẩy rẩy dí súng vô đầu, không ngừng cầu thần khấn phật... Bóp cò!

- Cạch!

- Đoàng!!!

Mọi người đồng loạt hít một hơi sợ hãi á! Lại một cái xác chết nữa xuất hiện trên sàn. Lần này không cần ai nhắc nhở. Tất cả ánh mắt đồng thời đổ ập về phía Tsuna. Tỷ lệ bây giờ là 3/6. Có thể nói 50:50. Trúng hoặc không trúng? Liệu Tsuna có thể hay không lần thứ ba thoát nạn.

Giống như đã có định liệu trước trong lòng, Tsuna bình tĩnh ung dung bước tiến về phía xác chết nam thanh niên vô danh đồng thời lấy ra khẩu súng lục đang mắc trên tay đối phương. Tháo ổ, quay tròn, lắp vào! Giống như nam thanh niên trước đó tiếb hành động tác liền thành một mạch. Tiếp sau đó giơ súng, tự dí vào đầu mình... Bóp cò!

- Cạch!

- Đoàng!!!

Một súng nổ vang! Tsuna... cuối cùng trúng đạn á.

Hết truyện~ (đùa đấy)

......

Kết thúc chương 27.