Chương 28: Tỉ thí kết thúc.

Lạc Thần

Chương 28: Tỉ thí kết thúc.

Trên đài thi đấu, Hạ Bằng đứng nhìn Hạ Thiên Từ với ánh mắt không dấu sự khen ngợi.
Mới mười bốn tuổi mà đã có đầu óc như thế này, về sau tiền đồ chắc chắn không tầm thường chút nào.

"Trận chiến này ta tuyên bố người chiến thắng là Hạ Thiên Từ."

"Hai người Hạ Nam cùng Hạ Thiên Từ sẽ được ta mang về Hỏa Vân thành Hạ gia để bồi dưỡng, những ai hôm nay không may mắn hoặc thực lực không đủ thì hãy cố gắng vào năm sau, năm sau ta mong đợi được nhìn thấy các ngươi tiến về gia tộc mà giành vinh quang."
Hạ Bằng đứng trên võ đài nhìn xuống, chắp tay sau lưng nói lớn từng câu một.

"Bây giờ tất cả về nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát tiến về gia tộc, hai người các ngươi nghe chưa." Nhìn qua Hạ Thiên Từ cùng Hạ Nam, Hạ Bằng sắc mặt không vui không buồn nói.

"Vâng, đệ tử biết rõ" Hai người cùng đồng thanh đáp lời.

Lúc Hạ Thiên Từ chuẩn bị quay lưng đi thì sau lưng cất lên tiếng gọi của Hạ Bằng.

"Hạ Thiên Từ ở lại đây một chút, ta có chuyện muốn hỏi"

Khựng người chốc lát, Hạ Thiên Từ sau lưng túa mồ hôi, rên lạnh trong lòng:" Bỏ mịa rồi, chẳng lẽ lão phát hiện được, chuyến này mà bị phát hiện ra thì toi đời. Thôi kệ tới đâu thì tới, thuận theo tự nhiên đi."


Lúc này Hạ Thiên Từ vẫn chưa biết được Hạ Bằng là địch hay bạn, trong lòng lo sợ bí mật của mình bị phát hiện thì không hay.
Nghĩ rồi, Hạ Thiên Từ quay lại khuôn mặt bình tĩnh trả lời:" À được, không biết Hạ Bằng đạo nhân có gì muốn hỏi ạ?"

"Đừng có đại nhân gì ở đây nữa, về sau ngươi chuẩn bị tiến về gia tộc rồi, kêu ta một tiếng Bằng thúc là được rồi, không cần ngại ngùng." Hạ Bằng khoát tay thoải mái nói.

"Vậy được, vậy từ này ta kêu là Bằng thúc, Bằng thúc có chuyện gì muốn hỏi ta sao, nếu có gì thì ta sẽ tận tâm trả lời". Gật đầu đồng ý, Hạ Thiên Từ hỏi lại lần nữa.

"Ừ, ta biết ngươi không chỉ có thực lực như vậy, trong tỉ thí, ngươi chỉ giả vờ đánh ngang tay với đám trẻ đó thôi đúng không? Căn bản là lúc này, ngươi đã ở một cấp đọ khác rồi phải chứ? " Hạ Bằng ánh mắt thâm trường nhìn Hạ Thiên Từ, giọng nói không giấu được kích động.

"Cũng không dấu gì Bằng thúc, quả thực bây giờ ta không chỉ có bấy nhiêu thực lực, bây giờ tu vi của ta đã là luyện tạng trung kỳ rồi". Hạ Thiên Từ bản mặt thật thà, gật đầu nói ra.

Hắn không muốn Hạ Bằng biết mình là một luyện huyết kỳ, như vậy thì khó mà giải thích được, vì vậy mà chủ động nhanh chóng nói mình là luyện tạng trung kỳ mà thôi.

" Ta đoán không sai mà, ha ha, tốt, tốt lắm, không nằm ngoài dự đoán của ta". Hạ Bằng nhìn lấy Hạ Thiên Từ vừa cười vừa hô tốt.
Ngưng một lát, khuôn mặt tắt nụ cười, ánh mắt sâu kín nhìn Hạ Thiên Từ nói.

"Ta biết ngươi có bí mật, từ một phế vật trở thành thiên tài thậm chí không kém những thiên tài ở gia tộc chủ họ, chắc chắn cũng phải có kì ngộ, nhưng đó là cơ duyên của mỗi người, ta sẽ không bắt ngươi phải nói ra, nhưng mà ngươi cũng không được tự mãn, cần phải cố gắng nhiều hơn, cường giả không thể ngày một ngày hai mà lớn lên được, không được nôn nóng, giữ vững đạo tâm mới là quan trọng, ngươi hiểu không."

"Vâng Bằng thúc, đệ tử biết rõ, cảm ơn Bằng thúc đã nhắc nhỡ."Lúc mới nghe Hạ Thiên Từ sau lưng đã đổ mồ hôi hột, nhưng trên mặt vẫn giữ được mảng trấn định không hoảng hốt, liền ôm quyền gật đầu cảm ơn Hạ Bằng.

"Con mịa nó, làm hết hồn Từ gia, may mà ta anh dũng bất phàm, không thì quả này chết chắc rồi, đúng là trò chơi cảm giác mạnh mà.

Toàn bộ quá trình nói chuyện, từ cử chỉ lời nói của Hạ Thiên Từ đều được Hạ Bằng thu vào mắt, càng tiếp xúc với hắn Hạ Bằng càng cảm giác tên này sâu không lường được. Không biết con hàng này đã trải qua cái gì mới được như vậy.

"Như vậy cũng tốt, để đám nhóc ở gia tộc bỏ cái thói khinh thường con cháu chi thứ đi, nuông chiều cùng được bảo vệ đã làm hư hỏng bọn chúng rồi, để một hồi phong vân xảy ra thay đổi bọn chúng cũng tốt, ha ha, thú vị rồi đây". Hạ Bằng cười thầm trong lòng, không biết chuyến này về gia tộc, Hạ Thiên Tứ sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió đây này.

"Ừ, ngươi biết vậy thì tốt, nhân đây ta cũng nói cho ngươi nghe một lần, chuyến này về gia tộc ngươi cần phải biết một số điều trong gia tộc quy định cũng như sinh hoạt đời sống ở đó, nếu không sẽ chịu trừng phạt nếu vi phạm."
Hạ Bằng khuôn mặt nghiêm nghị, ánh mắt lóe lên một tia chiến ý.

"Vâng, mong Bằng thúc nói qua một lần, Thiên Từ xin rửa tai lắng nghe". Hạ Thiên Từ trịnh trọng gật đầu, đây là những thông tin rất quan trọng hắn cần biết, không thể khinh thường được.

"Ừ, vậy nghe đây, như ngươi biết đấy, Hạ gia chủ họ ở Hỏa Vân thành không chỉ có nơi đây là chi thứ, còn nhiều chi thứ ở các trấn khác nhau nữa, vì vậy số lượng đệ tử tiến về rất đông, nhằm tạo ra những thiên tài cho gia tộc, nó sẽ tạo ra môi trường cạnh tranh khốc liệt, ngươi muốn có tài nguyên tu luyện nhiều thì phải giành lấy, không thể cho không được, điều này giúp các ngươi cố gắng nhiều hơn nữa trong quá trình tu luyện, vì thế, khi về đó ngươi cũng phải trải qua giành giật như vậy."

Trầm ngâm phút chốc, Hạ Bằng ánh mắt rạng ngời, giọng nói chứa đầy tự hào nhìn về phía Hạ Thiên Từ nói tiếp.

"Ở gia tộc, đệ tử sẽ chia làm ngoại viện và nội viện, những người như các ngươi sẽ được đưa vào ngoại viện, còn muốn vào nội viện các ngươi phải trải qua tộc hội và giành chiến thắng mới được phép tấn thăng vài nội viện."

"Vậy thì Bằng thúc, nội viện cùng ngoại viện có gì khác nhau đây?." Hạ Thiên Từ thắc mắc muốn hỏi cho rõ ràng.

"Đương nhiên là khác chứ, ở ngoại viện, lượng tài nguyên các ngươi được phát ít hơn gấp nhiều lần so với nội viện, công pháp cùng võ kỹ cũng kém hơn nhiều. Dễ hiểu là ở ngoại viện ngươi được một thì nội viện ngươi được mười, ở ngoại viện công pháp cùng võ kỹ cao cấp nhất các ngươi có thể học chỉ là huyền cấp hạ phẩm mà nội viện là thượng phẩm, thậm chí địa cấp cũng có, còn có thể ghi tên vào gia phả và đưa cha mẹ về đó cùng sinh sống và được bảo vệ bởi gia tộc nữa, nói vậy ngươi hiểu chứ." Hạ Bằng không che dấu được xúc động, nghĩ lại thời trai trẻ hắn cũng từng giống như Hạ Thiên Từ, cũng là con cháu chi thứ bước vào cạnh tranh khốc liệt mới được như bây giờ, bây giờ nhớ lại không tránh được nhiệt huyết dâng trào.

Nhưng sau đó liền cắt đứt suy nghĩ mơ tưởng của Hạ Thiên Từ, Hạ Bằng nghiêm mặt trầm giọng nói tiếp:" Ngươi đừng nghĩ muốn vào nội viện là dễ, hừ, cạnh tranh ở ngoại viện đã tàn khốc vô cùng, nhưng khi lên được nội viện, mức tàn khốc đó cũng tỉ lệ thuận với tài nguyên nhận được, môi trường càng ác liệt hơn nhiều lần ở ngoại viện, nếu không cố gắng thì sẽ bị rớt xuống tiếp tục làm nội viện thành viên một lần nữa, mà ai bị rớt xuống thì sẽ không bao giờ được vào nội viện thêm một lần nào nữa, cho nên ngươi bớt mơ mộng, không cố gắng thì sẽ bị đào thải, quy luật đó ngươi hiểu được không?".

"Ta hiểu, cảm ơn Bằng thúc, những điều này ta ghi nhớ, ta tin tưởng mình sẽ vượt qua được."
Hạ Bằng ánh mắt ngập tràn tự tin, khuôn mặt lộ vẻ kiên cường ý chí gật đầu nói.

"Thôi được rồi, những điều căn bản ngươi cũng đã biết rõ ràng, ta cũng không nói nhiều nữa, về phòng nghỉ ngơi dưỡng sức, nói lời tạm biệt với cha mẹ rồi sáng sớm mai xuất phát tiến về Hỏa Vân thành." Hạ Bằng phất tay, nhẹ nhàng nói với Hạ Thiên Từ.

"Vâng, chào Bằng thúc, ta xin phép đi về".
Hạ Thiên Từ chào tạm biệt Hạ Bằng rồi ra về.

"Haiz, ta chỉ giúp ngươi tới đây mà thôi, về sau thành hay bại cũng phải nhớ chính ngươi mà thôi."Hạ Bằng đứng nhìn bóng lưng Hạ Thiên Từ thở dài, hắn cũng không muốn một thiên tài phải chết sớm, nhưng phải trải qua gian khổ rèn luyện mới thành công. Chỉ có bản thân mình mới giúp được mình mà thôi.

"Bước đầu hoàn thành mĩ mãn, cuối cùng cũng ra khỏi cái trấn này". Lúc này, trong phòng ở của mình, Hạ Thiên Từ thở phào nhẹ nhõm.

"Từ nhi, ngươi có ở bên trong không?". Bên ngoài bỗng vang lên tiếng của cha hắn Hạ Phong.

"Cha, vào nhà đi cha." Hạ Thiên Từ mở cửa mời Hạ Phong vào nhà.
"Từ nhi à, ta tới đây là có chuyện muốn nói với ngươi." Trong phòng, Hạ Phong lãnh đạm nhìn Hạ Thiên Từ nói.

"Cha ngồi xuống đi, có việc gì thì cha cứ từ từ mà nó, con nghe đây." Hạ Thiên Từ từ tốn nói.

"Ừ, chuyện này liên quan đến Hạ Lưu đại bá cùng hai đứa anh Hạ Độc của ngươi, nếu ngươi không muốn nghe cũng không sao." Trước mặt Hạ Thiên Từ, Hạ Phong sợ hắn không muốn nghe nên nhắc nhở.

"Không sao đâu, cha cứ nói, cũng không có việc gì to tát cả."

"Ừ, chẳng qua là sau khi kết thúc tỉ thí, đại bá ngươi tới gặp ta nhận lỗi, muốn ngươi bỏ qua mấy việc trước kia Hạ Độc làm với ngươi, bây giờ ngươi được đem về chủ họ bồi dưỡng, bọn nó cũng chỉ tuổi trẻ bồng bột thôi, cũng không nên chấp nhặt làm gì". Hạ phong khuyên nhủ Hạ Thiên Từ.

"Ta biết, ta cũng quên lâu rồi mà cha, vấn đề này chẳng có gì to tát cả, anh em như thể chân tay, huynh đệ một nhà cả mà, cha nói Lưu bá đừng để trong lòng". Hạ Thiên Từ vẻ mặt hài sảng, khoát tay nói.

"Nếu vậy thì tốt, ta cứ sợ ngươi ém trong lòng, như vậy thì không tốt, vậy xem ra ta lo xa quá rồi, thôi ngươi nghĩ ngơi đi, ta về với mẹ ngươi đây." Dứt lời, Hạ Phong vui mừng rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Hạ Thiên Từ.

•~~~~•
Hết c28.
Mong mn ủng hộ.
Chúc mn đọc truyện vui vẻ.
Cảm ơn mn.