Chương 63: Núi Venom

Konjiki no Moji Tsukai

Chương 63: Núi Venom

【Venom Mountain】được phủ dày bởi thảm cỏ xanh mướt. Ai cũng có thể cảm nhận được con đường Evila không giống như bất kì con đường nào của Gabranth. Những chiếc lá đen mơn mởn mọc đầy trên cành lá, Thâm chí có cả những loài nấm độc nhất tự thích nghi với nơi đây.

"Rõ ràng đấy là nấm độc =3=". (Hiiro)

Vừa nghĩ về điều này, Hiiro vừa tiếp tục đi trên con đường cỏ trong khi đề cao cảnh giác với xung quanh. Trước mặt cậu là Silva, người đang dẫn đường.

"Xin hãy cẩn thận, Hiiro-sama. Những con quái vật sống ở vùng này rất giỏi ngụy trang. Không phải ngẫu nhiên mà có những người bị giết chết bởi những chiếc răng độc ấy trước khi kịp nhận ra." (Silva)

"Ông có vẻ biết nhiều nhở?" (Hiiro)

"Vì tôi là một Quản gia, thưa ngài" (Silva)

Khi cậu ta suy nghĩ về lí do ấy, Hiiro nghĩ rằng Silva trước khi đến đây đã điều tra sơ bộ. Ông ta hoàn toàn khác với Hiiro, người luôn tùy cơ ứng biến. Hiiro nghĩ rằng bản thân cần học tập một chút cách thức hoạt động của Silva.

"Xin hãy dừng ở đây!" (Silva)

Khi Silva đột ngột dừng lại, Mikazuki dừng lại theo.

"Có chuyện gì vậy?" (Hiiro)

"Là những nhánh cây này…" (Silva)

Theo hướng Silva chỉ tay, đích thực là có những nhánh cây dày mọc ra từ một cây lớn. Dù vậy, khi nhìn vào nó tất cả những gì Hiiro cảm thấy đơn thuần chúng chỉ là những nhánh cây.

"Ở đó những con quái vật đang ngụy trang thành những nhánh cây. Tôi đoán rằng chúng được gọi là Lugoon." (Silva)

Những hiểu biết về một con quái vật như vậy không tồn tại trong bộ nhớ của Hiiro. Đây có lẽ là một con quái vật đặc biệt ở Lúc Địa【Evila】.

"Xin hãy nhìn xem!" (Silva)

「Gugya-!」

Vừa nói xong, Silva bắt đầu lấy thứ gì đó ra từ túi của mình. Thật lấp lánh làm sao ~~~ một con dao dùng cho ăn uống. Lôi con dao ra, ông ta đâm vào những nhánh cây ông đã chỉ vào trước đấy.

Ở vị trí ấy, một con quái vật to béo trong hình dáng rắn hổ mang xuất hiện, loay hoay quanh đau đớn * kunekune * cùng phần dao nhô ra khỏi cơ thể của nó. Nó cố gắng để di chuyển, tuy nhiên, phần lưỡi dao đã gắn chặt cơ thể của nó vào các nhánh cây nó bắt chước, khiến nó không thể thoát ra khỏi chỗ đó.

Ngay sau đó, dòng máu xanh chảy ra từ con quái vật khi mọi chuyển động dừng lại. Nó chảy ra máu màu xanh lá trong khi chuyển động của nó dừng lại, dường như nó đã đầu hàng.

"Ông am hiểu vầy =)))" (Hiiro)

"Vì tôi là một Quản Gia. Thưa ngài" (Silva)

"……sao cũng được. -_-" (Hiiro)

Hiiro tự thuyết phục bản thân rằng đó là do mắt Silva có tầm nhìn tốt thôi.

"Tiện thể, đống cỏ dại phiền phức này vẫn tiếp tục à?" (Hiiro)

Vì khu vực xung quanh chân không thể được xác định tốt, sẽ rất phiền phức nếu họ bị tấn công từ bên dưới.

"Không, chúng ta sẽ sớm tiếp cận tới một khu vực rộng rãi thôi. Không như khu vực ngập trong cỏ dại và bụi lau này, vị trí ấy có vẻ là một cách đồng. Khi tiến xa hơn, chúng ta sẽ thấy 1 vùng đá granit. Băng qua vùng đá ấy chúng ta sẽ ra khỏi ngọn núi." (Silva)

"Tôi hiểu. Trong trường hợp này, chúng ta nên nhắm đến khu vucwj rộng ấy hoặc điều gì đấy đâu tiên:?" (Hiiro)

"Thật ra thì. Điều mà tôi đang tìm kiếm đều ở chỗ ý…" (Hiiro)

Dường như Silva đã được chủ nhân giao cho nhiệm vụ tìm kiếm thứ gì đấy. Hirro cũng không hứng thú với chuyện ý lắm nên cậu không hỏi gì thêm. Đi được một đoạn, Silva một lần nữa đột ngột dừng lại.

"Lại 1 con khác à @@?" (Hiiro)

"Xin ngài thứ lỗi …" (Silva)

Mắt Silva nhìn thẳng về trước, ông đột nhiên xin lỗi.

Hiiro: 「Chuyện gì?」

Silva: 「Có vẻ như chúng ta đã bị bao vây.」

Hiiro: 「Sao?」

Nghe vậy, Hiiro ngay lập tức đề cao cảnh giác. Đứng trên lưng Mikazuki (Ichime: con chim khỏe thật)(Editor: Khi ngồi hay đứng thì Hiiro vẫn chỉ nặng bằng đấy chứ có nặng hơn đâu -_-), Hiiro đảo mắt nhìn xung quanh một cách cẩn thận. Tuy nhiên, dù cố gắng thế nào, Hiiro chỉ có thể thấy toàn cỏ dại ở xung quanh. Theo đó, một chiếc lá bắt đầu bay nhẹ trên không. Hiiro nghĩ rằng đó là do gió.

Nhưng, chiếc lá đang bay về phía Hiiro.

Silva: 「xin hãy tránh nó, Hiiro-sama!」

Hiiro: 「Eh?」

Ngay khi Hiiro lộ ra vẻ khó hiểu, Silva ném ngay một con dao về phía Hiiro. Đương nhiên, thứ Silva nhắm tới là chiếc lá kia, chứ không phải Hiiro. Con dao chọc xuyên chiếc lá, sau đó cắm thẳng vào cây với một tiếng *ton*.

Sáu cái chân bỗng nhiên mọc ra từ cái lá. Giống như con Lugoon lúc trước, nó cố gắng thoát khỏi con dao, nhưng cuối cùng cũng tắt thở ngay tại chỗ.

Silva: 「Đó là một con Venom Insect ngụy trang thành một chiếc lá cây! Có thể nó nhỏ, nhưng lại ẩn chứa độc tính chết người!」

Hiiro: 「Cáii-!」

Hiện giờ quanh cậu là cả chùm lá cây đang bay trên không. Cậu đoán rằng cả đám đó đều là cái đám côn trùng độc đó. Nhìn xung quanh, Hiiro bắt đầu suy nghĩ cách để giải quyết cái đống này, và rồi-

Silva: 「Có một điểm có thể giúp ta phân biệt chúng với lá thường! Nếu ở giữa chiếc lá có một chấm đỏ, thì đó là Venom Insect!」

Vừa né tránh mấy cái lá một cách uyển chuyển, Silva đâm bọn côn trùng chính xác từng con một. Dù nói như thế nào, phát hiện được bọn chúng trong cái đám lá này vẫn là vô cùng khó khăn.

Hiiro: (Có vẻ mình không có lựa chọn rồi. Nếu mình dùng từ này, thì chắc ông già sẽ chỉ nghĩ nó là một phép thuật bình thường thôi.)

Trong đầu nghĩ thế, Hiiro dùng ngay từ 「Fire」|『火』để phóng lửa ra xung quanh. Đương nhiên, cậu đã chỉnh để nó không nhắm vào Mikazuki. Ngọn lửa lan thành một bức tường, thiêu đốt mọi chiếc lá chạm vào nó.

Silva: 「Oo! Ra Hiiro-sama là một người dùng Hỏa pháp

Thấy phản ứng như mong đợi, Hiiro thở phào. Khoảng một phút trôi qua, ngọn lửa biến mất vào hư không. Cùng lúc đó, đám lá cây bay trên không trước đó dường như đã bị thiêu sạch sẽ.

Silva: 「Nofofofofo! Dù sao thì, thật là ấn tượng. Bình thường, dùng lửa ở đây sẽ dẫn đến bị mất kiểm soát mà lan ra. Tôi đã không nghĩ rằng cậu có thể điều khiển lửa thuần thục đến nổi chúng chỉ thiêu đốt đúng một khu vực nhất định. Thật phi thường.」

Vì xung quanh đều là cây và cỏ dại, sẽ không lạ gì nếu chỉ một ngọn lửa có thể dẫn đến cháy rừng. Tuy nhiên, vì phép thuật của Hiiro chỉ tạo ra ngọn lửa trong giới hạn một phút, nên cậu không lo về việc đó. Hơn hết, vì Hiiro đã tạo ra ngọn lửa dựa theo chính xác hình ảnh trong đầu mình, Silva đã lầm tưởng Hiiro là một pháp sư dùng lửa có thể hoàn toàn khống chế ngọn lửa của mình, một pháp sư bậc cao.

Hiiro: (Có vẻ vẫn thuận lợi nhỉ.)

Silva: 「Với phép thuật trình độ đó, thì kể cả trong tộc 『Imp』, ngài cũng phải là một người tài năng, đúng chứ.」

Hiiro làm mặt vui vẻ, trả lời.

Hiiro: 「Aa, nếu là dùng lửa, thì tôi chưa bao giờ thua ai cả.」

Mặc dù đây không phải là nói dối, nhưng vì không muốn để lộ ra, cậu đành phải trả lời như thế.

Silva: 「Nofofofofo! Thật vậy, thật vậy. Có vẻ một người như tôi thật sự là không cần thiết!」

Hiiro: 「Quan trọng hơn, đi tiếp thôi. Có vẻ ta sắp đến đồng cỏ rồi.」

Cả ba tiếp tục đi, cuối cùng họ đã ra khỏi khu đất đầy cỏ dại.

Lời tác giả: có vẻ như ông quản gia có trình rất cao đấy.