Không Giới Hạn - Un Limited

Chương 3: Di Dân

Khi Hoàng Thiên vừa hướng đến nơi đông người thì có mẫy chục người trang phục quân đội, quân tư trang đầy đủ, tay cầm súng đang đứng trước cái xác đang cháy của trung niên.
- tút, báo cáo, nhiệm vụ thất bại, mục tiêu đã chết, xác bị đốt, xin chờ chỉ thị!!!
Một tên quân nhân cầm kên cái điện đàm nói với ai đó.
Tại một nơi cách xa nơi này nửa bán cầu, chính xác hơn là tại phòng thí nghiệm của hội khoa học thế giới, ở đây đang tiến hành các công đoạn cuối cùng để chuẩn bị di dân sang thế giới mới, trong một căn phòng yên tĩnh mà hiện đại, một trung niên đang ngồi thư giãn trên ghế sa lông, vai đang được đấm bóp bởi một cô gái xinh đẹp, trung niên này chính là giáo sư hạo, ông ta đã lợi dụng quyền của mình bắt một em xinh về đây đấm bóp cho mình, công việc thì giao cho người khác, hắn ngồi thư giãn.
- Anh Hoa, anh thấy em có giỏi không?? Anh thưởng cho em nhé hì hì.!!!! Có gái vừa đấm bóp vừa hướng về Trần giáo sư làm nũng nói. Giáo sư Hoa thì nhanh chóng nắm lấy tay cô, kéo về đùi mình rồi cười tà nói
- Anh sẽ thưởng cho em, em muốn gì nào ha ha!!!. Vừa nói giáo sư Hoa còn đưa tay hướng đến những vùng cấm trên người cô gái.
- Đáng ghét!!! Cô gái mắng Hoa giáo sư nhưng cũng không phản kháng. Đang chuẩn bị làm "chính sự" thì điện thoại kêu lên ‘reng, ren…gg.g.’
- Đáng ghét, ai lại làm phiền vào lúc này, thôi kệ, hoàn thành ‘ chính sự’ trước, tiểu bảo bảo, anh đến đây!! Vì đang chuẩn bị làm việc nên hắn không nghe điện thoại, sau đó là cảnh 18+.
-Tút, xin nhận chỉ thị.!!
Đợi lúc lâu vẫn không có người trả lời, mấy tên quân nhân không thể làm gì khác hơn là thu dọn đống tro về để chờ xử lí, đúng, là đống tro vì đã trải qua một thời gian dài thiêu đốt nên xác của "tên đó" đã biến thành tro.!!!
Cho đến khi biết được tình hình thì Hoa giáo sư lửa giận đùng đùng, ông ta không thèm nhận lôi mặc dù đó là lỗi của ông ta, ông ta đổ tội lên mấy tên quân nhân rồi thủ tiêu họ luôn, điều này khiến đám tay chân của ông ớn lanh, ông ta la lên.
- Mau, mau tìm tung tích vật đó cho ta trước khi di dân, nếu không các ngươi biết điều.!!!
Bọn tay chân chỉ biết vâng dạ rồi tốc hành tìm kiếm nhưng nhờ sự cẩn thận của Hoàng Thiên, bọn họ không tìm ra được bất cứ dấu vết nào kể cả đến khi chuẩn bị di dân, thế là bọn họ bị thủ tiêu để tránh hậu hoạn. sau khi thủ tiêu thì giáo sư Hoa lẩm bẩm.
- Giáo sư Hoàng, cậu giỏi thật đấy, cậu chơi tôi hả, cậu nghĩ không có vật đó thì tôi sẽ chịu thua sao, tôi không sợ haha!!! Hắn cười như một tên điên vậy, bọn thuộc hạ khác thì run rẩy tay chân.
Quay trở lại với Hoàng Thiên, hắn sau khi chạy ra chỗ đông người thì phát hiện không có ai truy đuổi thì thở phào một hơi, hắn có gắng tỏ ra thật bình thường, hắn thuê một căn phòng nhỏ xa khu rừng nhưng vẫn khá gần trường học để tránh tạo ra nghi ngờ, hắn không trở về cô nhi viện, hắn đâu phải người ngu, với IQ 300 hắn là một học bá nhưng trong vỏ bọc của một phế vật cho nên hắn đóng kịch rất tốt, hắn biết nếu hắn trở về cô nhi viện thì đáng nghi ngờ và hắn cũng không muốn liên lụy mọi người.
Khi đã sắp xếp mọi thứ, hắn mới kiểm tra thứ vị giáo sư đó đưa cho, hóa ra là một sợi dây chuyền, chiếc dây chuyền trông hơi cũ kĩ nhưng vẫn có cảm giác hiện đại, đeo vào lại trông cũng rất nam tính, hắn cũng thường đeo nên hắn đổi cái dây chuyền cũ thành cái này để bảo vệ tốt hơn, không có bất ngờ gì sẩy ra, hắn vẫn hoạt động như thường chỉ có điều là đổi chỗ ở thôi.
Một tuần sau, vẫn không có gì sảy ra cả nhưng hắn vẫn không lơ là một phút nào mà vẫn luôn cản thận, đột nhiên một tiếng còi thông báo thất thanh vang lên cả thành phố khiến hắn giật mình, hắn tưởng mình bị phát hiện nên hắn chuẩn bị sẵn sàng chờ chết nhưng một giọng nói đã đưa hắn hoàn hồn trở lại vì đó là một thông báo khẩn
- Các vị chú ý! Xin hãy thật bình tĩnh nghe tôi nói, Trái Đất của chúng ta đang trong tình trạng nguy kịch, chúng ta đang phải đối mặt với một cơn bão thiên thạch ập tới từ mọi phía của trái đất, chúng tôi dự kiến vào năm 3000 tức là còn 6 năm nữa, cơn bão sẽ đổ bộ xuống trái đất, chúng tôi mong quý vị không sử dụng tàu không gian để thoát ra ngoài hay sử dụng bước nhảy không gian bởi vì cơn bão có thể ngăn cản mọi bước sóng qua nó và nó tập trung vơi mật độ cao và không thể bay qua.!!!
Tiếng thông báo hơi tạm dừng để mọi người tiếp nhận thông tin nhưng vì việc này mà mọi người rơi vào tuyệt vọng, không thể thoát ra thì làm sao mà có thể sống, mọi người liên tục cầu xin đủ các loại thần để phù hộ bình an cho mình, qua vài phút tiếng thông báo lại vang lên, mọi người mới bình tĩnh lại.
- Các nhà khoa học của chúng ta đã dự đoán được điều này 14 năm trước, nên đã tạo ra một thế giới mới để chuyển đến nhưng họ nói thế giới đó cũng rất nguy hiểm và họ không thể làm khác được, tuy nhiên nếu đồng lòng thì chúng ta có thể vượt qua, họ gọi đó là thế giới Không Giới Hạn, bởi từ khi bắt đầu được tao ra, thế giới sẽ tự do phát triển và kể cả người tạo ra nó cũng không biết được điểm cuối cùng của nó, họ nói đó là một thế giới thực sự, mọi người có thể thể thông qua đường hầm không gian để qua thể giới đó tại bất kì đâu có chi nhánh của bộ khoa học thế giới, họ cho chúng ta biết thêm là khi đến đó chúng ta không thể quay về nên mọi người có thể chọn lựa ở lại sống tiếp 6 năm cuối trên trái đất. họ cho biết thế giới đó rất nguy hiểm và họ không thể quản lí thế giới vận hành nên quý vị có thể suy nghĩ cho mình lựa chọn tốt nhất.
Một luồng sóng di dân lan toàn bộ trái đất, mọi công việc dừng hẳn, mọi người ai cũng chuẩn bị di dân, từng chục triệu người xuất hiện trước cho nhánh bộ khoa học để thực hiện di dân, khung cảnh náo loạn cực kì, chính phủ cũng không quản lí mà dưa ra lời an ủi mọi người bớt lo lắng hơn.
Còn Hoàng Thiên, hắn về cô nhi viện để thăm mọi người rồi chuẩn bị cùng nhau lên đường.