Huyễn Thiên Địa: Thần Lực Chi Tranh

Chương 66: Lâm bồn

Chương 66: Lâm bồn

Gương mặt Tịch Nhiên bình tĩnh, nhưng đôi tay hơi run rẩy không khống chế được đã bán đứng chàng. Chàng đỡ nàng nằm xuống, nhẹ giọng nói.

"Cố gắng một chút, ta gọi người đến."

Sơ Âm cố hết sức gật đầu, Tịch Nhiên xoay người bước nhanh ra ngoài. Trên bầu trời lôi vân đã kéo đến phía ngoài Linh thành. Chàng đưa mắt nhìn trời, trong mắt lộ vẻ khẩn trương.

Người dân trong Linh thành từ hôm trước đã nhận được lệnh giới nghiêm, nội bất xuất ngoại bất nhập. Hôm nay trời vừa sáng họ đã thấy mây đen vần vũ ngoài thành, đang bàn tán xôn xao thì cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố phát ra từ phủ Linh chủ, bao trùm toàn bộ Linh thành. Từng ngóc ngách trong thành lặng lẽ dâng lên một cỗ khí tức lạnh lẽo trong lúc chẳng ai hay biết.

Lúc này Sơ Âm đang cực kỳ đau đớn được bà đỡ và Tử Vân trấn an. Bà đỡ là một người nhiều năm kinh nghiệm trong nghề, nhưng đây cũng là lần đầu tiên bà hộ sinh cho thiếu Linh chủ.

Nhắc đến chuyện này phải quay ngược về nhiều đời trước, để đảm bảo bí mật, hộ sinh cho Linh mẫu thường là Linh tổ mẫu. Nhưng mà đời này Tịch Nhiên không tin Linh tổ mẫu, cho nên mới tìm một bà đỡ khác đến. Tịch Nhiên cũng không sợ bà ta lan truyền cái gì ra ngoài, bởi vì chốc lát nữa bà ta cũng sẽ không thể rời khỏi đây.

Bà đỡ liên tục trấn an Sơ Âm, chỉ huy nàng hít thở. Tử Vân ở bên cạnh giúp đỡ, lo lắng hiện rõ trong mắt. Lần sinh thiếu Linh chủ này vậy mà còn có lôi vân giáng thiên phạt. Bà lo lắng nữ nhi của mình không chống đỡ nổi, thân tử đạo tiêu.

Mà đám người còn ở bên cạnh cũng theo trật tự đứng vào vị trí trận đồ, sẵn sàng chờ lệnh. Ai nấy cũng đều căng thẳng thần kinh, chỉ sợ bản thân có một chút lơi lỏng cũng làm hỏng việc. Vất vả nhiều năm như vậy là chờ đến một ngày này.

Trận đồ này lấy Sơ Âm làm trung tâm, mà Linh giả Thân vệ sẽ chia làm hai nhóm. Nhóm thuần nguyên tố chia nhau đứng theo ngũ hành, còn nhóm không thuần sẽ đứng ở vòng ngoài, yểm trợ cho bên trong. Dưới chân núi các trưởng lão dẫn dắt các Linh giả Đại thừa vây kín ngọn núi, không để bất kì thứ gì lọt ra ngoài. Lần này thiếu Linh chủ ra đời quá nhiều người biết, lại đang trong thời chiến, ắt có nguy hiểm.

Lam Vũ đứng ở vòng ngoài nhìn Minh Viễn đang đứng ở vị trí vốn thuộc về Phong Nguyệt có chút ẩn ẩn đau. Nếu hắn mạnh hơn một chút, nếu hắn không ngu ngốc hiểu lầm thì có lẽ không đi đến kết cục này. Mà suýt chút nữa cũng phá hỏng sắp xếp của Linh chủ. May mắn Minh Viễn cũng là một kẻ thuần nguyên Thủy.

Ròng rã một ngày trời, rốt cuộc cũng nghe bà đỡ từ bên trong vui mừng reo lên.

"Thấy rồi, nhìn thấy đầu rồi. Cố lên, tiếp tục hít thở."

Bà đỡ cũng căng thẳng muốn ngất. Lần đầu tiên bà hộ sinh lại có nhiều linh giả đứng vây quanh, lại còn thả ra khí tức khủng bố như vậy. Mặt người nào người nấy như vặn thành một nắm, ở bên kia Linh chủ còn đứng đó âm trầm nhìn bà.

Nhưng mà Linh chủ của bọn họ dù đeo một cái mặt nạ vẫn trông có vẻ rất là đẹp trai đó nha.

Lôi vân lúc này đã kéo đến phía trên Linh thành, người dân Linh thành mặc kệ là Linh tộc hay Linh Nhân tộc đều hồi hộp đứng đầy ngoài đường, chờ đợi thời khắc thiếu Linh chủ ra đời. Bọn họ cũng không vì lôi vân gió lốc mà e sợ. Bởi vì bọn họ muốn xem thời khắc thiếu Linh chủ ra đời.

Một đứa trẻ kéo ống tay áo một ông lão già nua lọm khọm hỏi.
"Thiếu Linh chủ ra đời sẽ có lôi vân đến sao gia gia?"

Ông lão hướng đôi mắt gần như khép chặt nhìn lên bầu trời, lắc đầu nhỏ giọng nói.

"Ta không biết, trước nay chưa từng có tiền lệ."

"Vậy thiếu Linh chủ ra đời sẽ là cảnh tượng thế nào đây?" Đứa bé vẫn kiên trì hỏi.

"Chuyện này khó nói. Gia gia sống hơn trăm năm, cũng không biết đã qua mấy đời Linh chủ chứ đừng nói là thiếu Linh chủ. Vạn năm nay chưa từng có ghi chép về thời khắc các thiếu Linh chủ ra đời. Vậy cũng có nghĩa là không có cảnh tượng gì hết."

Ông lão nói một hơi, ánh mắt cũng chuyển về hướng phủ Linh chủ bên kia. Cho nên một lần động tĩnh này mới làm cho toàn bộ Linh tộc hướng về trông ngóng như vậy. Trong lòng họ tự biết được, lần này là biến chuyển không tầm thường. Là gió tanh mưa máu, hay là trời quang mây tạnh cũng không biết chắc được..

Sơ Âm đau đớn vật vã tới ngày thứ hai thì trên bầu trời phủ Linh chủ đã bị lôi vân bao lấy.

Lúc này lôi điện không còn ẩn trong lôi vân nữa mà càng lúc càng lộ ra nhiều tia thăm dò. Tất cả Linh giả đều căng thẳng lên, mà nhóm Thân vệ và Minh Viễn bên trong đều nín thở chờ đợi.

Nam tử thần bí lúc này đang đạp không mà đi từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác, mỗi bước đi như tùy ý, nhưng lại ở chỗ không ai chú ý có một quy luật nào đó không thể lý giải nổi. Hắn cứ như vậy đi mấy vòng Linh thành mới dừng lại. Nhìn xa xa thấy con bướm lúc trước hắn thả đi. Vừa thu được tin tức từ nó, khóe môi hắn hơi cong lên, thì thào tự nói.

"Thì ra là ngươi. Đã như vậy, để ta thu lấy tính mạng của ngươi đi."

Nam tử thần bí vừa định cất bước đi tiếp thì cảm giác sau lưng mình có người. Hắn không do dự một giây xoay người lại, trong tay xuất ra một thanh loan đao, nhìn cũng không nhìn một đao chém xuống. Đối với hắn, kẻ vô thanh vô tức tiếp cận từ phía sau chỉ có thể là địch nhân. Mà địch nhân thì không cần giữ lại.

Thế nhưng một đao chém xuống lại bị người phía sau tránh được. Nam tử thần bí lúc này mới nhìn thấy đây là một phụ nhân Linh tộc, cả người cũng mặc Linh phục che kín, đến mặt cũng đeo mạng che. Không đợi hắn lên tiếng, phụ nhân này khàn khàn nói.

"Ngươi là ai? Vì sao lại bố trí sát trận?"

Nam tử thần bí hơi ngạc nhiên, sát trận này hắn đã bố trí một cách cẩn thận không dấu vết, lẽ ra phải không ai tìm ra mới đúng. Nhưng không quan trọng, trận này trước đó đã bố trí xong, hiện tại cũng chỉ là kích hoạt từng vòng từng vòng, cũng không phải nói giải thì giải được. Bà ta có biết cũng không thay đổi được gì.

Thấy nam tử thần bí chỉ đưa mắt nhìn mình lại không có ý muốn trả lời, phụ nhân mới lại lên tiếng.

"Thiếu Linh chủ sắp ra đời, ta mặc kệ ngươi là ai, muốn làm cái gì đều bỏ ý nghĩ đó đi."

Nói rồi phụ nhân thôi động nguyên lực, xung quanh tản mát sát ý. Phụ nhân một ngón tay giơ lên, điểm về phía trước một cái, một đạo kình lực bắn về phía nam tử thần bí. Hắn cười lạnh, cổ tay vừa động, đao trên tay mang theo đao ngân trực tiếp chém ngang, hủy đi một đòn này của phụ nhân.

Phụ nhân nhìn nam tử thần bí, mà nam tử thần bí cũng nhìn lại bà, đôi bên đều chưa rõ đối phương là hệ nguyên lực nào, hay rốt cuộc là người bên phe nào phái tới.

Nam tử thần bí liếc về bầu trời phía trên phủ Linh chủ, ánh mắt ngưng trọng. Hắn cảm nhận thấy gần lắm rồi.

Phụ nhân thấy hắn hơi có chút lơ là, lập tức song trảo vươn tới muốn kéo mũ trùm của hắn ra. Nhưng mà nam từ thần bí kịp thời lấy lại cảnh giác, bộc phát khí tức thật sự, đưa đao chặn lấy trảo thủ của phụ nhân, lùi về mấy bước.

Mà bên này phụ nhân vừa cảm nhận được khí tức thật sự của hắn thì thoáng chút chấn động. Hai mắt mở to như không thể tin được.

Chính lúc này, phía trên phủ Linh chủ truyền đến tiếng ầm ầm. Lôi kiếp rốt cuộc muốn giáng xuống.

Tại bên ngoài Linh thành, một đội quân đang âm thầm áp sát chờ đợi, nhìn thấy tràng cảnh này tinh thần hưng phấn lên.