Chương 8: Tình một đêm.

Hư Giới Chúa Tể

Chương 8: Tình một đêm.

Tắm rửa một chút, Trần Phong đi đến dưới lầu, lúc này đã tám giờ tối, cửa hàng lúc này đã đóng cửa, hắn theo lấy ra máy tính, tiến vào Hư Giới diễn đàn, lập tức nhìn thấy phía dưới lít nha lít nhít bài post.

- Khiếp sợ, chỉ chơi tám tiếng trò chơi, đột nhiên biến thành Siêu Nhân.

Phía dưới là một bức ảnh, một gầy ốm thanh niên, một tay nâng lên một chiếc mô tô.

Phía dưới là một mảnh bình luận, Trần Phong hơi nhìn.

- Cái này ghép cũng quá thật đi /cười nhạo biểu tình.

- Thái điểu cút sang một bên /khinh bỉ.

- Ngươi có ý gì? /dap.

- Ad ngưu bức, cầu bao dưỡng.

- Bị quái giây, đến bây giờ vẫn chưa lên Lv 2 /khoc.

- Cái trò chơi này không đơn giản.

- Lv 3 yêu cầu tổ đội....

.....

Trần Phong đóng lại máy tính, một hồi trầm tư, hắn biết, phía trước mặc dù tĩnh lặng, nhưng đại diện phía sau là một mảnh sóng ngầm, hắn biết phía dưới chính phủ các nước cũng đã biết điều này, đồng thời quyết định đem chuyện này tiến hành bảo mật, ngày mai sẽ có một nhóm lớn bộ đội đặc chủng tiến vào trò chơi, đồng thời một vài cỡ lớn công hội sẽ tham gia việc này.

Còn người bình thường, đối với chuyện này không biết gì cả.

- Ngày mai có thể đi đến chỗ kia phó bản, cũng không biết bây giờ có hay không mở ra, nếu không thử đi xem một cái.

Trần Phong trầm ngâm một chút, đi vào phòng tắm tắm rửa, lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, hắn quấn lấy một cái khăn tắm đi ra ngoài, lấy tay tiếp điện thoại, đầu bên kia lập tức vang lên thanh âm.

- Phong ca, sao mấy ngày nay không thấy ngươi, làm ta nhớ ngươi muốn chết.

Trần Phong nghe thanh âm, lập tức nổi da gà, nói.

- Lăn, lại có chuyện gì nói?.

Đầu bên kia truyền đến một loạt tiếng cười, lớn tiếng nói.

- Ta vừa hẹn được mấy em xinh tươi, ngươi ra đây nhanh đi!.

- Được rồi...!

Trần Phong lập tức nhìn đồng hồ, còn hơn mười tiếng nữa mới có thể tiến nhập Hư Giới, hắn lúc này lái xe ra khỏi nhà, đi đến một quán bar gần đó, tại quán bar một góc, tìm được một tên mập mạp.

Mập mập gọi là Trần Bân, là Trần Phong em họ, hai người cũng xem như là anh em tốt, có phúc cùng hưởng, có họa thì thân ai nấy lo.

Lúc này Trần Bân chính là ngồi tại bốn tên xinh đẹp em gái bên người, tận lực ngồi chém gió, tên này muốn có tướng mạo không có tướng mạo, muốn vóc người không có vóc người, nhưng được cái rất có miệng lưỡi, rất biết làm vui lòng nữ nhân.

Trần Phong đi đến Trần Bân bên người, tên này thấy hắn, lập tức đứng lên.

- Phong ca, bây giờ mới tới! Giới thiệu với ngươi, đây là Hà Nhu, Triệu Tuyết, Liễu Thiến cùng với Giai Giai, đều là đồng nghiệp của ta.

Trần Phong lúc này mỉm cười, đối với bốn vị mỹ nữ chào hỏi.

- Xin chào! Ta gọi là Trần Phong.

Nói xong, hắn một mặt trêu ghẹo mà nhìn Trần Bân:

- Ta nói, tiểu Bân! Đây là lần thứ ba ngươi đổi chỗ làm thì phải, lần trước ngươi làm sao bị đuổi. Đúng rồi, là trêu ghẹo trưởng phòng con gái!.

Trần Bân khuôn mặt tươi cứng đờ, lúng túng giải thích.

- Anh họ ta rất thích nói đùa, các ngươi đừng cho là thật, ta sao có thể là loại người đó được!.

Trần Phong nhấp lấy một ly Vodka, im lặng không nói, Trần Bân da mặt đủ dày, tên này đâu chỉ trêu ghẹo trưởng phòng con gái, còn ngủ giám đốc bồ nhí, đương nhiên cái này Trần Phong không nói.

Uống một ly Vodka, Trần Phong đánh giá bốn nữ nhân này, không thể không nói mập mạp còn có ánh mắt, bốn nữ nhân đều là cực phẩm, Hà Nhu khoảng 22-23 tuổi, để một đầu tóc ngắn, khuôn mặt không tính xinh đẹp nhưng rất có cá tính, thân hình cao rất cao, nhất là cặp kia trắng nõn chân dài, khiến cho người ta miên man suy nghĩ.

Triệu Tuyết tuổi tác cùng Hà Nhu gần như, để một đầu uốn lượn tóc dài, khuôn mặt xinh đẹp, đặc biệt trên người có một cỗ lạnh lùng khí chất, khiến cho nam nhân muốn đem nàng chinh phục, áp tại dưới thân.

Liễu Thiến thì khoảng 27 28 tuổi, nữ nhân này là bốn người bên trong xinh đẹp nhất một cái, khuôn mặt xinh đẹp, vóc người nóng bỏng, cả người tràn đầy thành thục hương vị, như chín mọng quả đào, khiến người ta nghĩ cắn một cái.

Còn Giai Giai, nữ nhân này là điển hình ngự tỷ, đeo một cặp kính gọng, ánh mắt rất có tính xâm lược, Trần Phong đoán, nàng có thể là Trần Bân trưởng phòng hoặc cấp trên.

Nhấp một ngụm rượu, Trần Phong nói một chút chuyện lý thú, Trần Bân ở một bên kể chuyện cười, đem bốn vị mỹ nữ cười đến nhánh hoa rung rẩy.

Sáu người uống được một hồi, Triệu Tuyết cùng với Hà Nhu tương đối đề phòng, rượu chỉ nhấp một hơi rồi cho qua. Ngược lại Giai Giai cùng với Liễu Thiến tương đối nhiệt tình, uống chung với hắn đến ngà say.

- Ta nói Phong soái ca, ngươi chuốc bọn ta say như vậy, có phải hay không có trách nhiệm đưa bọn ta về.

Giai Giai ôm lấy Liễu Thiến eo, hai người xiêu xiêu vẹo vẹo đứng chung một chỗ, đối với Trần Phong hô hào.

- Được rồi, nhà các ngươi ở nơi nào?.

Trần Phong ngược lại không quan tâm, mở ra xe để hai người đi vào, sau đó lái ra khỏi quán bar, để lại Trần Bân đằng sau đấm ngực dậm chân, nhìn khác hai vị mỹ nữ đi taxi về.


Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Phong đẩy ra hai cụ trắng nõn ngọc thể, có chút run chân đem quần áo mặc lên người, trong lòng còn tư vị hai vị mỹ nữ hương vị, không nghĩ đến các nàng khẩu vị như vậy nặng.

Hồi một chút sức lực, hắn đi xuống chung cư lái xe trở về nhà, còn Giai Giai cùng với Liễu Thiến, hai người quan hệ đều là dục vọng cần, sau này chắc có lẽ không gặp lại.

Về đến nhà, lúc này tiểu Mỹ đã mở tiệm, lúc này đứng trước quầy thu ngân nhìn Trần Phong đi vào, chớp chớp đôi mắt to, lầm rầm:

- Đáng chết ông chủ, ta trên người ngươi ngửi được hủ bại hương vị.

Trần Phong mặt đen lại, tăng nhanh bước chân trở về phòng, tự tắm rửa một hồi, lúc này mới đeo lên mũ giáp, tiến vào trò chơi.