Chương 4: Nhiệm vụ tại thân

Hỏa Ảnh Chi Ta Có Cái Hệ Thống

Chương 4: Nhiệm vụ tại thân

Được vinh dự là nhẫn thôn tối cường Konoha không những mạnh mẽ về chiến lực mà còn cả sự phồn hoa của nó, dù hiện giờ giữa các nước, các làng trên thế giới đang có sự đối chọi gây rất thì mỗi ngày đều vẫn có rất nhiều những thương gia đến Konoha để mua bán.

Katsura Tasuchi bước đi trên những con phố sầm uất của làng, những tiếng kêu từ các gian hàng mời khách, những tiếng cười vui của các gia đình cùng nhau đi mua sắm, những đoàn xe ngựa chở đầy những món hàng hóa tất cả nó đều như đang thể hiện sự phồn hoa của Konoha, đương nhiên Tasuchi cũng biết trên thực tế bận rộn không chỉ là các bình dân cùng thương nhân mà còn có cả các nhẫn giả tuy thương nhân buôn bán mà nói góp phần rất lớn cho sự phát triển kinh tế của Konoha nhưng cũng chính vì thế mà không thiếu những gián điệp chà trộn vào để ăn cắp tình báo của làng, điên rồ hơn nữa là ám sát hoặc bắt cóc những nhân vật quan trọng của làng, mới gần đây cả làng đều đang xôn xao vụ việc một tông gia của Hyuga bị bắt cóc mặc dù ngay lập tức đã có rất nhiều nhẫn giả của Hyuga từ tông gia và phân gia điên cuồng truy đuổi tuy nhiên đã cướp lại được đứa bé nhưng đứa bé đã tử vong còn một con mắt thì bị móc đi, mà càng buồn bực là đã bắt được 2 trong 3 kẻ bắt cóc tuy nhiên toàn bộ kí ức của chúng điều bị phong ấn phá hoại để cho đến giờ konoha vẫn không biết rốt cuộc là ai đã làm chuyện này.

Tasuchi nhìn những tiếng cười của những người xung quanh hắn cũng khẽ cười hắn xuất thân từ bình dân một gia đình cũng không mấy giàu có gì, cái thế giới này vốn chính là xem xuất thân không những là quyền thế mà còn cả tài năng thiên bẩm những gia tộc lớn cho dù tộc nhân sinh ra với tài năng kém cỏi nhất thì so với những nhẫn giả sinh ra từ bình dân như hắn đều tốt hơn nhiều bất quá hắn chưa từng từ bỏ cho dù là bị cười là phế vật hắn cũng chưa một ngày từ bỏ việc luyện tập để thực hiện cái ước mơ trở thành một nhẫn giả, tất cả động lực khiến hắn cố gắng như vậy là từ những tiếng cười này hắn muốn góp một chút sức cho ngôi làng bảo vệ ngôi làng khỏi những kẻ muốn phá hoại chúng.

" a Tasuchi lão sư ngài đi nhận nhiệm vụ à?" một người thanh niên đứng ở trước cửa một kiến trúc to lớn có viết một chữ hỏa khổng lỗ trên đó, nó chính là khu vực quan trọng nhất của ngôi làng nơi người đứng đầu của ngôi làng là Hokage giải quyết các các vấn đề của làng lá đồng thời là nơi mà các nhẫn giả tiếp nhận nhiệm vụ.

"là Matsuhi à vẫn khỏe chứ." Tasuchi nhìn về chàng thanh niên tên là Matsuhi đang gọi hắn, hắn mĩm cười đáp lời, cái cậu Matsuhi này là một vị trung nhẫn xuất thân từ bình dân như hắn lúc hắn còn là một đặc biệt thượng nhẫn thì có một thời gian dẫn đội, Matsuhi là đội viên còn sống cuối cùng của đội mà hắn dẫn dắt nghĩ đến đây vốn đang mĩm cười nụ cười của hắn từ từ tắt dần thay vào đó là có chút đâu buồn.

"Lão sư ngài lại nghĩ đến bọn họ à, nó cũng không phải lỗi của ngài nếu ngài cứ nhìn thấy ta mà cứ buồn chắc ta phải bỏ công việc canh giữ cổng mất " thấy lão sư bắt đầu có vẻ buồn như nhớ lại mấy người bạn đã mất của mình Matsuhi cười khổ sao đó mở lời trêu đùa để không khí bớt trầm thấp.

" Haha xin lỗi Matsuhi hôm nay tâm trạng của ta có chút trầm thấp thôi ta đi tìm ngày đệ tam." thây học trò cũ của mình pha trò Tasuchi mĩm cười vỗ vỗ vai của hắn rồi đi.

" a hôm nay là ngày … đó …." Nhìn lão sư của mình đi Matsuhi mĩm cười vẫy vẫy tay sau đó hắn nhìn thấy một cánh hoa nhỏ từ người của lão sư rơi xuống hắn kinh ngạc nhặt lên sau đó vẻ mặt có chút trầm thấp nghĩ đến.

Trong phòng của Hokage đệ tam lúc này vẫn như thường ngày vẫn là cấm đầu vào một chồng giấy tờ cao lớn không biết cái chức vụ này suốt ngày nhốt mình xử lí công việc có gì vui mà lão Danzo luôn thèm khát.

" cốc, cốc." tiếng gõ cửa vang lên Đệ Tam ngẩn đầu nhìn phía cửa lớn mở miệng:

"Vào đi."

"Hokage đại nhân ngài gọi ta có nhiệm vụ cần giao cho ta sao?" Tasuchi bước vào hắn nghiêm cẩn đứng trước bàn làm việc của hokage.

"Ân Tasuchi thật sự xin lỗi ngươi đang nghỉ phép mà ta lại kêu ngươi lên." Hokage đệ tam nhìn Tasuchi vẻ mặt mĩm cười nói.

"Không có gì a Hokage đại nhân mặc dù là ta đang nghỉ phép tuy nhiên nếu làng cần ta đương nhiên phải ra sức." Tasuchi thì vẻ mặt không sai cả trả lời nhẫn giả nghề nghiệp này vốn là luôn phải xử lí cả những nhiệm vụ đột xuất xảy ra hắn không thể vì là ngài nghỉ mà từ chối được.

"Lần này các vị khác đều có nhiệm vụ trên người cả rồi cho nên ta không thể kêu ngươi lên, hiện giờ ở khu vực biên giới của Hỏa quốc và Thủy quốc đang xảy ra chuyện ta cần ngươi đến để trợ giúp xử lí tất cả thông tin điều nằm ở đây." Nói xong Hokage đệ tam lấy một quyển trục đã đặt sẵn trên bàn đưa cho Tasuchi, Tasuchi nghiêm túc tiếp nhận quyển trục hắn biết chuyện lần này không đơn giản ở khu vực hắn cần đến đã có vài vị Tinh anh thượng nhẫn tọa chấn mà đến cấp bậc này những trận đánh nhỏ lẻ thường sẽ không xuất thủ mà lần này nếu cần thêm cao đoan chiến lực như hắn đến nữa thì hẳn có động tác lớn.

"a mà con của ngươi cũng sắp nhập học rồi nhỉ Tasuchi?" Hokage sau khi đưa xong quyển trục như sựt nhớ ra hướng Tasuchi hỏi.

"Vâng Hokage đại nhân thằng bé Maku năm nay đã 5 tuổi sau tuần nữa nó sẽ đến trường." nhắc đến con của mình Tasuchi mĩm cười ánh mắt có chút ôn nhu mặc dù khi sáng ông vừa từ ái đạp thằng nhóc xuống giường nhưng cha mẹ ai mà không thương con mà nhắc đến Maku hắn như có điều gì suy nghĩ hôm nay thằng nhóc lạ hơn mọi ngày nhiều thường ngày bảo nó đi tập luyện là nó kêu trời thấu đất hôm nay không biết vì sao mà lại thành thành thật thật đi luyện tập, Ân hẳn là khai khiếu rồi.

"Haha thực xin lỗi rồi làm ngươi không thể đưa con ngươi đi đến trường, Ngày mai yên tâm ta sẽ chiếu cố nó." Đệ tam cười cười vẻ mặt của ông xẹt qua nét từ ái khi nhắc đến bọn trẻ.

"Cảm tạ ngài như vậy ta đi." nghe đệ tam hứa hẹn Tasuchi cũng yên tâm hiện giờ hắn cần về hôm sau cần phải đi có vẻ đệ tam vẫn nhớ hôm nay là ngày kia nghĩ đến ngày kia Tasuchi khuôn mặt có vẻ trầm thấp.

"Ân " nhìn khuôn mặt bỗng nhiên hơi trầm thấp của Tasuchi như biết Tasuchi nghĩ đến điều gì Đệ Tam cũng trầm mặt gật đầu bỗng ông cảm thấy cuộc sống của nhẫn giả điều phải chịu đựng nhiều đau khổ và mất mát, ân không phải là chỉ nhẫn giả mà là cả cái thế giới này điều là sai lầm chiến tranh liên miên gây biết bao đau khổ gieo xuống bao thương tâm cho cả nhẫn giả lẫn bình dân, thật hi vọng kết thúc những ngày tháng chiến tranh Hokage đệ tam nghĩ đến.

Tasuchi rời khỏi căn lầu hành chính của Konoha bước nhanh đi về phía nhà mình hiện giờ đã gần trưa hẳn là thằng nhóc ở nhà đã đói bụng than vãn ầm ỉ nghĩ đến thằng nhãi nhà mình hắn khẽ cười vận Thuấn Thân Thuật xoẹt đi.
Nhà Katsura nằm ở nơi hơi xa so với trung tâm của Konoha dù sao Tasuchi tuy là tinh anh thượng nhẫn nhưng mà hắn cũng chẳng giàu có gì mua một căn nhà ở đây đã là rất miễn cưỡng với hắn.

"A vẫn còn đang luyện tập hôm nay khai khiếu thật rồi." Tatsuchi đến cổng nhìn bóng dáng vẫn còn đang kết ấn có chút vui mừng nghĩ đến.