Chương 7: Luyện công

Hiệu Thiên Truyện

Chương 7: Luyện công

- Nhìn xem cái thứ nhà quê kìa, đúng là không có kiến thức.
Đó là lời chế giễu của một tên nhà giàu với một anh chàng có mái tóc nâu, khuôn mặt kiên nghị và có phần đẹp trai.
- Cẩn thận cái mồm, đây không phải là nhà người đâu.
- Tên nhà quê dám lên mặt với ta ư, anh em, đập nó.
Một trận hỗn chiến xảy ra, và ai thắng thì Trần Hiệu Thiên không quan tâm. Với cái lũ mới vào đời, khi máu còn nóng, thì việc tranh chấp là không thể thiếu. Vả lại trong môn phái cũng không ý kiến về việc tỉ thí, luận bàn. Chỉ cần không chết hoặc bị thương nghiêm trọng là được.
Bỏ quên cuộc ẩu đả, Trần Hiệu Thiên xem quyển sách trên tay, đó là môn luyện khí cơ bản, dành cho người mới gia nhập phái. Trong đây ghi lại cách tu luyện "Khí", hấp thụ năng lượng, chuyển hóa thành Khí của bản thân, tích tụ đan điền, luyện thành Huyền đản. Tựu thành công.
Sau khi đọc kỹ, Trần Hiệu Thiên cũng bắt đầu xếp bằng, dựa theo pháp quyết, bắt đầu tu luyện. Qua ba tiếng đồng hồ, cậu thu công, thở ra, nếu chú ý, sẽ nhận ra hơi thở của cậu có màu đen nhạt, đó là tạp chất ở trong cơ thể, hay đúng hơn là tạp chất ở phổi.
- Đúng là kỳ lạ, sau khi thu công, không giống trong sách ghi lại sẽ mệt mỏi tâm thần cần điều dưỡng. Chuyện này là sao ta.
Trần Hiệu Thiên suýt sa nhìn quyển sách trên tay đầy thắc mắc. Nhưng cậu chưa bao giờ quá để tâm đến những vấn đề này, ngay cả việc cậu lạc sang dị giới, cậu còn kết rằng đó là do mình xui xẻo.
Bước ra khỏi tu luyện thất của riêng mình, ngắm nhìn xung quanh. Trần Hiệu Thiên cảm khái.
- Đúng như quản sự nói, người có tư chất càng cao thì càng tốt, mình chỉ có tư chất trung đẳng mà nơi ở đã thênh thang thế này, thì tư chất hơn mình chỗ ở như nào nữa.
Khi gia nhập phái, quản sự tông môn đã giải thích rõ ràng với tân đệ tử, và lợi ích của các đệ tử.
Đệ tử ngoại môn, một tháng nhận được Tôi thể đan 5 viên, Luyện khí đan 5 viên, một viên hạ phẩm linh thạch. Đệ tử nội môn, một tháng có thể nhận Tôi thể đan 15 viên, Luyện khí đan 15 viên, năm viên hạ phẩm linh thạch.
Tôi thể đan, đúng như tên của nó, loại bỏ tạp chất trong cơ thể, bồi bổ cơ thể võ giả. Luyện khí đan, có khả năng gia tăng tốc độ chuyển hóa năng lượng. Còn linh thạch thì ẩn chứa nguồn năng lượng cơ bản nhất, Linh khí. Linh khí có ở khắp nơi trên thế giới này, nó vô cùng vô tận và không bị ảnh hưởng bởi bất cứ tác nhân nào, dù thế giới bị hủy diệt chăng nữa thì Linh khí vẫn còn tồn tại.
Tại sao linh khí lại là nguồn năng lượng cơ bản nhất, vì đó là nguồn năng lượng phù hợp với mọi sinh thể. Có các nguồn năng lượng cao hơn linh khí, nhưng cấp càng cao thì càng kén chọn sử dụng, không phải ai cũng có thể sử dụng những nguồn năng lượng như thế.
Nhưng linh khí thì ngược lại, ai cũng có thể hấp thụ chúng. Vì vậy công pháp võ học hiện nay, hấp thụ linh khí làm chủ, còn có thể hấp thụ nguồn năng lượng cao hơn.
Nhớ lại những việc đó khiến Trần Hiệu Thiên đau đầu, nhưng cũng có phần trông mong. Vì theo những gì cậu nghe ngóng được, vẫn còn rất nhiều chủng tộc khác tồn tại không chỉ loài người.
Nó làm cậu nhớ lại những kỷ niệm đẹp thời xem anime, những ước mơ hoang đường sẽ không còn chỉ là trong mơ nữa. Phấn chấn dâng trào, Trần Hiệu Thiên hăng hái đi luyện công.
Cậu chọn một nơi khá kín ở trong một mảnh rừng của môn phái, nó làm Trần Hiệu Thiên phải trầm trồ trước sự rộng lớn của nơi đây.
- Xem nào, quyền pháp cơ bản, bộ pháp cơ bản, nhiều thứ phải luyện quá, lại còn phải luyện khí công nữa, thời gian thật cấp bách mà.
Trần Hiệu Thiên phiền não, bỗng cậu đập tay cái bộp.
- Đúng rồi, hay mình vừa luyện võ vừa luyện khí. Ý kiến hay, triển.
Nói là làm, bỏ liền hai viên đan dược, một tôi thể đan, một viên luyện khí đan. Đồng thời đều uống, sau một lúc thì có một cỗ năng lượng như tuôn chảy, như hồng hà không dứt, khiến người Trần Hiệu Thiên nóng bừng.
Cậu lập tức bắt đầu tu luyện. Vừa luyện võ, đồng thời chuyển hóa khí, ban đầu thì hơi ngượng một tí, nhưng rồi từ từ thành thục. Việc nhẹ đường quen, cậu cứ thế mà làm.
Càng tập, cậu càng cảm thấy cơ thể nhẹ đi, tại đan điền cũng có cảm giác như cái động không đáy, liên tục chuyển hóa năng lượng thành khí, nén tại đan điền.
Cứ thế, cậu tập quên thời gian, đến tận tối đêm mới ngừng lại.
- Tối chim còn về chỗ trú, mình cũng nên về thôi.
Trần Hiệu Thiên cười lớn, sau khi tu luyện xong. Cậu cảm thấy thoải mái vô cùng. Thu dọn một chút. Cậu trở về tu luyện thất. Tắm rửa sạch sẽ, cậu vô tư chìm vào giấc ngủ.
--------