Chương 30: Cầu hôn

Hiệu Thiên Truyện

Chương 30: Cầu hôn

Kết thúc bữa tiệc, là lúc Trần Hiệu Thiên phải quay về.
- Vậy Liễu Mi sẽ theo cậu nhé, dù sao nó cũng đến tuổi lấy chồng rồi.
- Cái này…
Trần Hiệu Thiên khó xử, nhưng nghĩ lại những gì đã trải qua, cậu quả quyết lắc đầu.
- Không được đâu.
Nghe vậy, Liễu Mi bị sốc, tai của cô cụp xuống, đôi mắt hơi ngập nước, tưởng sắp khóc, thấy vậy Trần Hiệu Thiên giải thích.
- Nếu mà Mi Mi theo cháu thì Mạt Mạt sẽ cô đơn mất.
- Ai cô đơn chứ!
Miêu Mạt Mạt nổi đóa, nhưng đồng thời cũng cảm thấy ấm áp khi thấy Trần Hiệu Thiên lo lắng cho mình.
Liêu Mi nghe vậy, bỗng phấn khởi hơn.
- Vậy không phải anh ghét em à?
- Không đâu, sao tôi ghét cô được.
Trần Hiệu Thiên xua tay. Miêu tộc trưởng ngẫm nghĩ một lát, rồi lấy một chiếc hộp, trong đó chứa ba chiếc nhẫn.
- Mỗi đứa nhỏ máu lên đây.
Trần Hiệu Thiên, Miêu Mạt Mạt và Liễu Mi lần lượt làm theo. Sau khi nhỏ máu xong, Miêu tộc trưởng nói tiếp.
- Giờ Hiệu Thiên, cậu đeo nhẫn này vào tay trái cậu.
Trần Hiệu Thiên không hiểu lắm nhưng vẫn làm theo.
- Ổn rồi, cậu trao nhận cho hai đứa nó đi.
Đến lúc này mà cậu không hiểu được việc già làng muốn thì cậu đúng là tên đần.
Vậy cậu quỳ xuống trước mặt Liễu Mi, thấy vậy cô bối rối không biết làm gì. Trần Hiệu Thiên nhẹ nhàng cầm tay của Liêu Mi, bàn tay chai lại do cung tên, nhưng với cậu nó vẫn vô cùng đẹp.
Nhẹ nhàng, chân thật.
- Lấy anh nhé?
Đôi mắt của Liễu Mi đỏ dần, tiếng nấc không che lại được nụ cười hạnh phúc trên môi.
- Vâng.
Nhẹ nhàng đeo nhẫn, cả hai ngượng ngùng đối mặt nhau giữa tiếng reo hò của dân làng.
- Khụ khụ…
Miêu tộc trưởng ho khan, Trần Hiệu Thiên ngạc nhiên, rồi thấy ông ám chỉ Miêu Mạt Mạt bên cạnh chúc mừng Liễu Mi.
- Cái này…
Trần Hiệu Thiên cảm thấy hỏng rồi, cậu coi Miêu Mạt Mạt chỉ là bạn, không hề có ý tưởng khác.
Miêu tộc trưởng bực mình, lập tức đã vào bắp đùi cậu, khiến Trần Hiệu Thiên đau đớn quỵ xuống, vừa vặn đối diện Miêu Mạt Mạt.
Nhìn thấy vậy, Miêu Mạt Mạt sửng sốt, rồi mặt đỏ tía tai, Trần Hiệu Thiên biết không còn đường rút rồi.
- Lấy tôi nhé?
Lặp lại đúng câu vừa rồi một cách máy móc, cậu nghĩ rằng Miêu Mạt Mạt sẽ từ chối, dù sao ý của già làng chứ không phải ý của Miêu Mạt Mạt.
- Nếu anh đã làm đến vậy thì…được thôi.
Gì chứ, không đúng, cô phải từ chối chứ. Trần Hiệu Thiên sửng sốt nhìn khuôn mặt đỏ chót của Miêu Mạt Mạt, vô thức đeo nhẫn vào tay cô.