Chương 26: Ngốc nghếch

Hiệu Thiên Truyện

Chương 26: Ngốc nghếch

Trần Hiệu Thiên khi qua thế giới này, cậu đối mặt với rất nhiều hiểm nguy, nhưng chưa bao giờ như thế này.
Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, cảm giác chết chóc bao trùm cả không gian. Áp lực từ Tần Ninh quá lớn, khiến cậu khó chịu, di chuyển cũng khó khăn.
Tần Ninh mặt vô cùng trầm lặng, đôi mắt đầy sát khí. Kẻ địch lúc này đã vô cùng tỉnh táo và điều này khiến hắn nguy hiểm hơn.
Miêu Mạt Mạt và Liễu Mi cũng lập tức gọi ra Linh vật của mình. Linh vật là sinh ra từ Huyền đản của võ giả, hình dáng tùy thuộc vào sự nuôi dưỡng của chủ nhân chúng, còn có thể dựa vào thiên tài địa bảo tạo nên chính mình Linh vật mạnh mẽ.
Của Miêu Mạt Mạt là một đôi vuốt dài, trong suốt màu nâu đậm. Liễu Mi là một chú mèo to béo ôm một đồng xu lớn, trông như mèo thần tài vậy.
Miêu Mạt Mạt tấn công với toàn bộ sức mạnh, thôi động Linh vật của mình đến cực hạn, đánh mạnh vào chiếc đỉnh chứa Tần Ninh.
"Đinh".
Tiếng vang chói tai khiến Miêu Mạt Mạt mất tập trung, Tần Ninh gõ lên Linh vật của mình tạo nên thứ âm thanh gây nhiễu. Hiệu ứng gây choáng trong thoáng chốc, nhưng vậy là đủ.
Chiếc đỉnh bắn đến Miêu Mạt Mạt, ý đồ đánh bật cô. Liễu Mi không để cho hắn như ý, một mũi tên xuyên phá không khí bắn thẳng đến Tần Ninh.
Không vội vã, Tần Ninh giơ tay lên, tạo ra một vùng đỏ sậm, nhìn kĩ đó là một mảnh của Linh vật của hắn, lấy một phần của chiếc đỉnh tạo thành lá chắn.
"Phập"
Mũi tên của Liễu Mi vẫn găm vào vai hắn, Tần Ninh sửng sốt quên mất điều khiển Linh vật của mình. Cùng lúc đó Miêu Mạt Mạt đã thoát khỏi hiệu ứng choáng, nhanh chóng né đi.
Chớp thời cơ, Trần Hiệu Thiên tấn công, một cú đấm thẳng vào vị trí trái tim của kẻ địch.
"Rầm".
Khó tin nhìn trước mắt, một chiếc mảnh nhỏ của chiếc đỉnh xuất hiện ngay tại ngực của Tân Ninh, tuy không to như vừa đủ chặn lại cú đấm của Trần Hiệu Thiên.
Máu bật ra, nhưng Trần Hiệu Thiên không để ý, cậu nhanh chóng không chế hai tay của Tần Ninh. Không để kẻ địch như ý, Tần Ninh đạp thẳng vào bụng Trần Hiệu Thiên.
"Phụt"
Cú đá cực đau, khiến nội tạng của cậu đảo lộn phải nôn ra máu. Nhưng dù vậy, cậu đã bắt được hai tay hắn, khóa lại. Miêu Mạt chỉ đợi có vậy, nhanh chóng vòng ra lưng Tần Ninh, hai tay đeo móng vuốt chụm lại, biến Linh vật của cô tạo thành một cái khoan.
Dùng nó đánh mạnh vào lưng Tần Ninh, đồng thời là Liễu Mi bắn cung.
- Mèo may mắn, kích hoạt.
Con mèo béo ngáp một cái, giơ đồng tiền lên vị trí trước mặt cô, Liễu Mi bắn mũi tên của mình xuyên qua nó. Mũi tên mang theo hiệu ứng màu vàng lấp lánh, xé gió mà đến phía Tần Ninh.
"Bùm"
Vụ nổ cuốn bay đất đá xung quanh, phá hoại khung cảnh khắp nơi.
Trần Hiệu Thiên trợn mắt lên, cậu khó tin nhìn trước mặt. Tần Ninh an toàn đứng trong cái đỉnh của mình không trầy xước. Mũi khoan của Miêu Mạt Mạt chỉ có thể khoan chưa đến được bên trong.
Mũi tên của Liễu Mi thì dừng ngay chỉ có cách đầu Tần Ninh vài xentimet. Liếc qua hết thảy, Tần Ninh động.
Phá giải đòn khóa của Trần Hiệu Thiên, hai tay thành chưởng, đánh mạnh vào ngực cậu, khiến cậu bị đánh bay ra ngoài với ngực có một vết lõm.
Xong Tần Ninh quay đằng sau, dùng vai đẩy mạnh, với Linh vật là chiếc đỉnh của mình. Hắn dùng sức cực mạnh đầy nó, tạo lực xung kích cực lớn, đánh tan Linh vật của Miêu Mạt Mạt và khiến cô mất sức chiến đấu, ngất đi.
"Vèo".
Mũi tên sượt qua đầu Tần Ninh, tạo thành một vết thương nhỏ. Nhíu mày, Tần Ninh đưa hai tay về phía Liễu Mi, tay tạo ấn.
Nhận ra không ổn, Liễu Mi định tránh đi nhưng đã muộn. Cô bị nhốt trong chiếc đỉnh của Tân Ninh, dù có đánh thế nào cũng không thể phá được. Tần Ninh mặt không cảm xúc.
- Bạo.
Chiếc đỉnh phát nổ, gây sát thương cho người bên trong. Liễu Mi ngã vật xuống, cô vẫn còn sống, đây là Tần Ninh nương tay, nếu không Liễu Mi đã tan xác.
Nhìn từ trên xuống, như quân vương thiên hạ. Tần Ninh liếc qua Miêu Mạt Mạt và Liễu Mi, rồi chuyển ánh mắt qua Trần Hiệu Thiên. Hắn bước lại gần cậu, mặt không cảm xúc, dùng chân đạp mạnh đánh bay răng cậu.
Tuy vậy, Trần Hiệu Thiên vẫn cười cười, không nói nửa lời, tay chỉ vào hàm răng vừa mất một cái, gõ gõ vào chúng. Tần Ninh lúc này cũng không giữ bình tĩnh nữa.
- Ngươi là cái thá gì mà dám đứng trước mặt ta, ta là người được thời đại chọn, là người sẽ đứng đầu thế giới này, mày chỉ là hòn đá mài dao để tao mạnh hơn thôi…
Vừa chửi, hắn vừa ra đòn, ra tay vô cùng mạnh, nhưng cũng giữ lại vì Tần Ninh muốn hành hạ cậu.
"Đau quá, nhưng chỉ một chút nữa thôi…"
Tần Ninh đánh gãy chân cậu, bẻ từng đốt ngón tay của Trần Hiệu Thiên, hắn đánh mạnh đến mức mà nội tạng của cậu đổi chỗ, mỗi đòn đánh của hắn như lấy đi vài phần máu trong cơ thể cậu vậy. Mặt hắn điên cuồng, đôi mắt hằn tơ máu như một con thú điên dại.
Trần Hiệu Thiên gào thét đau đớn, chưa bao giờ cậu nhận đau đớn đến vậy, cổ họng cậu gần như không phát ra được tiếng nào ra hồn, vì chúng như bị xé nát vậy và bị lấp đầy bởi máu rồi. Nhưng cậu không cầu xin, cậu đang đợi, cậu đang đợi cơ thể mình đột phá, cơ chế hack của cậu đang chạy mạnh hơn bao giờ hết, càng thương mạnh, thực lực của cậu càng nhanh đột phá, cậu chỉ đợi lúc để phản công.
Liễu Mi nhìn tất cả vào mắt, cả cơ thể cô đều là vết thương, máu chảy thành vũng lớn, nhưng cô bất chấp tất cả. Cô khó nhọc dùng sức bò đến, mặc kệ cái đau đớn trong từng thớ thịt đang gào thét.
Liễu Mi mặc kệ, những vết thương thể xác này không thể làm cô chùn bước. Nhìn Trần Hiệu Thiên đau đớn gào thét, ngực cô như thắt lại, không thở được.
Nước mắt nhòe đi con mắt, đôi môi run rẩy từng chữ.
- Dừng lại…
Lê cả cơ thể mình chắn trước Trần Hiệu Thiên, trước cái nhìn kinh ngạc của Trần Hiệu Thiên và sự méo mó của Tần Ninh. Sự quật cường của cô khiến Trần Hiệu Thiên lo lắng, cậu muốn đuổi Liễu Mi ra khỏi chỗ nguy hiểm này, nhưng không thể nói ra tiếng.
Tần Ninh mặt vặn vẹo, đôi mắt điên cuồng, hắn gào thét.
- Được, được, tao sẽ giết cả hai đứa chúng mày.
Hắn cấp tốc lùi lại, tay kết ấn, Linh vật của hắn xuất hiện, từ trong miệng đỉnh phun ra một hỏa cầu khổng lồ, không khí xung quanh nó bốc cháy, bắn đến phía hai người.
Trần Hiệu Thiên mắt đỏ sọc nhìn Liễu Mi vẫn đứng phía trước mình, miệng điên cuồng nhưng không phát ra tiếng gì, cậu không thể di chuyển vì bị thương quá nặng, cậu đã bất lực hoàn toàn.
Liễu Mi nhìn người con trai sau mình, tuy chỉ gặp cậu có một tháng, nhưng…
- Mèo thần tài, giúp ta.
Linh vật của Liễu Mi lại xuất hiện, con mèo béo lúc này không còn ngái ngủ, nó mặt lo lắng, thấy vậy Liễu Mi chỉ cười.
- Cảm ơn ngươi.
Đồng tiền được tung lên, chắn trước hai người. Hỏa cầu bắn đến, tuy nhiệt độ bức người nhưng sao lại khiến tâm hồn lạnh đến vậy.
"Bùm"
Mọi thứ xung quanh bị đốt cháy sau vụ nổ, Miêu Mạt Mạt vì bị đánh văng ở khá xa nên không bị ảnh hưởng gì cả, nhưng trong mười mét xung quanh Trần Hiệu Thiên, không có một thứ gì còn tồn tại, ngoại trừ…
- Tại sao, các ngươi còn sống?
Tần Ninh điên cuồng, phía trước hắn. Trần Hiệu Thiên không một vết xước, nhưng…
- Tại sao… tại sao cô ngốc đến vậy.
Nhẹ nhàng ôm lấy cô gái đầy vết thương, hủy hoại cả cơ thể cô, và khuôn mặt đầy những vết cháy bỏng. Liễu Mi không nói gì cả, nhìn thấy Trần Hiệu Thiên đầy nước mắt, cô chỉ cười.
- Ta sẽ giết các…không thể nào.
Tần Ninh chưa nói hết câu, thì dị biến xảy ra. Cơ thể đầy vết thương của Trần Hiệu Thiên đang lành lại, linh khí khắp nơi tụ đến trong cơ thể cậu, khiến cậu hồi phục nhanh nhất.
Tu vi Trần Hiệu Thiên tăng mạnh, uy thế lấn áp cả Tần Ninh khiến hắn cảm thấy uy hiếp, muốn cử động cũng không được. Linh cấp sơ kì, đó là thực lực của Trần Hiệu Thiên hiện tại.
- Cô cứ nghỉ ngơi đi, để tôi lo phần còn lại.
Nhẹ nhàng đặt Liễu Mi xuống, Trần Hiệu Thiên bước đến đối mặt với Tần Ninh. Không chỉ có tu vi tăng mà cơ thể cậu cũng trở nên mạnh mẽ hơn, và…
- Ra đây, Linh vật của ta.