Chương 10: Long thạch

Hiệu Thiên Truyện

Chương 10: Long thạch

Hôm nay là ngày đăng cơ của tân Vương của Đại Lê vương triều, khắp Đại Lê quốc đều giăng đèn kết hoa. Đây là ngày trọng đại của vương quốc, nên toàn bộ dân chúng được nghỉ làm một hôm, ngoại trừ mấy người làm thức ăn và quà lưu niệm thì vẫn phải tiếp tục công việc.
Dù sao họ cũng kiếm được một khoản kếch sù. Phố xá sạch sẽ, nam quần áo chỉnh tề, nữ chải chuốt xinh đẹp. Khắp nơi đều mang đầy tiếng cười, sự xa hoa của kinh thành đang làm choáng ngợp những vị khách phương xa.
- Ở đây được đấy chứ.
Trần Hiệu Thiên vừa ngắm cảnh, đôi mắt cậu nhìn khung cảnh ở đây. Ngạo Tuyết cũng nhìn xuống, gật đầu.
- Với một Vương cấp thế lực, thế này cũng rất khá.
Lúc này hai người đều đứng ở boong thuyền, đang di chuyển trên không trung. Lần đầu tiên Trần Hiệu Thiên biết đến Phi Không thuyền, với khả năng bay lượn với tốc độ khó tin, nó còn tránh rung lắc, tránh gió, bảo hộ trước công kích.
Đây là một trong những công cụ hạng nhất trong việc di chuyển, việc này thì Trần Hiệu Thiên tán thành, nó không làm cậu buồn nôn chóng mặt.
- Tôi đã muốn hỏi việc này từ lâu, nhưng đây chỉ thật đơn giản là đi sứ không?
Trần Hiệu Thiên hỏi, mắt quan sát khắp thuyền, không chỉ có hai người cậu đi dự lễ đăng cơ, còn có năm người nữa, tuổi tầm mười sáu mười bảy tuổi, tu vi Huyền cảnh trung kỳ, còn có một người đã đạt đến hậu kỳ.
Trên người họ đều khoác áo có tiêu chí của Thiên Hỏa phái, quan trọng hơn…
- Sao tên nào cũng đẹp trai ngời ngời thế.
Đó là điều Trần Hiệu Thiên thắc mắc, một thằng đẹp trai thì không sao, nhưng 5 thằng tụ lại nhất định có vấn đề.
Ngạo Tuyết trừng mắt, bất kỳ động tác của cô dù như thế nào, đều không bao giờ thiếu chút lạnh.
- Đó là vấn đề người muốn biết ư?
- Chẳng nhẽ còn gì khác.
Ngạo Tuyết thở dài.
- Cũng không phải chỉ đi dự tiệc đâu. Còn một việc khác nữa.
Trần Hiệu Thiên hiếu kỳ nhìn Ngạo Tuyết trả lời. Ngạo Tuyết chỉ ra vài phương hướng khác.
- Thấy chưa, Thiên Hư, Thái Dương, Thiên Môn,…, còn nhiều môn phái khác nữa cũng tham gia lễ đăng cơ này. Đây là lệnh của Thiên Hỏa phái đó, nhưng không phải do họ coi trọng cái thế lực này.
- Không phải chúng ta cũng là Vương cấp thế lực giống họ sao?
Trần Hiệu Thiên ngạc nhiên. Ngạo Tuyết cười lạnh.
- Đã bao giờ người nhìn thấy tông chủ chưa, chưa phải không. Cũng đúng thôi, Thiên Hỏa phái ở đây cũng chỉ là một nhánh của Thiên Hỏa Thánh Môn mà thôi, ở đây cao nhất cũng chỉ là chấp sự.
Ngạo Tuyết nói tiếp.
- Thiên Hỏa Thánh môn là thế lực cấp Thánh, tất nhiên không coi trọng Đại Lê vương triều. Nhưng không có nghĩa các chi nhánh dưới của Thiên Hỏa Thánh môn không coi trọng.
- Ý người là toàn bộ môn phái cô kể chỉ là chi nhánh của một phái lớn hơn sao?
- Đúng, cái này khá phức tạp, để nó sau đi. Quay lại chuyện lúc nãy, nói đúng hơn, họ nhìn trúng Long thạch của tân vương. Đó là cái giá mà vị vua mới đã trả để được lên ngôi.
- Là sao?
- Nghĩa là cướp ngôi đó, hắn đã dùng Long thạch ẩn chứa Long lực để làm tiền trả. Khổ nỗi các phái khác cũng muốn có, nếu có thể cho đệ tử Huyền cấp sinh ra Long, thì cơ hội được về Thiên Hỏa Thánh môn tu luyện cũng gia tăng, đồng thời chi phái có đệ tử xuất sắc cũng được tăng thêm tài nguyên nữa.
- Ra vậy, thế các phái định tính thế nào, nghe cô nói chỉ có một viên, nếu không cũng không có khổ sở thế này?
Ngạo Tuyết khịt mũi.
- Tất nhiên là phải so tài chứ, ta vô tình nhận nhiệm vụ này, nhưng cũng hiểu đại khái.
Trần Hiệu Thiên cười hỏi.
- Nghe có vẻ thú vị nhỉ, vậy so tài thế nào, mà chắc cũng có điều kiện tham gia chứ nhỉ?
- Có thì có. Để ta nói cho nghe: "Trong đoàn, tối đa mười người, nữ không được quá ba, còn lại phải là nam. Nữ không có yêu cầu gì. Nam dưới mười tám, phải có gia thế, học thức uyên bác, am hiểu tri thức, tu vi thấp nhất phải Huyền cấp trung kỳ trở lên, quan trọng nhất…là phải đẹp trai, càng đẹp càng tốt".
Trần Hiệu Thiên nghe xong thì mặt đơ ra, cậu nhìn vào Ngạo Tuyết, giọng dở khóc dở cười.
- Sao nghe rõ ràng như là…
Ngạo Tuyết mặt không biểu tình gật đầu.
- Ừ, là kén rể.