Chương 2: Cuộc sống của người anh hùng

Heroic AGE (VN)

Chương 2: Cuộc sống của người anh hùng

Một không gian chỉ có màu vàng của những cồn cát, những sự nguy hiểm, chết chóc luôn rình rập xung quanh. Từng tia không khí đều mang theo sự khô nóng cực độ mà không con người nào chịu nổi. Nói cách khác, nơi này chỉ giành cho những con quái vật hay những người đã siêu thoát khỏi giới hạn của con người mới được phép đặt chân đến – Hành tinh của sự đổ nát "Olone".

"Oành…Oành oành…" những tiếng nổ khủng khiếp phát ra. Đây là dấu hiệu của một cuộc chiến sinh tồn trong một môi trường khắc nghiệt.
------
"Yya." Một thiếu niên *như con khỉ* lao nhanh về trước, đối diện là 1 con quái vật với hàng chục những xúc tua vung vẩy với tốc độ mắt thường khó có thể nắm bắt.

Nhìn trước mắt thiên la địa võng được hình thành bởi xúc tua của con quái vật, hắn chẳng nhưng không sợ mà còn mỉm cười *nụ cười ác ma*, ánh mắt phát ra những tia sáng đói khát, miệng đã chảy đầy nước dãi.

Đưa tay lau đi những dòng nước nhớt nhát từ miệng, hắn dậm chân xuống đất, "oành" mặt đất trong phạm vị 3m nhanh chóng rạn nứt, tốc độ hắn tăng lên 1 cách khủng khiếp tiếp cận tốc độ âm thanh.

Với tốc độ như vậy nhưng đối phương cũng không phải ăn chay, những xúc tua huy động để hàng ngàn vạn những lưỡi đao gió lao thẳng hướng thiếu niên.

Đối với hàng ngàn vạn nhưng đao gió có thể xuyên thủng cả sắt thép thì người thiếu niên biểu hiện vẫn không đổi, những dòng nước dãi vẫn đang từ từ chảy chậm. Chợt hắn thân hình như thuấn di một dạng, cả người đụng vào con quái vật. Hai cánh tay hóa thánh những những đao sắc bén nhắm thẳng vào những xúc tua gớm ghiếc.

"Đùng…..Xoẹt" hắn thả người lộn vòng kèm theo là chiến lợi phẩm hắn thu được. Không sai, là 1 xúc tua của kẻ mà hắn vừa đùa nghịch.

"Ahaha! Cảm ơn vì bữa ăn nhé!" Không để ý đến biểu cảm đối phương, hắn mang 1 khuôn mặt tươi cười chạy nhanh về ổ chó của hắn.

"Age đã về rồi nè mẹ ơi."

"Thành viên phi hành đoàn quay trở về, đã được xác nhận. Hãy thông báo các hoạt động theo mã 04." Trả lời hắn là 1 âm thanh nữ tran đầy máy móc.

Không để ý đến, Age vẫn tràn đầy vui vẻ lên tiếng: "Nhìn nè mẹ, Age vừa có được 1 cái chân của Fuuto!"

Nghe không hiểu được ý của Age, âm thanh máy móc lại phát ra: "Mệnh lệnh không được chấp nhận. Hãy lặp lại lần nữa."

Nụ cười trên mặt Age không giảm ngược lại càng đậm hơn, hắn vừa đi vừa nhảy nói: "Cái chân này rất lớn. Nếu Age ăn nó từ từ, thì có thể để dành cho đến khi đám mây đó đến nữa, con chắc chắc đó."

Sau một hồi, hắn đi đến một thiết bị máy móc, có vẻ như là máy chế biến thức ăn. Age lau đi còn sót lại trên miệng nước dãi, nhang chóng để chiến lợi phẩm mà hắn thu được từ trận chiến với Fuuto lên phía trên, Age giọng tràn đầy khẩn trương: "Con chuẩn bị rồi nè mẹ."

"Mệnh lệnh được chấp nhận, bắt đầu chế biến nguyên vật liệu."

Nhìn vào chiếc máy đang hoạt động, trên mặt Age tràn đầy sự mong đợi như những đứa trẻ đợi quà từ mẹ. Chỉ sau vài giây, những thực phẩm được đóng gói kỹ càng theo dây chuyền dần dần suất hiện trong ánh mắt thèm khát của Age. Hắn nhanh chóng xé mở 1 gói, 1 ngụm lớn cắn xuống 1 cách tràn đầy vui vẻ: "Nó ngon lắm..ưm ưm *tiếng nhai* …mẹ ơi."

Trả lời Age vẫn là giọng nói máy móc không tình cảm: "Mệnh lệnh không phù hợp."

"Chúng ta vẫn chưa có mưa mặc dù mây đã xuất hiện khá nhiều rồi." Vừa nói Age chậm rãi uống vào ngụm nước.

"Mệnh lệnh không phù hợp."

"Có lẽ mặt trời đã ăn quá nhiều mây, đó quả là vẫn đề lớn. Nếu mà Age ăn quá nhiều chân của Fuuto thì chúng sẽ không xuất hiện thêm một thời gian nữa. Mẹ cũng nghĩ vậy chứ hả?"

"Câu hỏi không phù hợp. Xin hãy hỏi lại lần nữa." Mặc dù nghe bao nhiêu lần vẫn vậy nhưng nụ cười trên khuôn mặt hắn chưa bao giờ giảm qua. Quyết định vẫn đề của Fuuto, Age đi đến nơi những thực vật còn sót lại trên hành tinh này: "Phải cảm ơn Fuuto mới được" hắn nghĩ.

"Cảm ơn ngươi đã nhanh lớn nhé." Age xoa xoa thân cây, mạnh bóp 1 cái, cả cây nhanh chóng đổ ập xuống.

Đi đến chỗ Fuuto, hắn ném mạnh thân cây về phía trước. Vài giây sau, 1 sự chấn động khắp bề mặt cồn cát, 1 con quái vật khổng lồ chậm rãi xuất hiện. Nó hơi ngơ ngác khi thấy thức ăn ở ngay trước mắt mình mà không phải đi trộm như mọi khi. Nó đang mê man thì 1 giọng nói quen thuộc vang lên:

"Cảm ơn đã cho Age thức ăn suốt thời gian qua nhé Fuuto!" Age nhìn Fuuto tràn đầy hạnh phúc mỉm cười. Nhưng bỗng nhiên hắn cảm giác được thứ đó đang đến, thứ mà cha đã nói rằng: "Người sẽ mang Age đi"

Phi thuyền Argonaut, mọi người đang bận rộn trong quá trình làm công cuộc chuẩn bị cuối cùng để đáp xuống hành tinh Olone, giọng của Bee vẫn luôn vang thông báo các quá trình của phi thuyền đến cho Thuyền Trưởng cũng như lệnh từ chỉ huy đến các thành viên của Argonaut: "Hãy gắn kết với các quỹ đạo của hành tinh."

Trong phòng giành cho Thuyền Trưởng của hạm, vị quyền cao chức trọng này vẫn luôn mang cái bộ dáng chán nản lười biếng đó cùng với những tiếng than vãn: "Tôi biết nó đã được mong đợi từ lâu, nhưng thật không ngờ đích thân Hime-sama lại đi xuống dưới hành tinh đó…"

Ngay lúc ngài Thuyền Trưởng của chúng ta vẫn đang định than vãn tiếp thì 1 báo cáo của con trai hắn Iolaous xuất hiện: " Mọi chuẩn bị cho tất cả đơn vị để đổ bọ xuống hành tinh đều đã hoàn tất."

Nghe lời của con trai mình, hắn cũng tràn đây lo lắng cho vị Công Chúa đạo: "Nếu có chuyện gì xảy ra, hãy chắc chắn mang Hime trở về Iolaous."

"Con đã rõ thưa cha." Nhìn sự nghiêm túc từ cha mình, Iolaous thầm thế phải dùng cả tính mạng hắn để bảo vệ Hime trước những nguy hiểm phía trước, kể cả phải đối mặt với tộc Tribe of Hero mang sức mạnh tối thượng.
-
Một hạm đội gồm những chiếc Mobile Suit và các tàu vận chuẩn tách ra khỏi phi thuyền Argonaut mang theo Hime-sama cùng sứ mệnh của nhân loại tiến thẳng xuống hành tinh Olone, có thể là nơi ở của vị anh hùng mà họ đang tìm kiếm.
(P/s: Thủ tục khởi hành thôi nhé ae)
* "Điểm đến xác đinh. Mở cổng."

"Đã hoàn tất mở khóa. Mọi người đã có thể xuất phát."

"Basilis, xuất phát."

"Basilis đã rời khỏi tàu mẹ. Tuyến đường xác định." *

"Công chúa đã bắt đầu đổ bộ. Tất cả hãy thể hiện tinh thần của những người kỵ sĩ Yunos!" Với danh hiệu Kỵ Sĩ trưởng, Iolaous phải thể hiện ra đúng chức trách của một bầy tôi với Hime.


Trở lại trên hành tình Olone, Age cùng Fuuto đều đang nhìn hướng bầu trời, nơi mà phi đoàn của Hime đang tiếp cận. Age quay lại nhìn Fuuto với ánh mắt buồn bã, nói: "Có lẽ đó là những người mà bố và những người khác đã nói đến…Nếu vậy, chắc Age phải chia tay với người rôi, Fuuto à."

-------

Tiểu đội Mobile Suit đang ở phía trước mở đường cho tàu Basilis, trong khoang lái, Iolaous nhìn trước mắt vùng đất than: "Đây là những hố tạo bởi sao băng sao? Trên một hành tinh bị tàn phá đến thế này….con người có thể tồn tại sao?

"Ngay cả khi chúng ta có thể tồn tại trong bầu khí quyển này, thì bức xạ mặt trời cũng chỉ ở mức có thể chấp nhận được, nhưng nó vẫn quá nguy hiểm đối với nhân loại." Aneasha nhanh chóng phân tích cụ thể tình huống trên hành tinh Olone, đang muốn tiếp tục thì Công chúa Dhianeila nên tiếng:

"Tôi có thể cảm thấy có sự hiện diện của ai đó ở đây." Cô nhẹ nhàng đưa ngón tay lên chỉ vào một điểm trên bản đồ.

Aneasha lập tức phân phó toàn đội: "Dhianeila-sama đã chỉ định con đường! Tất cả lực lượng, thay đổi điểm đến!"

Dhianeila tiếp tục nói: "Người đó đang ở đây. Tribe of God là những người thông mình nhất vũ trụ…và cậu ta là con người duy nhất được nuôi bởi họ…ngươi hiểu chứ Aneasha."
----
Tinh tinh, Iolaous nhìn trên màn hình hiển thị thông báo nhanh chóng lên tiếng: "Chúng tôi vừa bắt được tín hiệu! Thông tin đã được chuyển đến thưa Dhianeila-sama."

Nhìn đến hình ảnh, có người sững sờ, có người mừng rỡ, người lại lo lắng,… mọi thứ cảm xúc lúc này đều tràn gập. Aneasha lên tiếng: "Đó là một con tàu? Mau chóng hạ xuống kiểm tra."

Mọi lực lượng nhanh chóng theo đội hình bảo vệ phi thuyền Basilis dần dần tiếp cận mục tiêu.

"Không thể nghi ngờ gì nữa." Dhianeila-sama mang theo tràn đầy kinh ngạc.

Aneasha tiếp tục phân thích về con thuyền: "Mã SOS đã có hơn 120 năm….Không có dấu hiệu tồn tại của sự sống sao? Iolaous, đội Lotus sẽ đi tìm kiếm ở phía bên kia. Chúng tôi sẽ phải tiểu đội 5 người sẽ tiến vào phi thuyền kiểm tra."

"Họ sẽ không sao chứ hả?" Iolaous tràn đầy lo lắng đáp lại.
Aneasha hiểu sự lo lắng trong lòng Iolaous, tư tin nói: "Để đề phòng bất trắc tôi đã cử Tail mà Mail theo họ, nên anh hãy yên tâm và hoàn thành nhiệm vụ của mình."

Nghe được câu trả lời, hắn cũng an tâm phần nào: "Đã rõ, tôi sẽ tuần tra phía trên."

-----------
Trở lại với đoàn thám hiểm của chúng ta, ho đang tiến gần đến "lãnh địa" của Age một cách bất hợp pháp mà không hề hay biết. Nhìn khung cảnh xung quanh, Tail đạo: "Họ thực sự trồng được cây ở đây sao hả? Thật là vô nghĩa khi làm điểu đó trên sa mạc. Cô nghĩ sẽ có gì ở đây à, Mail?

"Công chúa đã nói là có, Tail."

Kết thúc cuộc trò chuyện, họ nhanh chóng tiếp cận con thuyền để có thêm thông tin cần thiết. Tới phòng điều khiển trung tâm chỉ thấy 1 sự đổ nát. Họ đang ngờ vực thì 1 giọng nói vang lên khiến ai cũng giật mình sợ hãi.

"Phát hiện kẻ xâm nhập. Hạn chế hoạt động theo mã 003."

Bớt đi phần nào sự sợ hãi, Tail đạo: "Nó vẫn còn hoạt động cơ à? Mail."

"Chúng ta hãy sửa chữa lại nó 1 tý nào! Tail."

Nhận đồng công việc, 2 người cùng tập chung lại sức mạnh, họ là chị em sinh đôi và kế thừa 1 hạng dị năng khủng khiếp. Họ có thể tạo ra 1 vùng từ trường nhất định cũng như tác động thời gian lên những thứ không có sự sống. Chỉ sau 2 hô hấp, căn phòng tràn ngập những trang thiết bị hỏng hóc đã quay trở về thời kỳ huy hoàng của nó. Những màn hình nhanh chóng sáng lên hiển thị hàng loạt số liệu. Trong đó có thứ họ cần nhất: Nhật ký con tàu.

Chiếm được nhất ký, Mail nhanh chóng thiết lập và gửi dữ liệu về cho tàu Argonaut thì bỗng nhiên có ai đó đụng đụng mình. Không chỉ là Mail mà Tail cũng cảm giác như vậy, 2 người cùng quay lại hỏi:

"Cô làm gì vậy Tail?"

"Cô làm gì hả Mail?"

"Cô vừa khều tôi phải không nào?"

"Tôi không có làm gì mà!"

Hai người đều cảm giác kỳ lạ thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt sắc bén của một con dã thú đang nhìn chăm chú vào mình. Sự nguy hiểm, chết chóc tràn ngập cả người, 2 người toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi vì sự căng thẳng.

Phải biết họ cũng không phải người thường mà là những người mang siêu năng lực tột cùng. Thứ có thể làm chọ họ sợ hãi như vậy quả thật là 1 con quái vật khinh khủng có thể làm nguy hại đến công chúa Dhianeila-sama.

Lại qua 1 khoẳng khắc, biết không thể tiếp tục, hai nàng nhìn nhau, không hẹn mà cùng quay người nhìn lại. Bóng đen bắt đầu tràn ngập toàn không gian cùng với sự im nặng. Nhưng nó chỉ tiếp diễn trong ngắn ngủi vài giây thì tiếng hết đã vang vọng tất cả cùng với sự hoảng hốt tột cùng của cả đoàn thám hiển 5 thành viên đang nhanh chóng thoát chạy cùng với sự truy đuổi của kẻ thần bí.