Chương 1: Theo truyền thuyết kể lại rằng, có thằng tên là:

Hệ Thống Thẻ Bài - Dị Giới Phiêu Lưu

Chương 1: Theo truyền thuyết kể lại rằng, có thằng tên là:

.o0o.
Ngày xửa ngày xưa, theo truyền thuyết kể lại rằng, vào cái đêm mùa đông năm ấy, trong một bệnh viện huyện nghèo, có hai người đàn ông sắp làm bố lấy màu quần lót của cô y tá ra để cược rằng, ai đoán sai sẽ phải đặt tên con ngược họ. Và cũng theo truyền thuyết đó, không lâu sau, có một cậu bé ra đời với cái tên được ghi trong giấy khai sinh là:
"Tăng Văn Giảm"
.....Post Car System...
Tăng Văn Giảm, nam 90%... Còn 10% để hỏi chấm vì thi thoảng hắn vẫn nghĩ rằng mình là công chúa.
Tăng Văn Giảm, sinh ra trong một gia đình lao động. Bố làm công nhân nhà máy thép, mẹ là nông dân trồng ba mẫu rau mầu. Được lớn lên trong môi trường hạnh phúc, có mẹ có cha, có đủ cả hai đứa em trai và một cô em gái. Được người thân, bạn bè, hàng xóm hết mực yêu thương, tuổi thơ của Giảm trải qua vô cùng hạnh phúc...
Đúng! Nhất định phải hạnh phúc!
Đáng ra phải hạnh phúc... nếu hắn không có một ông bố "Thật không thể tin nổi" đặt cho cái tên như một trò đùa.
"Đã Tăng rồi lại còn Giảm. Cả đời mày nó cũng chỉ tịnh tiến như chuyển động của piston đâm vào lòng xi lanh máy nổ thôi con ự... Đâm rút liên hoàn đấy hị hị...!" lời của tay chủ tiệm sửa máy cày mà Giảm hay đến làm thêm mỗi hè.
Vì sở hữu một cái tên như đùa, nên cuộc đời của Giảm nó cũng mông lung như một trò đùa vậy.
Còn nhớ năm ấy, Giảm đang học lớp tám. Một hôm mưa gió mát trời, hắn đang chơi với quả cầu lông ngoài cổng trường thì vô tình nhìn thấy một cửa hàng mới mở. Biển quảng cáo bên ngoài ghi "Hắc Long Hội Quán" kèm tấm băng rôn miễn phí 100% dịch vụ cho 14 khách hàng đầu tiên. Cứ tưởng quán Net nên Giảm nhấc chân đi vào thẳng. Có ngờ đâu nó là quán săm. Mấy khách hàng khai trương bao giờ cũng là lộc, tay chủ quán lại là dân anh chị nên dù thật là không muốn, Giảm cũng vẫn phải săm lấy một hình. Mẹ nó...! Hắn năm đấy mới học lớp 8.
Trong cái tình thế đó, không săm không được. Giảm định săm Năm Anh Em Siêu Nhân Sức Mạnh Khủng Long Ninja Điên Cuồng Sấm Sét, cái đấy đang là hot trong giới trẻ con thời bấy giờ. Thế nhưng, tay chủ quán nhìn Giảm rồi bảo rằng: "Nhìn câu rất là dũng mãnh, nên tôi sẽ săm cho cậu chữ Dũng"...
Thế là, Giảm bị sắm chữ Dũng vào tay.
Từ đó về sau, có hình săm trên người, dù Giảm không làm gì nhưng tụi du côn cũng tưởng rằng hắn giang hồ lắm. Thế là hắn được người ta nể sợ. Hắn được thầy cô trong trường xếp vào diện học sinh cá biệt dù thành tích học tập vẫn tốt đều. Hắn được các tay đại ca trong và ngoài trường khác tìm đến dằn mặt và thách đấu. Hắn bị cuốn vào nhiều vụ đánh nhau và gây rối trật tự công cộng một cách không hiểu thấu.
Cứ như thế, suốt mấy năm đi học cấp 2 cấp 3, hắn đánh ra tên tuổi của mình. Mọi người sợ hãi mà gọi hắn một câu "Dũng đại ca"...
Định Mệnh!!! Dũng là thằng đéo nào...!?
Từ khi còn bé, Giảm đã có nhiều niềm đam mê mãnh liệt và trong đó, đam mê lớn nhất của hắn là trêu chó... Ngoài ra, hắn còn rất thích máy móc và đam mê chế tạo.
Khi lớn lên, để được sống với niềm đam mê của mình, Giảm đi học đại học đăng kí khoa cơ khí.
Đam mê và có lẽ cũng có một chút thiên phú, Giảm không chỉ trêu chó giỏi mà học cơ khí cũng rất là giỏi. Đại học bốn năm liền đều cầm học bổng và cuối cùng tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu. Sau đó...
Sau đó... Giảm ra trường và đi làm bảo vệ.
"Cuộc đời mày chỉ như một trò đùa khốn nạn" Từ khi ra trường, càng đi làm thì Giảm lại thấy cái câu này càng đúng. Cứ như kiểu là ông bố "Thật không thể tin nổi" của mình và tay chủ tiệm sửa máy cày hợp lực lại để gieo một lời nguyền rủa vào hắn vậy.
Dõ dàng là hắn học cơ khí, chuyên môn có, thành tích cao, xin việc vào công ti cơ khí, vậy mà toàn bị điều đi trông xe với bảo vệ. Rồi thì làm tạp vụ, rồi thì đi thông bồn cầu, thông cống tắc. Đến khi được điều chuyển đơn vị công tác thì đi nhổ cỏ, đi cho chó của công ty ăn...
Hiện tại, hắn vừa đạt danh hiệu chiến sỹ thi đua của một trang trại chuyên chăn nuôi rắn độc. Một mình hắn quản lí tám chuồng rắn hổ mang liền. Mỗi hôm vào cho ăn, làm vệ sinh hay nhặt trứng, nhìn cả đống rắn nó dựng người lên rồi mổ tới tấp, dù vẫn né được hết nhưng nói thật, hắn cảm thấy đau tim lắm.
Giảm năm nay mới có hai mươi sáu tuổi. Hắn còn trẻ. Hắn chưa có vợ con. Hắn còn cảm thấy mình vẫn chưa làm việc đủ, chưa đi đủ xa và chưa trêu được hết mọi loài chó trên thế giới này. Hình săm chữ "Dũng" trên cánh tay phải cũng vẫn còn in rõ nét. Vậy nên, hôm nay hắn xin nghỉ việc.
Rứt áo ra đi trong ánh mắt mất mát của giám đốc và công nhân viên trại rắn, Giảm cưỡi trên con xe đạp điện lướt đi trong ánh nằng chiều.
Từng làn gió thổi vi vu qua mái tóc, cơ thể mát lạnh còn tinh thần thì sảng khoải vô cùng. Bỏ việc... Giảm chưa bảo giờ cảm thấy mình tự do đến thế.
"Bỏ việc rồi...! Mai mình sẽ đi đâu đây..?"
Để mặc cho bản năng dẫn lối, con xe đạp điện chạy vu vơ trên phố và ý nghĩ cũng bị hắn thả trôi theo gió.
"Thật là yên bình..."
Cả thế giới giống như nhoà đi, chỉ còn bản thân, chỉ còn tự tại. Mọi âm thanh cũng quện vào nhau tạo thành bản nhạc nền cho nhịp đập của một con tim tự do không siềng xích. Mọi thứ lướt qua mắt hắn, lướt qua tai hắn, nhưng đều trôi đi không hề đọng lại. Tiếng gió, tiếng lá sào sạc trên những tán xà cừ bên vệ phố, tiếng lọc cọc của con xe đạp điện cũ kĩ tồi tàn đã chạy bảy năm, tiếng trẻ con nô đùa, tiếng mấy bà bán cá chào hàng và cả tiếng ai đó gọi:
- Sao băng kìa...
Có sao băng!!? Không ngẩng đầu lên nhưng Giảm vẫn thấy chói loà. Một thứ ánh sáng mãnh liệt bùng lên và ngập tràn trong tầm mắt. Sau đó là tối đen. Và Giảm đột ngột mất đi ý thức...
.....Post Card System.....
- Đang nhập vào dữ liệu.
- Báo cáo lưu trữ số hiệu 2713.
- Lần đột phá vạch ngăn không gian thứ 118.
- Phát hiện vị diện ổn định hữu hình... Tự động đánh số 24.
- Quét hình dấu hiệu sinh vật.
- Phát hiện dấu vết sinh mạng thể.
- Phát hiện sinh mạng thể có trí tuệ.
- Quét hình kết cấu sinh vật... Đánh giá dữ liệu đồng bộ hoá.
- Tỉ lệ đồng bộ hoá 47% đến 71%... Phù hợp định mức tối thiểu. Đánh giá thông qua.
- Đánh dấu mọi cá thể đồng bộ hoá lớn hơn 70%... Bắt đầu trồng vào ngẫu nhiên.
- Trồng vào thất bại... Bắt đầu lựa chọn ngẫu nhiên vật chủ khác...
- Trồng vào thất bại... Bắt đầu...
- Trồng vào thất...
-...
- Hệ thống trồng vào thành công.
- Chuyển sang chương trình phân tích không gian.
- Khởi chạy "Chân Lý"
- Không gian vị diện có mức độ hoàn thiện vượt quá 80%.
- Giải mã "Chân Lý" thất bại... Bản nguyên thế giới đang bắt đầu bài xích...
-Hệ thống đang bị bài xích... 1%...
- 2%...
- 3%...
- Khởi động phương án khẩn cấp số 2.
- Tiến hành rút ra linh hồn vật chủ.
- Đã rút ra linh hồn vật chủ.
- Bắt đầu đột phá vách ngăn không gian.
- Lần đột phá vách ngăn không gian thứ 119...
- Dữ liệu... bắt đầu ghi vào...
.......
.....Post Card System....
../.
- Tự do... là được hít thở một cách không lo sợ...
...dưới bầu trời.
Truyện được thực hiện bởi Hoa Bão team:
Viết chính: Lan Thi
Kịch bản: Sói lạc lối
Phụ tá: Th.a Woa
Cộng Tác Viên: Mộc Chi