Hệ Thống Siêu Cấp Tu Tiên

Chương 1:Lưu Ân

"Đinh,chúc mừng kí chủ Lưu Ân năng lượng tích lũyđến 99.9%".

"Đinh,hệ thống mở ra thành công,chờ đợi người chơi thức tỉnh".

"Thiếu gia,thiếu gia ngươi tỉnh dậy đi,ngươi tỉnh dậy đi,ngươi nếu bị làm sao,Thiên Nhi làm sao nói với lão gia đây,lão gia trở về thì Thiên Nhi phải làm sao đây".

Lưu Ân mơ mơ màng màng mở mắt ra,lập tức xuất hiện trước mặt là một thanh sắc nữ nhân quần áo cổ trang,ánh mắt lo lắng nhìn lấy mình.

Lưu Ân bỗng nhiên sửng sốt tiểu nha hoàn này thật là xinh đẹp,thân hình uyển chuyển,eo thon ngực nở mông cong được đai lưng bó gọn trói buộc,mặt trái xoan tinh xảo,miệng anh đào nhỏ nhắn xinh xinh,có thể tuỳ tiện để vài tên nam nhân muốn vào tù.

"Thiếu gia,người tỉnh rồi a,ngươi rốt cuộc tình rồi a,mấy người Lưu Hân kia lại ỷ thiếu gia không tu luyện được lại đánh thiếu gia trọng thương,đợi khi lão gia về Thiên Nhi nhất định sẽ báo với lão gia để xử lí hắn".

Tiểu nha hoàn mừng rỡ rối rít lên ôm trầm lấy đầu Lưu Ân ấn vào trong ngực,lập tức khiến cho Lưu Ân triệt để tỉnh lại.

"Khoan,khoan,thiếu gia cái gì thiếu gia,cái gì tu luyện?Ta là ai?Đâu là đây" Lưu Ân đột nhiên bật dậy nhìn xung quanh bốn phía.

Căn phòng này không tính lớn cũng không quá nhỏ,xung quanh phòng tỏa ra mùi hương nhẹ nhàng,trên trần nhà treo một cái lồng sắt hình vuông,bên trong lồng sắt có cái nắm đấm hình tròn chứa con vật như đom đóm phát sáng.

Chiếc giường Lưu Ân nằm lại khá to so với căn phòng mềm mềm,nảy nảy đủ 5 người nằm thoải mái.

Lưu Ân nhìn quang cảnh xa lạ xung quanh,hồi tưởng lại chính mình đang ngồi trong nhà chơi game 3Q thì bị sét đánh,suốt từ đó ngất đi đến giờ mới tỉnh lại.

Nhìn thấy Lưu Ân thẫn thờ tiểu nha đầu liền nhấc lên còn tưởng Lưu Ân bị làm sao vội vàng nói:"Thiếu gia ngươi đợi một chút ta liền đi lấy cháo nóng cho người uống,thiếu gia người đợi a ".

Vừa nói tiểu nhà đầu liền chạy ngay ra ngoài.

Lưu Ân giờ đây làm gì có tâm tư để ý đến tiểu nha đầu lập tức đến trước gương nhìn,nhìn thấy gương phản chiếu lại chính mình không nhịn được thốt lên một câu thô thiển.

"Ta phi,quá tuấn tú,đây là ta sao,không phải chưa,liền đẹp trai như vậy,đúng tiêu chuẩn của một soái ca a,quá tuấn tú đi "

Rồi tự nhiên một trận đau nhức tiến vào não,từng mảnh ghép kia ức liền ghép lại với nhau rồi triệt để hoàn thiện.

Thông qua kí ức hắn liền biết được chủ nhân cũ của cơ thể này cũng tên là Lưu Ân,là đại thiếu gia của Lưu gia,là con trai của Lưu gia gia chủ Lưu Hạc từ nhỏ không thể tu luyện được.Bị người ta gọi là phế vật,gần đây bị Lưu Hân đánh cho va vào tường lục phủ ngũ tạng vỡ nát mag chết để rồi Lưu Ân xuyên qua trở thành chủ nhân tiếp theo.

Ta phi lão nhân gia a!.

"Ngươi cho ta xuyên qua tại sao không phải một cái tuyệt thế thiên tài mà lại là cái cơ thể bị gọi là phế vật như vậy chứ,nguôi đây là muốn đùa chết ta phải không".

"Ta Lưu Ân đường đường một đời trai tan chưa khai bao,chưa biết hương vị cuộc đời làm sao lại xuyên đến cái Thần Vũ Đại Lục này chứ".

Thần Vũ Đại Lục,lấy thực lực vi tôn,kẻ mạnh thì nắm quyền hơn cả,còn kẻ yếu thì không có quyền được lên tiếng.

Khí hải,hấp thu,luyện hoá lưu trữ khí tức ở nơi căn bản để rồi đến mức nhất định đột phá tu vi cùng rèn luyện thân thể,không cách nào tu luyện bằng với việc muôn đời không được lên tiếng cùng với địa vị thấp hèn nhất.

Lưu Ân lại nói:"người khác xuyên qua thì từng cái là thiên tài cái thế đánh cái rắm cũng thơm,kẻ dùng tiền quất vào mặt thiên hạ,muốn gg có đấy,muốn nữ nhân có nữ nhân,hậu cung 72 phi tần cũng là có,vậy mà đến ca xuyên qua lại đến cái phế vật không tu luyện được,lại không có tiền tài địa vị,con mẹ mó thế nào...Không được lão tử phải khiếu nại,lão nhân gia a ngươi cũng thật quá bất công a".

Lưu Ân giờ đây cảm thấy đắng lòng,lại còn từng cơn đau nhức từ đại não truyền đến.

Giữa lúc mà hắn con đang phiền não thì quần áo giản dị ngực nở mông cong thiếu nữ tiến vào trên tay là một bát cháo vẫn còn nóng,thiếu nữ vội đi với thấy Lưu Ân tỉnh lại mắt rưng rưng,lệ từ từ rơi xuống xà vào lòng Lưu Ân mà khóc.

"Thiếu gia nguôi cuối cùng cũng tỉnh lại,Thiên Nhi còn tưởng người không cần Thiên Nhi nữa, không quan tam Thiên Nhi nữa,để Thiên Nhi lại một mình.."

"Ách..."

"Thiên Nhi"

"Ngươi là?"Lưu Ân bị đột nhiên thiếu nữ xà vào lòng,thiếu nữ trong lòng liền kinh ngạc.Lưu Ân mở to mắt không hiểu chuyện gì xảy ra.

Lưu Ân nhìn thiếu nữ nức nở khóc trong ngực liền đánh giá.

"Thật là trắng,thật xinh đẹp"

"Cái này cũng quá lớn so với mặt a,đúng kiểu ngực phụ huynh mag mặt học sinh a"

Màu đen mái tóc,con mắt to liền một màu trắng cùng con ngươi với nước mắt,gò má mập mạp trắng trẻo lộ ra tia thẹn thùng cùng đáng yêu.

Lưu Ân không khỏi cảm thán,nếu đặt trên địa cầu thì chắc chắn là một mĩ nữ cực kì xinh đẹp khiến bao thằng chết mê.

Đặc biệt là hai quả đồi phập phồng trước ngực Thiên Nhi,quả là cảnh đẹp a.

Đây chính là kiểu thiếu nữ bạn người mê a.

Nghe Lưu Hải nói vậy,tiểu thiếu nữ lộ ra vẻ kinh hoàng,đôi mắt trợn to,nước mắt còn lăn trên má nhìn Lưu Ân nói:"Thiếu gia,người không sao chứ,ta là Thiên Nhi đây mà,không lẽ ngươi quên ta sao?"

"Á,Thiên Nhi,Thiên Nhi,là Thiên Nhi,ta đùa một chút thôi"Lưu Ân vội vàng cười xấu hổ noiMẹ nó phải sửa lại cái danh tự mới được,cùng lúc đó từng đoạn kí ức vội vàng hiện ra trong đầu của hắn.

Truyện viết dành cho ai đọc cảm thấy hứng thú.Nếu ai đọc mà cảm thấy không hay không thích hợp với mình thì xin out hộ mình.Đừng dùng những lời lẽ làm mất lòng nhau.Còn nếu các bạn muốn đọc tiếp thì comment mình sẽ viết và đăng nhiều hơn.Nếu ai có thể thì nhớ đề cử cho mình nhé.1-2 phiếu là vui rồi