Chương 18: Lễ hội Hoa anh đào (Sakura)

Hành Trình Vô Tận

Chương 18: Lễ hội Hoa anh đào (Sakura)

"Tajū Kage Bunshin no Jutsu"

"Bùm!.. Bùm!.. Bùm!"

Một loạt phân thân xuất hiện, cũng phải đến gần trăm chứ không ít.

"Toàn bộ chia làm hai đội, một nhóm tu luyện Mộc độn, nhóm khác tu luyện kỹ thuật cận chiến, còn dư lại ba người, đi làm thịt hai thằng ôn kia cho ta, nhớ phải bí mật hành động"

"Hôm nay trời đẹp, cần phải bồi tiếp chị Aiko dự lễ Hanami, không rảnh quản mấy vụ việc cỏn con này"

Niran phân phó xong cũng không muốn đích thân thực hành, cấp độ lười của hắn tăng lên hết mức kể từ khi học nhẫn thuật phân thân, tiêu chí chơi là trên hết. Khổ thân làm otaku một đời không ra khỏi cửa, giờ phải bù đắp mới phải đạo.

....

"Đã qua hai ngày rồi, sao bọn chúng chưa có trở về"

Đại nhi tử Lãnh chúa Thủy quốc đi đi lại lại trong phòng đến chóng cả mặt, hắn ban đầu không nghĩ tới nhiệm vụ giao cho mấy tên Ninja vẫn chưa thấy hồi âm cũng không dám tự thân đi tìm hiểu.

"Hay là nhờ cha giúp, … Không được! Nếu để ông ấy biết lại hành ta một trận, cả thằng em trai đáng chết vạn lần kia kiểu gì cũng hùa vào mấy câu, còn không phải mong ta thất sủng mà leo lên cái vị trí thế tử"

Đang cân nhắc thì bên cửa có tiếng người chặn dòng suy nghĩ của hắn.

"Không cần tính toán nữa đâu, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi rồi"

(Quay lại mười phút trước:

"Canh gác gì mà ngủ gật với say rượu một đám thế này, đúng là ngày càng mục nát"

Vừa đột nhập vào trong ngoại viện mới thấy một đám đang ôm bình rượu ngủ vô cùng hăng say. Cử tưởng sẽ gặp cái gì đó kháng cự hay ai đó kêu to "Bắt thích khách" giống mấy bộ truyền hình cổ trang nhưng đời không như film làm hắn mất hết cả hứng thú, phất tay lấy mạng cả lũ còn trong giấc mơ lại tiếp tục thẳng tiến, họa may mới gặp mấy tên ra dáng cận vệ nhưng cũng không được tích sự gì.)

"Kẻ nào?"

Tức giận quay ra xem là tên nào to gan lớn mật dám to tiếng trù ẻo hắn, nhìn một lúc mới nhận ra người kia là ai, khuôn mặt béo ị chuyển sang màu gan heo tím lịm.

"Sao ngươi lại ở đây? Người đâu, có thích khách"

Vừa chất vấn vừa hò hét kêu cứu nhưng mãi cũng chưa có ma nào tới làm sắc mặt hắn chuyển sang tái nhợt.

"Đừng kêu nữa! Bọn chó săn ấy ta tiễn sang thế giới bên kia rồi, giờ cho ngươi đi cùng luôn, ở đó tha hồ mà hô phong hoán vũ"

Ảnh phân thân Niran dần mất đi kiên nhẫn, định tiến lên động thủ.

"Đừng tới đây, cha ta chính là Đại danh, ngươi dám giết ta sao, …..
Không! van ngươi đừng giết ta, ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng"

Đe dọa không xong, tên béo quay sang cầu xin, cái thùng phi quỳ xuống sàn run cầm cập, các chi co rút lại càng kịch liệt, hình dáng hiện tại của hắn gần đúng hình cầu rồi.

"Trông ngươi thật kinh tởm, thôi đi chết đi, trước đó ta cũng nhắc luôn kiếp sau có thuê mấy tên giữ cửa cũng phải đáng tiền một tý, mà ngươi chắc gì đã được làm người"

Thanh kunai vung lên, trực tiếp cắt đứt động mạch chủ kết thúc sinh mệnh một tên nhị thế tổ.

Ngay lúc này ở một tòa phủ gần đó cũng xảy ra tình trạng tương tự, có điều khác với tên anh trai, thằng em có vẻ rất hưởng thụ ôm ấp mỹ nhân cho tới khi một lưỡi dao ló ra ngoài cổ hắn. Kèm đó, đi bồi táng cùng là một đám thủ hạ, xem ra sang thế giới bên kia cũng có người tiễn đưa.

Dọn dẹp sạch sẽ hiện trường, ba ảnh phân thân cùng lúc hóa giải nhẫn thuật hóa thành làn khói biến mất để lại sau lưng là hai tòa phủ đệ tráng lệ không còn bóng người.

……

Tại khu vườn anh đào lớn cách phía nam kinh đô Thủy quốc bốn dặm đường, số lượng người tiến về đây tham gia lễ hội hoa anh đào Tháng tư vô cùng đông đảo, thời gian diễn ra liên tục một tuần cả ngày lẫn đêm, xung quanh treo lồng đèn giấy đủ màu sắc với hoa văn khá bắt mắt.

Các nhóm nhạc công cũng tụ họp tại đây, có lẽ trong khoảng thời gian này là lúc vừa có thể vui chơi cũng như thu nhập tăng nhiều lần so với khoảng thời gian khác trong năm. Những buổi tiệc tùng diễn ra phục vụ du khách với nhiều món ăn nổi tiếng như Sukiyaki, bento hoặc sashimi, một món ăn hải sản đặc sắc..v..v và chắc chắn rượu sake là đồ uống không thể thiếu trong dịp này.

Trên đường lớn một cô gái trẻ trung mặc bộ đồ kimono truyền thống đang dắt tay một tên nhóc tầm chín tuổi vừa đi vừa thưởng ngoạn phong cảnh nơi đây, cả hai đều rất hứng thú trước sự náo nhiệt của lễ hội.

"Chị Aiko, năm nào lễ hội cũng đông vui như vậy sao?"

"Không, mấy năm trước lượng người chỉ được một phần ba như bây giờ là tốt lắm rồi, có lẽ do hoa anh đào nở đẹp hơn mọi năm cũng nên"

"Vậy sao, đang tiếc là Aki và Hoshi không được chứng kiến cảnh này"

Nghĩ tới hai đứa trẻ thích náo nhiệt nhưng hoàn cảnh hiện giờ không cho phép hắn buông lỏng. Trong lòng cảm thấy hổ thẹn mình vẫn có tâm tư đi vui chơi lễ hội.

"Là hai nhóc song sinh mà em kể với chị à, khi nào rảnh rỗi nhớ dẫn tụi nó tới chơi nhé, chị rất muốn gặp tụi nhỏ"

Từng được Niran kể qua, cô rất muốn nhìn thấy bọn trẻ, dù gì sinh sống đơn độc một mình từ bé, thân nhân cũng không có nổi một người, nếu có thêm mấy đứa nhóc tới chơi cũng đã khiến lòng cô vui vẻ hơn rất nhiều.

"Em sẽ đưa chúng tới chơi trong khoảng thời gian sớm nhất, chắc chắn chúng sẽ rất yêu quý chị đó"

Với tâm tư một người trưởng thành, sao hắn không đọc ra được ý nghĩ của cô chứ, có lẽ hoàn cảnh tương tự nhau nên càng dễ dàng phát hiện.

"Nhớ đấy nhé, không là chị ghét em lắm đó"

"Nói dối làm rùa rút đầu"

Niran đang cười nói thì nhận được một tin tức từ ảnh phân thân, hai tên con trai Lãnh chúa đã xuống chầu diêm vương, mọi việc diễn ra tốt hơn tưởng tượng vô số lần. Cứ nghĩ gặp phải cao thủ nào đó ai dè toàn một phường giá áo túi cơm.

"Ở kia tập trung đốt đèn lồng kìa chị, mình tham gia luôn chứ"

"Hay đấy"

Cả hai nhanh chân gia nhập đám đông, cứ thế một ngày tiếp tục diễn ra trong tiếng cười vô cùng thỏa thích, tham dự đủ trò chơi mới lạ cũng như thưởng thức vô số món ăn ngon.