Chương 16: Đại náo kinh đô

Hành Trình Vô Tận

Chương 16: Đại náo kinh đô

"Này ngươi cảm thấy cô gái kia rất tuyệt vời không?"

Một tên béo như lợn đang hỏi người hầu cận bên cạnh.

"Ánh mắt của ngài thật tinh chuẩn, tiểu nhân thấy nên bắt cô ta về làm ấm giường cho ngài"

Tên người hầu vừa nghe đã hiểu, hắn đã quá rõ tính cách của vị thiếu gia này.

Không để ý tới ánh mắt mấy tên thường dân đang khiếp đảm nhìn mình, còn có vẻ hơi hưởng thụ nữa, tay cầm bó hoa lấy không của cửa hàng hoa bên cạnh thẳng tiến tới chỗ cô gái đang mua hàng, trong lòng thích ý – "Ông đây là con trai cả Đại danh, có tên đui mù nào dám đòi tiền"

Cảm thấy có người tới gần, cô gái quay sang nhìn thấy một cái thùng phi đang di động, mặt mày bỗng tái nhợt khiếp sợ.

…….

"
"sakura sakura aitai yo iya da kimi ni ima sugu aitai yo"
daijoubu mou nakanaide watashi wa kaze anata wo tsundeiru yo
"sakura sakura aitai yo iya da kimi ni ima sugu aitai yo"
arigatou zutto daisuki watashi wa hoshi anata wo mimamori tsuzukeru

anata ni deaete yokatta hontou ni hontou ni yokatta

koko ni mou irenakunacchatta mou ikanakucha HONTO GOMEN ne
watashi mou hitori de tooi tokoro ni ikanakucha
"doko e?" tte kikanaide "nande?" tte kikanaide HONTO GOMEN ne
watashi wa mou anata no soba ni irarenakunatta no

itsumo no sampo michi sakura namiki wo nukete yuki
yoku asonda kawamo no ue no sora no hikaru hou e to
mou aenaku naru kedo sabishii kedo heiki dayo
umarete yokatta HONTO yokatta….
"

Đang thoải mái dạo phố tai đeo Headphone, vừa đi vừa ngâm nga Sakura Anata ni Deaete Yokatta, một bài hát hắn khá ưa thích ở kiếp trước. Còn bộ nghe nhạc, hắn chỉ tốn chút điểm để sở hữu, cho dù là phi thuyền Yamato cũng có thể, miễn là bạn đủ điểm. Trên trời dưới đất đều OK.

"Hử! bên kia có gì mà đông người thế?"

Nhìn một đám lính đang cản dân thường vây xung quanh, còn có hai tên đang lôi kéo một cô gái đi theo hai tên khác, có vẻ là chủ tớ, một béo một gầy trông vô cùng tức cười.

"Lại là cưỡng ép con gái nhà lành"

Niran vừa nhìn vừa lẩm bẩm, hắn hay thấy trên phim vụ bắt ép như kia khá nhiều, nhất là dạng cổ trang, còn ngoài đời thật mới là lần đầu chứng kiến.

Lần này hắn không làm anh hùng cứu mỹ nhân thì đúng là có lỗi với tổ tiên, dù cô gái kia tuy chưa xứng với hai chữ mỹ nhân nhưng cũng khá xinh xắn, tóc nâu cắt ngắn khuôn mặt trái xoan cân xứng.

"Mau buông cô gái ra!"

Lách qua đám lính, Niran chắn ngay trước mặt tên béo quát bảo.

"Ở đâu ra thằng nhóc con này! Cút về nhà bú sữa mẹ đi, khi nào lớn hãy đi làm anh hùng"

Tên béo nhìn Niran như thấy một con kiến cả với nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Dám cản đường hắn đúng là chán sống, không nói quyền thế hắn ngập trời mà thể hình đúng là đè chết tên nhóc cả vạn lần.

"Dám bảo ông mày bú sữa mẹ, đáng chết!"

Không nói thêm câu thứ hai, đúng chất " Khắc khẩu liền động thủ" Niran tung ngay một cước vào bụng "thùng phi di động", dù đã giữ gần hết lực cũng đạt tới bốn trăm cân phá hoại.

"Hự! ….. Ầm!"

Kêu một tiếng, thằng béo mắt như lồi ra, cả người như diều đứt dây bay một mạch thẳng tiến vào kệ hàng cách cả chục mét, trên đường bay va đập với toán lính theo sau nhưng vô cùng xảo diệu không có chạm vào cô gái.

"Lần sau ra đường phải biết mình biết ta rồi hãy quát mắng"

Niran khinh bỉ thằng béo một trận mới quay sang cô gái còn khiếp sợ đứng như trời trồng trước sự việc diễn ra quá nhanh khó có thể tiếp thu.

"Chị không có sao chứ?"

Nhìn cậu bé mới khoảng chín mười tuổi tóc bạch kim rất xinh giai nhất là đôi mắt đẹp có màu bảo thạch hoàng kim làm cô cảm thấy vô cùng yêu thích, nhưng cũng hợi lo sợ, một cơ thể bé nhỏ như vậy lại có lực lớn đến thế.

"Cảm ơn em nhé, chị không có sao. Nhưng tên vừa nãy là con trai cả của Đại Danh, lần này liên lụy tới em rồi"

"Chị đừng lo, nhà chị ở đâu em đi cùng, bọn chúng nếu chán sống thì cứ thử theo xem!"

Vừa nói hai mắt hắn trừng lên với mấy tên lính còn lại, cùng đó tinh thần lực tuôn trào áp bức khiến cả lũ mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn ra như suối, dù chỉ có chút đỉnh nhưng với người thường cũng quá sức chịu đựng.

Bỏ lại tên nhi tử Đại Danh cùng với cả đảm lính bị chấn ngất xỉu, Niran theo cô gái quay về nhà

"Tên em là gì, chị còn chưa biết đấy?"

"Em gọi là Niran, Kimura Niran. Còn chị?"

Nghe cô gái hỏi tên, Niran mới xực nhớ ra còn chưa có nói. Vội vàng trả lời và hỏi lại.

"Trùng hợp thật, chị là Kimura Aiko, chúng ta có lẽ chung tổ tiên đấy!"

Cô gái vừa nói vừa che miệng cười vì sự trùng hợp ngẫu nhiên này. Niran thì lòng thầm nhủ – "Trùng thế nào được, mình là công dân Trái đất mà, nhưng không thể để ai biết được"

"Nhà chị kia rồi"

Phía trước, một căn nhà nhỏ gần ngoại ô xung quanh chỉ có rừng cây nhỏ cùng với ruộng đồng khá vắng bóng người.

"Em sẽ ở đây vài hôm, nếu tên béo kia biết điều không tới gây sự thì em đi rồi cũng yên tâm"

"Vậy cảm ơn em nhé"

Nghe thấy cậu chỉ ở lại vài ngày, không hiểu sao cô cảm thấy khá buồn nhưng cũng không biết nói sao ngoài câu cám ơn.


Đại danh (大名 daimyō) có nghĩa chỉ lãnh chúa phong kiến ở Nhật Bản.