Chương 2: Món Quà Của Người Lạ Mặt

Hận Tình Kiếm

Chương 2: Món Quà Của Người Lạ Mặt

Sáng hôm sau, Thiên Vũ thức dậy thấy trong người vô cùng thoải mái. Hắn bước xuống giường, tới bên chiếc bàn rót một chén trà và ngồi xuống uống. Khẽ nhấp một ngụm, Thiên Vũ vừa thưởng thức hương vị trong chén vừa lẩm bẩm: "Vậy là ta bắt dau cuộc sống mới ở nơi này rồi a. Phải gấp rút tu luyện mới duoc. Cái thế giới này kẻ mạnh nuốt kẻ yếu, nếu ta không cố gắng tu luyện thì sẽ bị thiên hạ coi thường tới chết mẹ nó mất. CMN chứ, cái cơ thể này dung là siêu cấp phế vật mà. Còn 2 tháng nữa là tới khảo hạch ngoại môn de tử de chọn ra 10 người suất sắc nhất lấp 10 danh ngạch trở thành de tử nội môn a. Làm sao trong 2 tháng có thể từ luyện thể cảnh tầng hai tăng lên luyện thể cảnh tầng năm bây giờ?".

Chợt, Thiên Vũ cảm thấy trong thức hải của hắn có một viên hắc châu lơ lửng. Thiên Vũ chợt nhớ ra trước khi tới thế giới này người thần bí kia có nói là muốn tặng hắn một món quà. Không lẽ là ám chỉ hỏa hắc châu này?

Tâm thần khẽ dong, Thiên Vũ liền chui vào bên trong khối hắc châu. Vừa vào tới nơi, hắn suýt nữa bị dọa cho nhảy dựng lên. Trước mặt hắn, là hàng vạn giá sách chứa tất cả các loại công pháp kiếm pháp, dao pháp, ám khí, khinh công, doc dược, phòng ngự, quyền pháp, chỉ, chưởng, trảo,........... Tất cả các loại công pháp deu có mặt ở day.

Thiên Vũ tiến lại gần, hắn phát hiện phía bên cạnh những giá sách là hàng loạt các loại binh khí như kiếm, thương, cung,...... Rất nhiều loại binh khí khác nhau. Có loại hắn còn chưa từng thấy bao giờ. Tất cả deu phát ra quang mang tràn ngập cả căn phòng.

Chợt, Thiên Vũ de ý tới một thanh kiếm cắm trên chiếc kệ dat chính giữa căn phòng. Toàn thân thanh kiếm phủ một màu den huyền bí, den cả vỏ kiếm cũng làm từ những viên da màu den tỏa ra ánh sáng yêu dị. Trên lưỡi kiếm rực do màu máu khắc ba chữ: "Hận Tình Kiếm".

Thiên Vũ tiến lại phía kệ da. Hắn cảm thấy từ thanh kiếm kia phát ra một cảm giác thân thuộc. Hắn vừa chạm vào toàn thân kiếm phát ra quang mang rực rỡ. Một giọng nói trầm ổn vang lên: "Thượng cổ ma kiếm Hận Tình Kiếm. Một kiếm xuất ra, huyết tẩy thiên hạ. Tay cầm kiếm,phóng mắt toàn thiên hạ chỉ mình ta duy ngã doc tôn. Thế gian không ai là doi thủ".

Tiếng nói chấm dứt, Thiên Vũ cũng khôi phục lại như cũ. Hắn cúi xuống vuốt ve thanh kiếm: "Thật tốt a, không ngờ lại là một thanh kiếm từ thời thượng cổ. Bất quá ta cũng không thể tùy tiện sử dụng nó trước mặt người khác". "Thất phu vô tội, hòan bích có tội" Thiên Vũ tự nhiên hiểu rõ dieu này. Hắn âm thầm hạ quyết tâm không tới thời khắc mấu chốt thì không sử dụng tới thanh kiếm kia tránh cho mang họa sát thân.

Thiên Vũ bước tới chỗ dam binh khí lựa trọn một thanh hạ phẩm bảo kiếm tên gọi "Phong Vân Kiếm". Xong, hắn bước tới mấy giá sách lựa trọn võ kỹ tu luyện.

-dia cấp sơ gia võ kĩ Thuần Dương Vô Cực Công
-dia cấp sơ gia võ kĩ Thê Lương Chỉ
-dia cấp sơ gia kiếm pháp Trường Hận Kiếm
-dia cấp sơ gia thân pháp Phonh Vân Phi Trung Bộ

Thiên Vũ cảm thấy như vậy tạm ổn, các võ kĩ khác có thời gian sẽ lại tới tham khảo. Còn về công pháp cao cấp Thiên Vũ biết tu vị của mình không du de tu luyện không dám mạo hiểm.

Khẽ thở dài một tiếng, Thiên Vũ cất 2 thanh kiếm cùng mấy bộ công pháp vào nhẫn linh giới trữ vật hạ phẩm rồi bước ra ngoài.