Chương 1: Về nhà

Giấc Mộng Của Ta

Chương 1: Về nhà

Chương 1: Về nhà
Ánh đèn nhẹ nhẹ tỏa ra ánh sáng êm dịu chiếu rọi lên gương mặt của Long, tiếng mọi người nói cười khe khẽ làm Long cảm giác an tĩnh đến kỳ lạ giữa thành phố phồn hoa nhộn nhịp này. Đã lâu rồi Long không được yên lặng tận hưởng một mình cùng với ly coffee đen đá trong tay. Những ngày tháng mệt mỏi vì phải làm việc làm cho Long hiếm khi có thời gian rảnh để coffee một mình. Long tranh thủ từng giây, từng phút để làm việc và học hỏi thêm những kiến thức quý báu mà khi còn ngồi trong ghế giảng đường, cậu chưa bao giờ được dạy về nó.
Nguyễn Minh Long, chàng trai 24 tuổi đến từ Long Thành, vừa kết thúc khóa thực tập của mình. Long chỉ mất 3 năm để hoàn thành chương trình học của mình để có thể đi thực tập sớm hơn so với các bạn học khác. Long đã chậm trễ 2 năm ở trường đại học khác và phải thi lại vì ngành học cũ cậu cảm thấy không thích hợp với mình.
Khi còn học lớp 12, dù trường đã tổ chức nhiều buổi hướng nghiệp cho học sinh, nhưng rất nhiều học sinh (trong đó có Long) vẫn mê man không biết mình thích hợp ngành gì. Rất may là trong thời gian 1 năm rưỡi học tập tại trường cũ, Long dần dần nhận ra mình thích kinh doanh, vì thế cậu quyết định nghỉ học để ôn luyện thi lại một trường mới.
Tại sao Long lại nhận ra ư? Vì Long có một sở thích đó là chơi game và đọc truyện. Khi chơi game, Long thường quan tâm tới giá cả của các món đồ trong game và tìm cách cày tiền. Còn khi đọc truyện, Long cảm thấy hứng thú khi truyện mô tả các cảnh về thương mại, giao dịch. Ngoài ra, Long lại thường quan tâm đến các tin tức về kinh tế tài chính khi xem tivi.
Từ khi học ngành Quản Trị Kinh Doanh, Long càng ngày càng cảm thấy hứng thú với nó. Và với thói quen tự hỏi tại sao, Long nhanh chóng nắm vững các kiến thức được dạy ở trường. Vì đã hiểu bài trong lớp học, Long không cần phải học bài ở nhà nên cậu có rất nhiều thời gian rảnh. Tất nhiên thời gian rảnh ấy bị nướng vào truyện. Các truyện thể loại hương thổ, đô thị được Long đọc từ truyện này sang truyện khác. Một thời gian vì đã đọc hết truyện, Long tự mày mò cách convert truyện và sang các web truyện bên Trung để tự tìm truyện đọc.
Nhiều người nói đọc truyện mất thời gian mà chẳng được gì, Long lại không nghĩ như thế. Long cảm thấy truyện như đang diễn tả một xa hội chân thực, và cậu học hỏi được rất nhiều thứ từ nó. Rất nhiều kiến thức kinh tế Long được học từ truyện mà không phải ở trong sách.
Vì đã mất 2 năm ở trường cũ, nên Long muốn nhanh chóng hoàn thành chương trình học. Long hoàn thành xong chương trình học của mình sau 3 năm, chỉ cần một khóa thực tập và khóa luận nữa là cậu có thể tốt nghiệp. Với các kỹ năng và kiến thức mà cậu biết, cậu dễ dàng xin vào thực tập tại một công ty đa quốc gia lớn. Với tham vọng của mình, cậu chăm chỉ học hỏi và làm việc để tích lũy kiến thức và kinh nghiệm để có thể thực hiện tham vọng của mình.
Sau 6 tháng thực tập, Long hoàn thành khóa thực tập và dùng báo cáo thực tập của mình để làm bài luận tốt nghiệp. Hôm nay chính là ngày mà cậu bảo vệ luận án của mình. Và cậu đã hoàn thành tốt nó. Cậu tự thưởng mình bằng một ly coffee tại The Coffee House gần cổng trường.
Ngồi một mình trong góc, Long suy nghĩ một vài thứ về tương lai sau này của mình. Cậu thích ngồi một mình khi suy nghĩ về thứ gì đó, dù cậu vẫn có nhiều người bạn từ trường cũ lẫn trường mới. cậu suy nghĩ về tham vọng của mình. Cậu mong muốn mình sẽ xây dựng nên một tập đoàn lớn nhất Việt Nam và có vị thế trên thế giới. Đó là một ý nghĩ khá là điên rồ, nhưng cậu có niềm tin mình sẽ thực hiện nó.
Lý do nào khiến cho Long tự tin như vậy? Cậu có một bí mật mà cậu vừa khám phá ra. Đó là cậu có thể làm cho thực vật sinh trưởng nhanh hơn, động vật chất lượng tốt hơn chỉ bằng ý nghĩ của mình.
Khả năng này Long đã có khi cậu vừa được 12 tuổi, nhưng lúc đó khả năng này vẫn còn yếu. Dù vậy, vườn cây ở nhà cậu tươi tốt hơn các nhà khác, những con gà nhà cậu nuôi đã phát triển tốt hơn bình thường. Nhưng lúc đó chẳng ai nghi ngờ gì về điều đấy cả.
Hơn 1 tháng trước, ngày 5 tháng 12, sinh nhật của Long. Thì khả năng này bỗng nhiên mạnh hơn trước, làm Long chú ý và khám phá ra năng lực này của mình. Cậu hoàn toàn bất ngờ về khả năng mà cậu luôn hâm mộ khi đọc truyện. Người ta thường bảo năm tuổi là năm xui, nhưng lại kỳ lạ là khả năng của cậu lại chỉ xuất hiện và thay đổi vào năm tuổi của cậu. Đó là sự may mắn chứ đâu phải xui xẻo.
Từ sau khi Long khám phá ra năng lực của mình, một ý tưởng hình thành để thực hiện tham vọng của cậu. Long quyết định từ bỏ cơ hội làm việc tại công ty đa quốc gia để thực hiện ý tưởng của mình.
Từ từ nhấp một ngụm coffee, cái đắng của coffee làm cho Long thanh tỉnh để hoạch định ra việc cậu sẽ phải làm sắp tới. Long quyết định cậu sẽ về nhà trồng rau.
Sáng hôm sau, Long lái xe về nhà mình ở Long Thành. Từ Thành Phố về Long Thành chỉ mất khoảng 1h lái xe máy, nếu chạy ô tô trên cao tốc thì chỉ mất 20 phút. Long Thành là một huyện thuộc tỉnh Đồng Nai, nối liền tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu với Biên Hòa, Thành Phố Hồ Chí Minh, đây chính là lý do Long chọn về nhà để phát triển sự nghiệp của mình.
Vừa mở cổng nhà, Long đã nghe tiếng sủa từ trong nhà vọng ra. Nhà của Long có nuôi một con chó từ khi bà ngoại của Long mất, nên Long rất thương nó. Mỗi lần Long về nhà thì con chó cứ quấn quít lấy Long để chơi đùa.
"Về rồi hả Long?" Tiếng của dì Hai vọng ra từ nhà bếp. Dì Hai là chị cả trong gia đình ngoại. Thứ ba là mẹ của Long, còn các dì khác thì lấy chồng ở tỉnh khác, chỉ có dì út sống chung với dì hai. Dì Hai và dì út không lấy chồng, chỉ ở một mình nên rất thương Long. Long muốn gì dì Hai cũng đều cho Long cả.
"Mẹ con đâu rồi?" " Mẹ mày đi làm chưa có về!"
Vì nhà Long và nhà dì hai nằm cạnh nhau, nên Long thường sang nhà dì hai lúc ban ngày, ban đêm mới về nhà mình để ngủ. Lúc trước dì hai, dì út và ông bà ngoại của Long sống ở nhà đó, nhưng sau khi ông bà ngoại mất, chỉ còn dì hai và dì út ở. Còn nhà Long thì Long và mẹ Long ở.
Vì ba mẹ Long ly thân từ nhỏ, nên mẹ Long mang Long về nhà ngoại khi Long còn 3 tuổi. Cả gia đình chỉ có mình Long là con cháu nên được thương rất nhiều. Vì thế dù không sống cùng cha, Long vẫn không thiếu thốn gì cả.
"Lần này tính về rồi khi nào lên?" Dì hai hỏi.
"Con nghỉ làm rồi. Con cũng tốt nghiệp luôn rồi. Con tính về đây tự kinh doanh."
"Mày tính kinh doanh gì?" Dì hỏi với giọng không kinh ngạc lắm. Vì gần nhà Long cũng có vài đứa trạc tuổi Long tự mở công ty kinh doanh làm giám đốc, nên dì hai cũng không có gì là lạ.
"Con tính trồng rau bán" Long cười cười.
"Mày điên à?" Dì hai chửi. " Mày học đại học ra đi trồng rau cho hang xóm nó cười à!"
"Mắc gì mà cười. Rau 1kg bán được 50 ngàn lận" Long nói.
"Rau gì mà bán được 50 ngàn 1 kg, đứa nào mà mua" Dì hai hỏi.
"Thiếu gì. Chuối 1kg 50 ngàn cũng có nữa nói gì là rau. Mà rau này con trồng rồi bán cho siêu thị. Giờ trên Sài Gòn người ta thích mua rau này lắm. Siêu thị bán 75 ngàn 1 kg kìa".
"Rồi mày làm sao mày làm. Mà tiền vốn mày có chưa?" Dì hai đồng ý hỏi.
"Thì con đi làm 6 tháng cũng dành được 30 triệu. Nếu có thiếu thì con xin thêm mẹ con. Ban đầu thì con thử trồng ở vườn nhà mình đã. Nếu được thì con đi thuê đất để mở rộng thêm."
"Ừ, Trong Dầu Ba đất người ta không xài còn nhiều lắm, trong đó cũng rẻ nữa. Có gì để dì gọi cho chú mười hỏi thứ coi."
"Dạ, con cám ơn dì.""Thôi ăn cơm đi."