Chương 4: 《Cương Thi Tiên Sinh》

Đô Thị Xuyên Không Giả

Chương 4: 《Cương Thi Tiên Sinh》

Đinh linh linh

"Người chết đi đường, người sống tránh ra." Một tên đạo sĩ mặc một bộ màu vàng đạo bào, đeo lấy một đôi mắt kính tròn nhìn có phần cũ kỹ.

Một bên nói một bên rung lấy chuông đồng. Trên tay ném ra không ngừng vàng mã.

Người này chính là Tứ Mục Đạo Trưởng. Đang trên đường đưa thi thể đưa về, đi ngang qua Nhậm gia nên chuẩn bị đi gặp sư huynh của hắn Lâm Cửu một chút.

Bỗng nhiên. Tứ Mục Đạo Trưởng gương mặt ngưng trọng nhìn về phía trước. Hắn rung chuông lên đem đám hành thi tiến về phía trước.

"Các huynh đệ, đi nhanh lên nha. Chúng ta có việc phải làm rồi."

Dứt lời, hắn dẫm lên mặt đất lướt đi. Thật có một phen cao nhân bộ dáng.

___________________________

"Công tử, ngươi thấy ta đẹp mắt không? Đến đây với ta đi..." một nữ nhân đang ngồi trên một gốc cây bên đường. Nữ nhân mặc lấy một chiếc áo mỏng manh, có thể thấy rõ da thịt trắng nõn. Nhất là đôi ngọc nữ phong, như ẩn như hiện, cùng với một đôi mắt gợi tình.

Thanh niên phía trước nhường như không chú ý đến phong cảnh hữu tình. Gương mặt mộng bức.

Thanh niên này chính là nhân vật chính của quyển sách.

Lâm Hằng cứ tưởng rằng mình sẽ trực tiếp đến Nhậm gia trấn, hay là bồn tắm của Nhậm tiểu thư gì đó. Đừng hỏi hắn tại sao!

Bởi vì tiểu thuyết đều như thế viết.

Nhưng tại sao khi đến lượt hắn lại không giống đâu? Chẳng lẽ hắn có một cái giả hệ thống? Nếu không yêu cầu đổi một cái?

Lâm Hằng một mặt xoắn suýt. "Hệ th..."

"Vật phẩm đã nhận, miễn đổi!" Hệ thống không chờ hắn nói xong liền đưa lên một hàng chữ. Còn kèm theo biểu tượng một thanh dao đang nhỏ máu.

"Công tử, ngươi..." Nữ tử thấy Lâm Hằng không nhìn mình cũng có chút tức giận, thế là đi đến ôm lấy Lâm Hằng.

Lúc này, Tứ Mục Đạo Trưởng vừa đuổi tới, một câu "yêu tinh đừng..." đều chưa kịp nói xong thì trợn mắt tại nguyên chỗ.

Chỉ thấy Lâm Hằng một mặt khó chịu, một cú tát đánh thẳng về phía nữ nhân. Còn bổ sung thêm một câu "Cút đi, đừng lại đến phiền ta!"

Chỉ thấy nữ nhân nhận phải một tát của Lâm Hằng, thân thể bay ngược va vào một gốc cây trên thân. Đôi mắt mang theo hoảng sợ, cùng không cam tâm. Nhưng hết thảy cũng đã trễ, khi nàng rơi xuống đất. Một đoàn quang mang bao phủ, sau đó là một đầu màu xám hồ ly xuất hiện.

Tứ Mục Đạo Trưởng lấy lại tinh thần, đối với Lâm Hằng ôm quyền chào hỏi. "Tại hạ Tứ Mục Đạo Trưởng gặp qua đạo hữu, không biết đạo hữu xưng hô thế nào."

Nghe được có người đang nói chuyện, Lâm Hằng cũng hơi sững sờ nhưng vẫn kịp đáp lại. "Gặp qua đạo hữu, tại hạ Lâm Hằng, gặp qua đạo hữu. Không biết đạo hữu đang chuẩn bị đi nơi nào?"

"Ta đang trên đường đến Nhậm gia trấn, chỗ của sư huynh ta. Không biết đạo hữu đang đi nơi nào?"

"Không dấu gì đạo hữu, ta khắp nơi du lịch, hôm nay ngẫu nhiên đi đến nơi này. Không bằng ta và đạo hữu cùng đi Nhậm gia trấn thế nào?"

Tứ Mục Đạo Trưởng cũng là một người hào sảng, lập tức vỗ ngực cười nói "Vậy thì còn gì bằng, chúng ta vừa đi vừa nói."

"À, phải chăng đạo trưởng là Cản Thi Nhân? " Lâm Hằng một mặt kinh ngạc mà nhìn Tứ Mục Đạo Trưởng.

"Không dấu gì đạo hữu, ta là Mao Sơn phái đệ tử, Tu hành chính là Mao Sơn Luyện Thi Thuật. Nhưng thiên tư không được, đến nay chỉ mới Luyện Tinh Hóa Khí hậu kỳ."

"Đạo hữu nói đùa, thiên địa mạt pháp, tu sĩ đường cơ hồ đã đoạn. Đạo hữu lại có thể có được bật này thành tựu, sao có thể tầm thường." Lâm Hằng cười nói.

"Đạo hữu cũng là, tuổi tác không cao mà thực lực thâm bất khả trác, bội phục bội phục."

Cả hai ngươi thổi ta, ta thổi ngươi. Một đường trò chuyện.

...

Hai người một đường vừa đi vừa trò chuyện, đến gần 3 giờ sáng đã đến nghĩa trang của Nhậm gia trấn.

Bành! Bành!

Tứ Mục Đạo Trưởng tiến lên vừa đập cửa vừa hô. "Sư huynh, mở cửa đi. Sư đệ hôm nay đến thăm ngươi nha."

"Đến ngay đây, sư đệ ngươi đừng đập. Nếu không cửa nhà của ta cũng bị ngươi đập hư rồi." Cửu Thúc nghe được Tứ Mục thanh âm, bất đắc dĩ lắc đầu đáp lại.

Khoác vội lên người một chiếc áo khoác, Lâm Cửu từ trong phòng đi ra.

Cửu thúc mở cửa, thấy được ngoài sư đệ của mình còn có một thanh niên đi cùng, càng kinh ngạc là hắn vậy mà không cảm nhận được thanh niên khí tức.

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, hắn thật đúng là không thể tin nỗi. Trong lòng có suy đoán, thế là hắn đối với Tứ Mục Đạo Trưởng nói.

"Sư đệ, ngươi không muốn giới thiệu với ta vị này là ai a?"

Tứ Mục Đạo Trưởng nghe được Cửu Thúc lời nói mới nhớ đến, thế là đối với Lâm Hằng giới thiệu.

"Đạo hữu, đây là sư huynh của ta. Lâm Cửu, thường được gọi là Cửu thúc."

"Sư huynh a, đệ giới thiệu với huynh. Vị này là Lâm Hằng, Lâm đạo hữu. Bọn ta trên đường kết bạn mà đến."

Cửu thúc nghe được sư đệ của mình xưng hô cũng biết được là đối phương là người tu đạo. Tuy chưa biết được càng nhiều, nhưng không tiện đứng ở chỗ này nói chuyện.

"Chúng ta vào trong lại nói, ở đây nói chuyện cũng không tiện lắm."

"Lâm đạo hữu, mời!"

"Cửu thúc, mời!"

Vào trong nội viện của nghĩa trang, Tứ Mục đạo trưởng một bộ xe nhẹ đường quen đem các hộ khách đưa vào nhà thi thể. Về phần Lâm Hằng thì được Cửu thúc đưa vào đại sảnh.

"Đạo hữu, mời chờ một lát. Ta để đồ đệ pha một bình trà chúng ta lại trò chuyện." Cửu thúc đối với Lâm Hằng cười nói.

"Cửu thúc mời tự nhiên, ta không ngại."

Khi Cửu thúc đi gọi chính mình đồ đệ Văn Tài thức dậy pha trà, thì Lâm Hằng nhìn về hệ thống.

《Thương Thành Hệ Thống》

Chủ nhân: Lâm Hằng

Thiên phú: 《Hấp Thu》

Cảnh giới: Thiên Nhân sơ cấp (1%)

Chức nghiệp: 《Toàn Chức Nghiệp - (Thánh Cấp)》

Sủng vật: Tiểu Hắc (Cảnh giới: Tông Sư trung cấp; Huyết mạch: 《Biến Dị Phong▪Hắc Miêu Vương》)

Điểm danh: 14/30 (điểm danh 1 ngày nhận được 《Hắc Thiết Lễ Bao》×1, 7 ngày nhận được 《Thanh Đồng Lễ Bao》×1, 30 ngày nhận được 《Hoàng Kim Lễ Bao》×1)

Tư nhân không gian: 《Linh Điền》

Đặc thù năng lực: 《Sáng Tạo Hệ Thống》;《Sáng Tạo》

Xuyên không thế giới: sơ cấp (100 tích phân), trung cấp (1 000), cao cấp (10 000)

Tích phân: 1233

________________

Lâm Hằng nhận lấy sau, đối với hệ thống nói. "Hệ thống mở ra "

"Đing! Mở ra, thu được kỹ năng."

Thể Hồ Quán Đỉnh, dạy bảo đồ đệ là điều khó khăn. Đạo chi huyền ảo khó mà hiểu rõ. Thể Hồ Quán Đỉnh có thể giúp cho người tiến vào đốn ngộ, từ đó hiểu hơn về đạo.

"Kỹ năng này cũng không tệ, có dù hơn không." Lâm Hằng nhìn về kỹ năng giới thiệu, có chút nhẹ gật đầu.

...

P.s: Có khả năng ta chỉ viết xong cương thi thúc thúc thôi các đạo hữu à.