Chương 3: Kính già yêu trẻ

Đô Thị Thần Võ

Chương 3: Kính già yêu trẻ

Lão già ôm theo Lâm Thiên,dưới chân lão di chuyển vô cùng uyển chuyển,chỉ thấy lão lúc này như là thiên tiên đạp sóng mà đi vậy,trong nháy mắt cũng thấy lão đã đi được vài chục mét rồi,tốc độ di chuyển này đủ để khiếp sợ bất cứ ai nhìn thấy.


Bộp....bộp...bộp....


Lão già 2 tay nắm lấy Lâm Thiên,dưới chân lão đạp lên những vách tường thẳng đứng cao vút của những tòa nhà mà lao lên bên trên,điều khiếp sợ chính là lão chạy như vậy mà không hề có 1 chút nào mất thăng bằng,chỉ vài hơi thở đã thấy lão leo lên nóc của 1 tòa nhà cao vài chục tầng rồi.


Sau đó lão hướng về 1 phía lao đi.


Sáng ngày hôm sau.


-Tên khốn kia,ngươi đâu rồi?


Bên trong căn phòng nhỏ của Lâm Thiên,thân ảnh mụ béo xuất hiện bên trong đó,mụ tới tìm Lâm Thiên nhưng có vẻ như hắn không có ở trong phòng.


-Gì mà ồn ào thế?


Nhị nương xuất hiện,gương mặt nàng hiện lên vẻ vẫn còn muốn ngủ,thanh âm có phần tức giận nhìn mụ béo nói.


-Tên kia không biết đi nơi nào rồi,mọi khi giờ này ta tới,hắn vẫn còn đang lăn lộn trong phòng,gọi mãi không tỉnh,nhưng bây giờ lại không có thấy.


Mụ béo vẻ mặt có phần lo lắng nói.


-Chết tiệt,hay xảy ra chuyện gì rồi?


Nhị nương lúc này nghe tới,gương mặt ngái ngủ bỗng tỉnh hẳn,ánh mắt của nàng đảo ngược đảo xuôi vô cùng lo lắng.


Thành phố này rất nguy hiểm,nhất là về ban đêm.


-Tên đó không thể nào xảy ra chuyện được!


Ngay sau đó,chỉ thấy 2 người lao ra bên ngoài,ánh mắt của 2 người liếc nhìn xung quanh,như thể quan sát xem có ai chú ý tới mình hay không,ngay sau đó chỉ thấy 2 người lột đi bộ y phục bên ngoài của mình,trong nháy mắt,thân thể của 2 người xảy ra biến hóa,lúc này nếu Lâm Thiên có ở đây,chỉ sợ hắn sẽ không nhận ra được 2 người đã ở cùng hắn hơn 10 năm qua mất.


2 người quan sát 1 hồi,cảm thấy chắc chắn không có ai,Nhị nương là người đầu tiên xuất thủ,chỉ thấy dưới chân nàng đạp vào 2 bên vách tường,theo 1 cách nào đó mà leo lên được bên trên dãy nhà,theo sau nàng chính là Mụ béo,2 người như 2 cơn gió lao vút đi.


-A......


Lúc này,Lâm Thiên cùng với lão già đang ở trong 1 tòa nhà cũ nát,nơi này như thể xây dở rồi bỏ luôn vậy,cũng là nơi mà ít người lui tới nhất.


Lúc này Lâm Thiên tỉnh lại,hắn chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức,đầu như bị 1 cái búa dáng xuống vậy,trước ngực như bị đá đè lên khiến cho hắn vô cùng khó chịu.


-Chết rồi sao,cũng tốt,còn hơn là để cho lão già kia bắt được...


Lâm Thiên tỉnh lại,thấy cơ thể mình đau nhức,hắn cũng không thèm ngồi dậy,ánh mắt nhìn lên trần nhà sơ sài lẩm bẩm.


-Ngươi còn chưa chết đâu,ta đâu có thể để ngươi chết dễ dàng như vậy,cẩu đầu trảm,lăng trì,ngũ mã phanh thây ta còn chưa có dùng tới.


Lão già đi tới,lão nhìn vào gương mặt không còn chút sinh khí của Lâm Thiên,cười với vẻ mặt khốn nạn nhìn hắn nói.


-Làm sao,làm sao có thể,lão già làm sao có thể đối xử với ta như thế được,đêm qua rõ ràng ta còn cứu lão cơ mà,lão không thể nào lấy oán báo ân được.


Lâm Thiên lúc này muốn chạy rồi,nhưng cơ thể của hắn không nghe lời của hắn,chỉ thấy hắn nhìn vào mắt lão già,không biết từ đâu xuất hiện 2 giọt nước trên mắt chảy xuống,vẻ mặt vô cùng thê thảm.


-Chết tiệt....


Bốp...bốp....


Lão già nhìn vẻ mặt của Lâm Thiên,đều là vẻ ham sống sợ chết,đêm qua chính là hắn đã bỏ mặc lão lại cho đám người kia,nhìn Lâm Thiên lúc này oán tránh lão,lão liền không kìm chế được mà cho hắn vài cước.


-Bớ người ta,có lão già điên giết người,cứ mạng a....


Lâm Thiên nhìn lão già,trong tay lão lúc này không biết từ đâu mà có được 1 thanh đao,thấy ánh mắt của lão nhìn hắn như là nhìn con vật trước lúc bị thịt,Lâm Thiên hét lên.


-Khà khà......


-Bạch cốt sát nhân ta đây cũng lâu rồi không có giết người rồi,trong bộ sưu tập cốt người của ta,vẫn còn thiếu 1 tên như ngươi đó,ngươi đây là đủ cho bộ sưu tập của ta rồi...


Lão già đi tới,đưa thanh đao lên trên miệng liếm nhẹ vào lưỡi đao,vẻ mặt vô cùng đáng sợ nhìn Lâm Thiên.


-A.....ặc....


Lâm Thiên nhìn vẻ mặt lão già,hắn trừng lớn mắt nhìn lão 1 cái rồi lăn ra ngất xỉu,xùi cả bọt mép.


-Tên chết nhát này...


Lão già nhìn Lâm Thiên ngất đi,vẻ mặt cười cười nói.


-Không biết tại sao,nhưng có vẻ như ngươi đúng là người ta cần tìm,70 năm công lực của ta đã truyền hết cho ngươi rồi,sau khi tỉnh lại,ngươi sẽ trở nên bình thường mà thôi....


Lão già chống lên thanh đao,lão ngồi đó,chỉ thấy ánh sáng của mặt trời chiếu lên cơ thể có phần gầy gò của lão,rồi sau đó được 1 hồi,lão gục xuống,sinh khí hoàn toàn biến mất.


Cách đó khá xa....


-Mỹ nhân,sáng sớm đi đâu vậy,vào đây chơi cùng đại gia đi nào?


2 thân ảnh nữ tử xuất hiện trước mặt 1 đám người,2 người không ai khác chính là mụ béo và nhị nương,nhưng lúc này 2 người đang bị 1 đám thanh niên chặn lại,tên đứng đầu gương mặt hiện lên vẻ hèn mọn,dâm đãng nhìn 2 người nói.


Không phải nói chứ sau khi trở lại với cơ thể của chính mình,cả mụ béo và nhị nương đều được coi như tuyệt sắc nữ tử,nhưng có 1 lý do nào đó khiến cho 2 người phải thay đổi cả diện mạo và cơ thể của mình,lúc này trở lại,hấp dẫn rất nhiều con mắt của người khác.


-Cút,nếu như không muốn chết...


Nhị nương lạnh lùng nói,sát khí trong thanh âm của nàng có thể nhận ra được.


-Còn mạnh miệng như vậy,ta đây rất thích những mỹ nhân như vậy,hắc hắc...


Tên cầm đầu đi tới,vẻ mặt không giấu nổi sự dâm tà hướng tới nhị nương.


-Hử....


Nhị nương nhìn bàn tay của tên kia đưa tới,nhưng bỗng nhiên bàn tay của hắn biến đổi,hóa thành trảo hướng Nhị nương đánh tới,kình khí trong đó hiện ra vô cùng mạnh mẽ.


Bộp....


Thanh âm như thứ gì đó bị bóp lại,chỉ thấy tên kia đứng bất động trước 2 người Nhị nương và mụ béo,mấy tên đằng sau hoàn toàn không thấy được chuyện gì đã xảy ra.


-Ha ha,đại ca của chúng ta là Hậu Thiên nhất trọng công lực,2 nữ tử này làm sao có thể là đối thủ của đại ca cơ chứ...


Tuy không nhìn rõ được chuyện gì đã xảy ra ngay trước mắt,nhưng bọn chúng vô cùng tự tin với đại ca của chúng.


-Hậu thiên nhất trọng,1 tên phế vật rác rưởi mà thôi....


Thanh âm Nhị nương vang lên.


Lúc này chỉ thấy tên kia đang đứng bất động bỗng ngã xuống đất,nhìn ra thì ngay trước cổ họng của hắn có 1 lỗ máu hiện ra,máu chảy vẫn không có ngừng,sinh khí của hắn đã hoàn toàn biến mất rồi.


-Chuyện gì....làm sao có thể?


Đám người phía sau nhìn đại ca của chúng ngã xuống,nhìn thấy lỗ máu vô cùng đáng sợ chỗ cổ của hắn,khiến cho đám người đó bỗng thót tim,như thể ngừng đập vậy,tên nào tên nấy đều là vẻ mặt trắng xanh lẫn lộn.


-Đám người các ngươi,không nên tồn tại ở thế giới này...


Nhị nương nhìn đám người trước mặt,sát khí trong thanh âm của nàng hiện ra.


Ngay sau đó chỉ thấy thân ảnh của nàng di chuyển,chỉ thấy nàng đạp nhẹ 1 cái xuống mặt đất,nhìn như vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại thấy nàng nhảy lên đến vài mét,cơ thể xoay 1 vòng rồi chỉ thấy ngón tay của nàng,từng đường chỉ khí vô cùng đáng sợ bắn ra,hướng thẳng đến đám người trước mặt.


Xoẹt....xoẹt....


Chỉ khí bắn đi,như xuyên kim phá thạch,tốc độ kinh người khiến cho đám người không kịp né tránh,bọn chúng cũng chỉ là người bình thường mà thôi,đến như Hậu Thiên nhất trọng công lực cũng bị nàng giết trong chớp mắt,đám người này hoàn toàn không thể tránh né.


-A.....


Từng thanh âm đau đớn vang lên,ngay sau đó chỉ thấy cả đám người cứ theo nhau lần lượt mà ngã xuống,khắp cơ thể của bọn chúng đều là những lỗ máu vô cùng đáng sợ.


-Tha....mạng......


Đám người lúc này,chỉ còn lại tên lên tiếng lúc này là còn sống sót,xung quanh hắn là rất nhiều xác chết,đều là người của mình,nhìn chỉ pháp đáng sợ của nữ nhân kia,hắn lúc này hoàn toàn như mất đi sức sống rồi,cơ thể vô lực quỳ xuống hướng 2 người xin tha mạng.


-Ta là người của Hắc Long Hội,các người dám giết ta,Hắc Long Hội sẽ không tha cho các người...


Hắn quỳ xuống van xin,nhưng bỗng nhớ lại thân phận của mình,hướng 2 nữ nhân trước mặt cười gằn nói.


-Hắc Long Hội,cho dù Thiên Long có tới đây,cũng sẽ không có đường mà quay trở về đâu...


Mụ béo lúc này xuất thủ,chỉ thấy bàn tay của nàng biến hóa,hóa thành 1 hắc sắc trảo vô cùng đáng sợ,móng tay của nàng như dài hơn,hướng thẳng đầu của tên kia mà chụp tới.


Phập.....


Không kịp để cho hắn ú ớ câu nào,trảo khí của mụ béo đã lấy đi phân nửa cái đầu của tên kia,cảnh tượng vô cùng đáng sợ.


-Tỷ lại thế rồi,thứ này tốt nhất đừng có nên sử dụng nhiều...


Nhị nương đi tới,vẻ mặt có chút không hài lòng nhìn mụ béo nói.


-Biết rồi,nhưng cũng không ngờ,lâu rồi không thấy muội luyện tập,Nhất Dương Chỉ của muội vẫn mạnh như ngày nào...


Mụ béo nhìn nhị nương,cười nói.


Ngay sau đó 2 người cũng không có ở lại nơi này lâu,tuy giết người ở đây là chuyện xưa như trái đất nhưng nếu như để cho người khác nhận ra 2 người,như vậy sẽ lớn chuyện,vì thế 2 người liền thi triển thân pháp khinh công,nhanh chóng rời khỏi nơi này.


Lại nói tới Lâm Thiên.


-Lão già,tuy lúc trước ta vì mạng sống của mình mà bỏ mặc lão lại cho đám người kia,nhưng không ngờ lão lại không màng tới mạng sống của mình để cứu ta,lúc này lão chết rồi,ta cũng nên chôn cất lão đàng hoàng.


Lúc này Lâm Thiên đang ở khu đất phía sau căn nhà bỏ hoang,hắn đào 1 cái hố rồi chôn lão già xuống,khi tỉnh lại nhìn thấy lão già,hắn còn tý nữa són ra quần,nhưng khi thấy lão đã không còn thở,hắn cũng đưa lão ra nơi này,chôn cất đàng hoàng.


-Haizz....sống chết có số,phú quý tại thiên.


Huy quay đầu rời đi.


-Nhưng phú quý của ta là do lão mang tới,hắc hắc....


Hắn vội lấy từ trong người ra 1 cái bọc,đây là cái bọc mà hắn lấy được trên người lão già,bên trong có rất nhiều tên và 1 tờ giấy,nhưng hắn hoàn toàn không để ý tới thứ khác mà chỉ quan tâm tới tiền mà thôi.