Chương 6: Đinh Linh Đan

Đỉnh Cấp Thiếu Gia

Chương 6: Đinh Linh Đan

Trần Lâm đang chuẩn bị thử lại cảm ngộ khí thì cửa phòng bị đẩy ra. Một thiếu nữ tròn tròn mập mập cao lớn bước vào. Nàng tới nhìn Trần Lâm đang ngồi trên giường vội vội chay tới ghé đầu vào mặt của hắn nói.

"Ui... Anh tỉnh rồi à"

Trần Lâm mở mắt ra nhìn thiếu nữ này nghi hoặc hỏi
"Cô là ai vậy"

"Anh không biết em"
Thiếu nữ mập mạp ủy khuất nói
"Cũng đúng thôi. Trần gia Trần đại thiếu gia có bao giờ để ý tới một người như em đâu"

Trần Lâm nghe vậy mặt nhăn nhó nhớ lại nhưng lại phát hiện mình không có một chút ấn tượng nào với cô nàng trước mặt này. Hắn nhìn thiếu nữ mập mạp ủi khuất nói
"Chúng ta có quen nhau sao"

Thiếu nữ mập mạp càng ủy khuất hơn hai mắt đỏ lên nghẹn ngào nói
"Em là vị hôn thê của anh a"

Sét đánh ngang tai. Trần Lâm cảm giác như tim của mình đã ngừng đập. Sững sờ nhìn thiếu nữ mập mạp đang ủy khuất trước mặt mình. Hắn nuốt khan một ngụm, ngón tay chỉ vào mặt mình giọng run run nói.
"Vị hôn thê của ta"

"Uhm"
Thiếu nữ mập mạp nghe vậy mặt đỏ lên nhẹ nhàng gật đầu trả lời.

Trần Lâm hít một hơi lãnh khí nhìn thiếu nữ mập mạp rồi mỉm cười nói
"Ta chưa bao giờ nghe qua mình có một vị hôn thê. Không biết cô có thể nói rõ ràng một chút tình hình được không"

"Cái này. Em cũng không rõ ràng lắm. Là cha em nói cho ta biết nhưng em cũng mới biết không lâu"
Thiếu nữ mập mạp hai tay vân vê góc áo thẹn thùng nói.

Trần lâm nghe vây gân trán nổi lên cưỡng chế bản thân mình xúc động khi nhìn thấy cảnh cô nàng này thẹn thùng. Hắn liên tục hít thở để cho đầu óc mình tỉnh táo lại.

"Em biết chuyện này được bao lâu"
Trần Lâm hít thở không thông nhìn thiếu nữ mập mạp tiếp tục hỏi

"Là 3 hôm trước. Cha gọi em nói cho em biết là từ khi ở trong bụng em đã được chỉ định gả cho anh. Sau đó ông bảo em đi đón anh vì anh đã bị đuổi ra khỏi nhà. Khi em đi tới trường đón anh thì thấy anh đón xe đi lên cầu. Em hiếu kỳ đi xem anh đi đâu làm gì. Ai ngờ anh ngồi ở trên cầu một lúc rồi hôn mê. Em sợ quá đưa anh đi vào viện. Vào trong viện anh tỉnh lại nhưng lại hành động và ăn nói lung tung nên bệnh viện chuyển anh qua bệnh viện tâm thần này để kiểm tra"

Trần Lâm ngơ ngác nhìn thiếu nữ mập mạp trước mặt kể lại tình huống. Hóa ra là cô nàng này đưa hắn vào bệnh viện nhưng hắn lại lên cơn mới chuyển từ bệnh viện thông thường vào bệnh viện tâm thần. Trần Lâm lắc đầu nhìn thiếu nữ mập mạp nói

"Cám ơn em. Anh còn chưa biết em tên là gì"

"Em tên là Đinh Linh Đan. Anh có thể gọi em là Linh Đan, Linh Linh hay Đan Đan cũng được"
Đinh Linh Đan thẹn thùng nói

"Đinh Linh Đan. Linh Linh. Đan Đan"
Trần Lâm mỉm cười nói
"Tên của em thật là đẹp. Anh tên là Trần Ngọc Lâm. Ngọc trong Ngọc Thụ, Lâm trong Lâm Phong. Nhưng anh thấy không hợp với bản thân mình lắm nên em gọi anh là Trần Lâm được rồi"

"Em thấy ngọc thụ lâm phong rất hợp với anh"
Đinh Linh Đan nhìn Trần Lâm cười nói

"Tại sao em lại nghĩ vậy"
Trần Lâm nghe vậy ngạc nhiên hỏi

Đinh Linh Đan che miệng mình lại mặt đỏ ửng lên xấu hổ nói
"Vì... Vì anh là... Là chồng tương lai của em"

Trần Lâm nghe vậy gân xanh trên trán lại nổi lên kèm theo mồ hôi hạt rơi xuống. Áp lực kinh khủng nhất chính là tự mình kìm nén chính bản thân mình. Trần Lâm mười mấy năm nay đã luyện thành nhưng hiện tại vẫn cảm thấy bản lĩnh của mình chưa có đủ để đối mặt với Đinh Linh Đan.

Hô hấp dồn dập. Trần Lâm nhìn Đinh Linh Đan nhăn mặt đau đớn cầm lấy tay thiếu nữ nói
"Linh Đan. Em thấy tình hình của anh hiện tại. Nếu làm vợ anh sẽ ủy khuất cho em rất nhiều"

Đinh Linh Đan tưởng rằng Trầm Lâm đây là đang tiếc thương mình hai mắt đỏ lên nhìn Trầm Lâm nói
"Em không sao. Là em cam tâm là em tinh nguyện. Chỉ cần anh thương yêu em thật nhiều là được"

Trần Lâm nghe vậy mà tim đau như cắt nước mắt tuôn rơi trong lòng vẻ mặt đau đớn nói.
"Nhưng anh không thể. Anh không xứng đáng với em. Em là một cô gái tốt. Em xứng đáng có được một người đàn ông thực sự. Để yêu thương."

Đinh Linh Đan ôm chầm lấy Trần Lâm nước mắt như mưa xuân mà trào ra nghẹn ngào nói
"Em chưa sinh ra đã định là vợ của anh. Em sinh ra đã định là vợ của anh. Hiện tại em chắc chắn sẽ là vợ của anh"

Trần Lâm nghe vậy xúc động muốn ngất đi nhưng khí lực của Đinh Linh Đan không nhỏ vậy mà hắn không thể giả vờ ngất đi được nữa mà còn suýt nữa thì nghẹn thở trong vòng tay của cô nàng.

Cuối cùng bác sĩ qua kiểm tra. Trần Lâm được chẩn đoán là bình thường không có vấn đề gì về mặt tâm lý nên được xuất viện. Đinh Linh Đan gọi xe đưa Trần Lâm về nhà mình. Trần Lâm cũng hiếu kỳ với xuất thân của cô vợ từ trên trời rơi xuống này.