Chương 25: Nguyện đổi lấy tất cả

Đỉnh Cấp Thiếu Gia

Chương 25: Nguyện đổi lấy tất cả

Nhìn ba lọ thủy tinh, Trần Lâm thất lạc thở dài. Đinh Linh Đang đã uống nguyên một thang thuốc công dụng vô cùng rõ ràng, đây là phúc khí của nàng.

Vốn Trần Lâm dự định thong thả kiểm chứng tác dụng của thuốc, kiếm thêm một chút tiền rồi mới đưa cho Đinh Linh Đang sử dụng. Hiện tại thì cô nàng đã vô tình thử thuốc trước rồi.

Thuốc vốn Trần Lâm có dự định đưa cho Phan Kiền Dung để nàng tiêu thụ, nhưng hiện tại hắn có ý tưởng khác.

Mỉm cười nhìn về phía phòng ngủ của Đinh Linh Đang, Trần Lâm gõ cửa
Cộc cộc
"Linh Đan"

Đinh Linh Đang, đang hoài niệm nhân sinh của mình chợt tỉnh lại, nhìn vào trong gương hít một hơi dũng khí và thôi miên bản thân mình "Bình tĩnh, bình tĩnh" rồi khẽ mở cửa."

Trân Lâm nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Đinh Linh Đang thì không nhịn được nuốt một miếng nước gì đó trong lòng thầm than. "Yêu nghiệt"

Nhìn thấy Trần Lâm như vậy Đinh Linh Đang lại càng xấu hổ mặt lại càng đỏ hơn nữa nghĩ thầm. "Anh ấy muốn mình. Trời, trời, mình phải làm sao đây"

Trần Lâm hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh nói với Đinh Linh Đang
"Linh Đang. Thang thuốc chiều nay em uống là bí thuật gia truyền của cha anh để lại. "Đáng lẽ ra thuốc phải được chia nhỏ và uống nhiều lần thì sẽ không thấy rõ ràng tác dụng phụ"

Trần Lâm lấy ra ba lọ thủy tinh tiếp tục nói
"Hiện tại anh còn ba phần nhỏ, dược lực nhỏ hơn nhưng để duy trì dáng người hiện tại anh nghĩ em vẫn cần nên đưa cho em."

Đinh Linh Đang tiếp nhận ba lọ thủy tinh, hai mắt lóng lánh ngấn lệ thầm nghĩ "Thần cấp, đây tuyệt đối là thần dược, là bảo bối có thể thay đổi số phận của mình"

Trần Lâm chuyển ba lọ thủy tinh cho Đinh Linh Đang rồi tiếp tục nói
"Mỗi ngày uống một lọ, uống xong chờ cơ thể thanh lọc khoảng một giờ đồng hồ thì tẩy chất bẩn trên người đi."

Nhìn ánh mắt khao khát của ĐInh Linh Đang, Trần Lâm bấm bụng thở dài nói
"Ai. Đáng tiếc chúng ta gặp nhau quá trễ. Nếu như gặp nhau sớm hơn thì tốt biết mấy. Hiện tại trong tay anh ba lọ thuốc này chính là ba lọ thuốc cuối cùng mà anh có thể vì em mà chuẩn bị. Giá trị của nó quá đắt đỏ."

Đinh Linh Đang nghe lầm tưởng rằng thuốc chỉ có hiệu quả nhất thời vội vã nói
"Không đắt, bao nhiêu cũng không đắt"

Đinh Linh Đang ôm lấy ba lọ thủy tinh rưng rưng nước mắt nói
"Dù là nhất thời, em cũng muốn trở thành công chúa, em không muốn mình trở lại làm một thứ khiến người người chán ghét. Nếu tiền có thể giải quyết được, em nguyện đổi lấy tất cả để mãi mãi được như vậy."

Trần Lâm nghẹn họng khi nhìn thấy, nghe thấy những lời nói của Đinh Linh Đang. Phụ nữ, đẹp thì có quyền, còn người khác chẳng lẽ không có quyền hy vọng, mơ ước sao. Trần Lâm ôm lấy Đinh Linh Đang nói
"Được rồi, vậy ba lọ thủy tinh này em giữ lại sử dụng, dùng hết anh lại sắc thêm, đảm bảo em đủ dùng"

An ủi xong Đinh Linh Đang, Trần Lâm nhẹ cả người. Hiện tại hắn có thể vừa sắc thuốc cho cô nàng vừa có thể tuồn một chút ra ngoài phát triển thị trường.

Việc này Trần Lâm cũng nói qua với ĐInh Linh Đang, nàng hoàn toàn đồng ý cách làm của hắn. Mang sản phẩm đi tiêu thụ, có thể kiếm được tiền, có thể giúp đỡ những người cùng cảnh ngộ như nàng.

Ngoài ra việc Đinh Linh Đang thay đổi cũng nên cho gia đình nàng biết. Việc này Đinh Linh Đang đã gấp gấp chạy về gặp Đinh Vĩnh Phúc một chuyến. Đêm nay Trần Lâm lại ở một mình.

Trần Lâm suy nghĩ xem mình có nên qua bên nhà Phan Kiều Dung không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn vẫn thấy hiện tại cần phải nhanh chóng tăng lên thực lực của bản thần mình.

Trần Lâm trở về căn phòng ngủ đã hỏng cửa, thu dọn đồ đạc trong phòng và bắt đầu tu luyện. Ngày hôm qua hắn mất một thời gian không nhỏ để nắm bắt tiết tấu vận hành linh khí.

Trần Lâm bắt đầu tính, mỗi đêm hắn có thể vận hành được chín tiểu chu thiên, mười đêm là có thể hoàn thành được một đại chu thiên, ba tháng may mắn có thể đánh vào luyện khí.

Thời gian ba tháng có lẽ với người tu luyện là ngắn nhưng với phàm nhân như Trần Lâm thì rõ ràng là rất dài. Để bù đắp thời gian tu luyện, Hán Cầu có vô số biện pháp, nhưng không biện pháp nào hữu dụng trong thời điểm hiện tại.

Vì vậy hiện tại Trần Lâm phải cố gắng để tự thân rèn luyện, ba tháng dù có dài nhưng không có bằng mười năm hắn mò mẫm lạc trong lối mòn tu luyện nội công.

Giờ Trần Lâm có một con đường, không phải nói là đại lộ đủ để hắn đi đến cuối nhân sinh. Vĩnh sinh, bất diệt, hắn không quan tâm. Hắn chỉ muốn mình mạnh mẽ hơn để chưởng khống con đường tương lai của chính mình.

Một tiểu chu thiên...

Hai tiểu chu thiên...

Cho tới khi mặt trời bắt đầu mọc, từng tia nắng mới nở như những bông hoa trên bầu trời. Trần Lâm mới hoàn thành chín tiểu chu thiên và thu được chín tia linh lực mới.