Chương 56: Kế Hoạch Bắt Đầu

Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 56: Kế Hoạch Bắt Đầu

Vương Quân làm sao biết được nữ hoàng và Lan Lăng Vương đều đang muốn bí mật tìm ra hắn, Thái Tử Đảng không hành động để tránh chọc tức hắn. Đổi lại vị thần thám này tới đây thì danh chính ngôn thuận, chính Vương Quân cũng không nghĩ người này tới để tìm mình.

Nói cho chính xác thì người này thực chất tới để tìm hung thủ của mấy vụ án do Vương Quân thực hiện. Hắn không nghĩ hai người kia sẽ tiết lộ sự tồn tại của hắn ta cho bất cứ ai, nhưng lần này Vương Quân đã nhầm rồi, bọn họ thực sự làm như thế.

Ngay khi nói chuyện với Thái Tử xong thì người đầu tiên nữ hoàng tìm tới chính là Kỳ Vân Mị, trong suy nghĩ của nàng thì chỉ có một người giải quyết được chuyện này. Nguyên một đêm nữ hoàng đã tích cực thuyết phục Kỳ Vân Mị từ bỏ mấy vụ án còn dang dở.

Người cứng đầu như Kỳ Vân Mị đương nhiên không thể nào nghe vào tai được, nàng ta đã nói một tháng thì đúng một tháng, không sai biệt dù chỉ một ngày. Cuộc sống của nàng cái gì cũng phải đúng tiến độ mới được, đây là nguyên tắc sống nàng đã tuân thủ biết bao nhiêu năm.

Thậm chí sau khi nghe nữ hoàng nói về để nguy hiểm của Vương Quân thì vẫn chưa thể nào thuyết phục được Kỳ Vân Mị. Nàng cho là Vương Quân chỉ bốc phét, nếu hắn ta thật sự điên như thế thì đã làm rồi, cần gì phải nói nhiều với nữ hoàng làm gì.

Chỉ có tới hôm Vương Quân triệu hồi Băng Thần xuống Võ Quảng thành, Kỳ Vân Mị bị ép chặt xuống mặt đất, tìm hiểu ngọn nguồn thì phát hiện ra mọi thứ xuất phát từ đâu. Lúc này nàng mới tỉnh ngộ, nếu Vương Quân không nguy hiểm thì không thể nào xảy ra nhiều chuyện một lúc như vậy.

Từ chuyện đột nhập để ăn trộm tiền của Thái Tử Đảng, nàng đã biết được tình hình, hiện tại Vương Quân làm cách nào để đột nhập nàng vẫn chưa biết. Hắn ta rời đi thì cũng không có chút dấu vết nào, từ vô lý không còn đủ để diễn tả người kia nữa rồi.

Tu vi của Vương Quân chẳng đáng là bao, tại sao lại có thể làm được nhiều chuyện ngoài phạm vi năng lực của hắn như thế. Đây cũng là một trong những lý do thúc đẩy nàng đi tới đây sớm hơn, đối với nàng được đối đầu với những tội phạm thông minh cũng là một niềm vui.

Có điều nàng vui thôi chứ Vương Quân không vui, từ khi biết được tin thì hắn luôn ở trong tình trạng lo nghĩ, bởi lần này hắn không hành động một mình. Người ra tay lần này là cha của một trong những nạn nhân của đám công tử bột có mặt ngày hôm nay.

Mấy hôm trước Vương Quân cắt đuôi đám người theo dõi chính là để đi gặp người này, cả hai sau đó âm thầm lên kế hoạch để trả thù. Kế hoạch này lại chính do người kia đề xuất nhận việc, bởi công việc của hắn ta trùng hợp lại thuộc biên chế của An gia.

Khi mặt trời đã xuống núi rồi thì người nam nhân trung niên kia trong lúc đi ngang đã rút nhẹ thanh kiếm bên hông ra. Đây chính là ám hiệu nếu hai người cần nói chuyện với nhau, Vương Quân nhanh chóng lẩn đi, lý do thì để kiếm xem có chỗ nào đẹp đẽ để chụp hình hay không.

Tới phía sau một tảng đá lớn Vương Quân khẽ giọng:

"Nam thúc tạm thời đừng ra tay, lần này có Kỳ Vân Mị từ kinh đô xuống đây, ta không biết nàng có năng lực như thế nào nhưng cứ ngừng lại cho chắc."

Nam thúc là cha của Á Mai, hắn đặt tay lên vai của Vương Quân mỉm cười nói:

"Ta đây vốn là một cô nhi, khó khăn lắm về sau mới có một mái nhà, nhưng vợ ta cũng bệnh nặng mà qua đời. Tất cả mọi thứ ta có chính là Mai nhi, thế nhưng nó bị lũ súc sinh kia làm nhục rồi giết đi, lần này không trả thù được thì ta sống còn có ích gì nữa."

Hắn ta liếc ra ngoài bàn tiệc tiếp túc:

"Bỏ qua cơ hội lần này chắc chắn ta sẽ gần như không còn khả năng trả thù nữa, dù cho có liều mạng thì may mắn mới giết được một người. Ngươi cho ta thêm chút thuốc độc, hạ độc xong bọn họ thì ta sẽ tự sát, Kỳ Vân Mị dù có là thần cũng đừng hòng tìm hiểu được gì từ một người chết. "

Vương Quân nhìn thẳng vào mắt của Nam thúc, trong ánh mắt của hắn ta tràn ngập lửa hận thù, quả thật rơi vào hoàn cảnh của hắn ngoài trả thù chẳng còn gì ý nghĩa cả. Chẳng nói đâu xa, chính Vương Quân cũng hận Quỷ Long tộc đến tận xương tủy, nếu mạng hắn có thể đổi lấy toàn tộc bọn họ thì hắn đảm bảo không chút do dự chọn cái chết.

Từ trong giới chỉ Vương Quân lấy ra thêm hai lọ thuốc độc:

"Một lọ pha với bình thuốc độc đầu tiên, uống vào xong thì thần tiên cũng không thể nào cứu nổi bọn họ, ta vốn muốn để bọn họ chết từ từ nhưng sợ có biến. Còn lọ còn lại uống vào thì một lúc sau sẽ chìm vào trong giấc ngủ, trước khi chết sẽ cho ngươi giấc mơ đẹp nhất."


Nam nhân thì phải cứng rắn, Nam thúc đã quyết định thì Vương Quân không nói nhảm quá nhiều, đám người của Thái Tử Đảng hôm nay phải chết. Bỏ qua cơ hội như thế này thì không biết bao giờ năm mươi cái thành viên của Thái Tử Đảng mới tụ tập lại như lần này.

Không chỉ trả thù cho con gái, Nam thúc còn có thể trả thù cho những cô gái khác bị bọn chúng làm nhục, rồi cả những già đình khác cũng tan nhà nát cửa vì đám này. Mạng của hắn không đáng giá bằng đám công tử này, đã có thể mang đi đổi thì tại sao không.

Hai người gặp gỡ thời gian tương đối ngắn ngủi, sau đó Vương Quân quay trở về cùng mọi người vui chơi như chẳng có bất cứ chuyện gì xảy ra cả. Tất cả những chuyện về sau đành phải dựa vào Nam thúc, nếu hắn thất bại thì Vương Quân đành phải tìm cơ hội khác.

Nam thúc bình thường lúc nào cũng rất chăm chỉ làm việc, một lúc khiêm hai ba công việc cũng là điều bình thường. Thế nên lần này hắn kiêm hai việc cũng không ai ý kiến gì cả, vừa làm bảo vệ chân núi, khi vào tiệc không cần bảo vệ chân núi thì hắn làm phục vụ.

Tu vi cao cường nên để hắn phục vụ kiêm luôn bảo vệ mấy vị thiếu gia của An gia.

Tần Oanh Oanh đi đến bên cạnh hắn ta khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng:

"Hôm nay có thần thám Kỳ Vân Mị tới đây, có khi nào nàng lại đi tiết lộ ra rằng chúng ta tỏ tình chỉ là diễn kịch hay không?"

Vương Quân mỉm cười nói:

"Yên tâm đi, trong Võ Quảng Thành nói riêng, Vũ Hứa Quận nói chung đang có vô số vụ án chờ nàng đi giải quyết. Trừ khi nàng có thù oán với Tần gia nếu không sẽ chẳng can thiệp vào chuyện của mấy cái hậu bối đâu, nếu làm như thế danh tiếng của nàng sẽ bị ảnh hưởng."

Nhìn xung quanh một hồi Tần Oanh Oanh khẽ giọng nói:

"Hay ngươi tỏ tình với ta bây giờ luôn đi, làm trước khi nàng ta tới để cho ta yên tâm."

Vương Quân nhìn xung quanh rồi hỏi ngược lại nàng:

"Ngươi không cảm thấy lúc này có chút miễn cưỡng hay sao?"

Tần Oanh Oanh sốt sắng:

"Nàng ấy là thần tượng của ta, ta sợ lúc đứng trước mặt của nàng không bình tĩnh được."

Hắn còn đang tính nói gì thì Chu Diễm đứng ở đằng sau góp giọng:

"Oanh Oanh hâm mộ thần thám mười năm rồi, lần cuối nàng tới Vũ Hứa Quân thì xin mỗi chữ ký thôi Oanh Oanh đã đứng không vững chân rồi. "

Bất đắc dĩ Vương Quân đành phải phá kế hoạch trong đầu để dẫn nàng ta đi dạo, cố gắng thu hút sự chú ý của càng nhiều người càng tốt. Vừa đi vừa nói cười rồi chỉ chỏ khắp nơi, nam thanh nữ tú thêm quang cảnh lại hữu tình khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn.

Chỉ có người ở trong cuộc thì mới hiểu, nãy giờ hai người đang chém gió về giá của đồ ăn trong Tần gia hội quán, chỉ chỏ vào những khoảng không chả có cái quái gì. Bất kể có buồn cười hay không Vương Quân vẫn phải nhe răng ra, Tần Oanh Oanh thì e thẹn một cách đầy giả trân.

Đi cũng một hồi lâu rồi Vương Quân mới khẽ giọng hỏi:

"Chúng ta tỏ tình ở đâu? Hiện tại còn lâu mới đến lúc khiêu vũ."

Vốn là phải đợi tới lúc khiêu vũ thì Vương Quân sẽ mời nàng nhảy, sau đó tỏ tình như trong phim, nhưng làm sớm đào đâu ra khiêu vũ. Nghe lão sư nói trước lúc vào dùng tiệc thì Kỳ Vân Mị sẽ tới, tiến hành trò chuyện với các học sinh trong Thiên Hồn học viện.

Tần Oanh Oanh vắt óc ra để suy nghĩ rồi nói:

"Ngươi có nhớ bộ phim "Anh chàng mù" mà ta với Diễm tỷ hay coi chung với nhau hay không?"

Vương Quân đầu nảy số, gật gù:

"Cảnh này ổn đấy, để ta xử lý."

Hắn ta không biết lấy từ đâu ra một mảnh vải đen bịt lên mắt của mình sau đó chầm chậm bước xuống những bậc đá dùng để đi xuống núi. Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu trước hành động của hắn, đặc biệt là mấy nam sinh thì càng cảm thấy khó hiểu.

Nhưng mấy nữ sinh nhanh chóng nhớ tới cái gì đó, ánh mắt không khỏi sốt sắng.

Vương Quân đi xuống dưới lâu lâu giả vờ vấp một cái khiến cho biết bao nhiêu người hú hồn, đợi đi xuống dưới bậc thềm giữa mấy trăm bậc thang thì hắn ta quỳ xuống.

Trong phim thì có một anh chàng mù rất yêu một cô gái nhưng lại không lấy đâu ra dũng khí, cuối cùng người này nhờ cô gái kia dắt lên chính ngọn núi này. Sau đó hắn ta đi xuống một mình. đến bậc thềm này thì dừng lại.

Tiếp đó chỉ cần cô gái xuống thì nói lời thoại cảm động " ta rất yêu nàng nhưng không có dũng khí để bày tỏ, hôm nay chuyện điên rồ nhất trong cuộc đời ta từng nghĩ tới cũng đã làm rồi, nàng có muốn làm bạn gái của ta không?"

Phía trên tiếng ồn ào vang lên, mọi người đều rất phấn khích, mấy cô gái càng la hét om sòm. Đợi Tần Oanh Oanh xuống đây diễn cho xong nữa là được.

"Kịch….kịch"

Hai tiếng bước chân đã rất gần.