Chương 6: Công thành

Dị Giới Tam Hoàng Tử

Chương 6: Công thành

Trong cánh rừng ngoài ngoài thành Vạn Lộc hơn ba vạn quân Lương Đào đã bí mật xây dựng doanh trại, trong lều chỉ huy của nghĩa quân Lương Đào các nhân vật quan trọng của nghĩa quân đã có mặt đầy đủ.

"Thủ lĩnh, đêm nay trời sẽ không có trăng sao thuận lợi để công thành, chúng ta sẽ cử năm đội quân nhỏ tiếp cận tường thành sau đó sẽ bí mật leo vào thành chờ khi có hiệu lệnh sẽ mở cửa thành để quân ta tiến vào"

"Ừm, Hoắc Đồng ngươi phụ trách mở công thành phía Đông được chứ?"

"Thủ lĩnh đã phân phó lão Hoắc ta sẽ tận hết sức hoàn thành nhiệm vụ"

"Được vậy việc này giao cho ngươi, ngươi mau ra ngoài chọn năm trăm người chuẩn bị đêm nay sẽ hành động ta chờ tin tốt từ ngươi"

"Tuân lệnh"

"Mạc Vân và Điền Hạo các ngươi dẫn theo một vạn quân phụ trách tấn công cổng Tây cầm cự càng lâu càng tốt, khi thấy khói từ trong thành thì dẫn quân vòng về cửa Nam chúng ta sẽ phái người tới mở cửa"

"Rõ"

"Triệu Khải, Đỗ Kiệt, Trịnh Khuê ba người các ngươi sau khi vào thành theo ta dẫn quân tấn công thẳng vào phủ thành chủ, nhớ khi đến nơi bắt sống được thì bắt không được thì không được để kẻ nào chạy thoát"

"Rõ"

"Nghiêm Thuận, Đặng Siêu hai người dẫn theo hai nghìn quân tuần tra quanh các khu vực ngoài thành đảm bảo không cho một tên nào chạy thoát. Viên Chí ngươi ở lại bảo vệ lương thảo chờ khi chiếm được thành thì vận chuyển lương thảo vào thành"

"Tuân lệnh"

"Được rồi, các ngươi mau đi chuẩn bị tối nay công thành. Quân sư ở lại ta có chuyện muốn nói"

Các tướng lĩnh của nghĩa quân Lương đào rời khỏi lều chỉ huy, trong lều lúc này chỉ còn hai người là thủ lĩnh Lương Cảnh Tuấn và quân sư Chu Điệp đang ngồi đối diện nhau.

"Quân sư, lần này ta có dự cảm những trận chiến sau của chúng ta sẽ không dễ dàng nữa ngươi nói xem việc này là sao"

"Việc này cũng không có gì lạ, quân chúng ta đánh trận từ trước đến nay luôn không gặp phải nhiều sự phản kháng của triều đình vì chúng ta mới xuất hiện nên quân triều đình không kịp phản ứng vì vậy chúng ta đánh trăm trận trăm thắng. Nhưng đến nay quân ta đã có chút tiếng tăm quân triều đình cũng đã đề cao phòng bị với quân ta, còn một vấn đề nữa quân ta là nghĩa quân thành phần binh lính chủ yếu xuất thân từ nông dân không được đào tạo chiến đấu như quân chính quy khi gặp phải quân của triều đình chỉ có thể lấy nhiều đánh ít vì vậy tổn thất sẽ lớn hơn"

"Hừm, sau trận này chúng ta có nên tạm nghỉ để củng cố lại quân đội hay không"

"Việc này.." Chu Điệp cau mày suy nghĩ giọng nói có phần ngập ngừng.

"Có gì ngươi cứ nói"

"Việc này có vẻ sẽ rất khó, sĩ khí quân ta đang cường thịnh, nếu đột nhiên dừng lại củng cố binh lực chỉ sợ lòng quân bất mãn e rằng sĩ khí sẽ giảm các trận chiến sau sẽ khó đánh hơn"

"Chẳng nhẽ chờ đến khi thua trận mới quay về củng cố lại binh lực đến lúc đó thì chỉ sợ quân ta sĩ khí cũng không còn"

"Vậy thì việc này theo ý ngài, không biết ngài định giao việc này cho ai"

"Ta định giao việc này cho Viên Chí ngươi thấy sao?"

"Viên Chí... Người này là người có tài, hắn cũng đã theo thủ lĩnh rất lâu chứng tỏ hắn là người trung thành, mọi việc giao cho hắn đều hoàn thành rất tốt từ điểm này có thể thấy hắn là người hữu dũng hữu mưu, ta nghĩ hắn đúng là nhân tuyển rất tốt"

"Ừm, người đâu mau gọi Viên Chí tới đây, được rồi nhân lúc chờ hắn chưa đến hai ta bàn bạc cụ thể về việc củng cố binh lực"

"Được"

Một lúc sau Viên Chi vội vã bước vào lều, trên mặt hắn mồ hôi đang chảy dòng dòng.

"Sao lại chảy nhiều mồ hôi thế kia"

"Là... là mạt tướng giúp binh lính sắp xếp mấy bao lương thực"

"Ngươi lúc nào cũng vậy, ngươi làm tướng rồi mà chẳng có chút phong phạm nào cả. Người đâu mang khăn vào đây cho Viên tướng quân"

"Đa tạ thủ lĩnh, không biết thủ lĩnh gọi mạt tướng tới là có việc gì cần giao phó"

Lương Cảnh Tuấn nghiêm nghị nhìn Viên Chí.

"Viên Chí ngươi là người mà ta rất tin tưởng, việc lần này ngươi phải đảm bảo giữ bí mật tuyệt đối, ngươi làm được chứ?"

"Mạt tướng làm được" Viên Chí nhìn thẳng vào Lương Cảnh Tuấn nghiêm nghị trả lời.

"Hahaha, tốt tốt tốt, ngươi có chút ra dáng tướng quân rồi đấy, được rồi ngồi đi"

"Được rồi quân sư ngươi mau nói kế hoạch cho Viên Chí"

"Vâng, Viên tướng quân việc là như thế này..."

Sau khi bàn bạc xong kế hoạch Viên Chí tức tốc rời khỏi doanh trại phi ngựa thẳng về phía thành Hải Nộ.

"Thủ lĩnh trời đã về đêm rồi"

"Được, nhanh ra thôi, không nên để binh sĩ phải đợi lâu"

....

...

"Được rồi bắt đầu đi"

"Tuân lệnh"

.....

....

...

"Thủ lĩnh có lệnh tấn công"

"Giết giết" một vạn quân bắt đầu tấn công thành Tây.

"Bắn" hàng loạt những mũi tên từ trên thành bắn xuống hơn trăm người ngã xuống cùng những tiếng kêu thảm đan xen. Binh sĩ Lương Đào đã tiếp cận thành công tường thành hơn trăm chiếc thang được đặt lên tường thành, đá từ trên thành lăn xuống đè chết hàng loạt binh sĩ nghĩa quân.

"Bắn" Mạc Vân ra lệnh cho đội cung thủ tấn công, những mũi tên bay loạn xạ đầm trúng binh lính trên thành làm họ ngã xuống tường thành. Xác chết nằm rải rác trên chiến trường, máu của binh lính nhuộm đỏ tường thành.

Điền Hạo hối thúc binh sĩ Lương quân phá mở cổng thành nhưng gặp phải sự phản kháng quyết liệt từ phía trong.

Cuộc chiến diễn ra được nửa tiếng số quân Lương Đào tổn thất đã gần lên tới năm nghìn.

"Sao vẫn chưa thấy tín hiệu, nếu cứ tiếp tục thế này quân ta sẽ còn tổn thất thảm trọng hơn nữa" Mạc Vân bắt đầu thấy lo lắng.

"Mạc tướng quân, có khói ở phía thành Đông"

"Mau rút quân chúng ta nhanh chóng tiến vào cổng Nam" nói xong Mạc Vân quay ngựa dẫn theo binh sĩ chạy về phía Nam.

.....

....

...

Trong lúc Mạc Vân, Điền Hạo công thành Hoắc Đồng đã thành công đột nhập vào trong thành. Thật không may họ bị quân địch phát hiện. Trận chiến diễn ra quân của Hoắc Đồng đã mất hơn trăm người.

"Các ngươi mau đi mở cổng thành ta sẽ ở đây chặn chúng lại"

"Nhưng.."

"Không nhưng nhị gì hết mau đi, không được để thủ lĩnh đợi lâu"

"Vâng, tướng quân bảo trọng, anh em đi"

"Đối thủ của bọn bay là ta.. Giết" Hoắc Đồng vung song đao chém xuống một tên lính không may mắn bị chém rơi đầu, liên tiếp hai, ba lần song đao vung lên những tên binh sĩ xấu số phải bỏ mạng.

Hoắc Đồng đang tả xung hữu đột chém giết, một mũi tên không biết từ nơi nào xẻ gió bay tới găm vào chân hắn. Cắn răng chịu đau đớn không ngã xuống, hắn tiếp đoạt mạng của ba, bốn tên đao binh đến gần, năm sáu cây giáo lao tới không kịp tránh né hắn bị những cây giáo xuyên qua người. Hắn tận chút sức lực cuối cùng vung hai cây đao khỏi tay lại thêm vài ba tên nữa trúng dao mất mạng.

Hết khí lực Hoắc Đồng quỳ xuống tắc thở. Đám quân lính bỏ qua hắn lao nhanh về phía cổng.

…..

….



"Của mở, mau xông vào"

"Giết" toàn quân Lương Đào dưới sự chỉ huy của Lương Cảnh Tuấn lao vào trong thành. Nhìn thấy binh sĩ mở cổng thành không có Hoắc Đồng, Lương Cảnh Tuấn nhíu mày.

"Hoắc tướng quân đâu"

"Hoắc tướng quân đang cầm chân quân địch"

"Triệu Khải, Đỗ Kiệt, Trịnh Khuê các ngươi mau tấn công phủ thành chủ, còn các ngươi dẫn thêm người mở cửa thành Nam. Lần này các ngươi làm rất tốt nhất định ta sẽ khen thưởng, được rồi những người còn lại theo ta tiếp viện Hoắc tướng quân"

"Đa tạ thủ lĩnh, anh em chúng ta đi"