Chương 9: Người bạn đầu tiên

Đến Thế Giới Nhẫn Giả

Chương 9: Người bạn đầu tiên

"Ngủ một giác thật là phê quá đi mà.." Master mở to hai mắt nhìn lên trần nhà tự nhủ.
" Nhóc con xuống ăn cơm này, hay đợi chị đút cho hả" Một giọng nói lạnh băng vang lên bên tai cậu, khiến cậu giật mình rớt khỏi chiếc giường ấm áp
" Bộ cô là ma à, mà làm gì có con ma nào hù người buổi sáng chứ, chắc là quỷ rồi, …" có lẽ vì bị mất hình tượng trước mặt con gái, cậu thẹn quá đáp trả một tràng liên thuyên không ngớt
" Thôi giờ nhóc có xuống ăn không, có cô bạn gái tới tận nhà kiếm này" cô nàng mặt chuột hừ lạnh nói
chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu chợt nghe tiếng Naruto vọng lên từ dưới lầu " em ơi có bạn gái kiếm này" tiếng nói của Naruto làm cho cô bé trước cửa nhà mặt đỏ tận mang tai
Master dùng 1 phút 30 giây thời gian, để hoàn thành công việc vệ sinh buổi sáng rồi lao ngay xuống lầu, cậu cũng rất muốn biết cô bé nào tới tận nới này, vừa đi vừa yy " mình đâu có quen ai trong làng đâu ta, hay là em nào thấy mình đẹp trai quá nên lén lút theo dõi tới tận nhà, haizzz đẹp trai quá đúng là khổ a, ….. (lượt bớt n chữ)"
" Chào…. chào …. cậu" vừa bước xuống cầu thang, cậu đã nghe được giọng nói rụt rè của cô bé ngoài cửa.
" à thì ra là cô nàng này, thế mà mình cứ tưởng" đó là cô bé cậu gặp hôm trước, chắc có lẽ là đến để cảm ơn việc cậu giúp đỡ.
" chào bạn, mời bạn vào nhà, bạn đợi mình tí" vừa mở cổng vừa mời cô bé vào nhà, Master quay qua nói với Naruto " có ai như anh không, ai lại để con gái đứng trước cổng thế này, anh đúng là đâu heo,....." nói rồi cậu nhanh chóng chạy vào phòng bếp pha ít trà (5 tuổi mà biết cua gái rồi kinh thật @@)
Naruto chưa kịp hiểu chuyện thì thằng em đã mất bóng, hắn chỉ biết vừa gãi đầu vừa cười hố hố, hành động này khiến cho cô bé rụt rè ban nãy cũng muốn phì cười.
"chào … bạn, cảm ơn, mình …. là … Hinata … cảm ơn … bạn đã giúp mình" vừa nhận chén trà của Master, Hinata vừa rụt rè nói.
" chết mợ, đây là vợ tương lai của ông anh mà" Master giật mình thầm nghĩ, cậu không ngờ ra cô bé mà cậu tiện đường giúp lại là một trong 12 danh nhân của làng lá và là vợ của ông anh hokage trong tương lai. mãi suy nghĩ quên mất nhắc nhở cô bé là trà nóng mới pha xong.
" coi chừng trà nóng" hành động cầm chén trà lên uống của cô bé đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu, cậu vội vàng nói, nhưng mọi chuyện đã muộn
Áaaaa …. xoảng …. với độ nóng của chén trả, một đứa bé 5 tuổi sao có thể uống ngay được, thế là cả ly trả rớt ngay xuống đất
" cậu có sao không" Master vội vảng hỏi nhưng trong đầu lại nghỉ thầm " đúng là vừa ngố vừa hậu đậu, hèn chi hợp với ông anh mình quá trời" nghĩ thế thôi chứ đố cậu dám nói ra, chưa kể tới việc bất lịch sự, mà lỡ có người nghe được về nói với cha của Hinata thì cậu cũng không yên ổn được, cậu không tin rằng con gái của tộc trưởng một đại gia tộc ra đường mà không có người âm thầm bảo vệ.
" mình … không.. sao … xin … lỗi … về …" Hinata lại rụt rè nói, mặc dù tay cô đã bị bỏng nhẹ nhưng vẫn cứ lo lắng về chén trà đã vỡ
" thôi không có gì, tay cậu bỏng rồi kìa, còn bảo là không sao, đợi mình tí" cắt đứt lời nói của cô, cậu nhanh chóng chạy vào phòng lấy một ít đồ y tế
" đưa tay cậu đây, để mình thoa thuốc rồi băng lại" vừa nói cậu vừa nắm lấy bàn tay mềm mại của Hinata, có lẽ vì quá vội, cậu không hề để ý đế cử chỉ rút rè của cô khi đưa tay ra, mặt của cô bay giờ như quả táo chín.
" em ơi, cô bé này bị bệnh nặng rồi, mặt của cô bé cứ như quả táo vậy ấy, ha ha …" ông anh tiện nghi kế bên vừa bảo cậu vừa cười lớn
" nếu anh biết đó là vợ tương lai, em thách anh dám nói câu đó ra đấy" vừa nghĩ cậu vừa chợt nhận ra rằng việc mình đang làm rất chi là ám muội (giờ mới biết à, tác nghĩ main biết nhưng giả ngu thôi) vội nhanh chóng xoa thuốc rồi băng bó chỗ phỏng trên bàn tay cô bé, cậu nói " mình xin lỗi, tại vì gấp quá nên, …" vừa nói mặt cậu cũng bắt đầu ửng đỏ, dù sao khi kiếp trước cậu mới 21 tuổi, tuổi thơ thì chỉ biết cắm đầu mà học hành, nên không có bạn gái, nghĩ lại thì đây là lần đâu tiên cậu nắm tay một người bạn khác giới.
" không …. sao.. đâu, cảm … ơn bạn … mà … bạn.. tên.. gì vậy…." Hinta nói, giọng cô bây giờ còn rụt rè hơn lúc trước, mặt cô giờ đây đỏ ửng hết lên.
" mình tên là Naruto, còn đây là em của mình, Master" Naruto đã nhanh nhảu trả lời
" anh nhiều chuyện quá đi à" Master hừ bảo
" vậy … ngày mai … hai bạn … có rảnh không" - " mình thì lúc nào cũng rảnh, còn thằng em này thì không biết, nó cứ mất tích cả buổi,tới tối nó mới về" ông anh tương lai lại chọt mỏ vào
Hinata quay qua nhìn Master với ánh mắt đầy hy vọng, cái nhìn này khiến cậu không biết phải làm sao, đánh gật đầu nói " ngày mai mình cũng không có việc gì"
" hai bạn … ngày mai … qua nhà …. mình … nha" Hinata vội nói
" hả" lần này cả hai anh em Naruto đều há hốc mồm. phải biết từ trước tới giờ chưa có ai dám lại gần hai anh em cậu, huống chi là việc mời hai người tới nhà, cả làng đều cho rằng Naruto là con yêu hồ phá làng mấy năm về trước, còn về Master thì, em của yêu hồ cũng chẳng phải thứ tốt lành gì
Từ nhỏ tới giờ, chỗ duy nhất mà hai cậu được chào đón có lẽ là tiệm mì ramen, bác Ichiraku là người ngoài chuyển tới làng nên không có thành kiến với hai anh em cậu, huống hồ nhờ hai anh em cậu mà doanh thu của quán tăng đáng kể
" bạn không sợ hai anh em mình sao" Naruto nói với giọng nói nghẹn ngào, Master kế bên cũng nhận ra được hơi nước trên mặt anh mình, ngay cả cậu cũng có một chút xúc động, dù sao bậy giờ cậu cũng là một đứa trẻ 5 tuổi, có ước muốn được vui đùa như bao người khác, dù mang theo ký ức của một người trưởng thành, thì việc bị cả làng chối bỏ cũng làm cho cậu rất tổn thương.
" mình thấy … hai bạn … rất tốt bụng … mình …. muốn … làm bạn … với … hai bạn" Hinata vẫn nói với cái giọng rụt rè nhưng câu nói này lại làm cho những giọt nước mắt tuôn ra trên khuôn mặt của hai đứa bé
" cảm … ơn, bọn mình sẽ tới" Master nghẹn ngào nói, " bạn, cuối cùng cũng có một người coi anh em mình là bạn, ít ra ở trong làng vẫn có người chập nhận anh em chúng ta a" đây là suy nghĩ của cả hai anh em
" hai bạn … có … sao không" thấy điều kỳ lạ trong giọng nói của cậu, Hinata hỏi
" không có gì" lần này cả hai anh em cùng trả lời, trên khuôn mặt của hai đứa là một nụ cười tuyệt đẹp, nụ cười này đã khiến cho cô bé đối diện phải ngất ngây trong chốc lát
" cuối cùng cũng có người chấp nhận hai đứa nhỏ, rồi sẽ càng nhiều người chấp nhận hai đứa thôi, Minato à, ta sẽ giúp cậu chăm sóc tốt hai đứa này" hokage đệ tam mỉm cười thì thầm, mọi chuyện xảy ra nãy giờ đều được ông quan sát thông qua quả cầu pha lê trên bàn
" vậy mình … về đây … hẹn … gặp … lại" Hinata vừa nói, vừa dùng hai ngón tay chỉ chỉ vào nhau trông rất dễ thương.
" để mình mở cửa, hẹn gặp lại, tạm biệt" sau khi ngây người trước hành động của cô, Master nhanh chóng đi về phía cổng.
Quay lại phòng nhìn Naruto đang cười trong vui sướng, cậu cũng vui lây, từ khi biết cách vẫn dụng chakra, Naruto luôn cố gắng để mọi người chú ý tới hắn, hắn bầy trò quậy phá trong làng, ngay cả tượng của ba hắn cũng bị hắn vẽ bậy, không biết sau này gặp ông khuôn mặt của hắn sẽ như thế nào, ắc hẳn ra là rất đặc sắc đây (lúc này Naruto chưa biết mình là con của đệ tứ nhá)
" em bắt đầu tập luyện đây, anh có muốn đi cùng không" Master lại chuẩn bị bài tập hằng ngày, hôm nay cậu đã bỏ lỡ bài tập thể lực buổi sáng nên muốn nhanh chóng bù lại, trước khi đi cậu quay qua hỏi ông anh đang chuẩn bị đi quậy phá, dù câu hỏi này chỉ là cho có lệ, cậu dám chắc ông anh mình sẽ lấy cớ, rồi tiếp tục đi quậy phá mọi người
" được, em đợi anh tí" cậu trả lời của Naruto khiến cậu bất ngờ, đây không phải là lần đầu tiên cậu rủ rê ông anh hokage này, nhưng trước giờ hắn chỉ thích chọc phá, còn mấy chuyện luyện tập này thì không đời nào chịu làm.
" nhìn gì mà nhìn, dù gì anh cũng sẽ thành hokage, phải biết luyện tập chứ" thấy em mình nhìn như đang nhìn sinh vật lạ Naruto dõng dạc tuyên bố
" haizz thời đại nào con gái cũng là động lực lớn nhất cho đám con trai mà, nhìn ông anh mình là biết ngay, hèn gì hồi đó vào mấy thằng bạn rủ tập gym toàn chọn chỗ nhiều gái" Master vừa khinh bỉ ông anh vừa nghĩ
Sau vài khắc, hai anh em cũng nhau ra thác nước luyện tập, đây là chỗ luyện tập lần trước của cậu. Master bắt đầu giảng bài cho ngài hokage tương lai " anh đã biết tinh luyện chakra, bây giờ việc anh cần làm là học cách không chế chakra, nguồn chakra của anh em mình tuy rất nhiều nhưng việc khống chế cũng rất khó" - " tại sao lại vậy" - " nghe ông nói là do di truyền" cậu bịa đại một cái cớ, việc cửu vỹ không thể nói ngay bây giờ được.
" được rồi bây giờ anh hay thử khống chế chakra bao phủ bàn chân rồi đi trên cái cây này" - " việc nhỏ này sao làm khó hokage tương lai như anh được" Nauto tự tin đáp
Ầm …. ngài hokage tương lai của chúng ta đã té từ trên cây xuống - " cái này là do anh sơ xuất thôi" - Ầm … lại một lần chơi ngu của ngài hokage - " lần nữa" Naruto căm tức nói to - Ầm … ầm …. ầm….
Đợi ông anh mình ngồi thở dốc trên mặt đất, Master mới cười và nói " em quên nói với anh, việc này khó lắm đấy, kể cả có là genin cũng chỉ có mấy người làm được thôi"
" em chơi anh à" Naruto bắt đắt dĩ nhìn cậu em của mình đang leo lên thác nước thầm nghĩ " đúng là đứa quái thai"
Vì có ông anh ở đây nên cậu không thể dùng phân thân thuật để tăng tốc độ luyện tập được, nếu không với tính gato của ông anh sẽ rất phiền phức " hzzz biết thế không mở miệng rủ rê làm gì, đúng là tự lấy đã đập chân mà" Master ủ rủ nghĩ
Luyện tập từ sáng tới tối, Naruto cũng thành công đi được trên thân cây, và ngài hokage quyết định tự thưởng cho mình bằng 8 tô ramen, khiến cho Master kế bên khóc không ra nước mắt " ôi tiền của tôi, vừa không hiệu quả vừa tốn tiền, sau này phải nghĩ cách tránh xa ông anh mới được"
Sau khi no nê, hai anh em lết xác về nhà, Naruto thì trực tiếp leo lên giường ngủ còn cậu thì vẫn tiếp tục luyện tập tinh thần lực
" Thôi chết quên nói chuyện với ngài đệ tam" Master đang trong quán tưởng thì tỉnh lại, giật mình nhớ ra
" Cô mặt chuột, cháu có chuyện nhờ" - " chuyện gì" một giọng nói lạnh băng vang lên sau lưng cậu nhưng cậu cũng chẳng để ý nhiều làm gì, dù sao bị hù hoài cũng quen rồi
" cô dẫn cháu đi gặp ngài đệ tam gấp" có lẽ nhìn ra vẻ mặt gấp gáp của cậu không phải đùa nên cô nàng dứt khoát đáp ứng " được"
Ngay sau đó, Master cảm nhận được mình đang trong một vòng tay mềm mại, cả mặt cậu đập vào hai trái đào vừa to vừa mềm, mùi hương tỏa ra khiến cậu ngất ngây " biết thế sau này phải nhờ cô ta dẫn đi nhiều nhiều mới được" cậu vừa lim diêm vừa nghĩ
" có chuyện gì" giọng ngài đệ tam vang lên cắt đứt ý tưởng xấu xa trong đầu Master, " hazz đi chi mà nhanh vãi ra" cậu cảm thán
tuy thế Master vẫn biểu thì ra khuôn mặt nghiêm túc và nói " ông ơi ở đây có an toàn không, cháu có chuyện cơ mật muốn nói với ông"
Có lẽ trước giờ cậu không có quậy phá như Naruto nên dễ dàng chiếm được niềm tin của ngài đệ tam, ông dẫn cậu vào trong mật thất kế bên phòng
" ở đây là được rồi, cháu có chuyện gì cần nói" ông hỏi cậu với giọng điệu nghi vấn, dù có lòng tin nhưng ông không nghĩ một điều mà đứa trẻ 5 tuổi nói ra có thể là vấn đề lớn
" chuyện là thế này, …." cậu mang hết chuyện gặp Minato kể với ngài đệ tam, riêng chuyện cửu vỹ thì dấu đi, không biết tại sao trên người cậu không có dấu hiện của phong ấn giống như ông anh, vì vậy cậu quyết định tạm dấu việc này, dù sao ở đây cũng có người của Gốc và cậu tin rằng Danzo không phải là người tốt lành gì, để hắn biết nhiều chỉ có phiền phức và phiền phức mà thôi.
Sau khi cậu nói xong, ngài đệ tam trầm tư một lúc rồi ra hiệu cho cậu đi về, một lần nữa lại được hưởng thụ cảm giác sung sướng (cảm giác gì chắc biết nhở:3), cậu thầm hận biết thế nói ít một chút, ngày mai lại có cớ nhờ cô nàng này mang đi, những ý nghĩ xấu xa lại hiện ra trong đầu Master (công nhận main ngu thật =)))