8-18. Ngày chung kết (4)

Death March Kara Hajimaru Isekai Kyousou Kyoku

8-18. Ngày chung kết (4)

Vẫn là Hayato

+Hayato+

Tôi tự hỏi đã bao nhiêu lần chúng tôi chạm kiếm.

Bị đấu ngang cơ với con quỉ được coi như là loại ma thuật, lòng tự tin của tôi đang dao động bạn biết không. Tôi không biết loại ma thuật nào mà con quỉ sử dụng, nhưng nó dùng Ma Nhận trên móng tay thon dài của nó, thực phiền hà. Việc mọc ra lại dù bao nhiêu lần tôi đánh gẫy nó thì còn hơn là gian lận nữa.

Khi tôi nhìn với thẩm định, khác biệt cấp độ giữa tôi và tên khốn vàng chỉ có một chút.

Vậy mà, tại sao lại không đạt tới.

Tôi chặn đòn tấn công lửa của tên khốn vàng bằng [Vô địch thuẫn], và đâm lá chắn của nó bằng Arondight đã niệm [Tối cường mâu]. Tuy nhưng, sức mạnh đã bị hao mòn bới lá chắn đê tiện hiện quanh con quỉ.

Bất cứ khi nào tôi gây tổn hại cho con quỉ dù chỉ một tí, thì ba quả cầu đang lơ lửng quanh nó chữa nó ngay lập tức. Tôi đã thử phá hủy khối cầu vừa nãy, nhưng con quỉ lại triệu hồi cái khác mỗi khi tôi phá một cái.

Tôi dần dà sẽ bị đẩy lui nếu cứ tiếp tục thế này.

"Hayato, đừng chiến đấu một mình, chúng ta là một đội mà." –Maryest

Chết tiệt, tôi đã quá nóng vội.

Maryest nói đúng, nếu chúng tôi phối hợp thì không đời nào chúng tôi có thể thua ngay cả khi đấu lại một kẻ thù mạnh mẽ.

May mắn thay, hầu hết tép nhỏ bên một phía đấu trường dường như đã bị trừ khử bới chiến binh của nước Shiga. Tôi chẳng hay biết gì từ khi tôi hiếm khi tới Shiga, nhưng chiến binh ở vương quốc này thiệt không thể coi nhẹ. Quái vật bị chia tách khỏi con quỉ vàng với phép thuật của nó trước khi tôi nhận ra, do chúng không xáp lại cùng với nhau, một khoảng cách đáng kể được tạo ra.

Như thể có ai đó điều chỉnh vậy.

Tôi vô tình nghĩ như thế.

Kí quái chưa. Ngay cả khi chúng là tép con, thì những quái vật đó cũng trên cấp 40. Nếu có người đủ sức mạnh làm thứ như thế, tôi sẽ chiêu mộ vào nhóm tôi ngay.

Hai quái vật gần chúng tôi cũng bị thanh toán bởi đồng bạn tôi.

Rusus và Fifi phụ trách con rết. Dường như là một trận khó, nhưng xong ngay vì có Ringrande đến giúp sức với họ.

Bọ tê giác hai-sừng đang bay lòng vòng, nhưng Wiyaryi đang cầm giữ để cho nó không đến gần.

"Wiy, tôi để con đó cho cô. Rusus và Fifi sẽ tới giúp cô sớm, nên hãy trì hoàn thêm chút." –Hayato

"Tôi hiểu rồi Hayato. Hãy để nó cho tôi." –Wiyaryi

Không, Wiyaryi, tôi muốn cô đáp lại là cô giết được nó. Sao mà cô không chịu hiểu dù cho cô là cung thủ kia chứ.

"Hướng dẫn chiến thuật đã xong chưa nhễ?" –quỉ

Tôi thắc mắc sao nó không tấn công…

Tôi sẽ làm nó hối tiếc vì thư thái đó.

"Hayato, kiếm chút thời gian cho chúng tôi gọi phép." –Maryest

"Hiểu rõ!" –Hayato

Trước khi tôi tấn công bằng Arondight, tên khốn vàng đã dùng lửa tấn công.

Tôi ngăn ngọn lửa trắng bằng khiên thánh gia cường bởi Vô địch Thuẫn. Tôi không thể chặn hết cả, nhưng Maryest có thể chữa mấy vết thương nhỏ.

"Quả vậy, đúng thực vậy mà deesu. Để phòng ngự được, ngươi đúng là đã cải thiện deesu. Anh hùng sau cùng thật thú vị deesu." –quỉ

Rusus và Fifi đang giúp Wiyari sau khi tiêu diệt bọn tép.

"Ringrande, Loreiya, chúng tôi bắt đầu niệm chú,." –Maryest

Ba cô gái dùng Bùa Thần Ban để bắt đầu niệm cấm pháp chú.

Cái bùa có nhiều chức năng tiện dụng, bằng cách đồng bộ niệm chú, sức mạnh và độ chính xác của ma thuật chiến lược có thể nhảy vọt đáng kể.

Mary định diệt tất cả cầu hồi phục cùng lúc hử.

Tuy nhiên, nếu mà cô dùng cấm pháp ma thuật chiến lược ở đây, nó sẽ để lại một vết thẹo không thể nào quên trên thành phố này.

"Kì lạ desuna. Sao mà xanh và đỏ không đến desuka?" –quỉ

Tên khốn vàng trông rối rắm.

Tôi đỡ đòn tấn công từ con quỉ có hơi lơ đãng với khiên của mình. Tôi cảm thấy đây là cơ hội, nhưng tôi không thể bỏ phía sau bây giờ.

"Mà chẳng sao hết dessu. Tổn thương từ anh hùng và người khác thực tốt, nhưng đã tới lúc để anh hùng nếm mùi sợ hãi và tuyệt vọng desune." –quỉ

"Fuhn, đồ M khốn khiếp! Làm đại nhân ta sợ sao? Thử nó đi nếu ngươi có thể!" –Hayato

"Vậy thì, làm ơn nhận vật kỉ niệm đi desune. Xin hãy nếm trãi nó tận tâm khảm desu." –quỉ

Để lường trước đòn tấn công của quỉ, tôi nuốt gọn bình thuốc gia tốc. Tôi không còn gì nhiều một khi tôi dùng cái này, nhưng tôi thấy một cảm giác thiệt tệ. Tôi uống thứ nước đắng nghét. Hiệu ứng tuôn ra từng tí một, chuyển động chung quanh dần trở nên chậm hơn.

Một vòng triệu hổi khổng lồ hiện trên bầu trời cao đằng sau tên khốn vàng. Ngươi nghĩ ta để ngươi làm thế dễ dàng sao!

" Arondight, Tunas." –Hayato

Tôi ngâm xướng thánh văn của cả thánh kiếm và thánh giáp.

Đánh thức bởi ma lực của tôi, năng lượng cung cấp như thể chảy tràn vào trong lỗi của thánh giáp, hòn đá triết gia*. Và rồi, sức mạnh lớn tuôn vào thánh kiếm. (med: hòn đá triết gia, cũng được biết đến như hòn đá vạn năng, hòn đá giả kim…mà có thể biến kim loại thành vàng hay người chết sống lại trong các truyện giả tưởng, ví như Giả kim thuật hay Harry Potter)

Sự chuẩn bị trước đó đã hoàn thành, tên khốn vàng đã hoàn tất vòng tròn triệu hồi.

""

Chiêu kết thúc sau cùng nên hét lên.

Vung Arondight với tốc độ cận âm (thanh), tôi đảo lưỡi ánh sáng hướng tới vòng triệu hồi.

Shiing.

Tsk, tên khốn đó quăng một cầu liệu thương trên trời và đón đỡ Quang Liệt Trảm.

Tôi vung phần còn lại của Quang Liệt Trảm, nhưng lần này con quỉ dùng xác quái vật bên dưới ngăn chặn nó.

Chiến đấu thì vô ích, và việc triệu hồi đã xong.

"Cái…quỉ gì thế."

Một con cá voi đang bay trên trời.

Nó là một con quái vật khổng lồ bự hơn 300 m chiều dài.

"Đại khủng ngư?!" (med: tiếng hán nó vậy, để việt cũng dx nhưng lặp lại nó chuối quá nên xin thất lễ.) -Maryest

Dm daikhungngu
(Ảnh chỉ có tính chất minh họa.)

"Dối trá, con đó chính là của Hoàng kim trư dã vương từng dùng, làm sao?" –Loreiya

"Pháo đài không trung truyền thuyết đó sao?" -?

Ba người họ ngừng niệm chú và thốt lên tiếng chấn kinh.

Đại khủng ngư, mặc dù tên ngớ ngẩn vậy, nó cũng là quái vật cấp 97.

Tôi không thể tin nổi và kiểm tra lại nhiều lần.

Nhưng mà, chẳng hề có lầm lẫn chi cả.

"Chúng ta sẽ không rút lui dù đối thủ là ai. Wivy, Rusus, Fifi, gọi Julies Verne quay lại bề mặt, tôi cho phép các cô dùng cái này như năng lượng chính. Lấy Arondight, và đi đi." –Hayato

Chúng tôi đã giấu chiến thuyền quí báu lặn trong không gian để bảo vệ nó khỏi tổn hại, nhưng vẻ như đây không là lúc. Tôi xin lỗi thưa hoàng đế, nhưng không giống như tôi có thể giữ lời hứa mang chiến thuyền về lại an toàn.

Nếu chúng tôi dùng năng lượng chính của con tàu trong thành phố, nó chắc chắn thành thảm họa. Thanh danh anh hùng có lẽ bị hủy hoại, nhưng không hề có cách nào để tiêu diệt con quái vật đó. Tôi đưa ra Arondight mà sẽ làm thành lỗi năng lượng chính. Tôi lấy ra một thanh ma kiếm thừa từ thùng chứa vô hạn (Inventory) thế chỗ nó.

"Đó mới là khiếp sợ tuyệt vời node~su." –quỉ

Mẹ mày đồ vàng khốn khiếp.

Ngươi chỉ có thể giữ tự phụ đó chẳng lâu đâu. Thời gian Rin và người khác hoàn thành niệm chú sẽ là thời khắc cuối của mày.

Tôi tự hỏi Đại khủng ngư đang nghĩ gì, thay vì nhìn nơi đây, nó cứ chăm chú vào một góc đấu trường. Tôi thực không hiểu, nhưng nó là ưu thế. Tên khốn vàng đó chắc không ngờ triệu hồi thất bại, hay có thể không điều khiển nổi nó.

"Nhưng mà, hy vọng trộn lẫn với vị đắng của sợ hãi, khá là thõa mãn desune." –quỉ

Hy vọng hả. Giờ có ổn không khi nghĩ về những thứ mãn nguyện hả?

Tôi, sau khi trận này kết thúc, sẽ đi ghé thăm trại mồ côi. Tôi tuyệt đối sẽ không chết cho tới khi đến thiên đường các bé gái. Tắm cùng nhau, ngủ chung một giường, giấc mơ bay xa. (med: quá tệ cho anh là satou nó đã ở thiên đường trước rồi.)

"Miễn bổn đại nhân ta còn là anh hùng, hy vọng sẽ luôn tồn tại có biết chưa." –Hayato

"Thực nực cười desune."

Tôi không nhận ra.

Vòng tròn triệu hồi mà đã gọi Đại khủng ngư vẫn còn trên trời.

Đúng vậy, tôi đã không chú ý nó có ý nghĩa gì.

Từ vòng tròn triệu hồi đã không biến mất ngay cả khi triệu hồi đã kết thúc, Đại khủng ngư hết con này tới con khác lũ lượt kéo ra.

Gộp cả con đầu, có bảy con cả thảy.

Tôi hiểu rồi, lũ mày là báo tử của tôi hả.

Nè, Parion-san.

Thế giới người tàn nhẫn quá đi.