Chương 11: Tiến bộ từng ngày
Phòng của Vô Song ở ngay sát vách với phòng của Vân Vận, ai bảo hắn còn bé như vậy, Vân Vận vừa là sư phụ vừa là bảo mẫu luôn cho Vô Song, điều này cũng làm nàng phi thường bất đắc dĩ.
Nếu nói trong Vân Lam Tông ai là người ghét Vô Song nhất chắc chắn là Nạp Lan Yên Nhiên, đứa nhóc 5 tuổi này cướp mất vầng hào quang sáng chói của nàng, lấy luôn cả tương lai tươi sáng của nàng và gia tộc, cho dù chỉ là một tiểu cô nương 10 tuổi Nạp Lan Yên Nhiên cũng đã đủ hiểu biết hơn đám bạn cùng lứa, đã đủ để hiểu Vô Song xuất thế đại biểu điều gì.
Về phần Vô Song, hắn cảm nhận được địch ý từ trong ánh mắt của Nạp Lan Yên Nhiên nhưng hắn không thèm quan tâm, cô nàng này ánh mắt quá hạn hẹp chỉ dừng lại ở Già Lam đế quốc trong khi ánh mắt của Vô Song là cả đại lục, là vị trí đấu đế cao cao tại thượng.
Công việc hàng ngày của Vô Song rất đơn giản, vào tàng thư các thích công pháp gì thì lấy công pháp đó, sau đó đi tìm Vân Vận chỉ dạy, có cơ hội thì ăn đậu hũ của nàng, dù sao Vân Vận cũng không thể nào từ chối một đứa bé tuổi được.
Vô Song biện một lý do cực kỳ vô sỉ, hắn nói " Tỷ tỷ lúc trước mỗi lần tu luyện là ta phải nằm trong ngực mẹ mới được, nếu không ta tu luyện không vào ".
Vân Vận cũng chỉ còn biết nhận mệnh, vừa ôm tiểu Vô Song vào lòng lại vừa giảng dạy cho hắn, đôi khi Vô Song nhàm chán đưa tay lên nhào nặn bộ ngực của nàng khiến Vân Vận mặt đỏ tới tận mang tai.
Vân Vận cũng hết cách, khuyên bảo Vô Song bao nhiêu lần cũng không được, đánh hắn thì không được mà mắng thì hắn không nghe, nàng lại không thể bỏ mặc Vô Song, nếu sư phụ mà xuất quan thấy nàng bỏ mặc đứa bé này chắc chắn sẽ khiến ông ta nổi trận lôi đình.
Điều duy nhất an ủi Vân Vận là cứ một tuần thì Vô Song lại lên một tiểu cảnh giới nhỏ đồng thời thiên phú của Vô Song cực kỳ đáng sợ, học một biết mười, chỉ cần Vân Vận giải thích một chút thì Vô Song sẽ hiểu từ đầu đến cuối thậm chí đưa ra các kiến nghị riêng của mình.
Cùng một vấn đề giảng cho Nạp Lan Yên Nhiên mất một giờ thì với Vô Song chỉ mất 10 phút. Sự khác biệt này lại càng làm Nạp Lan Yên Nhiên thêm một lý do thù hằn vị tiểu sư thúc này.
Bỏ qua toàn bộ sự việc trong Vân Lam Tông lúc này bản thể của Vô Song đã tiến vào yêu thú sơn mạch, hắn cần một môi trường để rèn luyện bản thân, rèn luyện đấu kỹ.
Nếu phân thân ở Vân Lam Tông học lý thuyết thì bản thể học thực hành, hắn là phong lôi biến dị thuộc tính nên tất cả đấu kỹ đều là phong lôi thuộc tính, đấu kỹ của hắn đều là do ' sư tỷ ' Vân Vận lựa chọn, đều là huyền giai trung cấp đấu kỹ trở lên trong đó thậm chí còn hai cai địa cấp đấu kỹ mạnh nhất của Vân Lam Tông, Vô Song cũng được đọc qua.
Thiên phú của hắn đã kinh hãi thế tục lại còn hai người cùng luyện tập một lúc phải nói là vô địch thế gian.
Đầu tiên Vô Song tìm đến một hang động đẹp làm nơi ăn ngủ và tu luyện trong vài năm tới của mình, cuối cùng sau hai ngày tìm kiếm Vô Song đã chọn được một nơi, một hang động nằm sâu trong ma thú sơn mạch, cửa ra vào bị một thác nước khổng lồ che đi.
Mất nửa ngày để dọn nhà mới đồng thời lắp thêm vài viên nguyệt lượng thạch phát sáng, từ trong bọc hành lý lấy ra một chiếc đỉnh nhỏ, cùng vài bộ quần áo, một ít ngân lượng còn thừa, đây chính nhà mới của Vô Song.
Ngày ngày mỗi buổi sáng hắn đứng trung bình tấn dưới thác nước khổng lồ, đến buổi chiều thì đi săn ma thú thấp gia xung quanh, vừa tu luyện đấu kỹ lại vừa kiếm đồ ăn, mỗi buổi tối thì ngồi nghỉ ngơi ngâm mình tắm rửa, sau đó nghiên cứu luyện đan thuật.
Vô Song đáng lẽ ra không có tư cách đi trên con đường đan đạo nhưng hắn có sinh mệnh hỏa, một loại hỏa diễm mang theo cả hỏa và mộc, chẳng khác gì cho hắn thêm hai cái thuộc tính của luyện đan sư cả.
Vô Song không phải là Tiêu Viêm, hắn không có dược lão làm bạn, không có danh sư tuy nhiên hắn dùng phân thân lục tung cả của Vân Lam Tông tìm tất cả các sách luyện đan, đồng thời bắt các luyện dược sư trong tông đến trợ giúp chính mình.
Vân Lam Tông cũng có luyện dược sư nhưng cao nhất mới có tứ phẩm tuy nhiên nhờ bọn họ dướng dẫn luyện chế nhất hay nhị phẩm đan dược chính là dư xài, Vô Song chỉ cần cho phân thân chăm chăm chú ngồi học sau đó lén luyện tập thủ pháp luyện đan thì chân thân của hắn cũng nắm giữ bước đầu luyện đan thủ pháp.
Cừ vừa làm vừa học, cả phân thân cùng bản thế không ngừng cố gắng, Vô Song cũng tiến bộ rất nhanh, đặc biệt trong ma thú sơn mạch nơi cỏ cây linh dược vô số, chỉ cần chịu khó là tìm được, Vô Song rất nhanh cũng đã nắm giữ được bước đầu thuật luyện đan, trở thành nhất phẩm luyện đan sư.
Thời gian thấm thoát qua đi, lại một năm nữa, năm nay Vô Song 6 tuổi còn Tiêu Viêm bước sang tuổi 11, đây chính là năm ' hạn ' của Tiêu Viêm. Bất quá đối với Vô Song hắn chưa bao giờ quan tâm Tiêu Viêm thế nào cả, hắn chỉ quan tâm đến chính mình, cho dù Tiêu Viêm không mất đi thiên phú, cho dù Tiêu Viêm mạnh hơn nữa thì kết quả vẫn thế, Vô Song hắn chắc chắn sẽ thắng.
Trong Ma Thú Sơn Mạch, hàng loạt cây rừng bị chặt đổ, ngổn ngang khăp nơi, xa xa một người một thú đang chiến đấu, thú là một con tam giai ma thú tương đương với thực lực đại đấu sư của nhân loại, huyết diễm ma lang. Còn người là một tiểu tử khuôn mặt non choẹt, cả người quần áo rách nát thực lực cửu tinh đấu sư, đó chính là Vô Song.
Vô Song mấy ngày qua đã cảm nhận được bình đài của cảnh giới đại đấu sư nhưng lại không thể đột phá, nếu ghép thêm ba phần sức mạnh của phân thân lại thì có thể bước vào đại đấu sư cảnh giới tuy nhiên Vô Song không bao giờ làm việc đó, quá phí thời gian, được không bù nổi mất.
Cách tăng thực lực tốt nhất là ma luyện chính mình trong sinh tử, không ngừng thử thách chính mình. Vô Song chọn đối thủ là một đàn ma lang, trong đó con lang vương đã thuộc loại biến dị, trở thành huyết diễm ma lang, thực lực đạt đến đại đấu sư của nhân loại.
Con ma lang màu đỏ như máu, cái miệng há ra vô số phong nhận bắn về phía Vô Song, Vô Song bị phong nhận bắn thẳng vào ngực, hộc máu bay ra ngoài.
Từ trong khói bụi đứng lên, Vô Song thả ba lô của mình xuống đồng thời cũng tháo cả băng chân và băng tay ra, tất cả những thứ đó đều làm bằng thép nguội do hắn vào thị trấn nhờ thợ làm, ba lô phía sau thì đựng một tảng đá nặng hơn 10 cân.
Dùng hai chân chạm vào mặt đất, cơ thể Vô Song nhẹ đi trông thấy, hắn cảm giác thân hình của mình nhẹ như loại chim yến vậy, tốc độ của hắn không thua gì con huyết diễm ma lang trước mặt, hai bên một người một thú lại lao vào nhau.
Thứ duy nhất khiến cửu tinh đấu sư thua thiệt với nhất tinh đại đấu sư bởi vì đại đấu sư có đấu khí khải giáp, chính là một bộ giáp bảo vệ cơ thể, nếu không bị công phá thì tuyệt đối không thua. Đại đấu sư có thể bất chấp công kích nhưng đấu sư không làm được.
Ngoài ra không thể không kể đến đấu khí hùng hồn trong cơ thể đại đấu sư tinh thuần và mạnh hơn đấu sư rất nhiều, chính Vô Song lúc này cũng đang thấm mệt, hắn chỉ có 7 thành thực lực mà có thể đánh hòa với đại đấu sư đủ thấy chiến lực đáng sợ thế nào.
Vô Song nghiến răng " Chết tiệt, nghiệt súc muốn chết thì tao chiều, huyền giai đỉnh phong đấu kĩ, Phong khởi, lạc nhật diệu phong chi cực ". Đây chính là đấu kỹ mạnh nhất của Vân Lam Tông dành cho phong hệ đấu kỹ, địa giai sơ cấp. Nhưng nó lại cần đến ngộ tĩnh và mức độ thành thạo của người sư dụng, trong tay Vân Vận có thể trở thành địa giai sơ cấp đỉnh phong, truy thẳng đến địa giai trung cấp nhưng trong tay của Vô Song nó chỉ là huyền giai đỉnh phong mà thôi.
Đấu kỹ này chính Vô Song cũng không thể nắm rõ được toàn bộ, hắn chỉ mới chạm đến 5/10 độ ảo diệu của nó nhưng chắc chắn vẫn mạnh hơn Nạp Lan Yên Nhiên sử dụng trong cuộc chiến với Tiêu Viêm.
Phong hình kiếm khí như một vầng thái dương chém xuống, bổ thằng vào người ma lang, chém nát hộ thể khải giáp của nó rồi khiến toàn thân nó nhuốm máu trọng thương, huyết diễm ma lanh gầm lên đau đớn định bỏ chạy nhưng không kịp nữa.
" Huyền giai sơ cấp đấu kĩ, lôi chấn tử ". Thân hình Vô Song rất nhanh áp sát vào ma lang, một tay đánh xuống bóp nát cả đầu nó, sau đó Vô Song nằm dài ra đất thở hổn hển, hắn quá mệt mỏi rồi.
Về phân thân của Vô Song, bộc lộ ra ngoài thực lực của cửu tinh đấu giả, chỉ cần một bước nữa là đấu sư trong khi Nạp Lan Yên Nhiên thì vẫn đang ở cửu đoạn đấu khí, một năm qua Vân Vận đang giúp cô rèn lại trụ cột.