Chương 2: Hệ Thống Siêu Phẩm Liên Minh

Dấu Chân Huyền Thoại

Chương 2: Hệ Thống Siêu Phẩm Liên Minh

Không biết đã qua bao lâu, Gia Bảo lúc này mới tỉnh dậy. Nhưng trước mắt cậu không phải là căn phòng của mình, thay vào đó là một căn phòng hoàn toàn bằng màu trắng.

- Dauma. Bị bắt cóc sao? - Gia Bảo ngồi dậy rồi chửi bậy một câu trong khi đầu đau như búa bổ.

- Ah... Th... Thiếu gia...

Gia Bảo nghe thấy tiếng kêu liền quay về phía phát ra tiếng kêu đó, lúc này không biết tả khuôn mặt cậu ta ra sao nữa, mắt chữ A mồm chữ O... Trước mắt Gia Bảo là một cô gái... Phải nói là một mỹ nữ, tóc bím, khuôn mặt tròn trịa, trắng trẻo đủ làm Gia Bảo chảy hết nước miếng. Chưa kịp phản ứng gì, cô gái kia lại quay về phía cửa chạy ra ngoài, Gia Bảo cũng lau miệng rồi lảm nhảm.

- Cái chuyện đóe gì đang xảy ra vậy? Đây là chỗ đóe nào? Còn cái gì mà thiếu gia? Không phải ta bị bắt cóc sao?

Gia Bảo lại ngồi tự kỷ với những câu hỏi mà tự đưa ra, lại nhớ đến khi tối qua mở cái hộp đó ra và... và...

- Gia... Bảo...

"Đóe gì nữa đây?"

Gia Bảo lại nghe thấy tiếng gọi tên mình, lầm bầm rồi quay lại xem ai gọi. Gia Bảo lúc này mới giật mình với cảnh tượng trước mắt, nào là già, trẻ, lớn, bé đủ cả nhưng toàn người lạ hoắc...

- Con trai ta, con đã tỉnh lại...

- Cháu trai của ta...

- Anh trai...

........

Một tràng tiếng nói lại cất lên khiến Gia Bảo chóng mặt.

"Chuyện đéo gì đang xảy ra thế này? Lạ mà cứ nhận là con, cháu với anh là thế bất nào?"

- Mọi người yên lặng, cháu ta mới tỉnh lại mà lại muốn nó...

Một giọng nói nhỏ nhẹ, mang theo một phần uy hiếp cất lên, mọi người xung quanh theo đó cũng im lặng theo. Một ông lão bước về phía Gia Bảo với sự "tự dẹp đường" của mọi người.

- Cháu trai, cháu còn nhớ ta chứ?

Gia Bảo lúc này vẫn im lặng, có biết gì đâu mà nói...

"Ting"

"Khởi động lại thành công"

"Đang thu thập dữ liệu"

"Thu thập hoàn thành"

"Đang tiến hành mã hóa dữ liệu"

"Mã hóa thành công"

Vẫn tiếng nói ấy, vẫn giọng nói ấy lại đột ngột xuất hiện trong đầu Gia Bảo. Bất quá lúc này cậu cũng không quan tâm vì đầu lại đau như búa bổ, tiếp theo đó là một loạt những đoạn kí ức lạ xuất hiện trong đầu cậu. Đến đây Gia Bảo đã biết, cậu đã xuyên không đến một thế giới khác, một thế giới hoàn toàn khác lạ với con người ở Địa Cầu, cậu cũng gạt sang một bên vì muốn để lát nữa nghiên cứu.

- Ah, ông nội đây mà... Mẹ... Cha... Em gái...

- Ôi cháu trai ta...

- Con trai của mẹ...

- Anh...
.....

- Được rồi, mọi người ra ngoài hết đi, con muốn yên tĩnh một chút ah! - Gia Bảo vờ ôm đầu nói

- Ah, ta quên, mọi người mau ra ngoài để cho cháu trai ta còn nghỉ ngơi, có gì để tối nay hãy nói...

Lại là ông lão cất tiếng, mọi người cũng không dám cãi nửa lời liền đi ra ngoài. Trong phòng lúc này chỉ còn lại Gia Bảo, cậu đang ngồi ôm gối nghĩ về mọi chuyện đang xảy ra.

- Sao mình lại đến đây? Để làm gì? Còn Minh Ngọc? Người thân của mình sẽ ra sao?

Lại tự kỷ với những câu hỏi tự mình đưa ra mà không có đáp án, Gia Bảo thông qua loạt kí ức xuất hiện đột ngột khi nãy biết được đây là một Tinh cầu được gọi với cái tên Huyết Nguyệt, mọi người ở trên Tinh cầu này cũng giống như mọi người ở trái đất, chỉ khác là họ có thể dựa vào linh khí của trời đất để tu luyện. Còn về thân thể mà Gia Bảo đang có là của một cậu thanh niên 18 tuổi, xui xẻo thay cho Gia Bảo là cậu thanh niên này trời sinh không có linh căn nên vô phương cứu chữa, cả đời không thể tu luyện.

- Duma, nhọ đến thế là cùng ah...

"Ting"

"Thật vô dụng, thân là một chủ nhân của một hệ thống Siêu Phẩm tại sao lại có thể vô dụng đến như vậy?"

Lại tiếng nói ấy xuất hiện trong đầu Gia Bảo, lại mang tính khiêu khích khiến cho Gia Bảo tức muốn sôi tiết, thiếu điều nổi điên.

- Con em ngươi, ngươi ở đâu? Có giỏi ra đây solo tay đôi với bố!

Gia Bảo không nhịn được chửi tục một câu, cái này cũng không thể trách cậu được ah.

"Ting"

"Thí chủ chưa đủ trình, mô phật"

Gia Bảo nghe đến đây cũng không biết nói gì hơn, thầm chửi: "Duma" rồi thôi.

- Mà ngươi ở chỗ nào? Nghe thấy ta nói sao?

"Ting"

"Ta là Siêu Phẩm Liên Minh, giống như một loại kí sinh trùng ở trong não của chủ nhân"

- Đ!t - Gia Bảo nghe đến đây liền trợn mắt chửi tục một câu.

"Ting"

"Hệ thống có quà tặng tân thủ, chủ nhân có muốn mở không?"

- Duma, giống game nha!? Mở!

"Ting"

"Chúc mừng chủ nhân nhận được Kiếm sắt x1"

"Chúc mừng chủ nhân nhận được Bình Hp x10"

"Chúc mừng chủ nhân nhận được vé quay số may mắn x1"

"Chúc mừng chủ nhân nhận được trứng pet tân thủ x1"

- Vãi lozz - Gia Bảo thốt lên

Thanks To Reader (=^.^=)

Chương cũ hơn