Chương 12: Cánh cửa mật đạo

Đạo Mộ Tàng Thư

Chương 12: Cánh cửa mật đạo

"Trong này tối quá, cẩn thận đấy mọi người.Vũ, mau lấy đèn mỏ công suất lớn phát cho từng người đi". Lão Dương ra hiệu

Trong cái hành lang đá dài dằng dặc, bóng tối bao phủ đến mức không nhìn rõ được năm đầu ngón tay đặt sát mắt, không gian tĩnh lặng, chỉ róc rách tiếng nước chảy trên từng tầng nhũ đá, nhỏ từng giọt xuống dòng nước tĩnh lặng vựa ngừng chảy.

"Đèn mỏ đây, mỗi người cầm lấy một cái, vặn mức ánh sáng vừa phải thôi. Tôi sẽ đi đầu, đèn sẽ để ở chế độ đèn pha chiếu xa, các cậu theo sau yểm trợ tôi, đèn đặt ở chế độ chiếu sáng xung quanh cho tôi, nhớ kỹ, theo sau tôi, đề phòng trúng phải cạm bẫy. " Lão Dương vừa đeo cái đèn lên đầu, vừa vặn núm điều chỉnh độ sáng, một vùng tối mù mịt xung quanh đã được ánh sáng với tới.

Đèn mỏ của chúng tôi là loại mới được cải tiến, chưa được bày bán trên thị trường. Cũng may là Lão Dương quen biết rộng, được người ta đặc cách nên bán cho chúng tôi vài chiếc thử nghiệm. Đèn có dạng mũ đội đầu, tích hợp giữa mũ bảo hiểm, đèn sáng và thiết bị la de đo khoảng cách. Mũ bảo hiểm được làm từ sợi cacbon, rất bền chắc, chịu được va đập có thể lên tới hàng tấn. Trên mũ tích hợp đèn pha công suất cao hai chế độ, một chế độ chiếu sáng xa, một chế độ tỏa sáng ra xung quanh. Pin đèn trong thời gian chiếu sáng liên tục có thể hoạt động được 2 tuần, hơn nữa mỗi người lại mang theo tận 3 quả pin dự phòng nên vấn đề chiếu sáng hiện tại không phải lo lắng. Ngoài ra còn được trang bị phát tín hiệu la ze, có khả năng đo khoảng cách và phát hiện vật thể chuyển động, kết hợp thêm bộ đàm liên lạc. Một chiếc mũ thám hiểm như thế này, khi bán ra thị trường giá chắc phải đến hàng chục triệu. Chúng tôi quả là có diễm phước.

Lắp đặt mũ thám hiểm xong, cả đám cùng bắt đầu tiến về phía trước, quang cảnh xung quanh đã hiện ra dưới ánh sáng mạnh mẽ, một kì quan hiện ra trước mắt chúng tôi - Một hang động tự nhiên tồn tại trong lòng núi bí ẩn. Xem ra người xưa đã khéo léo lợi dụng cục diện phong thủy và hang động tự nhiên sẵn có này để xây cổ mộ, thật không thể tưởng tượng được. Những mẩu măng đá, nhũ đá rủ xuống, được ánh sáng chiếu vào toát ra màu lung linh huyền ảo nhưng cũng không kém phần quỷ dị vì những giọt nước đỏ như máu liên tục nhỏ xuống từ các nhũ đá.

"Giờ thì đi về đâu đây hả lão Dương?" - Tôi hỏi.

"Tiến về phía trước, dọc theo hành lang này, ta cần phải biết được mộ thất này được kết cấu như thế nào. Quãng đường phía trước sẽ không có cơ quan đâu, dòng nước chảy qua thất thường, nguồn động lực sẽ bị tiêu tán. Hơn nữa, dường như thành phần kết cấu đá ở đây khá rắn chắc, việc đặt cơ quan sẽ khá khó khăn vì cổ nhân không có thuốc nổ đủ mạnh để phá được thứ đá này. "

Cả đám cùng gật đầu, bước đi trong những khoảng xen lẫn giữa ánh sáng và bóng tối đen như mực, cơ hồ như những con đom đóm bay lập lòe trong bóng tối dường như vô tận.

Khoảng 6 tiếng sau...

"Này lão Dương, ông có dẫn nhầm đường không đấy, sao cái đoạn đường này dài thế. Hay là chúng ta đi theo vòng tròn từ nãy đến giờ?" Lâm ngồi thụp xuống vừa thở vừa hỏi

"Tuyệt đối không sai. Huynh không thấy sao, từ nãy đến giờ chúng ta chỉ bước trong hành lang này, không có rẽ ngang dọc gì hết. Nếu như là đường vòng, thì để đạt được mức độ "cái vòng" đó đủ lớn để chúng ta không cảm nhận ra đó là đường tròn dẫn chúng ta đi vòng quanh, ngọn núi này không đủ lớn để làm được điều đó." Lão Dương dừng lại trả lời

"Theo như huynh nói, ngọn núi này không đủ lớn. Vậy thì tại sao chúng ta đi lâu vậy rồi vẫn chưa đến được trung tâm? Lẽ nào.... là Quỷ Dựng Tường (*)??"

"Cũng không thể khẳng định được. Tuy chúng ta không phát hiện ra xương cốt hay bất cứ thứ gì khác, nhưng không loại trừ khả năng âm khí nơi đây quá nặng, quanh năm không thấy ánh mặt trời. Quỷ dựng tương suy cho cùng cũng chỉ là những màn ảo thuật thị giác, lợi dụng tâm lý của con người mà bày thành trận pháp, vây khốn con người. Mà tiêu biểu nhất là Kì Môn độn giáp thuật. Từ nãy đến giờ chúng ta đều đi theo đường thẳng. Cái đó ta dám khẳng định. Chỉ có điều, đường hầm này, hơi dài.... so với sự tưởng tượng của ta về kích cỡ núi. "

"Tranh cãi vi hạ sách, chi bằng ta cứ đi thêm một đoạn nữa xem sao, nếu khoảng chừng nửa giờ nữa mà không có thay đổi gì nhiều so với tình trạng lúc này thì ta cứ nghỉ lại một lát, ăn uống duy trì sức lực, tránh để mất sức vô ích" Tôi lên tiếng.

"Nghe theo ý kiến Tiểu Sơn đi, nếu nửa giờ nữa không có gì khả quan thì ta sẽ tìm cách khác. "

Mọi người đều đồng ý, lại tiếp tục xách ba lô lên lưng và bước đi tiếp trong con đường hầm tối đen vạn dặm...

Đúng khoảng nửa tiếng sau, cả đám chạm ngõ cụt.

Chẳng lẽ, kết thúc của đường hầm này lại lãng xẹt thế, hay chúng tôi tìm sai đường rồi?

"Con mẹ nó, giờ thì hay rồi, là 6 tiếng rưỡi, 6 tiếng rưỡi lang thang trong cái ngõ cụt, sức lực tiêu hao đâu phải là ít đâu" Long Vũ bực mình, không khỏi phì ra một bãi nước bọt cùng và câu chửi thề.

"Tất cả ngồi tạm xuống đây, nghỉ chút đã. Chúng ta cần nghỉ ngơi nhanh chóng."

"Huynh nghĩ, trong đây không chỉ có một đường hầm như thế này, có khi nào trong những con đường đó, chỉ có một con đường duy nhất dẫn được đến gian mộ thất chính?" Tôi hỏi

"Không thể nào, có tám con thác, cũng chính là tám cánh cửa để vào được đường hầm này. Nếu như theo như vị huynh đệ thần bí kia, nước chảy ra từ thác và các cánh cổng mở ra và đóng lại theo giờ như vậy, chúng chắc chắn cùng đều dẫn đến khu vực có nước, không thể là ngõ cụt. Nếu không thì làm sao có nước?"

"Vậy thì, nói không chừng đây không phải là ngõ cụt, đằng trước cánh cửa, chỉ là ta không biết cơ quan mở cửa ở đâu cả. " Lão Dương phán đoán.

"Nếu đã là cánh cửa có cơ quan, để tôi thử xem sao"- Lâm lên tiếng

"Được, huynh thử xem nào "

Lâm tiến về gian ngõ cụt của mật đạo, chiếu đèn mỏ lên xem xét. Một biểu tượng nằm trên cánh cổng của mật đạo, hình dạng hết sức khó hiểu, nét liền, nét đứt. Lâm khẽ đưa hai ngón tay lên, chạm nhẹ vào những đường nét đó.

Thử ấn tay, những đường nét thẳng cong đó khẽ lay động. Xem ra, biểu tượng này chính là mật mã của cánh cửa đá kia.

"Có thể thử dùng thuốc nổ để phá không?" - Long Vũ hỏi

"Không thể, dường như đây là kết cấu như cửa ngang. Không giống như cửa có bản lề, độ dày phụ thuộc vào kích thước của lối đi thì mới có thể "đẩy vào" hoặc "kéo ra" được. Cửa ngang không phụ thuộc vào bản lề, hai cánh cửa có thể được cơ quan đẩy ép vào nhau, vì vậy, độ dày của cửa ngang có thể rất dày, muốn dày bao nhiêu cũng được tùy ý muốn của chủ nhân. Chất liệu đá ở đây rất tốt. Ta không dám chắc có thể cho nổ được hay không. Hơn nữa, nếu cho nổ, nhỡ kích hoạt cạm bẫy nào đó thì rất phiền."

Đúng lúc đó, một tiếng "cách", nhưng cánh cửa chỉ cơ hồ lục khục một chút rồi lại đứng im bất động.

"Khỉ thật, loại mật mã biểu tượng này, không có quy luật gì cả. Có thể đưa cho tôi một điếu thuốc không? Tôi cần nghĩ thêm. " Lâm nói

Tôi đành với lấy ba lô của chính mình, với tay tìm thuốc. Đúng lúc đó, một vật từ trong ba lô của tôi rơi ra...

Là tấm đồ hình da dê mà tên áo đen răng vàng bí ẩn đưa cho tôi.

Đúng lúc đó, Lâm qua chỗ tôi lấy thuốc, tiện thể nhặt tấm bảo đồ dưới chân lên xem.

Một cảm giác thân quen đến kì lại chạy dọc trong người Lâm, hình vẽ này... có đôi chút gì đó liên quan đến cái thứ đằng kia.

Hắn hỏi tôi "Là của cậu à? Có từ đâu thế "

Tôi thành thật đáp:"Là của một tên bí ẩn. Hôm đó tôi đến phiên đấu giá đồ cổ theo thường lệ, gặp hắn. Hắn ngỏ ý muốn giao dịch rồi đặt bảo đồ này vào tay tôi. Sau đó khách sạn đột nhiên mất điện, nhân hoảng loạn, hắn đã biến mất. Tôi không thể lần ra dấu vết của hắn. Thấy nó khả nghi, tôi đem về điều tra, và chính nó dẫn tôi đến chuyến đi này."

"Tôi có thể mượn một lát được không "

Cầm lấy tấm đồ hình, Lâm tiến về phía cánh cửa gian thất, mồm phì phèo điếu thuốc đỏ hồng.

Giơ tấm bản đồ lên chiếu sáng, đường nét ẩn dần hiện ra.

Lâm áng tấm bản đồ lên biểu tượng trên cửa, những đường nét trên cửa và những đường nét ẩn của tấm bảo đồ hợp lại với nhau thành hình vẽ.

"MỘT BIỂU TƯỢNG ĐẦU SÓI"

Cành cạch, nghe như có tiếng cơ quan khởi động, cánh cửa từ từ mở ra...

________________________________________________________

Chú thích (*): Quỷ dựng tường: là loại quỷ mà khi người ta gặp sẽ có hiện tượng đi vòng vòng ở 1 nơi nào đó, quanh đi quẩn lại 1 chỗ mãi không thoát ra được, thường gặp vào ban đêm hoặc vùng ngoại ô.