Chương 6: Suýt nữa liền mất tiểu đệ đệ.

Đào Hôn Nhật Ký

Chương 6: Suýt nữa liền mất tiểu đệ đệ.

''Tiểu thiếu gia, bữa sáng đã chuẩn bị xong, nô bưng đến cho người, khi nào người vệ sinh xong thì hãy dùng bữa ngay cho nóng, nô xin phép cáo lui!''

Đang rửa mặt cho tỉnh táo, Zuaval nghe tiếng nói bên trong phòng, hóa ra là người hầu của Đại phụ thân, hắn chỉ ngửa đầu hô 'đã biết' liền tiếp tục sờ sờ mặt mình, không thể không nói di truyền nhà này cũng thật đáng sợ, gương mặt nam nhi của hắn lại mịn màng, trơ nhẵn, không chút mụn (ngươi chỉ mới 10 tuổi), con mắt trong veo, long lanh, mí mắt có chút ghèn…khụ..có chút cong cong, lông mi dài khiến quý bà thế kỉ 21 phải ghen tỵ, sống mũi cao gầy trắng trẻo, đôi môi đỏ tươi mọng nước khiến người nổi lên dục vọng muốn cắn một cái. Một gương mặt yêu nghiệt hoàn mỹ 100% này lại khiến cho chủ nhân của nó bất mãn, vì sao ư? Hắn muốn tự do, tiêu sái ngao du thế giới này, lấy gương mặt yêu nghiệt như vậy chạy loạn khắp nơi chẳng phải tự rước lấy phiền phức? Nói thật ra Zuaval lại muốn sở hữu gương mặt cùng mái tóc đen của phụ thân hơn là mái tóc trắng của mẫu thân, ngược lại hắn cũng muốn có đôi mắt trong xanh của mẫu thân hơn là đôi mắt hổ phách của phụ thân. Vẻ đẹp mạnh mẽ của mái tóc đen của người phương đông kết hợp với đôi mắt trong xanh của người phương tây tạo ra một vẻ đẹp thần bí, lạnh lùng mà xinh đẹp ấy, Zuaval thích hơn nhiều so với có tấm gương mặt yêu nghiệt như hiện tại.

Haizzz, mộng ảo mãi cũng chỉ là mộng ảo….

Zuaval thở dài bước đi, thế nhưng chỉ mới ba bước hắn lại ngơ ngác gãi đầu tự hỏi, lắc lắc đầu cho qua chuyện, Zuaval bắt đầu đi thay đồ, hôm nay hắn mặc một bộ đồ màu lam với thắt lưng màu lam xen kẽ những đường màu đen đỏ, bên hông có treo một cái ngọc bội, mái tóc bạc dài cũng buông thả xuống mà không vấn lên cao, Zuaval chậm rãi đi đến bên bàn thưởng thức bữa sáng do đại phụ thân chuẩn bị, tài nấu nường của đại phụ thân quả là năm bờ quan, Zuaval ăn một mạch không ngừng nghỉ, đến khi thức ăn trên bàn đều sạch sẽ, không còn bất cứ thứ gì thì hắn mới dừng lại, xoa xoa cái bụng trương lên do ăn quá nhiều, ợ một cái rồi bước ra ngoài, đống chén dĩa cứ để đó lát có người dọn dẹp, hiện tại hắn chỉ muốn thử nghiệm mấy cái phép thuật hắn mới nghiên cứu hôm qua.

Hoa viên

Đứng trong hoa viên, Zuaval kiềm chế tâm tình xúc động của mình, hắn cứ thế đứng yên. Một cơn gió nhẹ thoáng qua, Zuaval mở mắt, trong lòng bắt đầu niệm lên khẩu quyết, ma pháp này hắn cũng mới nghiên cứu hôm qua, dù sao cũng chỉ mới tiếp xúc đến, Zuaval lúc trước do thể vô nên bản thân cũng là một cái ngu ngốc pháp sư, cho nên cũng không có học tập tri thức của phương diện này, nếu hắn trước kia sớm phát hiện bản thân đặc thù, hiện tại hắn đây cũng không cần sầu não, cẩn thận từng li từng tí.

Thủy cầu thuật là một cái phổ thông pháp thuật, tịnh tâm suy nghĩ về nước, cũng cảm nhận sự có mặt của nước trong môi trường xung quanh, sau đó dùng ý niệm tụ tập các phân tử nước lại với nhau rồi dồn nén chúng đến một khoảng nhất định và ném chúng đi.

''Thủy cầu thuật!!!''

Zuaval giơ bàn tay mình về phía hồ cá của phụ thân hắn gần đó, một lượng nước từ không khí nhanh chóng tụ tập trước tay hắn rồi dùng tốc độ nhanh nhất lao vào hồ cá. Chỉ nghe bùm một tiếng, mặt nước hồ búng lên cao mang theo mấy chú cá yêu quý chỉ phụ thân hắn bay lên rồi lại rơi vào trong hồ.

''Hỏa cầu thuật!!!''

''Lôi cầu thuật!!!''

''Địa lao!!!''

''Mộc sinh!!!''

''……''

Zuaval thích thú thử tất cả phổ thông phép thuật, một loại phép thuật đều tùy theo nguồn ma lực mà có lực lượng khác nhau. Quá cao hứng, Zuaval bắt đầu thử phép thuật cao hơn một chút, Thủy Long Thuật.

''Thủy long thuật!'', ''Grào!!!''

''Oa, một con rồng nước thiệt nè!!!''

Zuaval phóng thích ma lực hình thành một con thủy long dài chừng hai mét, hắn hí hửng chạy lại nghiên cứu con rồng nước hắn vừa tạo ra. Không biết não tàn hay tự tin, Zuaval liền một lúc sử dụng pháp thuật tạo ra hỏa long, phong long, kim long, thổ long, mộc long, lôi long, băng long.

''Grào!!!'' xN.

''Oa ha ha ha, thật là uy vũ quá a, người ta chỉ có thể tạo ra được một con rồng, bố đây một lược liền tạo ra 8 con rồng, bố đây là nhất, muaaaaa ha ha ha''

''Grào!!!''

''Hử, gì thế?!!! Móa!!!''

Bởi vì tiêu hao ma nguồn ma lực ít ỏi hắn mới có được hôm qua, Zuaval lại tạo ra nhiều hệ long thuật như vậy, hắn liền rơi vào tình trạng mất khống chế pháp thuật của mình, thủy long bắt đầu gầm thét lao nhanh về phía…tiểu đệ đệ của hắn.

Zuaval nhanh chóng tránh né cuộc tấn công bất ngờ từ thủy long, chưa kịp để hắn thở phào thì hỏa long lại tấn công tới, sau đó là một đám long do ma pháp tạo thành bắt đầu nhắm về phí tiểu đệ đệ của hắn mà công hãm.

''Thủy long a, ngươi kiếm nước sao? Nhưng tiểu đệ đệ làm gì có nước? Được rồi, nước kia cũng là nước. Thủy long ngươi tấn công ta hiểu được thế nhưng…..''

''Hỏa long ngươi tấn công làm gì? Nơi này không có lửa!!!''

''Mộc long, ngươi muốn ban tặng sức sống nơi này sao? Nó vỗn dĩ đã sống!!!''

''Kim long, nơi này không có cứng…Móa, ngươi tấn công ta hiểu!!!''

''Lôi long, phong long,…mau dừng a, ta sắp mệt chết!!!''

Zuaval hiện tại khóc không ra nước mắt, hai tay ôm lấy tiểu đệ đệ né trái né phải, hắn chỉ muốn tán bản thân mình một cái, yếu mà ra gió, tự đào hố chôn mình, hiện tại hắn đang đứng trước ngưỡng cửa làm thái giám a. Hắn nghĩ chạy và hắn cũng đang chạy, hắn không muốn bị đám long kia tấn công tiểu đệ đệ để rồi toàn bộ Larux đại lục vào ngày mai liền đăng tin, tiểu thiếu gia nhà Mesth do nghịch dại ma pháp, bị ma pháp đánh nát tiểu đệ đệ chết tại đương trường…Hắn không muốn a!!!!

''Ý! Tiểu Zu con đang làm gì? Mắc tiểu sao?'' Đại phụ thân không biết từ nơi nào chui ra, nhìn thấy Zuaval hai tay ôm hạ thân chạy trối chết, liền hỏi.

''Đại phụ thân. Help!!!''

''Help???''

''Không, không phải, là cứu, mau cứu ta!!!''

Zuaval thấy đại phụ thân như thấy cọng rơm cứu mạng vội vàng nắm lấy, lại nói cọng rơm có thể cứu mạng?!!

Được rồi, cọng rơm có sức mạnh như đại phụ thân, cứu hắn là không vấn đề, chỉ nghe đại phụ thân hô một tiếng 'thủy tường thuật', một bức tường nước được tạo ra che chắn hai người, đám long kia lao đến,cham vào tường thủy, giãy dụa vài cái rồi biến mất, đại phụ thân cũng thu tay lại, nâng Zuaval dậy.

''Oa, may quá, tiểu đệ đệ vẫn còn!''

Zuaval có xúc động muốn cầm lấy tiểu đệ đệ mà hôn lấy nhưng hắn không hành động, vì hắn chưa điên đến mức đó. Cầm tiểu đệ đệ của mình mà hôn? Nghĩ tới đó thôi hắn cũng cảm thấy muốn ói nhưng thật vui mừng vì tiểu đệ đệ vẫn còn trên thân thể, oa oa oa.

''Thật kì quái, tại sao trong nhà lại có mấy con long pháp thuật, thích khách? Ây da, thích khách thì làm sao sử dụng phép thuật cấp thấp như vậy? Khoan, tuy là phép thuật cấp thấp, nhưng có thể tổn thương đến tiểu Zu nha, đúng rồi! Tiểu Zu, ngươi không sao chớ???'' Đại phụ thân hoảng hốt ôm vai Zuaval hỏi.

''A, đại phụ thân, cám ơn ngươi, ta không sao!'' Zuaval vỗ nhẹ vào tay đại phụ thân, ra hiệu hắn không có sao.

''May quá! Mấy tên thích khách đáng chết, lại dám tấn công tiểu Zu!!!'' Đại phụ thân trán nổi gân xanh, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

''À, đại phụ thân…à thì…cái đó không phải do thích khách gây ra…mà là do…do…'' Zuaval ngập ngừng, dù sao chuyện này cũng chẳng vẻ vang gì, chơi ngu mà suýt chút nữa liền mất tiểu đệ đệ, da mặt hắn cũng không có dày để đón đỡ ánh mắt quái dị của người khác.

''Hử, không phải thích khách gây ra? Mà do ai vậy, tiểu Zu?''

''Do ta…''

''À, thì ra là do tiểu Zu….''

''CÁI GÌ!!!!!!'' xN.