Chương 213: Cực hạn đấu la

Đạo Chu

Chương 213: Cực hạn đấu la

Mọi người ở đấu hồn tràng Thiên Đấu đang vì trận đấu của hai học viện Sử Lai Khắc và Thiên Địa mà trở nên sôi trào. Trận đấu bọn họ thực sự là quá hấp dẫn. Ngay ở những cấp bình thường các loại hồn kỹ tự nghĩ ra ào ào không dứt. Đặc biệt Đường Tam sử dụng các loại ám khí thực sự làm cho người ta đều ngước mắt mà nhìn.

Bất quá mọi người đang cao hứng thì màn hình đột nhiên thay đổi. Mấy dòng chữ theo đó hiển lên: "Hai bên chủ đội cùng với các đội viên đồng ý chiến hoà. Toàn bộ xác nhận vì đồng ý. Trận đấu chính thức kết thúc. Kết quả: hai bên thế hoà!"

"A..." Tất cả mọi người đang hào hứng xem trận đấu không khỏi ngoác mồm kinh hãi. Theo sau đó tất cả mọi người đều ngẩn người. Khoé miệng theo đó cơ quắp liên hồi. Đến cuối cùng hết thảy đều hoá thành kinh hãi hô lên: "Chuyện gì thế này, tại sao lại không đấu nữa rồi! Không phải đang chiến đấu rất gay cấn sao?"

Toàn bộ trường bắt đầu tiến vào sôi động nhưng chẳng có ai có thể biết được chuyện gì xảy ra. Trận đấu trực tiếp tiến vào thế hoà. Mà ở học viện Thiên Địa lại là một tình cảnh khác biệt. Toàn bộ học viện đều đứng một con hồn thú mười vạn năm. Tất cả đều dùng ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn về phía một đám hồn sư đến từ Võ Hồn Điện cùng các tông môn dưới trướng Võ Hồn Điện.

Đang sử dụng võ hồn dung hợp kỹ, hai người Quỷ đấu là và Cúc đấu la cũng không nhịn được nuốt ức một ngụm nước miếng. Yên tĩnh lĩnh vực có thể đem mọi vật yên tĩnh lại giống như Thiên Địa Thất Sắc của Thiên Địa tông, người sử dụng Hiểu Mộng ra. Khác biệt duy nhất của Hiểu Mộng sử dụng ra thì nó sẽ biến thành hai màu đen trắng đối với thế giới này. Cơ bản loại lĩnh vực này không khác biệt là bao nhiêu đối với người bình thường thì thực lực không cao thì không sao nhưng đối với cường giả thì nó là vô dụng.

Yên tĩnh lĩnh vực có thể ảnh hưởng đến Độc Cô Bác nhưng đem mấy chục đậu mười vạn năm hồn thú thì cơ bản là không thể nào. Tất cả không hẹn được mà đứng yên, mọi người theo đó nuốt một ngụm nước miếng. Hai người Cúc đấu la và Quỷ đấu la cũng chỉ có thể lẳng lặng giải trừ võ hồn dung hợp kỹ.

"Lần này xác thực là Võ Hồn Điện chúng ta không đúng..." Người đầu tiên mở miệng không nghĩ tới là Thiên Đạo Lưu. Đồng thời đám hồn hoàn của Thiên Đạo Lưu cũng theo đó phóng xuất. Một đám hồn hoàn thấp nhất đều là vạn năm hồn hoàn cao nhất chính là màu đỏ mười vạn năm. Kèm theo đó khí thế siêu cấp của siêu cấp phong hào đấu la hay 99 cấp tràn ra toàn trường làm cho đám hồn thú theo đó cực kỳ e dè.

Toàn bộ hồn thú lập tức phát ra tiếng gầm gừ khủng bố trận động. Tuy nhiên ở xung quanh toàn bộ học viện Thiên Địa được bao bọc bởi một lớp vòng bảo hộ tráo. Cơ bản chính là ngoại bất nhập nội bất xuất. Nó là một dạng trận pháp sử dụng đạo văn đem gần như nửa cái đại lục Đấu La làm hậu thuẫn. Trừ khi Thiên Đạo Lưu có thể một đòn đánh nát nửa cái đại lục Đấu La nếu không cơ bản không có cách nào thoát ra bên ngoài.

Khí thế trên người Thiên Đạo Lưu bộc phát làm cho đám hồn thú theo đó e dè lùi lại. Dù chúng là mười vạn năm hồn thú với số lượng đông đảo nhưng đứng trước mặt chúng là siêu cấp đấu la. Mặc dù có thể vây công chết siêu cấp đấu la nhưng đến lúc đó đám bọn chúng cũng chết không ít.

"Không nghĩ tới Thiên Địa tông các vị ẩn chứa nhiều hồn thú thủ hộ như vậy!" Thiên Đạo Lưu theo đó nhẹ nhàng vuốt râu. Từ trên người hắn một cỗ khí thế theo đó tràn ngập, cả người tràn ngập tiên phong đạo cốt thực sự làm cho người ta đều ngước mặt nhìn lên. Hắn bước ra vài bước đứng về phía trước: "Bất quá nếu các vị muốn đem toàn bộ Võ Hồn Điện chúng ta ở lại nơi này e rằng số lượng hồn thú này không ít sẽ chết ở nơi này đi. Với lại các vị có lòng tin sẽ giữ lại một cực hạn phong hào đấu la sao? Ta tin tưởng nếu ta muốn chạy, không ai các vị ở đây có thể giữ lại ta đi. Đến lúc đó, các vị hẳn sẽ không nguyện ý có một vị cực hạn đấu la nhắm vào các vị!"

Bốp, bốp... Một âm thanh vỗ tay nhẹ nhàng vang lên. Theo sau đó đoàn người từ phía bên trong căn nhà đi ra. Đó là một đám người thiếu niên và thiếu nữ trong đó còn có một người nam nhân mặc một bộ quần áo đen che kín toàn thân thân thể mình. Bất quá hắn chỉ để lộ một đôi mắt mà thôi.

Âm thanh vỗ tay liên hồi kia lại là từ người thiếu niên trẻ tuổi trong nhóm. Hắn chính là Vũ Vô Cực, thiếu chủ Thiên Địa tông. Giọng nói hắn mang theo vài phần giễu cợt, đầu hơi nghiêng ngếch lên: "Đúng là buồn cười thật đấy! Đem một đám phong hào đấu la, siêu cấp đấu la cả hồn đấu la tới học viện Thiên Địa chúng ta rồi lại muốn quay về dễ dàng như vậy sao? Ngươi, giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông, ngươi... hẳn là đời trước đã từng giáo hoàng Thiên Đạo Lưu. Đồng thời cũng là cực hạn đấu la 99 cấp đi!"

Bỉ Bỉ Đông cùng Thiên Đạo Lưu nhíu mày lại. Đại Sư lúc này đứng ở bên cạnh đó không xa nhìn về phía Bỉ Bỉ Động, đôi mắt Đại Sư mang theo dáng vẻ vô cùng phức tạp. Hắn muốn mở miệng nói chuyện nhưng rồi lại không có mở được mồm. Chỉ thấy được Vũ Vô Cực mở miệng nói tiếp: "Các ngươi cho nơi này là đâu? Là nhà ngươi chắc!?"

"Đại Cung Phùng..." Một siêu cấp phong hào đấu la cắn răng mở miệng nhìn về phía đám hồn thú mở miệng nói: "Nếu không chiến đi!"

"Chiến..." Vũ Vô Cực nghe thấy vậy gật gù đầu vài cái, thân mình hắn xoay người rời đi: "Tốt thôi!"

Bất quá hắn vừa mới xoay người rời đi, Thiên Đạo Lưu lập tức mở miệng nói: "Người thiếu niên trẻ xin dừng bước!" Theo âm thanh hô lên, Vũ Vô Cực quay đầu lại nhìn về phía Thiên Đạo Lưu với vẻ mặt ngạc nhiên. Thiên Đạo Lưu lại ra vẻ cao nhân đạo mạo, bàn tay đưa lên vuốt râu nhè nhẹ: "Người trẻ tuổi bây giờ thật sự đều là nóng vội như vậy sao? ài...." Hắn thở ra một hơi dài: "Lão phu có thể gặp người chủ sự ở nơi này sao?"

"Chính là ta!" Vũ Vô Cực quay đầu thản nhiên nhún vai cười nói: "Thế nào? Các vị không muốn đánh sao? Yên tâm đi..." Vũ Vô Cực chỉ thẳng ngón tay lên bầu trời nói: "Ở nơi này đã được bao bọc một kết giới đặc biệt. Kết giới này tốn không ít mồ hôi nước mắt của Thiên Địa tông chúng ta đâu? Cơ bản là Thiên Địa tông chúng ta không biết phòng ngự nó thế nào nhưng theo tính toàn hoàn toàn có thể chịu nguỵ thần cấp công kích. Ân... đơn giản là 100 cấp không có thần vị. Bây giờ có ngươi người cực hạn đấu la 99 cấp này làm người thử không biết sẽ như thế nào?"

"Hơn nữa..." Vũ Vô Cực đưa tay sờ cằm của mình, hắn cười nhẹ nói: "Ta rất muốn biết cực hạn đấu la có khả năng hay không chống cự mấy trăm đầu hồn thú điên cuồng vây công. Dù sao Thiên Địa tông chúng ta không thiếu nhất là hồn thú mười vạn năm. Các vị có thể bắt đầu rồi, chúng ta trở về đi!"

Con mắt Thiên Đạo Lưu theo đó co rụt lại, hắn cảm nhận được rõ ràng ở phía sau lưng của Độc Cô Bác xuất hiện một lớp vòng bảo hộ lờ mờ. Xem ra đám người này có chuẩn bị mà đến. Đột nhiên Thiên Đạo Lưu vội vã hô lên: "Xin chờ chút...."

"Làm gì!?" Vũ Vô Cực tò mò quay đầu mở miệng nói: "Ta còn đang định lấy ra ghế ngồi cùng thức ăn để xem các ngươi chém giết với hồn thú đây?" Hắn lập tức xoay người lại. Trong nháy mắt đó tốc độ của Thiên Đạo Lưu cực nhanh. Ở sau lưng hắn xuất hiện sáu đôi cánh chim tuyệt đẹp.

"Ân..." Độc Cô Bác thấy vậy lập tức nhảy lên trực tiếp mở ra võ hồn chân thân. Tuy nhiên một siêu cấp đấu la khác lập tức vọt lên trực tiếp ngăn chặn lại Độc Cô Bác. Trong nháy mắt đó tốc độ của siêu cấp đấu la bạo phát, mọi người không không còn phản ứng lại thì Vũ Vô Cực đã bị Thiên Đạo Lưu túm lấy.

"Dừng lại!" Mọi người lập tức bạo khởi thì Thiên Đạo Lưu trực tiếp túm lấy Vũ Vô Cực đem bàn tay bóp mạnh lên cổ của Vũ Vô Cực làm cho hắn không có cách nào tránh thoát được. Thiên Đạo Lưu lạnh lùng nhìn về phía đám người: "Nếu các ngươi dám tiên lên một bước, hắn nhất định sẽ chết!"

"Không nghĩ tới đường đường Đại Cung Phụng Thiên Đạo Lưu của Võ Hồn Điện..." Vũ Vô Cực bị nắm cổ kéo lên không sợ mà còn trào phúng: "Lại sử dụng thủ đoạn bỉ ổi này. Thực sự làm cho người có vài phần khinh thường!"

"Thiếu niên, ngươi quá trẻ tuổi!" Thiên Đạo Lưu lắc lắc đầu mở miệng nói: "Còn không bảo người các ngươi lui lại. Đồng thời mở ra kết giới để chúng ta rời đi!" Lão già này cũng không dám nói cái gì nhiều. Nhận ra mọi việc không ổn đó chính là trực tiếp rời đi chính là tốt nhất. Muốn dùng tính mạng Vũ Vô Cực bắt lấy Thiên Địa tông có lẽ có khả năng nhưng hắn không có dám bắt buộc. Đơn giản vì hắn không dám đánh cuộc bức ép đối phương quá, đối phương sẽ bí quá hoá liều.