Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 86:

Cuộc chiến có lẽ gần tới hồi kết, công nhận khi có thằng Duy tôi đỡ phải ra mặt nhiều. Đó cũng là lợi ích không hề nhỏ đến từ đối thủ cũ của tôi mang lại

_Nó đang ở đâu? Tôi hỏi thằng Duy qua điện thoại..

_Quân của tao thấy nó đang ngồi trong karaoke AB. Tao đang qua tới quán mày rồi. Thằng Duy nói trong tiếng gió ù ù. Chắc nó đang đi trên đường.

Đúng 5 phút sau thấy thằng Duy có mặt ở quán cafe vừa tới xe nó đã chạy vào kéo tôi ngay.

_Đi. Người của tao chờ sẵn ở đó rồi. Thằng Duy kéo tay áo tôi.

Tôi cũng lóng ngóng, tại cũng chưa đi xử lý người khác bao giờ. Làm mạnh tay hay nhẹ thì thích hợp..

Hai đứa nhảy lên con dream thái của thằng Duy. Thề với các bạn, con dream của nó có một không hai. Trả hiểu nó mua hay nhập ở đâu, mà máy ngon, xe đi rất êm và chất. Sau này có gạ nó bán lại nhưng nhất định không. Bây giờ nó vẫn đi con dream này thì phải.

_Ngừoi tao báo nó đang ngồi hát trong đó. Họ đang chờ phái dưới rồi. Đợi mình là lên thôi. Quán đó là do nhà tao bảo kê lên mày cứ làm thoải mái.

_Ừ hiểu rồi. Mà đưa điện thoại mày đây tao mượn một lúc. Tôi chìa tay ra, nó cũng không ngại ngần đưa con IP của nó cho tôi.

_Tới rồi..

Thằng Duy nói tôi mới để ý phía trước, một quán karaoke trông khá đẹp, treo đèn trang trí phía trước rất hợp lí. Dưới chân quán thì có một đội xe đang đứng khá gần đoán chắc là đệ thằng Duy.

Thằng Duy vẫy ra hiệu cho mấy thằng kia, rồi nó đỗ xe ngay cửa quán. Hai thằng đi thẳng vào quán ngông ngông, thằng Duy là quái của đất này rồi. Ít người có thể động đến cọng tóc của nó khi bố mẹ nó bao quát rộng rãi trong quận cũng như thành phố.

Bước vào quán, thấy đông người chủ quán cũng ra chào hỏi thằng Duy.

_Thằng Khánh đang ngồi ở đâu? Tôi quay qua hỏi thằng Duy cùng đám đệ nó.

_Nó ngồi đâu? Thằng Duy hất hàm về phía chủ quán.

Nhìn thằng chủ quán cũng có tuổi rồi mà thấy thằng Duy thì run nảy bảy. Lắp bắp, mới thấy ở đây thế lực nhà thằng Duy là bao quát khắp mạng lưới ngầm.

_Nó đang ngồi phòng VIP trên lầu, nhưng xin cậu nhẹ tay cho chúng tôi còn làm ăn. Chủ quán nài nỉ bọn tôi.

_Đấy là việc của ông.

Dứt lời thằng Duy dẫn đầu cả đám bước lên tầng 2. Bao quát được phòng thì thấy phòng VIP 2. Bên trong tiếng nhạc sầm sình, các cậu ấm thường dùng các quán quen này để tổ chức những buổi đàn đúm riêng tư. Chi phí và không gian thoải mái hơn bar.

Thằng Duy mở cửa bước vào, bên trong những có vài ba thằng gồm cả thằng Khánh đang tay trên tay dưới ôm ấp những cô gái hay còn được gọi là tay vịn. Nhìn thấy bọn tôi bước vào, bọn bạn thằng Khánh thì không quan tâm mấy vì đang say sưa theo điệu nhạc và hơi men, còn thằng Khánh phát hiện ra người quen thì mặt cắt không còn một giọt máu. Buông cái tay vịn ra, thằng Khánh thất thần.

Vớ một cái chai bia Sài Gòn trên bàn. Thằng Duy đáp mạnh xuống đất vỡ choang một cái khiến hoạt động của đám kia dừng hết lại, ánh mắt đổ về phía cửa ra vào.

_Tắt hết nhạc đi. Thằng Duy hét ầm lên trong phòng..

Bọn kia run run bấm tắt volume. Mấy con tay vịn nhìn thấy chúng tôi thì hoảng loạn chạy hết ra ngoài..

_Ngồi im hết đấy không tao cho chúng mày mỗi đứa một chai. Thằng Duy cầm chai bia lên dứ dứ trước mặt.

Bọn kia toàn bọn công tử chân yếu tay mềm, trói gà không chặt nên không dám ho he. Thằng Khánh vẫn tái mặt, tưởng nó cứng cáp thế nào. Chỉ ngụy công tử chơi trò mèo, nói về bản lĩnh thì phải thua thằng Kiên vài bậc.

_Thằng Khánh, mọi hôm mày to họng thế? Sao hôm nay mày rú rú như con chó vậy? Thằng Duy định tiến lại gần thằng Khánh nhưng tôi gàn. Để tao giải quyết..

_Khánh, hôm nay tao sẽ nói chuyện rõ ràng với mày. Trả lời thật không mày xác định mai không nhìn thấy bố mẹ mày đâu. Tôi tự tin nói.

_Mày làm gì tao? Mẹ tao mà biết chúng mày sẽ chết hết cả thôi, nếu tao mà bị gì chúng mày sẽ vào tù mọt gông.. thằng Khánh hét ầm ĩ lên..

_Mày chỉ biết bám váy mẹ thôi à? Thảo nào mày gây chuyện không sợ điều gì? Nhưng mày đừng tưởng tao không dám làm gì mày! Núi cao còn có Tùng núi cao hơn.. Tôi cầm tiếp một chai bia rỗng đập lát đít chai, còn lại những phần thủy tinh nhọn hoắt ở cổ chai chìa ra trông rất đáng sợ. Tôi cầm tiến lại phía thằng Duy.

_Mày định làm gì? Từ từ còn có thể nói chuyện được mà.. thằng Khánh lúc này sợ sệt lùi lại phía sau.

Thằng Duy biết ý cứ hai thằng to con chạy lên trước giữ người thằng Khánh lại. Bây giờ nó như cá nằm trên thớt, tôi có thể tặng nó những lỗ thủng trên người bất cứ chỗ nào..

_Bây giờ tao hỏi mày? Chuyện thằng lớp tao mất tiền, rồi tiền đó ở trong cặp tao là ai làm? Tôi co mặt lại trông đáng sợ..

_Tao không biết.. thằng Khánh giọng run run.

Thấy thế thằng Duy tiến phía trước cầm chai bia choảng thẳng vào đầu thằng Khánh không ngần ngại. Bia sủi bọt trên đầu nó rồi chảy dòng dòng xuống dưới hoà với chút máu.

_Thế bây giờ mày nói chưa? Thằng Duy gắt lên. Nó cũng có nhiều thú tính trong người hơn tôi nghĩ.

_Là..tao sai... thằng lớp mày... bỏ tiền của nó... vào cặp mày.. rồi đổi cho... mày lấy..
Thằng Khánh giọng run run như sắp khóc, tôi không nghĩ nó yếu đuổi đến vậy. Đúng là mấy thằng công tử được bố mẹ quá chiều chuộng..

_Thế mày sai bọn thằng Kiên đuổi đánh tao cả thằng Duy hôm nay phải không? Tôi hỏi dồn nó.

_Phải. Thằng Khánh nói lí nhí.

_Nói to lên. Có phải mày sai tụi thằng Kiên dí hai bọn tao không? Tôi gắt lên.

_Phải là tao sai chúng nó.. thằng Khánh bắt buộc phải thừa nhận.

_Tại sao mày muốn đánh bọn tao? Tao chưa gây thù gì cả mày trước đó phải không? Tôi hỏi lại nó.

_Tại trông mày ngứa mắt, với lại thằng Kiên nói mày cướp con Hân của nó.

Cuối cùng nó cũng thừa nhận. Những lý do lãng sẹt.

_Đm con chó. Này thì ngứa mắt..

Thằng Duy nóng gáy tống luôn hai cú đá vào bụng thằng Khánh.

_Để im để tao xử. Duy

Tôi đẩy thằng Duy lại, rồi tiếp tục nói khi thằng Khánh đang khụy gối ôm bụng vì hai cú tọng.

_Mày không biết tụi tao là ai đâu? Mày không có cửa để thắng. Tôi nói với thằng Khánh.

_Mày nói nhiều với loại này làm gì? Để tao đánh chết cm nhà nó đi!! Thằng Duy định lao vào thằng Khánh.

" Bốp "

Tôi tung thẳng một cú đấm vào mặt thằng Duy. Cả phòng trố mắt lên nhìn tôi nhất là những thằng đệ đi theo thằng Duy:v

Thằng Duy xoa mồm sau cú đấm. Nó quay lên vẫn một khuôn mặt bặm trợm..