Chương 99: Một Mình Tiến Vào Doanh Trại.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 99: Một Mình Tiến Vào Doanh Trại.

Chúng tôi biết chuyện này sẽ không kết thúc như vậy, nếu không nghĩ cách rời khỏi đó rồi kiểu gì cũng sẽ bị đám quái vật đó giết chết. Chúng tôi chia làm nhiều nhóm, trong cái nhà kho đó quá rộng nên chúng không chú ý hết được chúng tôi đã đào được một lối ra.

Hôm vừa đào được lối ra thì có kẻ nào đó trong chúng tôi báo với mấy tên Tay Đỏ kia để chúng dẫn theo đám tủ vệ đi bắt chúng tôi, có hơn trăm người kịp bò ra khỏi cái hầm đó. Mỗi người chạy một nơi để tăng khả năng sống, tôi và ba người bạn đã chạy cùng nhau.

Tôi chạy được hai km thì bị chẹo chân không thể đi được nữa nên phải dừng lại, tôi cố bảo họ đi đi nhưng họ không chịu đi, họ cố mang theo tôi, tại tôi là tại tôi mà họ bị bắt huhuhu …

Tôi đã kéo chân họ, thấy không kịp mấy người còn vùi tôi vào đống lá để tránh đám người kia tìm thấy, họ trước khi bị bắt thì nói với tôi.

- Cố báo lại cho căn cứ Hoa Mai cử người sang đay san cứu anh em còn sống với trả thù cho bọn tôi.

Tôi chơ mắt mà nhịn họ bị bắt sau đó có thứ gì đó chui từ trong một cái túi trên người mấy tên Tay Đỏ chui vào mồm họ, thứ đó nó còn sống hình tròn có xúc tua và như quả trứng vậy, tôi đã bịt miệng để mình không khóc. Tôi đã thấy ánh mắt sợ hãi cùng cực của họ khi nuốt thứ đó, ánh mắt cầu xin được giải thoát. Tôi còn nghe được bọn Tay Đỏ nói với nhau như vậy.

- Mau đưa đi, giúp chúng ấp trứng cho chủ nhân.

Nói xong bấy nhiêu đó thì anh ta ôm mặt khóc, rồi lảm nhảm gì đó về đám đồng đội của anh ta, Sơn nghe đã hiểu phần nào đó nên đã bảo mấy y sĩ tiêm cho anh ta một liều thuốc an thần.

Quay ra thì thấy mấy người nghe được câu chuyện đó đều há hốc mồm vì kinh ngạc không nghĩ lại có thứ kinh dị như vậy, tất cả đều biết tình thế không xong nên đều nhìn hắn hỏi thăm ý kiến. Sơn cũng trầm ngâm xuy nghĩ không biết làm gì tiếp theo đây.

Lực lượng quá mỏng chỉ có gần bốn mươi người có thể làm được cái gì đây, không nhẽ cứ như vậy lao vào giải cứu người sau đó cùng đám người đó giải quyết nơi này. Đó chỉ là điều hắn xuy nghĩ mà thôi, hắn cũng biết điều đó quá khó để thực hiện.

Giở tấm bản đồ doanh trại với cái kho chế tạo vũ khí Sơn xem đi xem lại rất kĩ rồi mới nói với mọi người.

- Chúng ta cần một đôi đi về báo cáo với chú Tống còn lại sẽ ở lại sau đó thăm dò tình hình để khi đám người kia đến chúng ta sẽ biết trước tình thế để phản kích. Ở đây thăm dò có lẽ sẽ rất nguy hiểm, tôi sẽ không chọn mà cho bốn tổ trưởng các vị bốc thăm xem ai sẽ về báo cáo, theo đường cũ mà về chắc sẽ an toàn.

Nói rồi hắn xé bốn mảnh giấy rồi viết có mức một mảnh còn ba mảnh không có rồi đưa cho bốn tổ trưởng bốc thăm, cuối cùng đôi ba được về báo cáo còn đội một hai và bốn ở lại tác chiến cùng bọn hắn.

Xắp xếp lại bố cục câu chuyện anh bạn Phan Thắng kia khi nãy kể một lần Sơn kể lại cho tám người kia một lượt những thông tin quan trọng sau đó bảo họ nhớ kĩ, hắn còn không yên tâm còn ghi âm vào điện thoại rồi đưa cho anh bạn đội trưởng.

Xong thì tất cả mới hành động theo kế hoạch đã bày ra, đội ba rời đi. Anh bạn Phan Thắng kia tuy thương tích nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng, Sơn cũng muốn hỏi anh ta nhiều thứ nữa nên cũng không cho đội ba đưa anh ta về căn cứ.

Đám xe của bọn hắn bắt đầu tiến gần vào căn cứ, cách còn hai km thì hắn bảo dừng xe sau đó tất cả đều đi bộ rồi tách ra mà hành động. Phân chia nhau đi xem từng chỗ bố chí quân thủ vệ của nơi đó.

Sơn càng tiến gần lại hơn thì Tóc Tím lại báo cho hắn những thông tin khiến hắn càng phải nhăn mày nhiều hơn.

- Phát hiện đám thủ vệ kia khí tức sinh mệnh rất thấp, trong người chúng đang có một sinh vật hình cầu gai đang kí sinh trong người họ. Xúc tu của nó đã bám đầy não của vật chủ rồi, phát hiện có trường tinh thần lực rất yếu bao quanh nơi đây. Có vẻ như chúng để điều khiển đam thủ vệ này.

Sơn nghe được tin như vậy thì nói vào bộ đàm ra lệnh.

- Không được tiến quá sát doanh trại cố cách xa trong phạm vi năm đến bảy trăm mét, có thông tin gì nhớ báo cho tôi. Nguy hiểm thì mau rời đi, không được tự ý hành động.

Sau đó hắn nghe được những tiếng ứng thanh " Đã Rõ " trong bộ đàm vang lại. Khi Sơn tiến vào trong phạm vi 1 km của doanh trại thì Tóc Tím lại báo cho hắn một in còn ghê hơn những tin trước.

- Phất hiện một sinh vật đã đến cấp hành tinh cấp một, linh giác rất mạnh, nó đã phát giác ra gì đó khi ta quét qua sinh mạng sống. Nó đã dùng tinh thần lực để tránh được ta thăm dò, tinh thần lực của nó cũng không khác ngươi là bao, nó ở trong một tầng hầm trú bom ở phía bắc.

Sơn nghe vậy thì tí giật bắn cả mình mà hỏi lại.

- Cái gì nó có thể phát hiện ngươi sao, linh giác nó mạnh như vậy sao. Nó đang ở đó mà khống chế nơi này sao.

- Ta chỉ xuy đoán mà thôi, nó bất chợt mở tinh thần lực lá chắn nên khi ta quét lần hai. Còn khả năng nó đang điều khiển hoạt động nơi này là tám chín phần.


Sơn nghe vậy thì hơi lắc đầu sau đó hỏi Trầm Lâm theo hắn và cũng là trợ lí cho hắn trong hành động lần này. Hắn chỉ vào nơi mà Tóc Tím nơi có sinh vật kia.

- Vị trí này là gì, hãy nói sơ qua cho ta biết về nơi đó.

Nghe sơn nói và theo tay hắn chỉ thì Trần Lâm nhìn sau đó hơi cau mày rồi nói.

- Đó là nơi dùng để tránh bom hạt nhân khi có chiến tranh xảy ra, nó rất ít khi được xử dụng đa số chỉ để diễn tập mà thôi.

Sơn nghe vậy thì lại gật đầu sau đó lại cùng bọn hắn ghi chép lại thông tin đám người kia thông báo bố chí xắp xếp thủ vệ bên vòng ngoài. Đến tối thì thủ vệ vòng ngoài cũng sơ bộ bố trí đã được bọn hắn vẽ lại, Sơn cho mấy đội rút về một góc hẻm núi cách xa cái căn cứ đó 2 km sau đó là chờ đám người kia đến để chợ giúp.

Trời cũng xắp tối mấy người cũng đang chuẩn bị đồ ăn, đội viên cũng thay nhau đứng canh gác, đám bọn Sơn ngồi một chỗ Đạt hơi hắn.

- Anh Sơn Tóc Tím có quét được bên trong có gì khả nghi không.

Do đám Đạt đã biết đến Tóc Tím nên khi chỉ còn bốn người bọn hắn cũng không cố kị mà nói về chuyện này. Sơn nghe vậy thì nhìn ngó xung quanh thấy không có người gần đây mới kể cho đám bọn hắn sơ qua về tình hình bên trong cái căn cứ đó.

Mấy đứa nghe xong thì cũng chỉ biết lắc đầu không ngờ lại có thứ quái thai như vậy, nếu để quá lâu thì nó sẽ biến cho mình thành một đội quân mất. Sơn nghĩ kĩ rồi nói với đám bọn hắn.

- Anh sẽ vào đó thăm dò một phen, được sự chợ giúp của Tóc Tím chắc anh sẽ không phát hiện. Vào đó xem hình dáng con quái vật đó ra sao.

- Sao anh phải nguy hiểm như vậy đợi đến ngày mai có khi đám người kia đã đến rồi vào đó cũng không muộn.

Sơn nghe vậy thì lắc đầu rồi nói.

- Không được. Anh phải vào đó xem, nhìn nơi này đi nó có thể điều khiển cả cái nơi này chứng tỏ nó không đơn giản. Rất thông minh là lần khác, nếu mai quân đội đến nó không trụ được mà bỏ chốn anh sẽ không gặp được nó cho nên tối nay anh sẽ đi xem thử.

Cả đám nghe vậy thì không ai nói gì nữa đều biết tính hắn khó có thể ai nói mà làm hắn thay đổi được, mấy đứa chỉ biết dặn dò hắn cẩn thận cũng như hắn cũng dặn dò đám người đó cố không để lộ tin tức hắn rời đi cho đến sáng mai.

Sơn sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, mang theo cả dao Hắc Thiết với chiếc súng " Đồ Chơi " của đám người ngoài hành tinh mà hắn nhặt được trên phi thuyền số hai kia. Sơn tránh qua đám thủ vệ sau đó dùng tốc độ nhanh nhất mà tiếp cận cái căn cứ kia, với tốc độ của hắn vài phút hắn đã áp sát hàng rào bên ngoài của căn cứ.

Theo chỉ dẫn Tóc Tím cũng như quan sát xung quanh Sơn chọn một chỗ ít người canh gác cũng như ánh đèn pha ít khi rọi qua, nhảy một cái đã qua lớp giào sắt bên ngoài, hắn cũng bắt đầu dùng tinh thần lực của mình mà bao quanh người.

Khi tinh thần lực hắn phóng ra hắn có cảm giác được rất nhiều sợi tơ tinh thần lực khác tủa ra khắp nơi trong căn cứ và đặc biệt nối với mấy tên lính thủ vệ. Tóc Tím lại qua thần thức mà trao đổi với Sơn.

- Ngươi không cần phỉ dùng tinh thần lực để tránh sự dò xét của nó đâu, sóng tinh thần lực nó phát ra rất yếu và rất mỏng ta tính toán thì có lẽ nó dùng để điều khiển đám sinh vật súc tua nhỏ trên người đám lính kia. Mà đám lính lại bị đám xúc tua điều khiển.

Sơn nghe vậy thì mới thu lại tinh thần lức của mình rồi bắt đầu tiến nên phía trước, chốn đông chốn tây hắn mới thấy một cái nhà kho có thủ vệ khá đông bên ngoài, Sơn thấy vậy rời đi chỗ khác. Đúng lúc này hắn thấy một đoàn người có vẻ có khoảng hai trăm người đang co do bị đẩy đánh dẫn đi về phái nơi hắn đang định đi bởi đám Tay Đỏ.

Sơn thấy vậy qua một góc khuất thì cũng gia nhập vào đội ngũ đó rồi đi sau vài người, có một cô gái bị ngã ra đất cách hắn vài mét ở đoàn người hái trước. Một tên Tay Đỏ đi nên phía trước tát cho nàng một cái bạt tai đang định kéo cô ta lại đám người kia thì mái tóc nàng ta được hắn kéo nên lộ ra một khuôn mặt khá xinh xắn.

- Con mẹ nó thật xinh nha, sao trước đây ta chưa thấy ngươi nhỉ. Hôm nay ông đây sẽ chơi ngươi không khép háng lại được thì thôi, không ngờ còn cái nữ nhân thơm ngon như vậy trong đám phết vât kia.

Hắn bắt đầu giở trò đồi bại xé toang áo ngoài của cô gái, lộ ra bên trong từng mảng ra thịt trắng lóa, cặp nhũ phong kia cũng bật ra ngạo nghễ, nàng ta quỳ gối xin thá đám người bị áp giải không ai giám hé răng, mấy tên thủ vệ thì vẫn bất động dẫn đoàn người đi. Sơn thấy cảnh đó hắn không chịu được nữa, tuy biết không thể để bị lộ nhưng thấy cảnh đó hắn không kìm lòng được mà muốn nên giải cứu cô nàng kia.

- Con mẹ ngươi có biết chữ chết viết thế nào không, hãy quản tốt cái thứ dưới đũng quần ngươi không ông sẽ cắt nó giùm ngươi. Đồ chủ nhân cần mà ngươi cũng giám cắt xén, đúng là muốn chết mà.

Sơn đang định hành động thì có một người tiến lại xút cho tên đó một nhát rồi nói.